Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 951: Nhìn Ngươi Ăn Quả Đắng Rất Thú Vị

Chương 951: Nhìn Ngươi Ăn Quả Đắng Rất Thú Vị
【 Tu vi +1 】
【 Khí huyết +1 】
【 Lực lượng +1 】

Giang Hạo đứng trước Linh Dược Viên, nhìn nhóm linh dược thượng phẩm cuối cùng, thở phào một cái.
Ba trăm hạt giống linh dược thượng phẩm mà Bạch Dạ cho đã trồng xong.
Hiện tại mình không cần bị chuyện này trói buộc nữa, ra ngoài một đoạn thời gian cũng không có việc gì.
Nhưng mà, rất nhiều chuyện đều đã sắp xếp xong xuôi, hiện tại chính là để cho mình ở trong trạng thái đỉnh phong.
Chờ đợi đến lần đọ sức với Cố Trường Sinh vào cuối tháng bảy này.
Hai phe vòng vây, đối phương có thể sẽ làm ra nhiều chuyện hơn, không cẩn thận sẽ
Cần phải vô cùng cẩn thận.
"Sư đệ lại trồng ra linh dược thượng phẩm?" Giọng nói của Diệu Thính Liên vang lên ở bên cạnh.
Giang Hạo vốn đang suy tư nghe vậy thì lập tức thầm thở dài. Diệu sư tỷ bình thường không có việc gì sẽ không nói chuyện phiếm với mình. Hiện tại đột nhiên tới, luôn cảm thấy không tốt lắm.
"Chào Diệu sư tỷ." Giang Hạo khách sáo nói.
"Sư đệ khách sáo rồi, không cần khách sáo như vậy." Vẻ mặt Diệu Thính Liên đầy ý cười, sau đó nói: "Mấy ngày nay ta và Mục Khởi đi dạo ở các mạch khác, phát hiện một số cô gái… y, sư đệ, ngươi đi đâu thế, đừng đi chứ."
Từ khi chuyện như vậy càng ngày càng nhiều, Giang Hạo đã không còn khách sáo giống như lúc trước nữa. Trước đó, hắn không tiện quay đầu rời đi, bây giờ thì khác. Nghe được chuyện này lập tức quay đầu rời đi, không nghe Diệu sư tỷ nói tiếp nữa.
Chỉ là nàng không nhụt chí chút nào, vẫn kiên trì không ngừng. Không biết lúc nào, nàng mới có thể từ bỏ loại chuyện này.
Diệu sư tỷ nhớ thương chuyện này, không bằng dành thời gian lo cho chính mình đi.
Thiên Thánh Giáo vẫn còn một số người ở trong tông môn, chắc chắc sẽ làm chút chuyện gì đó. Tất nhiên sẽ nhằm vào bọn họ. Bản thân mình đang khó bảo toàn, thế mà còn có tâm tình tìm đạo lữ cho hắn, không biết phải nói Diệu sư tỷ như thế nào nữa.
Nhưng mà Đọa Tiên tộc đang cố gắng để Tiên chủng nở rộ.
Thiên Thánh Giáo, Thiên Linh tộc cũng đều ủng hộ bọn họ. Cao tầng của hai phe chắc chắn sẽ làm ra rất nhiều chuyện.
Bọn hắn chắc là đều biết chuyện có thần vật, nhiệm vụ của Tinh rất khó thực hiện.
Thần hồn Thánh Chủ có lẽ cũng sẽ làm chút chuyện gì đó.
Hi vọng đến lúc đi Thiên Linh tộc sẽ không đụng phải.
Giang Hạo rời xa Diệu Thính Liên, người kia có chút buồn bực.
"Sư đệ tu vi cao rồi nên không thèm nhìn ta nữa, không được, ta phải tấn thăng." Diệu Thính Liên thở dài một tiếng, muốn đi tu luyện tấn thăng Nguyên Thần.
Trong một hai năm này chắc là được rồi.
Giang Hạo mới Kim Đan viên mãn, hoàn toàn không phải là đối thủ của nàng.
"Diệu sư tỷ đang suy nghĩ gì thế?" Một vị sư tỷ mang theo ý cười đi tới.
Ánh mắt của nàng thanh tịnh, khiến cho người ta nhịn không được mà nhìn nhiều thêm vài lần.
"Mính Y sư muội?" Diệu Thính Liên không quá xác định.
Nàng không quen biết người này.
"Sư tỷ thế mà nhận biết ta." Mính Y tiên tử mỉm cười:
"Sư tỷ và Giang sư đệ rất quen thuộc? Nhưng mà Giang sư đệ đúng là rất lợi hại, lúc ta mới vừa quen hắn, hắn mới chỉ Trúc Cơ, trong nháy mắt mà đã Kim Đan viên mãn rồi. Tu vi đều cao hơn cả ta." Nàng nói xong thì cảm khái không thôi.
Có một loại cảm giác cách một thế hệ.
Một người nhỏ yếu hơn nàng, tu vi đột nhiên lại không khác nàng là bao, sau đó còn đột nhiên vượt qua nàng.
"Nguyện Huyết Đạo là như vậy." Diệu Thính Liên vừa cười vừa nói.
Rất nhiều người đều cho rằng Giang Hạo là Nguyện Huyết Đạo, Diệu Thính Liên không cho là như vậy. Nhưng mà nàng cảm thấy vẫn nên để người khác cảm thấy là như vậy sẽ tốt hơn. Không cần giải thích cái gì cả.
Đương nhiên, người chú ý kỹ thì ít nhiều sẽ hoài nghi. Thế nhưng không quan trọng.
"Thật sao?" Mính Y tiên tử mỉm cười nói:
"Nghe nói gần đây người Thiên Thánh Giáo vẫn luôn đi lại trong Đoạn Tình Nhai, không biết là tới vì chuyện gì?"
"Không biết nha, tu vi của ta yếu như vậy, không hiểu được rất nhiều chuyện. Mính Y sư muội biết không?" Diệu Thính Liên hơi kinh ngạc, sau đó lại nói:
"Vậy ta phải cẩn thận một chút mới được, phu quân có đôi lúc sẽ đi làm nhiệm vụ, không ai có thể giúp ta. Đúng rồi, sư muội có phu quân không? Có muốn ta giới thiệu cho ngươi hay không?"
Mính Y tiên tử nhìn qua người trước mắt, có chút kinh ngạc. Người này nói sang chuyện khác đúng là rất nhanh. Hơn nữa, tại sao lại thích hỏi loại vấn đề này vậy?
Thân là tu chân giả, mục đích của mỗi người đều là thành tiên, trường sinh cửu thị.
Đạo lữ nhiều khi sẽ chỉ làm chậm trễ chính mình. Không chỉ như thế, tình cảm càng là chướng ngại vật.
Người như này tại sao lại có tốc độ tu luyện nhanh như vậy, hơn nữa trải qua các chuyện lớn nhưng vẫn có thể sống sót và nhảy loạn.
Người Thiên Thánh Giáo đều nhìn chằm chằm vào nàng, nàng không sợ sao?
"Ta khác với sư tỷ, không cần đạo lữ." Mính Y tiên tử nói.
"A, vậy thì bỏ đi." Diệu Thính Liên thoáng có chút mất mát, nói:
"Vậy ta sẽ không quấy rầy sư muội nữa." Nàng nói xong liền xoay người rời đi.
"Sư tỷ." Mính Y tiên tử gọi đối phương lại, thấy người quay đầu mới tiếp tục mở miệng:
"Ta muốn hỏi ngươi một chút, làm thế nào để tránh được ánh mắt của vị kia."
"Hả?" Diệu Thính Liên nghi ngờ nói: "Sư muội nói cái gì?"
"Không có gì." Mính Y tiên tử lắc đầu.
Sau đó, Diệu Thính Liên quay người rời đi.
Nàng vừa mới quay người, nụ cười trên mặt liền biến mất.
"Người giống như ta sao?" Trong lòng nàng thầm nghĩ.
Nhưng mà nàng không có khả năng mở miệng nói ra chuyện này.
Nàng không thèm để ý đến việc đối phương có bị để mắt tới hay không. Dù sao cũng không phải là người quen thuộc. Đối phương chết hay sống không có chút quan hệ nào với nàng cả.
"Thật nhàm chán, tìm phu quân vậy."
Diệu Thính Liên vui vẻ rời đi.

Dưới quặng.
Tu vi của Xảo Di đã đột phá tới Nguyên Thần hậu kỳ.
Càng về sau càng chậm.
"Công pháp trời ban của Thiên Linh tộc?" Kiếm Đạo Tiên có chút ngoài ý muốn: "Hơn nữa không chỉ một bộ vết tích, ngươi còn có hai bộ phụ trợ khác?"
Xảo Di gật đầu.
Lúc nàng nhận được cũng cảm thấy chấn kinh, công chúa bởi vì nàng mà tìm kiếm ba bộ trong bốn bộ công pháp của Thiên Linh tộc.
Nhìn dáng vẻ của nàng thì hình như còn muốn tìm bộ thứ tư.
Nàng không biết những phương diện khác công chúa có bao nhiêu lợi hại. Nhưng mà từ chuyện này có thể thấy được, một mình công chúa đã vượt xa toàn bộ Hoàng tộc.
Đây cũng không phải là thủ đoạn mà Hoàng tộc thủ có thể đạt được.
"Một bộ làm chủ, hai bộ làm phụ, cũng được. Nhưng mà, không nên tùy tiện tu luyện cả bốn bộ, nếu không có phương pháp cân bằng thì sẽ vạn kiếp bất phục." Kiếm Đạo Tiên có ý tốt nhắc nhở.
Hắn dù sao cũng đang nhàn rỗi, có thể dạy một chút thì sẽ dạy một chút.
Không ghét là được rồi.
"Tiền bối biết đi đâu để tìm phương pháp cân bằng không?" Bích Trúc đi vào từ bên ngoài, nói.
"Không biết." Kiếm Đạo Tiên trả lời.
"Tiền bối, ta gần đây hỏi ngài các vấn đề, ngài đều không trả lời ta." Bích Trúc nói.
"Ừm, ta cố ý đó." Kiếm Đạo Tiên gật đầu trả lời.
Bích Trúc kinh ngạc: "Tại sao?"
Kiếm Đạo Tiên cười nói: "Nhìn ngươi ăn quả đắng, thật thú vị."
Bích Trúc: "…"
Xảo Di không nói gì, tiền bối như này đều hỉ nộ vô thường. Mình nói cái gì đều vô dụng.
Công chúa là vì bản thân nàng vốn lợi hại cho nên mới có thể nói chuyện bình thường.
Mình đương nhiên là không được.
"Nói một chút đi, có tin tức gì." Kiếm Đạo Tiên hỏi.
Bích Trúc lúc này mới nhớ tới, vội vàng nói: "Tiền bối, cuối tháng bảy sẽ có thể khởi xướng tổng tiến công. Đến lúc đó sẽ có người ra tay hỗ trợ, đối phương chắc là sẽ gặp phải khó khăn lớn. Có thể áp chế hắn hay không thì phải xem tiền bối rồi."
"Vấn đề không lớn, cũng không biết đối phương có thể làm được hay không. Nếu như không cách nào ngăn chặn đường lui của Cố Trường Sinh, dù ta động thủ thế nào cũng không có tác dụng gì." Kiếm Đạo Tiên nói.
"Ừm, không được có lẽ sẽ không có biện pháp nào nữa." Bích Trúc nói.
Nhưng mà nàng cảm thấy vấn đề không lớn.
"Nhưng mà trước khi động thủ phải nói trước với Thiên m Tông, có lẽ sẽ ảnh hưởng ra bên ngoài." Kiếm Đạo Tiên nói.
Thời gian hai tháng thoáng một cái đã qua.
Cuối tháng bảy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận