Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1270: Cho Thánh Chủ Chút Chấn Động 2

Chương 1270: Cho Thánh Chủ Chút Chấn Động 2
Nam tử gắt gao nhìn chằm chằm người trước mắt. Vào lúc hắn đang suy nghĩ, đột nhiên… Phốc!
Một thanh đao trực tiếp đâm xuyên qua đối phương. Ngay sau đó, người xung quanh cùng nhau động thủ.
Tuyệt sát.
"Các ngươi vô sỉ, sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt tông!"
Chỉ trong nháy mắt, đối phương đã bị giết.
Đều đã lúc này rồi, bọn hắn không có hứng thú bắt nội ứng nữa, cứ giết trước rồi lại nói. Phòng ngừa tình huống thiếu hụt nhân thủ, như thế thì sẽ mất đi quyền chủ động.
Liễu Tinh Thần thu hồi thi thể của đối phương, nói: "Người kế tiếp."
Một màn tương tự xảy ra ở rất nhiều nơi, đều là hỏi xem có muốn động thủ hay không, trong lúc đối phương suy nghĩ lựa chọn liền đánh lén.
Trên đường đi, Giang Hạo còn chứng kiến có người dùng mị thuật, làm cho đối phương chủ động đổi thời gian và địa điểm tụ hợp.
Nhưng mà, bọn hắn không có động vào người quá mạnh, không phải là đối thủ, dù sao thực lực bọn hắn cũng có hạn. Chuyện còn lại phải giao cho mạch chủ và Bạch Chỉ Trưởng lão.
Giang Hạo quan sát và so sánh một chút, thậm chí tông môn còn không có phát hiện, chờ sau đó lại dành thời gian giải quyết vậy.
Hi vọng thực lực của mình cũng tạm được, không chọc ra động tĩnh quá lớn. Động tĩnh của Chấp Pháp Phong đã rất lớn rồi. Mặc dù đại bộ phận đều đánh lén thành công, nhưng mà những nội ứng này cũng không phải là đèn đã cạn dầu, nào có dễ dàng trấn áp toàn bộ như vậy. Đây là đánh cho đối phương trở tay không kịp, chờ đối phương kịp phản ứng thì sẽ càng khó đối phó.
Giang Hạo quan sát một đường, cuối cùng đi đến trong sân của mấy người Lạc Lạc. Năm người chỉ còn lại bốn người.
Nữ tử tuổi trẻ dáng người uyển chuyển đến từ Lạc Nguyệt Cung, Lạc Lạc, phân thân tinh thần của Khâu Cổ Kỳ, Vũ Hóa sơ kỳ, muốn vào Hải Vụ động, chỉ cần vị trí đại khái và đầy đủ tình báo.
Nam tử toàn thân tử khí, Quý Uyên của Thiên Thánh Giáo, tín đồ Thánh Chủ, tu vi Đăng Tiên cấp sáu, muốn biết vị trí của Diệu Thính Liên và Mính Y, nếu như có thể giúp tới gần thì là nhất.
Tiên tử đoan trang, Lạc Hà Tông Đông Phương Tiên Nhi, trưởng lão Lạc Hà Tông vừa mới bước vào Đăng Tiên Đài, muốn đi Đoạn Tình Nhai, nói muốn biết Vân Nhược của Thiên Hoan Các năm đó chết thế nào, trên thực tế là vì Thiên Hương Đạo Hoa.
Lão giả Trần Cốc của Quỷ Ảnh Tông, tinh thông thuật khôi lỗi, Đăng Tiên cấp ba, yêu cầu rất đơn giản, đi vào quặng mỏ.
Nhìn thấy Giang Hạo đến, trong mắt mọi người đều có chút bất mãn.
"Ngươi biến mất có hơi lâu." Đông Phương Tiên Nhi mở miệng nói.
"Hiện tại Thiên m Tông đã phát hiện nội ứng, rất khó để làm những chuyện phía sau." Lạc Lạc mỉm cười mở miệng: "Công tử nhất định có biện pháp đúng không?"
Giang Hạo nhìn đối phương, duy trì nụ cười: "Những đều các ngươi muốn, ta đều đã nghe ngóng giúp các ngươi, cũng sắp xếp xong rồi, cơ duyên đại thế còn có một hai ngày, các ngươi vẫn đang có thời gian."
"Điều tra rồi, cũng sắp xếp xong xuôi?" Đám người có chút ngoài ý muốn.
Giang Hạo nhìn về phía Lạc Lạc nói: "Tiên tử muốn đi Hải Vụ Động?"
"Đúng vậy." Đối phương gật đầu.
Giang Hạo ném ra một tấm lệnh bài và thư tịch, nói: "Nơi này có nhiệm vụ, người thực hiện nhiệm vụ chính là ngươi, đi đi. Trong đó còn có ghi chép về những năm gần đây, có thể tham khảo."
Lạc Lạc tiếp nhận đồ vật, phát hiện xác thực có nhiệm vụ và tư liệu, tốt hơn dự đoán nhiều.
Sau đó, Giang Hạo nhìn về phía Trần Cốc của Quỷ Ảnh Tông, ném ra tư liệu và lệnh bài: "Tương tự, ngươi có thể đi quặng mỏ, đi làm người giám sát."
Đối phương có chút ngoài ý muốn, không nói gì thêm.
Còn lại chính là Quý Uyên và Đông Phương Tiên Nhi.
Giang Hạo nhìn về phía Quý Uyên trước: "Người ngươi muốn tìm ở trong một rừng cây tại Đoạn Tình Nhai."
Sau đó, hắn lại ném địa chỉ ra cho đối phương.
Người kia gật đầu, tử khí đều ít đi rất nhiều, dường như thấy được hi vọng.
Người cuối cùng chính là Đông Phương Tiên Nhi. Giang Hạo nhìn nàng, nhẹ giọng mở miệng nói: "Người giết Vân Nhược chính là đệ tử Đoạn Tình Nhai. Nếu như muốn biết tình huống cụ thể, tiên tử có thể trực tiếp đi tìm hắn. Trong sân của hắn có trận pháp, đây là phương pháp phá giải."
Nói xong, một trang giấy bay qua. Đối phương tiếp được, khẽ gật đầu.
Như thế Giang Hạo liền làm xong chuyện của mình: "Vậy thì chúc bốn vị may mắn, đại thế sắp triệt để bắt đầu, nơi này sẽ rất loạn, hi vọng các ngươi có thể bảo toàn tính mệnh."
"Công tử, đến lúc đó gặp nguy hiểm có thể cứu ta không?" Lạc Lạc cười hỏi.
Giang Hạo đáp lại bằng một nụ cười, sau đó biến mất tại chỗ.
Thấy Giang Hạo rời đi, tất cả mọi người nhìn đồ của mình một chút, cuối cùng chia ra hành động. Thời gian không còn nhiều lắm, chỉ còn lại một hai ngày cuối cùng.
Giang Hạo về tới chỗ ở của mình, ngồi trong sân. Trễ nhất là tối ngày mai, Đông Phương Tiên Nhi sẽ tới. Đây là hắn cố ý.
Nguyên nhân chính là vì muốn xem thủ đoạn của Vạn Vật Chung Yên từ trên người của đối phương, xem xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì. Cho đến trước mắt, hắn vẫn không cách nào tìm ra dấu vết Vạn Vật Chung Yên dẫn tới sông Tử Tịch.
Còn về những nhiệm vụ kia đều được chọn ra từ các nội ứng phải chết trong đêm nay. Bọn hắn dùng, đến lúc đó không có chứng cứ.
Về hậu quả của việc giết người, đây đều là nội ứng, sau khi chết lại điều tra là được. Chấp Pháp Phong chắc là có thực lực này.
Bây giờ chờ trời hoàn toàn tối liền có thể đi ra.
---
Bách Hoa Hồ.
Ánh trăng chiếu vào trong hồ, vô tận ánh trăng dung nhập vào bên trong, một đạo khí tức du động trong nước, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Hồi lâu sau, tiếng sột soạt truyền đến.
Một dòng nước chất chứa ánh trăng thoát ra, hướng về phía đình, cuối cùng rơi vào phía trên một ngón tay.
Làn da trắng nõn làn da, ngón tay tinh tế.
Ngón tay nhẹ nhàng chuyển động, nước chìm vào đầu ngón tay, hoàn toàn biến mất. Cùng lúc đó, một thân ảnh màu trắng rơi xuống trước đình, cúi người cung kính hành lễ: "Chưởng giáo."
Hồng Vũ Diệp buông tay xuống, quay đầu nhìn về phía người tới, nói: "Chuẩn bị xong chưa?"
Bạch Chỉ gật đầu: "Chuyện có thể chuẩn bị đều đã chuẩn bị."
"Ngày kia chính là lúc cơ duyên kết thúc, rất nhiều người sẽ muốn đến Thiên m Tông trước khi người khác tiêu hóa cơ duyên." Hồng Vũ Diệp nói.
"Thuộc hạ hiểu rõ, chúng ta sẽ dốc hết toàn lực." Bạch Chỉ cúi đầu biểu thị quyết tâm.
"Đệ tử trong tông môn chuẩn bị như thế nào rồi?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Có thể động thủ cơ bản đều đã chuẩn bị xong, Thiên Hương Đạo Hoa cũng có người nhìn chằm chằm, Giang Hạo cũng ở bên trong đó, cũng không phái nhiệm vik quá lớn cho hắn." Bạch Chỉ nói.
Hồng Vũ Diệp gật đầu, lấy ra một cái hộp trong suốt, nói:
"Nếu đã muốn thủ thì đương nhiên là cần một chút viện trợ, giao cái này cho hắn đi."
Bạch Chỉ tiếp nhận đồ, gật đầu nói phải.
Thoạt nhìn là một chiếc áo choàng, về phần là cái gì thì nàng không có để ý quá nhiều. Đây cũng không phải là lần đầu tiên. Nhưng mà, lần này trễ nhất ngày mai là phải đưa qua.
Hồng Vũ Diệp nhìn đối phương, sau đó nói:
"Đi đi, dốc hết toàn lực giữ vững Thiên m Tông."
Bạch Chỉ gật đầu.
Thật ra trong lòng của nàng còn có rất nhiều nghi vấn. Đó chính là Chưởng giáo có xuất thủ hay không, nhưng nàng không dám mở miệng.
Nhưng mà dưới cái nhìn của nàng, bên phía Giang Hạo chắc là cũng có một vị cường giả. Đối phương chỉ để ý Thiên Hương Đạo Hoa, có khả năng cũng sẽ xuất thủ. Đương nhiên, người nàng phái đi thật ra đều không có tác dụng gì. Trừ phi là Mạch chủ đi qua, nếu không thì không có tác dụng quá lớn.
Nàng không có bất kỳ lòng tin gì trước phong bạo đại thế, bởi vì Nam Bộ có rất nhiều tông môn có nội tình mạnh hơn.
Nhưng mà đợi đến ngày kia là sẽ biết thôi, cũng phải đi đối mặt.
---
Đêm khuya.
Một vị thiếu niên đi trong tông môn, hôm nay tông môn phá lệ quạnh quẽ. Bởi vì tông môn bắt đầu ra tay.
"Tiểu đả tiểu nháo." Thánh Chủ lắc đầu thở dài: "Đều chỉ là bắt một số nhân vật nhỏ, những người ẩn giấu kia, đừng nói là bắt, phát hiện đều rất khó phát hiện. Ví dụ như người chấp sự bên bờ sông của Chúc Hỏa Đan Đình cực kỳ lợi hại, tử mẫu phân thân, bản thể hấp thu cơ duyên, thời gian vừa đến liền có thể trực tiếp di chuyển di. Đến lúc đó cướp đoạt tiên cơ, đừng nói là giết nội ứng này, dù là muốn tìm cũng không tìm được."
Thánh Chủ có chút bất đắc dĩ, hôm nay hắn muốn đi tìm vị chấp sự kia làm việc Nếu không hắn sẽ không ra ngoài vào lúc này, nhiệm vụ tông môn dù không nguyện ý thì cũng phải làm.
Sau đó, hắn đi vào bờ sông, tìm kiếm vị tiền bối kia.
Soạt!
Nước không ngừng chảy.
Thánh Chủ khịt khịt mũi, cảm giác có chút quái dị.
"Có mùi máu tươi?"
Hắn quay đầu nhìn về phía dòng nước, phát hiện dòng nước trong vắt không biết đã nhiễm một tầng đỏ từ lúc nào. Hắn cất bước đi đến, chỉ thấy bên cạnh dòng sông có một bóng người.
Sau khi tới gần phát hiện là một vị nam tử trung niên. Chính là vị chấp sự kia.
Chuyện này là sao?
Thánh Chủ có chút ngoài ý muốn.
Thậm chí khó có thể lý giải được, tại sao người này lại chết rồi? Hơn nữa còn chết vô thanh vô tức. Đối phương không chỉ ẩn giấu cực sâu, tu vi càng là cao minh.
Vào lúc Thánh Chủ còn chưa nghĩ rõ ràng, đột nhiên cảm giác màu đỏ bên trong dòng nước càng trở nên nhiều hơn. Là đến từ thượng du.
Không dám chần chờ, hắn lập tức tiến lên.
Trong nháy mắt, hắn nhìn thấy từng cỗ thi thể nằm ở bên trong dòng nước.
Cẩn thận phân biệt, đều là đám nội ứng mà hắn cảm thấy cao minh và ẩn giấu cực sâu.
Mồ hôi lạnh không hiểu sao bắt đầu xuất hiện trên người hắn. Hắn cảm giác như đang có một bàn tay to lớn đang dần tụ lại, mà mình khả năng cũng đứng ở trong lòng bàn tay này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận