Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1242: Nữ Ma Đầu: Ta Chờ Người Ở Chỗ Này

Chương 1242: Nữ Ma Đầu: Ta Chờ Người Ở Chỗ Này
Đôi mắt Thánh Chủ quét qua giữa Giang Hạo và Hồng Vũ Diệp, cuối cùng đưa ánh mắt nhìn về phía Giang Hạo."Ngươi bây giờ tu vi gì rồi?"
"Hiền đệ cảm thấy thế nào?"
"Chân Tiên trung kỳ?"
Giang Hạo cười không nói.
Hắn hôm nay khí tức nội liễm, có rất ít người có thể trực tiếp nhìn thấu tu vi của hắn. Cũng không phải là hắn che giấu cao minh cỡ nào, mà là bên người đi theo một Hồng Vũ Diệp.
Hiện tại trong mắt người ngoài, hắn không phải Kim Đan thì chính là Trúc Cơ.
Thánh Chủ mới Nhân Tiên, dù có kiến thức cao minh thì dưới tình huống không có bản thể và trực tiếp tiếp xúc sẽ rất khó nhìn thấu.
Có Hồng Vũ Diệp ở cạnh, dù là bản thể tới đều chưa chắc đã có thể nhìn thấu.
Tồn tại cổ lão đều không đơn giản, càng tiếp xúc càng dễ dàng mất đi bí mật. Nhất là khi đối mặt với bản thể của bọn hắn. Ví dụ như Cổ Kim Thiên.
Ở chỗ của đối phương, tu vi và tuổi tác đều rất khó giữ bí mật, chỉ có thể thành thật khai báo mới có thể giữ được một chút thần bí.
"Ngươi có nắm chắc không?" Thánh Chủ hỏi.
"Vi huynh rơi vào tình thế yếu, bị bắt nạt nên chỉ có thể miễn cưỡng đi đòi một cái công đạo Hiền đệ muốn giúp vi huynh một chút sao?" Giang Hạo nhìn qua đối phương, cười hỏi.
"Chuyện của các ngươi không liên quan gì đến ta." Thánh Chủ từ chối.
"Vi huynh trọng thương khó lành, vì chữa thương đã hao tốn rất rất nhiều." Giang Hạo cúi đầu thở dài.
Thánh Chủ chau mày.
Giang Hạo ngẩng đầu nhìn qua người trước mắt, chân thành nói: "Hiền đệ có thể hiểu được sự thống khổ của vi huynh không?"
Ta không rõ, cũng không muốn hiểu, trong lòng Thánh Chủ có chút tức giận. Cuối cùng, hắn ném ra một mảnh vụn: "Thứ ngươi muốn là cái này, nhưng cái khác thì không có đây."
Giang Hạo tiếp nhận mảnh vỡ, nhẹ nhàng vuốt ve, cảm thấy có chút hoài niệm. Mảnh vỡ Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn.
Vào lúc chạm vào nó, hắn liền có thể cảm nhận được khí tức của Bất Hủ Thuẫn, chỉ cần hắn muốn thì sẽ có thể khiến cho mảnh vỡ Bất Hủ Thuẫn ở các nơi trở về. Chỉ cần không bị lực lượng cường đại phong ấn thì đều có thể gọi nó trở về. Đến lúc đó Bất Hủ Thuẫn sẽ trùng sinh.
"Vẫn là hiền đệ đối tốt với vi huynh." Giang Hạo mỉm cười: "Gần đây vi huynh…"
"Không có." Thánh Chủ từ chối không chút do dự.
Giang Hạo tiếp tục nói: "Vi huynh bị người ta đánh lén trọng thương, mỗi lần nhớ tới tinh thần liền không tốt."
Ngươi sắp chết tìm ta, trọng thương cũng tìm ta, tinh thần khó chịu cũng tìm ta.
Thánh Chủ nhìn chằm chằm đối phương, trầm giọng nói: "Quá đáng."
Giang Hạo nhìn qua đối phương, thở dài một tiếng: "Vi huynh…"
Hắn còn chưa dứt lời, một phần thần hồn đã rơi xuống trước mặt Giang Hạo: "Không có, không nên ép ta nữa."
Giang Hạo thu thần hồn, có chút cảm khái nói: "Vi huynh biết hiền đệ là người tốt mà. Người người đều nói hiền đệ không tốt, chỉ có vi huynh biết đó chỉ là lời nói bên ngoài mà thôi. Hiền đệ kinh thiên vĩ địa, hoàn toàn khác biệt với ma đạo phàm tục."
Thánh Chủ: "…”
Lần thứ nhất gặp phải người nói chuyện dễ nghe nhưng lại có thể vũ nhục hắn như vậy.
"Vi huynh phải đi rồi." Giang Hạo cười nói.
"Ngươi thật sự muốn đi tìm Ngũ Ma?" Thánh Chủ vẫn cảm thấy tò mò.
"Nếu không thì sao?" Giang Hạo quay đầu lại hỏi.
"Ngươi có thể thắng được bọn hắn?" Thánh Chủ hỏi.
"Ngươi cảm thấy Nhân Hoàng có được không?" Giang Hạo hỏi.
"Ta không biết tu vi của ngươi." Thánh Chủ suy tư eooid nói: "Nhưng mà Nhân Hoàng sau khi thành tiên năm năm sẽ không làm được."
"Vậy vi huynh sẽ đi sáng tạo lịch sử cho ngươi xem." Giang Hạo quay đầu, cất bước về phía trước:
"Thời đại này đúng là không có Nhân Hoàng, nhưng mà sẽ có một Tiếu Tam Sinh vô song cổ kim. Thời đại sẽ sáng chói bởi vì Tiếu Tam Sinh."
Giọng nói rơi xuống, Giang Hạo dung nhập vào bên trong ánh sáng, biến mất tại chỗ.
Hòa Quang Đồng Trần.
Hắn hôm nay đã đạt đến cấp độ cực cao.
Hắn xem mình như là một người bình thường, như là một hạt bụi trần, không người nhìn trộm, không người trông thấy.
Thánh Chủ cứ như vậy mà nhìn người trước mắt rời đi. Vượt qua Nhân Hoàng năm năm sau khi thành tiên?
"Năm năm, vượt qua Nhân Tiên chiến Chân Tiên viên mãn?" Thánh Chủ nghĩ như thế nào đều cảm thấy là chuyện hoang đường.
Người bình thường thành tiên năm năm thì còn đang rèn luyện Tiên thể. Đừng nói là năm năm, dù là năm mươi năm thì cũng không thể trở thành Chân Tiên. Chứ đừng nói tới chuyện lĩnh ngộ đạo khí và tăng lên Chân Tiên hậu kỳ.
Mà lĩnh ngộ đạo còn là khoảng cách khó mà vượt qua. Chân Tiên trung kỳ và Chân Tiên viên mãn, cũng không phải là vấn đề trên tu vi, còn có chênh lệch về đạo.
Chênh lệch này chồng lên chênh lệch kia, càng là khó mà đối kháng.
Dù cho sự lĩnh ngộ về đạo vượt qua người cùng cấp thì khoảng cách giữa Chân Tiên trung kỳ và Chân Tiên viên mãn chính là hai cảnh giới.
Không chỉ như thế, ở trong đó còn có ba Chân Tiên hậu kỳ.
Mặc kệ là Chân Tiên sơ kỳ hay là Chân Tiên trung kỳ, thời gian năm năm đều không đủ. Làm thế nào đều không đủ để tới đối kháng.
Cần thời gian, con đường này còn chưa trải rộng ra, nếu trải rộng ra thì tất cả đều có thể.
Tâm lớn bao nhiêu, đại đạo rộng bao nhiêu mới là quan trọng nhất. Tương lai có thể đi bao xa, có thể mạnh bao nhiêu, đều xem cái này. Nhưng mà cái này cần thời gian dài dằng dặc để trải rộng, mà không phải chỉ là năm năm.
Do dự một chút, Thánh Chủ quây về trên đảo.
Mà phân thân thần hồn Thánh Chủ ở gần Ngũ Ma lại mở mắt ra, sau đó cất bước đi ra ngoài. Tiến về hòn đảo của Ngũ Ma.
Đi gặp Tiếu Tam Sinh vô song cổ kim.
---
Đảo Ngũ Phong.
Lúc này xung quanh có không ít người tới.
Vạn Vật Chung cũng trong ở bóng tối, hắn có chút cảm khái: "Đại thế sắp đến, hắn quả nhiên muốn tới, hơn nữa còn trắng trợn như thế."
"Có khả năng thắng sao? Thời gian năm năm, trên đường đại đạo sẽ có thân ảnh của hắn?" Người hầu nghi hoặc.
"Chuyện này cũng đã vượt qua tưởng tượng của ta, thế gian có vô cùng vô tận khả năng, chúng ta chỉ là một phần nhỏ bé trong đó mà thôi. Muốn hoàn thành Vạn Vật Chung Yên, chỉ dựa vào chính chúng ta là chuyện không thể nào, phải học được cách lợi dụng bọn hắn, chứ không phải là ngăn chặn bọn hắn trưởng thành. Vừa vặn tương phản, chúng ta cần bọn hắn trưởng thành, cần bọn hắn khai thác khả năng vô tận. Sau đó từ trong những khả năng của bọn hắn tìm ra khả năng vạn vật chung yên. Tất cả cường giả đều có thể là bàn đạp cho chúng ta tiến lên." Vạn Vật Chung mỉm cười nói:
"Cho nên ta rất hi vọng là Tiếu Tam Sinh một mình tới, một người thắng được Ngũ Ma. Tương lai của hắn nhất định sẽ sáng chói. Có người muốn ảnh hưởng hắn, chúng ta sẽ bảo vệ hắn."
"Vâng." Người hầu nói nghiêm túc.
Mặc dù hắn không cách nào thực sự lý giải, nhưng tuyệt đối tin phục người trước mắt.
---
Một bên khác.
Xích Long cũng đã tới gần đảo Ngũ Phong, phía sau hắn là Chu Thâm và Đường Nhã, là Đào tiên sinh phái tới, đến xem tình huống cụ thể nơi này.
"Tiền bối, ngươi nói xem Tiếu Tam Sinh có phần thắng không?" Chu Thâm hỏi.
"Không có." Xích Thiên trả lời.
Bọn hắn ngồi ở trên thuyền, uống trà chờ đợi đại chiến bộc phát.
"Vậy tại sao Tiếu Tam Sinh lại đến?" Đường Nhã hỏi.
Bởi vì hiền đệ của hắn biết được việc này, lại nhất định sẽ tới, cho nên hắn đứng ở thế bất bại.
Nghĩ tới đây, trong lòng Xích Thiên càng thêm hưng phấn, cảm thấy linh thạch đang vẫy tay với mình.
Huynh trưởng không có tiền, nhưng tẩu tử luôn có tiền.
Xích Thiên cười không nói, bày ra dáng vẻ cao thâm.
Thượng Quan Thanh Tố dùng pháp bảo đi tới nơi này.
Người Thượng Quan nhất tộc không đến, tu vi của bọn hắn không đủ, muốn tới có chút tốn sức, không đuổi kịp.
Trong bóng tối, Thập Nhị Thiên Vương cũng đang nhìn chăm chú nơi này.
Đại Thiên Thần Tông, Vạn Vật Chung Yên… rất nhiều thế lực đều là như thế.
Hơn nữa, trong bóng tối còn có các cường giả tiên trở lên nhìn chằm chằm. Bọn hắn đều muốn nhìn một chút xem Tiếu Tam Sinh như thế nào. Nếu như thích hợp, có lẽ sẽ xuất thủ.
Mà điều Ngũ Ma muốn chính là cái này.
Tiếu Tam Sinh vừa chết, bọn hắn làm thế nào đều có thể có được cơ duyên.
"Thật là náo nhiệt."
Tại một vị trí cách hòn đảo khá xa, thân ảnh của Giang Hạo xuất hiện. Hồng Vũ Diệp đi theo bên cạnh hắn.
"Ta chờ ngươi ở chỗ này." Môi son Hồng Vũ Diệp khẽ hé.
Nàng không còn hướng về phía trước nữa.
Nơi này đủ rồi.
Nhìn thấy, với tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận