Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 195: Lại Gây Ra Chuyện Ầm Ĩ

Chương 195: Lại Gây Ra Chuyện Ầm Ĩ
Mọi người chờ ở bên ngoài di tích hơn nửa ngày.
Cuối cùng, Giang Hạo nhìn thấy Kim Long dẫn người đi vào, một sư huynh Trúc Cơ viên mãn khác tạm thời tiếp quản bên ngoài.
Nhưng trong mấy trăm người có không ít Trúc Cơ viên mãn, đối phương rất khó khiến cho mọi người phục được.
Giang Hạo không để ý.
Nơi này cách nơi ẩn thân của ma nhân thấp bé rất xa, chắc hẳn không có ma nhân cấp bậc Kim Đan.
Nếu không hắn sẽ rất phiền phức.
Đến lúc đó, hắn ra tay không được, trốn cũng dễ bị để mắt tới.
Những ngày qua, hắn hiểu rõ một việc, đó là đầu nguồn ra lệnh bị hắn cắt nát.
Như vậy xem ra, cho dù đám người sư tỷ Dạ Cơ tìm được đầu nguồn, đi vào cũng chỉ chịu chết.
Không nhắc tới hộ vệ cấp Nguyên Thần, chỉ riêng ma nhân thấp bé cũng là tu vi Nguyên Thần.
Cho nên muốn ngăn cản bọn họ, cần phải có tu sĩ Nguyên Thần đi tới.
"Sư huynh từng nghe nói tới chỗ này chưa?" Tân Ngọc Nguyệt hỏi thăm Trịnh Thập Cửu.
"Ta chưa từng nghe nói qua." Trịnh Thập Cửu lắc đầu nói:
"Ta xem qua không ít ghi chép liên quan tới Ma Quật, không nói có kiến trúc kỳ lạ.
Nhưng rất nhiều nơi đều ghi chép Ma Quật có rất nhiều cơ duyên, cái gì cũng có thể gặp được."
Trong lòng mọi người biết rõ Ma Quật có cơ duyên, mọi người ở đây hoặc nhiều hoặc ít đều từng nhận được một vài thứ.
Linh dược, linh vật, gần như đều có thể gặp được.
Những ngày qua, Giang Hạo cũng gặp phải một ít linh dược.
Tuy không quá tốt nhưng sau khi thành thục, vẫn có thể bán được hơn một nghìn linh thạch.
Chỉ là cần phải không ít thời gian mới thành thục được.
Nhổ đi trồng sẽ rất dễ chết.
Cuối cùng hắn từ bỏ.
Tiếc nuối duy nhất là trong hai tháng xử lý đám ma nhân, hắn chỉ lấy đến một ít bọt khí màu trắng.
Trên đường thỉnh thoảng nhặt được một hai bọt khí màu xanh lam.
Tất cả dường như trở lại lúc vừa mới nhập môn.
Tích góp từng tí tu vi và khí huyết, hoàn toàn tùy thuộc vào may mắn.
"Không biết bên trong sẽ có gì?" Nhạc Du rất tò mò nhìn di tích.
"Cũng không mấy an toàn." Giang Hạo không lạnh không nhạt nói một câu.
Chỉ là bọn họ thảo luận không bao lâu, Giang Hạo đột nhiên nhìn về phía bên cạnh.
"Có người đến." Hắn nhắc nhở.
Không ít người đã biết được chuyện hắn có cảm nhận nhạy bén, hắn không cần thiết phải giấu nữa.
Chỉ cần không biểu hiện quá khoa trương là được.
Quả nhiên, có một đám người đang đi về phía bên này.
Giang Hạo biết người dẫn đầu, là sư tỷ Ninh Tuyên của Đoạn Tình nhai bọn họ.
Nguyên Thần sơ kỳ.
Bọn họ có thể qua, chứng tỏ hai bên có liên hệ.
Người khác cũng phản ứng lại, nhất thời căng thẳng.
Ninh Tuyên báo tên, lại phóng ra áp lực, sau đó nói:
"Ai là người phụ trách? Ra đây giải thích tình hình."
Lúc này, vị Trúc Cơ viên mãn lúc trước mới run rẩy đi tới.
"Chỗ này náo nhiệt, tuy nhiên cũng an toàn." Trịnh Thập Cửu có ý bỏ đá xuống giếng.
Cường giả đến cũng chứng tỏ bọn họ an toàn hơn rất nhiều.
"Tiến vào trong à?" Ninh Tuyên nhíu mày, sau đó bảo mấy Kim Đan vây quanh di tích.
Trong lúc những người khác tưởng bọn họ cũng muốn đi vào, lại đột nhiên nghe được mệnh lệnh khó có thể tin nổi:
"Nếu có người mang theo đồ màu đỏ thẫm đi ra, không cần do dự, lập tức giết chết.
Nhất định phải giết chết trước khi hắn đi ra.
Chỉ cần có ánh sáng màu đỏ hiện ra, tuyệt đối không được nương tay."
Đám người Trịnh Thập Cửu chấn động, căn bản không biết vì sao đối phương làm như vậy.
Giang Hạo nhíu mày lại, sư tỷ Ninh Tuyên lại có thể biết bên trong có gì.
Chỉ là hắn không hiểu, nếu sự tồn tại của di tích bị biết tới, tại sao không ai quan tâm khống chế bên này?
Chẳng bao lâu, hắn phát hiện Sư tỷ Ninh Tuyên sai người ta truyền tin trở lại, hình như cảm giác bất ngờ đối với chuyện di tích xuất hiện.
'Lẽ nào di tích đột nhiên lộ ra?'
Giang Hạo cảm thấy rất có khả năng này.
Nếu không, vì sao đi vào dễ dàng như vậy?
Về phần tại sao nó lộ ra, đương nhiên là kiệt tác của những ma nhân kia.
Có khả năng nhất định, trong di tích cũng có vật do tiền bối tông môn trấn áp trung tâm.
Nếu suy đoán này thành lập, vậy Ma Quật có khả năng có nhiều di tích hơn.
Lúc này, sư huynh sư tỷ Kim Đan bắt đầu sơ tán đám người.
Không ít người phát hiện sư tỷ Ninh Tuyên nhìn lối vào của di tích giống như gặp phải kẻ địch lớn.
"Bên trong rốt cuộc là gì? Lại làm cho Sư tỷ Ninh Tuyên căng thẳng như vậy? Ta nhớ nàng là cường giả Nguyên Thần kỳ." Trịnh Thập Cửu nghĩ mãi vẫn không hiểu được.
Giang Hạo lắc đầu, hắn biết nhưng không cách nào nói ra khỏi miệng.
Dù sao thứ sư tỷ Ninh Tuyên đề phòng đang ở trên người hắn.
Nếu hắn bị phát hiện, không biết sẽ gặp phải chuyện gì nữa.
Ban đêm.
Dưới ánh sao, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào lối vào của di tích.
Bịch!
Bịch!
Chỗ lối vào vang lên tiếng bước chân.
Số lượng người không hề ít.
Trong giây lát, đám người trở nên căng thẳng, đôi mắt đẹp của Ninh Tuyên tiên tử thoáng di chuyển, lạnh lùng nói:
"Tất cả người bên trong dừng lại. Người đầu tiên bước ra ngoài trước, đứng ở cửa không được nhúc nhích, bằng không giết chết."
"Các ngươi điên à? Ta là Kim Long." Kim Long lớn tiếng kêu lên.
Hình như hắn hơi phẫn nộ, bước chân không giảm còn đi nhanh hơn.
"Ta nói rồi, dừng lại." Giọng nói của Ninh Tuyên tiên tử lạnh lùng, giống như một trận bão tuyết.
Ầm!
Trong giây lát, lực lượng Nguyên Thần sơ kỳ quét ngang tám phương.
Ầm!
Lực lượng mạnh mẽ khiến tất cả người bên trong đều bị thương nặng.
Tiếng kêu rên, sợ hãi truyền ra.
"Từng người bò ra ngoài, tiếp nhận thẩm vấn và kiểm tra, người nào không phối hợp sẽ bị xem là phản bội tông, lập tức giết chết." Giọng nói của Ninh Tuyên trầm thấp.
Trong giây lát, Kim Long ở bên trong bị thương, sợ tới choáng váng, luôn miệng đáp ứng.
Chẳng bao lâu, hắn là người đầu tiên bò tới cửa. Trong giây lát, hắn ngây người, nhìn mấy chục vị Kim Đan vây quanh trước mắt.
Điều này làm cho hắn thấy ngơ ngác.
"Ngươi đi vào bên trong, nhận được gì? Lại gặp được gì?" Ninh Tuyên tiên tử hỏi thẳng.
"Chúng ta chỉ thấy được đài đá cùng với con đường lơ lửng ở trên không trung, còn có mấy thi thể.
Ngoài ra không thấy có gì khác, cũng không nhận được bất kỳ vật gì." Kim Long nói.
"Có từng thấy ánh sáng màu đỏ không?" Ninh Tuyên tiên tử hỏi.
"Không." Kim Long vội vàng lắc đầu.
Hắn quả thật chưa từng gặp ánh sáng màu đỏ.
"Ngươi có đi khắp tất cả các nơi không?" Ninh Tuyên tiên tử hỏi.
"Hẳn là có, nhưng chúng ta không biết có nơi nào bị che giấu không." Kim Long nói đúng sự thật.
Hắn quả thật đi khắp tất cả các nơi đã biết, nhưng không tìm được Dạ Cơ, cũng không tìm được bất kỳ bảo vật nào.
"Lấy tất cả thứ đựng trong túi trữ vật ra, không được giữ lại một thứ gì." Ninh Tuyên tiên tử nói.
Tuy Kim Long không muốn, nhưng vẫn phải nghe lệnh hành sự. Hắn phát hiện, nếu mình dám nói một chữ không.
Sẽ chết ở đây.
Trong giây lát, hắn hơi hối hận, mình tiến vào chỗ này làm gì?
Chẳng bao lâu, tất cả mọi người đã được kiểm tra xong, không có bất kỳ ánh sáng màu đỏ hoặc đồ liên quan.
Ninh Tuyên thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra giết chết tất cả những người này ở bên trong là thích hợp nhất.
Nhưng cho dù giết cũng phải xác định đồ có bị mang ra hay không, cho nên giết cũng không có ý nghĩa lắm.
Trừ khi thật sự phát hiện ra, như vậy tất cả không thể cứu vãn, chỉ có thể giết.
Sau đó chờ đợi tông môn xử lý.
Thật ra, nàng cũng không biết bên trong là thứ gì.
Tất cả đều nghe lệnh hành sự.
Chuyện này, không ai có thể chống lại.
Tuy nhiên, không có thì tốt. Nếu có, nàng có thể sống sót hay không cũng không chắc.
Trong địa đồ, ở đây hẳn phải là bãi cỏ chứ không phải là kiến trúc gì.
Nàng nhận được mệnh lệnh, bảo nàng tới đây kiểm tra tình hình, không thấy kiến trúc là tốt nhất, một khi nhìn thấy phải bảo vệ và chờ xử lý, không cho bất kỳ kẻ nào đi vào, một khi có người bước vào phải điều tra rõ ràng.
Trong mệnh lệnh cảnh cáo là, nếu có ánh sáng màu đỏ xuất hiện ở bên ngoài kiến trúc, không ai có thể sống sót.
Cho nên lúc sang đây, nhìn thấy một đám người vây quanh chỗ này, nàng đã biết tình hình không ổn.
May mà, tạm thời không đáng ngại.
"Khống chế bọn họ lại, chờ Chấp Pháp đường tới thẩm vấn." Ninh Tuyên tiên tử phân phó.
Nàng không quyết định được chuyện này.
Cho nên chỉ có thể tạm thời khống chế tốt cục diện.
Nhìn tất cả những điều này, trong lòng Giang Hạo thầm thở dài.
Không ngờ có thể ảnh hưởng lớn như vậy.
May mà không ai định đi vào tìm kiếm tới cùng.
Như vậy, bọn họ sẽ không xác định được đồ có bị mang đi hay không.
Hắn đang suy nghĩ, người của Chấp Pháp đường có thể phát điên, điều tra lần lượt pháp bảo trữ vật của tất cả mọi người không.
Theo lý thuyết thì không, dù sao khi đó hắn bị bắt, Liễu Tinh Thần cũng không có tư cách điều tra, chỉ có thể là người phụ trách chính điều tra.
Nhưng nếu cao tầng tông môn biết về Thiên Cực Ách Vận Châu, không chừng có thể thật sự điều tra.
Phải biết một khi Thiên Cực Ách Vận Châu xuất hiện ở trong tông môn, cả Thiên Âm tông đều kết thúc.
Vẻ mặt Giang Hạo bình tĩnh, yên tâm chờ đợi người của Chấp Pháp đường đến.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận