Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 483: Nằm Vùng Thiên Thanh Sơn

Chương 483: Nằm Vùng Thiên Thanh Sơn
Chương 483: Nằm Vùng Thiên Thanh Sơn
Sáng sớm.
Giang Hạo đi vào sân nhỏ.
Thấy con thỏ ghé vào trước Thiên Hương Đạo Hoa, còn đang chảy nước miếng. Con thỏ sau khi trở về cứ như vậy, thậm chí còn ước gì được liếm một cái.
Mùi của Thiên Hương Đạo Hoa vô cùng thơm, linh thú ưa thích người cũng ưa thích.
Có lẽ chính là bởi vì Hồng Vũ Diệp ưa thích, cho nên không cho phép những người khác nhúng chàm. Con thỏ dám liếm một cái, Giang Hạo lo lắng qua ngày nó sẽ có thể xuống mồ.
Đột nhiên con thỏ giật mình một cái, ngồi dậy.
Nó xoa xoa nước miếng, phát hiện là Giang Hạo."Chủ nhân ngươi dậy sớm như vậy sao?"
"Là ngươi dậy muộn." Giang Hạo thu bọt khí rồi bắt đầu dùng nước tưới cho Thiên Hương Đạo Hoa.
Sân nhỏ có không ít hoa, nhất là Liên Hoa, số lượng nhiều nhất.
Tuyết Liên Hoa, Lam Liên Hoa, Hắc Liên Hoa, Xích Liên Hoa, lại thêm mấy đóa Thất Liên Hoa.
"Chủ nhân, tối hôm qua ta nhìn thấy Lâm Tri, hắn qua khoảng thời gian nữa có thể sẽ trở về cùng với hai ngươi bạn kia." Con thỏ nhảy lên Bàn Đào Thụ, treo ngược ở trên cây, nói nghiêm túc:
"Hiện tại hắn vẫn là Luyện Khí tầng một, mà hai người bạn của hắn đều là Trúc Cơ sơ kỳ, áp lực dường như rất lớn."
Sau khi Trúc Cơ đều không còn là người bình thường, biểu hiện rõ ràng nhất là lực lượng và tuổi thọ.
Trong mắt bọn hắn, người bình thường thậm chí là Luyện Khí, qua một thời gian ngắn chỉ còn là một nắm cát vàng.
Ánh mắt của bọn hắn sẽ cao cao tại thượng, dù cho trong lòng sẽ áp chế loại ý nghĩ và tầm mắt này, nhưng cảm giác ưu việt sẽ phát ra trong lúc vô hình, khiến cho người ta khó mà phát giác.
"Bọn hắn về nhà thăm người thân sao?" Giang Hạo hỏi.
"Nói là lo lắng Nguyện Huyết Đạo ảnh hưởng đến bên kia, nên muốn đến xem. Vừa vặn đi lịch luyện một phiên." Con thỏ lắc qua lắc lại trên tàng cây, tình cờ sẽ cầm vòng cổ xoay vài vòng.
Hai cái không đủ, còn có thể xuất hiện cái thứ ba, cái thứ tư, không khác gì gánh xiếc.
Mấy cái vòng lấy thêm ra đều mang theo vết rách, là vòng cổ cũ.
Con thỏ không vứt cái nào đi cả.
"Gần đây tu luyện như thế nào." Giang Hạo hỏi.
"Bị đánh nên bản lĩnh tăng lên rất nhiều, Tinh Nguyệt Luyện Khí Pháp cũng đến giai đoạn sáu." Con thỏ đáp.
Giang Hạo không hỏi thêm nữa.
Con đường của Lâm Tri là khó khăn nhất, thế nhưng cũng là an toàn nhất. Dù sao phần lớn thời gian, hắn đều không cần rời khỏi tông môn, bởi vì tu vi thực sự quá yếu, bình thường sẽ bị phái đi làm mấy việc vặt.
Người tiếp xúc cũng đều là Luyện Khí, dù có nguy hiểm thì cũng chỉ là bị đánh một trận.
Mà hắn đã chịu đựng được mấy năm. Nhưng tâm tính là vấn đề lớn nhất, không biết hắn có thể kiên trì được hay không.
Sau khi do dự một chút, Giang Hạo nói:
"Chờ lúc nào bọn hắn sắp lên đường, ngươi lại lén đi theo một chuyến. Không nên tùy tiện xuất hiện."
"Được." Con thỏ nhảy lên trên cây, vỗ ngực một cái, nói:
"Chủ nhân an tâm giao cho ta đi, bạn bè trên đường đều biết, Thỏ gia ta là người đáng tin nhất."
Giang Hạo cười ha ha, không nói chuyện.
Tưới nước xong liền xoay người rời khỏi sân nhỏ.
Chuyện cần để ý trước mắt chỉ có Đan Thanh Tử, vấn đề ở hải ngoại cần chờ đợi, Quỷ Tiên Tử có tới hay không cũng cần chờ đợi. Doãn Vệ còn chưa có tin tức, cũng có thể tiếp tục chờ.
Duy chỉ có Đan Thanh Tử này là không thể chờ, phải mau chóng xử lý.
Sau khi do dự một chút, hắn dự định đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyến, lại giám định Đan Thanh Tử, để bảo đảm mức độ nguy hiểm.
Chạng vạng tối.
Giang Hạo nhìn nhà tù số ba trống rỗng, mày nhăn lại.
"Hắn đi xuống rồi sao?"
"Ừm, hôm qua đã nói hết tất cả."
Người trả lời hắn chính là Trang Vu Chân.
"Như vậy sao." Trong lòng Giang Hạo chợt lạnh, xem ra cần phải nhanh chóng ra ngoài.
Đối phương có tu vi Nguyên Thần, nếu như chủ động để Vô Pháp Vô Thiên Tháp hấp thu thì cũng cần mấy ngày. Thời gian của hắn không nhiều lắm.
"Đan Thanh Tử thật sự là quả quyết, trực tiếp muốn ta không thể sống tiếp?”
Gặp được loại người này đúng là vô cùng phiền toái.
Vẫn là Trang Vu Chân và Hải La Thiên Vương tốt hơn.
"Tiền bối ở trong này rất lâu rồi thì phải?" Giang Hạo đi đến trước mặt Trang Vu Chân, hỏi.
"Ta cũng muốn trở về, lần trước người Thi Thần Tông tới, các ngươi không phải cũng không có ý định thả ta hay sao?" Trang Vu Chân bất đắc dĩ cười nói.
"Tiền bối có thể nói một chút chuyện liên quan tới người thần bí, có lẽ có thể rời đi." Giang Hạo nói.
Chuyện liên quan tới người thần bí này, Giang Hạo suy đoán là Đan Nguyên tiền bối.
Nếu không thì chắc cũng phải là người có liên quan tới hắn.
Giống như chuyện của Minh Nguyệt Tông, Đan Nguyên tiền bối cũng kêu người của hắn đi qua.
"Không thể nào, ta biết quá nhiều về Thiên Hương Đạo Hoa, Thiên m Tông sẽ không để ta đi. Không bằng tiếp tục đợi như vậy, bọn hắn chờ được, ta cũng chờ được, không có gì là không tốt cả ." Trang Vu Chân lắc đầu cười nói.
Giang Hạo cũng không nói chuyện.
Đúng là như thế.
Trang Vu Chân biết hoa ở chỗ của hắn, cũng biết đại khái tình huống của hắn, Bạch Trưởng lão sẽ không dễ dàng để cho hắn rời đi.
Hơn nữa, một khi lấy được tin tức về người thần bí từ chỗ của hắn thì cũng sẽ quá thời hạn.
Đến lúc đó, muốn tìm cũng không cách nào tìm được, vẫn phải giam giữ đối phương.
Mà đối phương rời đi, Trang Vu Chân càng để ý đến chuyện Thi Tâm thăng hoa. Chỉ cần thăng hoa là hắn có thể rời đi, thậm chí là một cổng thành cao hơn.
Cho nên một ngày Thi tâm không ở Thiên m Tông, hắn sẽ không lâm vào tuyệt vọng.
Sau đó Giang Hạo hỏi thăm một chút về vấn đề trận pháp, liên quan tới trận pháp phong ấn.
Mặc dù Trang Vu Chân không quá am hiểu mấy cái này, thế nhưng cũng đủ để dạy một Trúc Cơ. Nhất là Trúc Cơ không biết chút gì về trận pháp.
Giang Hạo học cả một đêm.
Chỉ có thể hiểu đại khái được một chút.
Thiên phú về trận pháp quả thật có chút thấp, lúc hắn học phù lục cảm thấy vô cùng dễ hiểu. Cũng có thể là do người dạy có vấn đề, người dạy hắn trước đó chính là đại sư, hiện tại chỉ là trình độ bình thường.
Trong quá trình dạy, Trang Vu Chân cuối cùng phát hiện hắn đã Kim Đan, kinh ngạc một chút, cũng không nói thêm gì.
Giang Hạo rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, đến Nhiệm Vụ Đường.
"Sư đệ ngươi lại tới? Đến, nơi này có nhiệm vụ, cho ngươi xem một chút." Sư tỷ giao nhiệm vụ cười nói.
Giang Hạo: "…"
"Lần này tương đối đơn giản, nằm vùng Thiên Thanh Sơn, tìm một người tên là Trác Khánh, cần xác định tin tức cơ bản của hắn." Sư tỷ nói.
"Nếu thất bại cần bao nhiêu linh thạch?" Giang Hạo hỏi.
"Bởi vì quá đơn giản, nên thất bại cần hai ngàn năm." Nhiệm vụ sư tỷ đáp.
"Vậy thành công thì sao?" Giang Hạo hỏi.
"Nhận công tích, có thể thêm trên Công Tích Đường, khiến bài danh công tích tăng lên. Cũng có thể khiến Chấp Pháp Đường sắp xếp lại danh sách, dễ dàng khôi phục tự do của bản thân." Nhiệm vụ sư tỷ giải thích.
Nhiệm Vụ Đường thật sự là một vốn bốn lời, không cần trả giá gì cả.
Nhưng mà lúc hắn nhận nhiệm vụ này, đối phương liền nở nụ cười, cũng bắt đầu giúp hắn tính toán việc trả nợ.
Sau đó, Giang Hạo đến Linh Dược Viên, thu một chút bọt khí. Sau đó lại trở lại chỗ ở tưới nước cho linh dược.
Làm xong mấy chuyện này, bắt đầu chế tác Thiên Lý Na Di Phù.
Luyện Thần trung kỳ, cộng với Thần Uy của Nguyên Thần gia cố, cộng với thần thông Tàng Linh Trọng Hiện gia trì, lần này thành công mà không chút thương tổn nào. Chỉ là phẩm chất có chút thấp, từ tám trăm dặm đến ngàn mốt dặm.
Sau khi dùng Thiên Cơ Ẩn Phù cho mình, Giang Hạo kích hoạt Thiên Lý Na Di Phù.
Lần này, hắn có năm ngày ra ngoài.
Trong vòng năm ngày nhất định phải trở về, nếu không phải Thiên Cơ sẽ bị nhìn trộm, nếu như còn có người nhìn chằm chằm hắn thì sẽ lập tức bị phát hiện.
Cần phòng bị nhất chính là Thiên Thánh Giáo và Đọa Tiên tộc.
Lạc Hà Tông hình như đã buông xuống, lần trước công phá quặng mỏ đều không người đến tìm hắn gây sự. Chuyện này đã nói lên đối phương từ bỏ, nhưng cũng cần phòng bị một ít.
Vô Pháp Vô Thiên Tháp, tầng ba.
Đan Thanh Tử yên lặng.
Bây giờ tu vi của hắn giảm vô cùng nhanh.
"Lại qua mấy ngày, mấy ngày là đủ rồi.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận