Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1539: Sau Lưng Ta Là Bốn Đại La 1 Ỉ

Chương 1539: Sau Lưng Ta Là Bốn Đại La 1 ỈChương 1539: Sau Lưng Ta Là Bốn Đại La 1 Ỉ
 
 Bích Trúc nhìn trăng tròn phía ngoài, trên mặt có vẻ u sầu.
 
 Tuổi thơ vui vẻ dường như cứ trôi qua như vậy.
 
 "Trưởng thành rổi, quả nhiên không còn niềm vui như lúc trước nữa, trước khi trưởng thành ta vô ưu vô lự, bây giờ ta mười tám tuổi, xác thực phải gánh vác một chút phiền muộn." Bích Trúc lắc đầu cảm khái.
 
 Từ dáng vẻ kích động của Cố Trường Sinh, nàng đã biết được hải ngoại chắc chăn sẽ dây lên một trận sóng gió, lớn bao nhiêu thì khó mà nói trước. Nhưng mà, một khi gặp được thì chính là hủy thiên diệt địa. Đám người đứng đầu thiên địa nơi. đây đang xảy ra tranh đấu, nào biết được nặng nhẹ. Đó chính là kiểu hận không thể đánh chết đổi _ phương, nào lại đi quản sưk sống chết của những người khác?
 
 Nàng đã thành tiên, nhưng mà tiên nhân trước mặt những cường giả này không khác gì người bình thường. Chỉ là một chút dư ba thôi cũng đủ chết rồi.
 
 "Đừng cảm khái nhân sinh mười tám tuổi của ngươi nữa, có mười tám năm ngăn ngủi thì có cái gì mà cảm khái. " Giọng nói của Cố Trường Sinh truyền đến:
 
 "Nói một chút đã xảy ra chuyện gì đi, vì sao lại xuât hiện chuyện kia, vì sao lại xuất hiện Đại La Đạo Quả. Sao thứ này lại xuất hiện? Đại thế vừa mới tới chưa được mây năm, dưới tình huông bình thường là lúc Chân Tiên hành tẩu thiên địa, sao lại đột nhiên xuât hiện Đại La Đạo Quả rồi? Vạn sự vạn vật tóm lại đều nên đi theo tuần tự, nếu như cường giả như vậy mạnh mẽ tiển ra thì đại thê sẽ trực tiếp điên mất." "Tiền bối có ý gì?" Bích Trúc hơi nghỉ hoặc.
 
 "Chính là vào lúc này không nên xuất hiện vật kia, vật này xuất hiện, nhìn như sẽ thúc đẩy tiền trình đại thê, trên thực tế sẽ làm dịu tiền trình đại thề, người phía sau màn toan tính không hề nhỏ." Cố Trường Sinh nói.
 
 "Vì sao lại làm dịu tiến trình đại thể?" Bích Trúc vô cùng nghỉ hoặc. "Ngươi có phát hiện ngươi có rất nhiều vấn để hay không?" Cố Trường Sinh cảm khái:
 
 "Thứ này đi ra sẽ có rất nhiều người xuât hiện sớm, nhưng người thành công chỉ có một. Hơn nữa muôn dung hợp cũng cần không ít thời _ gian, người tranh đoạt sau đó nhât định phải bế quan, ổn định đạo tâm, làm dịu thương thế. Thân là người bị thua, nhât định có không Ít thương thể, hơn nữa còn đánh nhiều năm như vậy, nhất định phải mau chóng đuổi theo bước chân của những người khác. Bây giờ ngươi nói xem chuyện sẽ như nào."
 
 Bích Trúc có chút ngoài ý muốn, _ Tỉnh lần này lại đặt mục tiêu ở chỗ nào vậy?
 
 Long tộc sắp đột phá ra ngoài, Đạo Quả đột nhiên đánh tới, chẳng lẽ là bởi vì cái này?
 
 Nàng cũng không chắc, nhưng mà chuyện này rât đáng nghỉ.
 
 Sau đó, nàng kể lại đơn giản về chuyện Đại La Đạo Quả.
 
 "Tiền bối, nếu như là ngài thì ngài có đi cướp đoạt Đạo Quả này không?" Bích Trúc hỏi. "Đương nhiên là sẽ." Cố Trường Sinh đáp.
 
 "Tiền bối cũng cần?"
 
 "Ta không cần, nhưng không cần cũng phải đoạt, thứ này ta có thể không cần, nhưng không thể cho người khác dùng được, hơn nữa có thể tham khảo từ đó bổ sung cho mình, chỉ là có chút lăng phí. " "Cho nên, một khi tin tức này truyền đi, nhất định sẽ có lượng lớn cường giả tranh đoạt?"
 
 “Đúng vậy, mọi người đều sợ bị _ người khác đạt được, một khi xuât hiện một Đại La thì sẽ gần như là cải biển cách cục hiện tại, thậm chí là khoảng thời gian dài sau đó. "
 
 Bích Trúc gật đầu.
 
 Đạt được Đại La Đạo Quả, mang ý nghĩa tương lai sẽ có một Đại La. Đây chính là tồn tại bao trùm ở trên vô số người. Dùng cách nói của thời đại cổ lão chính là có thể mở mang chủng tộc cường đại. Theo như cách nói hiện tại thì chính là có thể khai sáng Tiên Tông.
 
 "Tiền bối, nếu như đánh tới, người Long tộc có phải là cũng muốn cướp đoạt hay không?" Bích Trúc đột nhiên hỏi.
 
 "Đúng vậy, theo như ngươi nói, thông đạo của Long tộc đang mở ra, bọn hắn sẽ đi tìm hiểu tin tức, sau đó ổn định tình huống. Nhưng nếu bọn hẳn biết đến sự tổn tại của Đại La Đạo quả thì sẽ không tiếc chèn phá thông đạo cũng muốn có một cường giả. " Cổ Trường Sinh nói. Nghe vậy, Bích Trúc xác định.
 
 Hết thảy đều là âm mưu của Tỉnh, không muốn để cho Long tộc xuất hiện quá sớm. Nếu như đối phương đã phong ân Tổ Long, đương nhiên là muôn Long xuất hiện càng muộn càng tốt.
 
 Như thế liền nói thông.
 
 Nhưng mà ra tay như này đúng là rất lớn nha, thể mà lại dùng Đại La Đạo Quả là mối nhử.
 
 Cũng đúng, ngoại trừ cái này, - những vật khác làm sao có thể dân dụ được Long tộc?
 
 "Tiền bối, ngươi chừng nào thì trở về?" Bích Trúc tò mò hỏi.
 
 "Ngươi không cảm thấy thế đạo này có vấn để sao?"' Cổ Trường Sinh hỏi.
 
 'Vấn để gì?" Bích Trúc nghỉ hoặc. Cố Trường Sinh cười khinh bỉ: "Tam đại hung vật Thiên Cực, Đại La Đạo Quả, các loại tình huống tới liên tiếp. Người không biết còn tưởng răng đại thê đạt đến đỉnh phong. Nhưng mà những chuyện này đều xảy ra sau khi đại thê mở ra không lâu, đại thể này không bình thường."
 
 "Vậy tiền bối không phải là cần quay về sớm hơn hay sao?" Bích Trúc hỏi.
 
 Cố Trường Sinh trầm mặc, sau đó rời đi, không muốn tiêp tục trò chuyện nữa.
 
 Bích Trúc cũng không thèm để ý, mà là đi ra khỏi phòng.
 
 Xảo Di vẫn đang chờ đợi ở bên ngoài.
 
 "Công chúa."
 
 Xảo Di đang tĩnh tọa, nghe thấy động tĩnh liền nhìn sang. Bích Trúc ngẩng đầu nhìn mặt trăng, nói: "Xảo Di, ta có chút nhớ nhung cô hương, nhìn thây vâng - trắng này trong lúc nhât thời muôn làm một câu thơ."
 
 Nghe vậy, Xảo Di một mặt kinh ngạc: "Công chúa còn biết cái này sao?"
 
 Bích Trúc kiêu ngạo nói: "Đương nhiên là không, cho nên ta chỉ là muôn ngâm một câu thơ, mà không phải là một bài. "
 
 Xảo Di: ",.."
 
 "Không biết đại ca và nhị ca sao rổi." Bích Trúc ngổi ở một bên, nói. "Công chúa, ngài sắp năm trắm tuổi rổi, có lẽ hai vị điện hạ đều cảm thấy ngài đã chết ở bên ngoài." Xảo Di nhắc nhở. "Nói bậy, ta mới mười tám tuổi." Bích Trúc quật cường sửa lời, chợt lại nói: "Lại nói, Hoàng tộc hiện tại có tuổi thọ lớn, không chỉ năm trăm."
 
 "Vậy công chúa dự định lúc nào trở về?" Xảo Di suy tư rổi nói:
 
 "Đệ nhất thiên tài Hoàng tộc hiện tại chắc là cũng rất mạnh, qua một số năm nữa nói không chừng sẽ trở thành đệ nhât cường giả Hoàng tộc. Tới ngày nào đó công chúa trở về, nàng xưng đề cũng không phải là không thể."
 
 "Cái gì?" Nghe vậy, Bích Trúc kinh hãi đứng lên, nói: "Đệ nhât thiên tài Hoàng tộc còn có thể xưng đế? Không có người nói cho ta biêt chuyện này. Vậy ta không phải đã làm đệ nhất thiên tài Hoàng tộc uổng phí mấy năm nay rồi sao?" Xảo Di nhìn đối phương, trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng như nào.
 
 "Được rồi, chuyện phía sau để sau lại nghĩ, hải ngoại sắp xảyra - chuyện lớn rối." Bích Trúc phiến muộn nói.
 
 Nàng vẫn chưa thể rời khỏi nơi này, nhưng nều như những người kia đánh tới nơi này thì sẽ nguy hiểm. Tóm lại là cần tránh trước chỗ có Long tộc ấn hiện, còn có, để Thượng Quan nhất tộc không được làm loạn.
 
 Trốn trước đã.
 
 Chờ các động tĩnh tán đi rồi lại nói tiếp.
 
 Bốn Nhân Tiên. Nàng cần ra thêm chút sức, sau đó tranh thủ thời gian về Nam Bộ. Vẫn là Nam Bộ tốt.
 
 Đánh lâu như vậy mà bên kia đều không có phản ứng gì.
 
 Hải ngoại thì chưa chắc, dù sao nơi này càng lớn, sinh linh càng ít, đánh nhau cũng không cần cổ ky quá nhiều.
 
 Một bên khác.
 
 Đào tiên sinh cũng đi ra khỏi _ phòng, đi tới chô mọi người uống trà.
 
 Bây giờ Chu Thâm cùng Đường Nhã cũng quay về rồi. Bên trong tụ hội, Đào tiên sinh cũng đã chào hỏi với Tỉnh, bày tỏ sự cảm ơn.
 
 Đến Thiên m Tông vẫn nên tới gặp người của đồi phương, vậy mới có thể an ổn được.
 
 Đường Nhã xác thực đã được đối phương trợ giúp.
 
 "Vì sao lại không gọi huynh trưởng của ta?" Trên bàn trà, Xích Long hỏi.
 
 "Không có thời gian. " Đường Nhã nghiêm túc nói:
 
 "Lúc đó ta không cách nào phân tâm, càng không thể nói thành lời, biện pháp này của tiền bôi có sai sót rất lớn."
 
 Xích Long: "..." Đối phương trả lời chững chạc đàng hoàng như thề khiền hắn có chút bãt ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận