Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 396: Muốn Ta Làm Ma Đầu

Chương 396: Muốn Ta Làm Ma Đầu
Chương 396: Muốn Ta Làm Ma Đầu
Lần ra ngoài này thật ra vô cùng nguy hiểm đối với Giang Hạo.
Có hai chỗ tồn tại nguy hiểm.
Một là nếu như người của Chấp Pháp Đường phát hiện, vấn đề có thể lớn có thể nhỏ.
Hai là bên ngoài luôn có người nhìn hắn chằm chằm, không xử lý tốt ngược lại sẽ còn dẫn tới sự cố.
Cho nên trước khi ra ngoài, hắn đã dùng Thiên Cơ Ẩn Phù để che đậy thiên cơ của mình.
Sau đó thu liễm khí tức, dùng tử khí che đậy, đi theo Ngữ Tuyên sư tỷ.
Mặc dù xuất hiện một chút ngoài ý muốn, thêm một người.
Nhưng vẫn còn nằm trong khống chế.
Không biết người của Chấp Pháp Đường có tìm được hắn hay không, thế nhưng người bên ngoài cũng không phát hiện ra hắn.
Chờ sau khi rời khỏi tông môn một khoảng cách, hắn liền dùng thần thông Nhật Nguyệt Hồ Thiên, khống chế bọn hắn ở bên trong Hồ Thiên, làm thế thì bất kể như thế nào bên ngoài đều khó có thể phát hiện ra.
Trừ khi phá vỡ thần thông của hắn trước.
Xử lý xong dùng Càn Khôn Cửu Hoàn để trở về.
Thời gian tiêu tốn cũng không nhiều, theo lý mà nói sẽ không có bất kỳ người nào phát hiện.
"Dù sao cũng là bên ngoài tông môn, còn có chút khoảng cách, hai người cũng không có công tích trên người, Chấp Pháp Đường chắc là sẽ không nhúng tay quá sâu.
Người của Chấp Pháp Đường còn có không ít chuyện, không có thời gian và cũng không cần thiết quan tâm đến người ngoài tông môn. Trừ khi là người quan trọng, đệ tử thủ tịch, đệ tử công tích cao.
Dù là chân truyền bọn họ cũng chưa chắc đã quản. Thế nhưng nếu quá gần, bọn hắn sẽ thuận tay điều tra một chút. Chuyện này chỉ có thể tiếp tục quan sát tình huống.
Không có chứng cứ, cũng không ở trong tông môn, Chấp Pháp Phong không có khả năng mời Thiên Nguyên Tố Thần Kính. Nghĩ tới Thiên Nguyên Tố Thần Kính, tim hắn cũng có chút đập nhanh. Không biết lúc nào mới có thể đối kháng lại chiếc kính này.”
Lúc này hắn mở trữ vật pháp bảo của Ngữ Tuyên sư tỷ ra.
Kiểm tra một chút, có hai ngàn một trăm hai mươi ba khối linh thạch, một số đan dược, chút ít linh dược, một số đan phương, còn có một thanh Linh Kiếm, cùng với đan lô chưa từng thấy, cuối cùng là một cái Huyết Hồ Lô nhìn qua cách thức có chút không đơn giản.
Giàu có.
Đây là Kim Đan giàu có nhất mà hắn từng gặp.
Chỉ là không thể bán đan lô và Linh Kiếm được, huyết hồ lô cũng vậy.
Nhưng mà đan dược và linh dược có thể bán được một chút tiền.
Ít nhiều cũng được hai ba ngàn.
Quan sát Linh Kiếm và đan lô một cách tỉ mỉ cảm thấy cũng chỉ là pháp bảo tàm tạm.
Cuối cùng hắn nhìn về phía Huyết Hồ Lô, phía trên có mùi máu tươi nồng đặc.
Thế nhưng không thể xác định phẩm chất.
Tuyệt đối vượt xa đan lô và Linh Kiếm.
Sau khi thu thập xong đồ vật, Giang Hạo mở trữ vật pháp bảo của Bách Kỵ sư huynh ra.
Chín trăm bảy mươi hai khối linh thạch, một số đan dược, một phương pháp tôi luyện máu thịt, một cái Huyết Hồ Lô.
Nhìn trữ vật pháp bảo này, Giang Hạo mới phát cảm thấy bình thường.
Quả nhiên, chỉ cần có thể luyện được đan dược khá tốt tại Chúc Hỏa Đan Đình thì sẽ có không ít linh thạch.
Vốn liếng cũng sẽ thâm hậu hơn rất nhiều.
Nhưng mà…
"Tại sai hai người lại đều có Huyết Hồ Lô?"
Giang Hạo lấy hai cái Huyết Hồ Lô ra quan sát thì phát hiện chúng giống nhau như đúc, hơn nữa đều có mùi máu tươi nồng đặc.
Hắn thu hồi linh thạch và đan dược trước.
Qua một đêm này, tổng số linh thạch biến thành bốn ngàn sáu.
Tìm cơ hội bán đan dược và linh dược đi chắc là có bốn ngàn.
Pháp bảo cứ giữ lại trước, đan phương cũng giữ lại.
Bán thứ này có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.
Không bao lâu sau, hắn phát hiện đan dược cũng không thể bán, bởi vì đều là đan dược cấp bậc Kim Đan.
Được rồi, cứ để đó trước đã.
Giang Hạo thuận tay lật xem phương pháp tôi luyện máu thịt một chút liền cất nó về.
Không có một chút tác dụng nào.
Bản thân mình huyết khí tràn đầy, vượt xa kết quả của việc tôi luyện này.
Rạng sáng.
Giang Hạo lấy Huyết Hồ Lô ra, mở giám định.
Hôm qua trước khi động thủ hắn đã giám định Bách Kỵ.
Cho nên phải chờ đến rạng sáng.
【 Nguyện Huyết Hồ Lô: Là hồ lô mà Thiên Trần dùng máu thịt của vạn tính người sống làm vật dẫn, vận chuyển Nguyện Huyết Tà Đạo Luyện Khí Pháp luyện thành, có thể dùng để phân rõ Nguyện Huyết. 】
Chỉ có một câu đơn giản như này.
Thế nhưng Giang Hạo lại cảm thấy có rất nhiều tin tức hiện ra trong đầu.
Vạn tính người sống?
Người sống là cái gì?
Là người sống.
Một hồ lô vạn mà đã tính, vậy thì hai cái hồ lô…
Giang Hạo yên lặng.
Hắn không làm nổi loại chuyện này.
Hắn giết người tuyệt sẽ không nương tay, thế nhưng sẽ không giết mấy người vô tội.
Sau khi cất kỹ hồ lô, Giang Hạo bắt đầu suy nghĩ về Thiên Trần.
"Thì ra người tu luyện Nguyện Huyết Đạo chính là hắn, như này đã có thể nói tới thông mọi chuyện."
"Y Luyến sư tỷ nhiều lần nói muốn đi tham gia tiểu hội luận đạo, nói là tiểu hội, trên thực tế đều là lúc Thiên Trần thu mua lòng người. Không chỉ như thế, còn có việc nhằm vào ta lần này cũng là như thế."
"Một Luyện Thần lại ra mặt giúp cho một Trúc Cơ, đúng là rất dễ thu mua lòng người."
Giang Hạo sắp xếp suy nghĩ một chút, nếu như lúc hắn bị bắt nạt có một sư huynh Luyện Thần ra tay giúp đỡ, còn chỉ đạo cho hắn tu luyện.
Cho dù xuất phát từ báo ân, hắn cũng sẽ giúp đối phương không ít việc.
Đương nhiên, trong ma môn phần nhiều chính là lợi ích.
Chỉ cần đi vào đoàn thể của đối phương sẽ có thể có được sự bảo hộ cùng với kinh nghiệm tu luyện.
Những người khác đều sẽ muốn.
"Thế nhưng tại sao phải truyền bá tin nhảm khắp nơi, nói là ta đang tu luyện Nguyện Huyết Đạo đâu? Chẳng lẽ là có người đang nhằm vào người tu luyện Nguyện Huyết Đạo?"
Lông mày Giang Hạo cau lại.
Cảm giác cực có khả năng.
Không nhất định là Thiên m Tông quan tâm đến, có thể là một số Tiên Môn.
Nguyện Huyết Đạo quá tàn nhẫn, những tông môn kia muốn ra tay trấn áp cũng là chuyện đương nhiên.
Một khi tuyên truyền khắp nơi là hắn tu Nguyện Huyết Đạo, như vậy một số Tiên môn sẽ khóa chặt hắn.
Đến lúc đó hắn vừa đi ra ngoài, bản thân chính là ma nhân Nguyện Huyết Đạo.
Giang Hạo thở dài một tiếng, lúc trước hắn chỉ muốn ở trong tông môn, chưa bao giờ nghĩ tới ảnh hưởng bên ngoài tông môn mang tới.
May mà hắn không ra ngoài.
Giang Hạo nhìn Huyết Hồ Lô, có chút vui mừng.
Nếu như Thiên m Tông là Tiên môn, như vậy hắn sẽ cảm thấy tất cả những gì xảy ra trong đêm nay đều là bẫy rập.
Tất cả mọi chuyện là muốn giá họa cho hắn.
Chỉ cần tìm người điều tra, dù mình không tu Nguyện Huyết Đạo thì cũng phải là tu Nguyện Huyết Đạo.
Nhưng mà ở Ma Môn lại khác, cũng thêm một lý do hợp lý để tấn thăng.
Người người đều biết hắn tu Nguyện Huyết Đạo, như vậy hắn sẽ không cần dùng kỳ ngộ để làm cớ nữa.
Có người nghi ngờ?
Giang Hạo nhìn Nguyện Huyết Hồ Lô.
Thứ này có thể chứng minh.
Đương nhiên, hắn không sẽ chủ động nói loại chuyện này ra, dù sao Nguyện Huyết Đạo không phải là ước nguyện của hắn.
"Hiện tại Thiên Trần sư huynh mất đi hai Nguyện Hồ Lô, không biết có làm to chuyện hay không."
Hắn thở dài một tiếng.
Giang Hạo bắt đầu tĩnh toạ bình phục nội tâm.
Còn về Nguyện Huyết Hồ Lồ thì bị hắn thực dùng Thiên Cơ Ẩn Phù, sau đó dùng Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn.
Thứ này chính là đồ vật xúi quẩy đối với Hồng Vũ Diệp, phải cố gắng không phát tán khí tức của nó.
Nếu không người thua thiệt vẫn là mình.
Sáng sớm.
Giang Hạo không cảm nhận được bất kỳ sự thay đổi nào.
Mười ngày sau.
Người Chấp Pháp Đường không tìm đến, người của Linh Dược Viên cũng dần dần khôi phục, không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không có bệnh mới.
Nửa tháng sau.
Đầu tháng ba.
Bên phía Thiên Trần sư huynh đã hoàn toàn không có tiếng động gì.
Chấp Pháp Đường cũng như thế.
Liễu Tinh Thần thậm chí còn chưa từng tới chuyến nào.
Nhìn như thế, cái chết của Ngữ Tuyên sư tỷ không mang đến bất kỳ ảnh hưởng gì.
Giang Hạo có chút không hiểu, tại sao bên phía Thiên Trần sư huynh lại không có bất kỳ động tĩnh nào?
Nếu chờ mãi mà đối phương vẫn không động thủ, Giang Hạo liền đến Bách Cốt Lâm một chuyến.
Thăm viếng Bạch Dạ một chút.
Đáng tiếc tu vi của Bạch Dạ vẫn là Nguyên Thần sơ kỳ, thương thế trên người vẫn còn chưa tốt hẳn.
Đã qua lâu như vậy rồi, theo lý thuyết thì không nên như thế.
Sau khi xác định tình huống, hắn chỉ có thể quyết định lần sau lại tới thăm.
Nhìn chung thì thuật Phong Linh đã thành công.
Lúc này, trong sân, Bạch Dạ nhìn lên bầu trời.
Người kia đã lâu rồi không có động thủ.
Hắn cảm thấy mình tám chín phần đã thoát khỏi một kiếp.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận