Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 936: Chuyện Kiếm Đạo Tiên Muốn Dạy Người

Chương 936: Chuyện Kiếm Đạo Tiên Muốn Dạy Người
Nhìn hạt giống trong tay, Giang Hạo không có suy nghĩ nhiều, mà bỏ nó vào bên trong đất. Sau đó tưới nước, chờ đợi ngày mai nảy mầm.
Hắn rất tò mò về lần niết bàn cuối cùng của Thần Thụ. Lần này chính là lần niết bàn bình thường cuối cùng, cũng chính là lần thứ tám. Như vậy lần thứ chín sẽ niết bàn thành Thần Thụ, tuyệt đối không phải là tình huống như vậy. Điều kiện hiện tại cũng không thể so sánh được.
Phải biết mỗi lần niết bàn hiện tại đều không khiến cho quả trở nên quá đặc thù, đều chỉ là ăn ngon mà thôi. Từ phổ thông trực tiếp nhảy lên thành Thần thụ, điều kiện trong đó không cần nói cũng biết.
"Không biết có thể thất bại hay không, nếu như thất bại thì sẽ như thế nào." Trong lòng Giang Hạo vẫn còn nghi vấn.
Sau đó, hắn tiến về Linh Dược Viên. Nhìn thấy Giang Hạo đi ra ngoài, con thỏ lập tức nhảy xuống đuổi theo: "Chủ nhân chờ ta một chút, chúng ta thương lượng một chút đi."
Chân con thỏ đeo hai cái vòng, cổ mang đeo một cái, tốc độ cực nhanh. Hiện nay nó có ba cái vòng. Vòng cổ, Càn Khôn Tử Hoàn, còn có vòng kim cương. Tiểu Li chỉ có hai cái, cho nên nó cảm thấy nó được chủ nhân sủng ái nhất.
Giang Hạo không để ý tới con thỏ, mà là đi đến Linh Dược Viên hỏi Trình Sầu về tình huống của quặng mỏ.
Gần đây Liễu Tinh Thần không ở đây, rất nhiều chuyện đều không có cách nào biết được. Không biết hắn hiện tại có phải là đang tìm tàn hồn hay không.
"Sư huynh." Trình Sầu đã nghe ngóng được.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Giang Hạo hỏi.
Lúc này bọn hắn đang ở trong linh điền, Giang Hạo nhìn xuống linh dược, cảm thấy qua mấy ngày nữa sẽ có thể gọi sư tỷ tới ký nhận.
Ba trăm còn lại thì không vội.
"Bên phía quặng mỏ không phải đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao? Nghe nói tất cả thủ tịch và tất cả mạch chủ đều đi, nhưng cụ thể đi làm gì thì còn không biết." Trình Sầu nói.
Giang Hạo suy tư một lát, liền đoán được một loại khả năng.
Đi thỉnh giáo Kiếm Đạo Tiên.
Kiếm Đạo Tiên là tồn tại cỡ nào, tu vi của hắn đủ để Thiên m Tông ngưỡng vọng.
Đối mặt với tiền bối này, bọn họ đương nhiên là hi vọng được chỉ điểm một chút. Đối bọn hắn mà nói là lợi ích to lớn, cho nên tất cả đều đi.
Làm thủ tịch quả thật không tệ, nhưng mà cũng thật phiền toái. Mình căn bản không cần thiết phải hỏi thăm. Đến lúc đó, nếu như hỏi không ra vấn đề thì không biết sẽ như thế nào.
Bởi vì hắn có vấn đề có thể hỏi Hồng Vũ Diệp, cũng có thể hỏi Đan Nguyên tiền bối. Nhưng cho đến trước mắt, hắn vẫn chưa gặp phải vấn đề nào liên quan tới tu luyện cả.
Hắn có tiên vấn, nhưng mà cũng nghe không hiểu.
Lần trước Đan Nguyên tiền bối giảng giải cho Trương tiên tử chính là ví dụ.
"Nhưng mà có chút đáng tiếc, Hàn sư đệ không ở đây, có lẽ hắn mới là người cần hỏi thăm nhất."
Kiếm Đạo Tiên không thể nghi ngờ chính là một kiếm tu, mà Hàn sư đệ đã bất tri bất giác đi trên con đường kiếm tu.

Quặng mỏ.
Trước kia đây chính là nơi tụ tập của thợ mỏ, giờ lại bị kiếm ý bao trùm, cChia làm hai mươi mấy phần. Mỗi người đều là độc lập.
Lúc này Khổ Ngọ Thường đứng ở trong kiếm ý, có chút cảnh giác. Thực lực của vị này đúng là không thể tưởng tượng được.
"Có thể hỏi một chút đề, không cần lo lắng bị nghe được, ngoại trừ ta ra thì không người nào có thể biết được ngươi hỏi cái gì." Giọng nói của Kiếm Đạo Tiên truyền tới.
Bản thân hắn cũng không đến.
Khổ Ngọ Thường do dự một chút, chậm rãi mở miệng:
"Vãn bối muốn hỏi tiền bối một chút, làm thế nào để một Kim Đan kiếm tu đi trên con đường đúng đắn, làm thế nào để tương lai của hắn càng rộng lớn hơn." "Ngạch?" Kiếm Đạo Tiên có chút ngoài ý muốn:
"Ngươi đây là hỏi giúp ai?"
"Một đệ tử của vãn bối, gần đây chúng ta mới biết được hắn có thiên phú kiếm tu, nhưng tông môn chúng ta lại không có kiếm tu. Muốn dạy hắn đơn giản thì dễ dàng, nhưng mà muốn hướng hắn lên đường lớn thì lại rất khó." GIọng nói trầm thấp của Khổ Ngọ Thường vang lên.
"Ngươi đúng là bỏ được, thế mà lại hỏi vấn đề này." Kiếm Đạo Tiên cười nói:
"Ma Môn các ngươi còn có dạng này?"
Khổ Ngọ Thường cúi đầu. Hắn cũng không phải là người tốt gì, chỉ là không đành lòng để đệ tử ưu tú vô duyên vô cớ lãng phí thiên phú như thế.
"Ngươi nói muốn giúp hắn có một tương lai rộng lớn hơn đúng không? Dễ thôi, để hắn tới gặp ta, ta dạy hắn một năm, hoặc là ta dạy cho ngươi một năm. Ta dạy hắn là dạy tu kiếm, ta dạy cho ngươi sẽ là dạy ngươi làm thế nào để dạy tu kiếm." Giọng nói của Kiếm Đạo Tiên mang theo vui vẻ:
"Hiện tại ngươi chọn một cái đi, ngươi muốn ta dạy hắn hay là dạy ngươi?"
Khổ Ngọ Thường cười lắc đầu: "Hắn ra ngoài rồi, tạm thời không tìm về được."
"Ồ?" Kiếm Đạo Tiên có chút tiếc nuối: "Xem ra chỉ có thể dạy ngươi rồi. Nhưng mà ta rất tò mò, nếu như hắn ở đây, ngươi sẽ chọn cái nào?"
Khổ Ngọ Thường trầm mặc một lát, lắc đầu: "Vãn bối không biết."
Kiếm Đạo Tiên cười ha ha một tiếng, sau đó bắt đầu truyền thụ đạo kiếm tu.
"Kiếm đạo cực hạn là ý, cho nên muốn đi đủ xa thì không thể câu nệ tại pháp."
"Kiếm Đạo Tiên, Kiếm Đạo Tiên, kiếm của ta giành trước đại đạo."
Từng câu mênh mông chi ý tràn vào trong đầu của Khổ Ngọ Thường, khiến hắn khổ không thể tả.
Trong đêm.
Khi tất cả mọi người rời khỏi kiếm ý, lại phát hiện Khổ Ngọ Thường còn ở trong kiếm ý. Chuyện này khiến đám người hơi nghi hoặc một chút.
"Hắn cần phải ở chỗ này một năm, cho nên các ngươi không cần chờ hắn." Kiếm Đạo Tiên có ý tốt nhắc nhở.
Đám người cảm thấy ngoài ý muốn, không rõ vì sao Khổ Ngọ Thường có thể ở chỗ này một năm, nhưng mà cũng không ai hỏi nhiều. Cơ duyên của mỗi người đều không giống nhau.
Bạch Chỉ suy tư một lát, nói: "Sang năm tiền bối còn rảnh không?"
"Các ngươi sang năm còn muốn đến?" Kiếm Đạo Tiên lắc đầu nói:
"Không cần thiết, các ngươi bây giờ không thể tiêu hóa hết thứ ta dạy trong một năm đâu."
"Tiền bối hiểu lầm rồi, ta hi vọng có thể để một nhóm đệ tử tới nghe tiền bối giảng đạo." Bạch Chỉ cung kính nói.
"Ồ?" Kiếm Đạo Tiên suy tư chốc lát rồi nói:
"Cũng được, dù sao cũng đang nhàn rỗii, tìm một chút chuyện làm cũng tốt. Người đến tốt nhất là đặc thù chút, biết tìm chuyện."
Bạch Chỉ: "…"
Nàng không biết tại sao vị tiền bối này lại có loại yêu cầu này. Nhưng mà người đặc thù biết tìm chuyện, khiến nàng nhớ tới Đoạn Tình Nhai Giang Hạo và Giang Tiểu Li. Một người thường xuyên xảy ra chuyện, còn có một người nghe nói ai cũng không dạy được. Đúng là có thể đưa tới thử xem sao. Cũng không phải bọn hắn là đặc thù nhất, chủ yếu là do chú ý nhiều nên nhớ kỹ.
"Đúng rồi, ta trước đó dạy qua hai người, gọi hai người bọn hắn tới đi, để cho ta kiểm tra một chút." Kiếm Đạo Tiên cười nói.
Đám người Bạch Chỉ nghe vậy thì cảm thấy ngoài ý muốn, Kiếm Đạo Tiên từng dạy cho người khác tại Thiên m Tông?

Giang Hạo hoàn toàn không biết chuyện quặng mỏ. Hắn cũng không cảm thấy chuyện này sẽ có quan hệ gì với mình. Hắn hiện tại chỉ muốn mau chóng tăng cao tu vi, tăng thực lực lên.
Chờ Long quật xuất hiện, hoặc là Thượng Quan Thanh Tố trở lại hải ngoại, hắn sẽ có thực lực nhất định hành tẩu các nơi ở hải ngoại.
Cũng may Thượng Quan nhất tộc cũng không có tồn tại cấp bậc thành tiên, dù dùng bảo vật đặc thù có thể đạt tới nhưng bọn hắn cũng sẽ không tùy tiện sử dụng.
Chỉ cần đi vào Vũ Hóa viên mãn, có thể nói lúc đối mặt với Thượng Quan nhất tộc sẽ vô cùng nhẹ nhõm.
Giang Hạo trở lại chỗ ở liền bắt đầu lĩnh hội Vô Danh Bí Tịch, thuận tiện chờ đợi ngày thứ hai đến.
Ánh trời chiều tán đi, ánh sao chiếu sáng bầu trời.
Sao trời rơi xuống giữa núi rừng, một ánh sáng màu đỏ tỏa ra từ rừng cây.
Ánh sáng buổi sớm chiếu vào trong sân, Giang Hạo lúc này cũng đã đi tới bên cạnh Bàn Đào Thụ.
Mầm cây nhỏ bé đập vào mi mắt, bên cạnh là một bọt khí màu tím.
【 Mảnh vỡ thần thông +1 】
Giang Hạo chăm chú nhìn thoáng qua bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bốn mươi 】
【 Tu vi: Vũ Hóa hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại 】
【 Khí huyết: 17/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 18/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 3/3 (có thể thu được ) 】
Thần thông đầy.
Không biết lần này sẽ là thần thông gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận