Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 212: Cảm Thấy Vui Mừng Khi Gặp Nữ Ma Đầu

Chương 212: Cảm Thấy Vui Mừng Khi Gặp Nữ Ma Đầu
Nhìn tiền bối Đan Nguyên phía trước, Giang Hạo cảm giác đối phương ung dung mạnh mẽ.
Hình như không có gì có thể làm khó hắn.
Trong giây lát, Giang Hạo hơi tò mò, người này mạnh tới mức nào.
So với Hồng Vũ Diệp, chắc hẳn không phải là đối thủ.
Thật ra cũng không có lý do gì, chỉ là một loại cảm giác trực quan, cho rằng Hồng Vũ Diệp mạnh hơn.
Đan Nguyên im lặng một lúc, mới mở miệng:
"Thiên Cực Ách Vận Châu là một món hung vật, một khi nó hiện thế, mọi người sẽ nghênh đón nguy cơ lớn.
Về lai lịch của nó, vậy phải ngược dòng năm tháng xa xôi về trước, sự hình thành của nó dẫn đến mặt đất sụp đổ.
Đừng nói một địa phương nhỏ, cho dù tông môn như Hạo Thiên tông cũng chưa chắc ngăn cản được ảnh hưởng của Thiên Cực Ách Vận Châu.
Biện pháp tốt nhất là sớm chuẩn bị phong ấn, mới có thể tránh được một kiếp nạn.
Tuy nhiên, cũng có người muốn mượn Thiên Cực Ách Vận Châu trợ giúp để làm một việc. Bọn họ muốn thông qua chúng ta điều tra ra được tung tích của Thiên Cực Ách Vận Châu.
Nhưng chúng ta không tham dự vào chuyện này vẫn tốt hơn. Đừng nói tiếp xúc với Thiên Cực Ách Vận Châu, cho dù cảm nhận cũng sẽ bị nó ảnh hưởng.
Tu vi bị hủy hoại chỉ trong chốc lát còn nhẹ đấy.
Nếu các ngươi gặp phải, tốt nhất nhanh chóng rời xa, đồng thời báo cho người khác biết, để cho loại tông môn cấp bậc như Hạo Thiên tông đi trấn áp, phong ấn.
Chúng ta vẫn cách xa thì tốt hơn."
Giang Hạo hơi bất ngờ, tiền bối Đan Nguyên phát hiện nguy cơ này, suy nghĩ đầu tiên lại có thể là bảo môn phái lớn tới trấn áp, bản thân trốn đi.
Luôn cảm thấy có dáng vẻ để cho tiên môn giải quyết vấn đề, bọn họ ngồi mát ăn bát vàng.
Nhưng mà, như vậy quả thật an toàn hơn.
"Được rồi, không có chuyện gì thì lần sau chúng ta gặp lại." Đan Nguyên nhìn mọi người nói.
Sau khi tiễn tiền bối Đan Nguyên đi, Giang Hạo cũng thoát ra.
Trước khi đi, Quỷ Tiên Tử nói qua một thời gian nữa sẽ liên hệ với hắn.
Hắn gật đầu biểu thị có thể.
Nhưng trong lòng không ngừng kêu khổ, bởi vì hắn không có cách nào ra khỏi tông môn.
Rời khỏi phiến đá, Giang Hạo nhìn về phía bên ngoài ban công.
Lúc này, trời sao sáng ngời, ánh trăng bàng bạc giống như tấm vải lụa phủ trên mặt đất.
"Hy vọng bên Quỷ Tiên Tử có thể kéo dài một chút." Trong lòng Giang Hạo thầm thở dài.
Nhớ buổi gặp mặt vừa rồi, hắn nhận được một ít tin tức.
"Liễu" tương đối linh thông tin tức ở hải ngoại, cái khác thì không biết.
"Tinh" ở phía đông, có khả năng liên quan tới Minh Nguyệt tông.
"Quỷ" giống như lần trước, biết nguyền rủa, có khả năng tồn tại quan hệ nhất định với Thiên Nam phủ, và Huyền Thiên tông, Lạc Hà tông, Thiên Thánh tông ở bên cạnh.
Tuy nhiên, từ việc đối phương không biết Thiên Thánh Tinh Thần Pháp lại thấy được, chắc tồn tại quan hệ với Huyền Thiên tông cùng với Lạc Hà tông.
Dù sao, trong thế lực đã biết, chỉ có bọn họ biết được Thiên Hương Đạo Hoa ở Thiên Âm tông.
Ngoài ra, chính là Quỷ Tiên Tử thử.
"Nàng chắc hẳn không phải không thể tới U Vân phủ, là cố ý bảo ta ra tay, dựa vào đó biết được hành tung cùng với thực lực của ta. Tạm thời không có cách nào khắc phục."
Mặc dù bây giờ hắn có Càn Khôn Cửu Hoàn, có thể mượn địa điểm trong thiên địa.
Nhưng ai giúp hắn đưa vòng qua?
Tiểu Li à?
Con thỏ à?
Bọn họ đều quá yếu.
Không nói tốc độ chậm, một khi vị trí thay đổi, hắn lại không có cách nào thông báo vị trí thay đổi với bọn họ.
Còn nữa, có vài người còn đang suy tính vị trí của hắn, một khi hắn ra ngoài, sẽ bị phát hiện.
Tới lúc đó, khó nói được hắn có thể bị công kích hay không.
Giang Hạo nằm ở trên giường, nhìn trần nhà và nhíu mày lại:
"Còn có một điểm quan trọng nhất, Đan Nguyên nói qua một thời gian ngắn nữa sẽ có người tới xác định.
Đây là nguy cơ sắp đến gần."
Tuy hắn bị Quỷ Tiên Tử thử thăm dò trong lần gặp mặt này, nhưng cũng biết có người sẽ đến Thiên Âm tông.
Nếu người này mạnh mẽ, sẽ trực tiếp phát hiện ra Thiên Hương Đạo Hoa.
Đến lúc đó hắn là người trồng hoa có thể cũng sẽ bị nhằm vào.
Phải thông báo với Hồng Vũ Diệp.
Dù sao nàng nói hoa là của nàng, giọng điệu của Đan Nguyên cho thấy người tới sẽ không e ngại Thiên Âm tông.
Giang Hạo ngồi dậy, nghĩ đến một vấn đề nan giải.
"Mình làm sao thông báo cho Hồng Vũ Diệp được?"
Từ trước tới nay, đều là Hồng Vũ Diệp tới chỗ hắn, hắn chưa từng gọi đối phương tới.
Giang Hạo thở dài một tiếng, cảm thấy mình đành phải mặc cho số phận.
Tuy nhiên, cuộc họp trong Mật Ngữ Thạch Bản vừa kết thúc, Hồng Vũ Diệp hắn sẽ phát hiện ra.
Không phải không có khả năng qua hỏi thăm tình hình.
Hắn suy nghĩ một lát, cũng không thể suy nghĩ nhiều nữa, lại đứng lên chế tạo phù.
Bây giờ trong người hắn không có đồng nào, phải tiếp tục tích góp linh thạch.
Xích Liên Hoa tốn bảy trăm, không xuất hiện bọt khí màu xanh
Tạm thời không biết hạt giống linh dược cấp bậc gì mới có thể xuất hiện bọt khí.
Hắn chưa từng trồng linh dược thượng phẩm, chỉ có thể bắt tay vào làm từ hạt giống.
Sáng sớm.
Giang Hạo dừng bút, lại một tấm Thập Vạn Kiếm Phù xuất hiện. Gần đây, hắn dự định tiếp tục học linh phù mới.
Với tu vi hắn thể hiện ra bây giờ, thỉnh thoảng xuất hiện một hai tờ linh phù tốt hơn cũng là bình thường.
Trước mắt đã phong tỏa linh phù thăng cấp của Thập Vạn Kiếm Phù, Thập Vạn Thần Kiếm Phù.
"Lại nói tiếp, dạo này đã rất lâu không gặp sư tỷ Lãnh Điềm. Lần trước, con thỏ nói có người tới, chắc hẳn là nàng."
Nữ tính tìm hắn không ngoài sư tỷ Chu Thiền tới đưa phần thưởng, sư tỷ Mính Y thân là nội ứng, sư tỷ Lãnh Điềm đã thường mua linh phù.
Có thể loại bỏ Sư tỷ Chu Thiền, con thỏ biết sư tỷ Mính Y.
Vậy chính là sư tỷ Lãnh Điềm còn lại.
Cũng không biết nàng tới có chuyện gì.
Giang Hạo ra khỏi phòng, lại nhìn thấy con thỏ vẫn đang ngó chừng Thiên Hương Đạo Hoa, đầu lưỡi đều sắp chạm đến cánh hoa.
Hắn bước nhanh tới, định đá văng con thỏ ra, đề phòng bất ngờ phát sinh.
Chẳng qua, khi hắn muốn nhấc chân, đột nhiên phát hiện con thỏ biến mất.
Tiếp đó, một bóng trắng hạ xuống phía trước mặt hắn.
Không ngờ là con thỏ với mặt mũi bầm dập bị treo ở trên tường, tung bay theo gió.
Giang Hạo ngạc nhiên. Tốc độ này cũng quá nhanh rồi.
"Ngươi nói xem, liệu có khả năng hôm nay con thỏ của ngươi bị treo ở đây, ngày mai sẽ là ngươi bị treo ở đây không?"
Từ phía sau truyền đến giọng nói bình thản.
Giang Hạo vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp, duyên dáng yêu kiều.
Ngày hôm nay, Hồng Vũ Diệp mặc váy tiên trắng hồng, lưng ong, để tóc mai, mắt đẹp mày ngài.
"Ra mắt tiền bối." Trong lòng Giang Hạo thầm mừng rỡ, quả nhiên tới rồi.
Về phần hôm nay là con thỏ, ngày mai có phải là hắn không, hắn không thể trả lời điều này.
Nếu đưa ra câu trả lời khẳng định, đối phương có khả năng sẽ làm thật.
Nếu phủ định, vậy Hồng Vũ Diệp nhất định sẽ ra tay.
"Lần đầu tiên ta thấy ngươi gặp ta với vẻ mừng rỡ như vậy đấy." Hồng Vũ Diệp cảm thấy hứng thú nói.
Giang Hạo cố giữ bình tĩnh, không muốn để đối phương lại nhìn ra sắc mặt của mình.
Cuối cùng, hắn nói vào thẳng chủ đề:
"Vãn bối tham gia cuộc họp mặt trong Mật Ngữ Thạch Bản, bọn họ đã biết Thiên Hương Đạo Hoa ở Thiên Âm tông.
Căn cứ theo lời Đan Nguyên nói, những ngày sắp tới sẽ có người qua tra xét. Ở trong ánh mắt của đối phương, Thiên Âm tông chỉ là môn phái nhỏ.
Cho nên nói là qua chứng thực, thật ra là qua mang Thiên Hương Đạo Hoa đi."
"Thời gian sắp tới?" Hồng Vũ Diệp ngồi trên ghế, bình tĩnh nói:
"Ngươi đang lo lắng gì vậy?"
"Thực lực của đối phương mạnh mẽ, có thể Thiên Âm tông không bảo vệ được." Giang Hạo nói ra lo lắng của mình.
"Vậy ngươi canh giữ đi?" Hồng Vũ Diệp cười như không cười hỏi.
Khóe miệng Giang Hạo khẽ giật: "Vãn bối chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, có lòng mà không có sức."
Hắn đương nhiên không thể đi canh giữ, hắn căn bản không có thực lực đó.
"Ý của ngươi là bảo ta ra tay?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Dù sao nó cũng là hoa của tiền bối." Giang Hạo nhẹ khẽ gật đầu.
"Cũng đúng." Hồng Vũ Diệp nhìn chăm chú vào nam tử trước mắt, cười hỏi:
"Ngươi lo lắng hoa của ta bị mang đi, hay là ngươi bị mang đi?"
"Đương nhiên là chuyện trước." Giang Hạo có phần che lương tâm nói.
Thiên Hương Đạo Hoa rất quan trọng đối với hắn, nếu thật sự không có cách nào, bị mang đi thì mang đi.
Hắn không thể bị nhân vật không rõ đưa đi, bằng không dữ nhiều lành ít.
"Lời nói dối của ngươi quá vụng về." Hồng Vũ Diệp lấy ra chén trà, chờ Giang Hạo pha trà.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận