Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1377: Giang Hạo: Ta Có Tâm Ma Rồi? 1

Chương 1377: Giang Hạo: Ta Có Tâm Ma Rồi? 1
Giang Hạo sống rất an ổn, mỗi ngày đều là tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa, thỉnh thoảng quan sát Trường Sinh Quả.
Con kiến của Trường Sinh Quả trồng ra một cây đại thụ, nở hoa kết trái, nhưng mãi mà vẫn không lớn lên, cũng không có hấp thu đạo khí, nên cũng không có bọt khí xuất hiện. Khiến cho hắn chậm chạp không có cách nào tích lũy đủ tu vi.
Nhưng mà, hắn bây giờ có không ít thời gian, cũng không vội.
Chỉ là không nghĩ tới Hồng Vũ Diệp lại đến đây.
"Vãn bối mỗi ngày đều đang bận rộn." Giang Hạo đáp.
Xác thực đang bận rộn chăm sóc Thiên Hương Đạo Hoa. Hiện nay con thỏ không ở đây, hắn cần tự mình làm. Nếu không, hắn mà ra ngoài thì sẽ không có ai tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa, ảnh hưởng đến việc sinh trưởng.
"Bận tưới nước?" Hồng Vũ Diệp ngồi dưới Bàn Đào Thụ, hỏi.
"Vâng, hoa của tiền bối, vãn bối đương nhiên muốn tận tâm tận lực." Giang Hạo gật đầu.
"Không thấy nó có thay đổi gì." Hồng Vũ Diệp lạnh giọng hỏi.
Giang Hạo nhìn Thiên Hương Đạo Hoa, nói: "Hẳn là cần một chút thời gian."
Hắn đã giám định qua, không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng chính là trưởng thành chậm, Thần Hoa cũng là như này.
Ví dụ như Bàn Đào Thụ, một khi niết bàn thành công thì sẽ rất khó nhanh chóng nảy mầm và trưởng thành. Muốn chờ đợi đến lúc nở hoa kết trái không biết phải cần bao nhiêu năm.
Hồng Vũ Diệp không quan tâm đến những thứ này nữa, mà là hỏi: "Ngươi gần đây có rời khỏi nơi này không?"
Giang Hạo lắc đầu: "Cũng không có."
Hồng Vũ Diệp nhìn qua người trước mắt, lại hỏi: "Có dự định ra ngoài không?"
Giang Hạo trước đó vốn định đi Tây Bộ tìm Trà tiên sinh, xem xem làm thế nào để gieo trồng hạt giống Sơ Dương Lộ, nhưng Hồng Vũ Diệp bảo hắn đừng ra ngoài nên hắn cũng không rời đi. Mặt khác, dù tìm Trà tiên sinh hẳn là cũng không cách nào đạt được hạt giống, như vậy cũng không vội.
Sau này có thể thử hỏi Đan Nguyên tiền bối một chút.
Nghĩ tới đây, Giang Hạo mở miệng nói: "Cũng không có."
"Trên người ngươi có chút xúi quẩy, ở lại chỗ này thì xúi quẩy sẽ không còn rõ ràng." Hồng Vũ Diệp nói.
Nghe vậy, Giang Hạo nghĩ đến Quỷ tiên tử.
Vận khí của nàng rất tốt, mà mình rời đi liền có xúi quẩy. Có phải là có ý nghĩa có nhiều chỗ sắp xảy ra chuyện hay không?
Nhưng cụ thể là chỗ nào thì phải xem Quỷ tiên tử ở đâu.
Như thế, Giang Hạo cảm thấy gần đây nên quan sát kỹ vị trí của Quỷ tiên tử, cũng không biết nàng sẽ chọc ra chiến trận gì nữa.
May mà, chỉ cần mình không ra ngoài thì chắc là sẽ không có vấn đề gì.
Giang Hạo gật đầu đồng ý, sau đó liền bắt đầu pha trà cho Hồng Vũ Diệp.
Tối hôm đó, Hồng Vũ Diệp liền rời đi.
Nàng có hỏi tới thức thứ bảy Thiên Đao và chuyện liên quan tới Thiên m Tông. Nói cái gì mà lúc thành thủ tịch thì có thể đi xem Chưởng giáo có phải là còn sống hay không.
Giang Hạo chưa từng thấy qua Chưởng giáo, cũng không dám suy đoán lung tung. Dù sao hắn đã đoán sai qua một lần.
Đương nhiên, lần động thủ trước đó có khả năng đã khiến Chưởng giáo lâm vào suy yếu, nếu không thì sao lại đến mức phải mời người Minh Nguyệt Tông tới.
Nhưng hắn dám đoán không dám nói.
Sợ lại sai.
Thời gian sau đó, Giang Hạo làm từng bước, lĩnh ngộ rồi lại lĩnh ngộ.
Mặt khác chính là chờ đợi tụ hội, chỉ là lần tụ hội này mãi mà vẫn không thấy.
Quỷ tiên tử nói nàng dự định tiến về hải ngoại, còn nói cảm giác có cường giả đang đi lại tại Nam Bộ, không quá an toàn.
Giang Hạo kinh ngạc.
Ba tháng sau, cường giả Minh Nguyệt Tông rời đi, Tự Bạch vẫn còn ở đó.
Lại qua ba tháng.
Vào tháng bảy.
Giang Hạo cảm nhận được một cỗ khí tức cực lớn, sau đó bắn ra ở phía trên bầu trời.
Ầm ầm.
Ngay sau đó có hư ảnh Chân Long truyền ra, khí tức Chân Long rung chuyển tám phương.
Thiên m Tông đều đang chấn động.
Giang Hạo nhìn lên bầu trời, phát hiện có hai con Chân Long đang giao thủ. Nhưng mà, chiến đấu đến nhanh đi cũng nhanh. Không bao lâu sau, con Kim Long trong đó liền biến mất tại chỗ, không biết đã đi nơi nào. Một con rồng khác thì dò xét xung quanh, thậm chí quan sát Thiên m Tông, cuối cùng rời đi.
Giang Hạo chấn động, lại là Long tộc, còn là Long tộc cực kỳ cường đại.
"Đây là tới tìm kiếm Kim Long?" Trong lòng Giang Hạo có một chút suy đoán.
Mặt khác, nếu như đối phương nhìn thấy Tiểu Li ở bên cạnh mình, liệu có nhận ra Cấm Kỵ Chi Long hay không?
Nhưng mà, bây giờ xem như đã trốn qua một kiếp, Chân Long này cũng không dừng lại, mà là nhanh chóng rời đi.
Giang Hạo quan sát đến Mật Ngữ Thạch Bản, Tinh quả nhiên nói về chuyện này.
Kim Long kia chính là rồng mà Liễu muốn tìm, hiện nay không biết vị trí.
Lúc này, Quỷ tiên tử đã tới gần biên giới Nam Bộ. Nàng cảm thấy Nam Bộ quá nguy hiểm.
Liễu cũng không biết là khó chịu hay là cao hứng nữa.
Kim Long xảy ra xung đột với Long tộc, nói rõ hắn có hi vọng, nhưng mà Quỷ tiên tử lại đến hải ngoại, nói rõ nguy hiểm cũng sắp tới.
Mặt khác, Tinh lại nói một chuyện khác.
"Cường giả Minh Nguyệt Tông đã rời khỏi Thiên m Tông, là muốn quay lại Minh Nguyệt Tông, nói là sao trời xuất hiện một chút biến hóa bé nhỏ, hắn không cách nào triệt để tính ra, cần trở về quan sát. Có lẽ chuyện này khá liên quan tới vận khí của Quỷ tiên tử."
Quỷ tiên tử: "Ngay cả Minh Nguyệt Tông đều đã nhận ra? Vậy có phải là an toàn hay không?"
Tinh: "Khó mà nói được, nhưng hắn lưu lại một vài thứ, nếu như có phát hiện gì thì có thể sẽ thông báo cho người Minh Nguyệt Tông.”
Liễu: "Bên phía ta thì không có tin tức gì, nhưng mà hải ngoại không có Tiên Tông, cũng không có năng lực nhìn trộm thiên cơ mạnh như vậy."
Trương tiên tử: "Thiên Văn Thư Viện cũng không có loại tình huống này, nhưng mà các ngươi có lẽ không nghĩ tới, ta nhận được tin từ Thiên Đạo Trúc Cơ."
Quỷ tiên tử: "Nàng nói cái gì rồi?"
Tinh và Liễu đều rất tò mò. Giang Hạo cũng rất là tò mò.
Trương tiên tử cũng không vòng vo: "Trong thư nói thiên cơ hỗn loạn, sợ là có thiên địa đại kiếp, muốn mượn chí bảo của Thiên Văn Thư Viện, ngọn bút Tiên Hiền."
Đám người trầm mặc.
Muốn nói người thân cận với thiên địa nhất trước mắt chính là người có đại khí vận, Thiên Đạo Trúc Cơ.
Quỷ tiên tử: "Nàng muốn làm gì? Thực lực yếu như vậy không phải đi chịu chết sao?"
Tinh: "Cường giả Minh Nguyệt Tông cũng trở về vì chuyện này, nhưng không nghĩ tới Sở Tiệp lại phát hiện sớm như vậy."
Liễu: "Cho nên rốt cuộc là như thế nào? Chưa từng nghe nói cái gì, cũng không biết dấu hiệu đến từ nơi nào."
Trong lòng Giang Hạo cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhưng mà Sở Tiệp thân là người có đại khí vận, nếu như thật sự có đại kiếp thiên địa thì nàng sẽ là người đi đầu. Đây chính là số mệnh của nàng. Nếu như không nguyện ý, sẽ không thể trở thành người có đại khí vận. Chỉ là nàng đang còn yếu, không cần thiết phải đi chịu chết. Trừ phi đã không còn người trải đường vì nàng.
Sở Tiệp cũng hiểu rõ điểm này, nàng cũng đang đề phòng tương lai. Nàng hiện tại thừa nhận vận khí tốt, cơ duyên, tương lai đều phải trả lại.
Quà tặng của thiên đạo luôn có cái giá tương ứng.
Giang Hạo nhíu mày, hắn cũng không có tin tức gì. Không biết Đan Nguyên tiền bối có phát hiện gì hay không.
Nhưng mà, đám người thảo luận mãi mà vẫn không ra kết quả, Giang Hạo cũng đành tiếp tục bận rộn chuyện của mình.
Một tháng sau.
Giang Hạo đi vào Linh Dược Viên, nhìn Trình Sầu đang bận rộn, trong lòng có một chút cảm khái.
Mặt khác, trong khoảng thời gian gần đây, hắn thường nhớ lại cảnh tượng lúc mình năm tười, trong lòng lại có ý nghĩ tìm kiếm bọn họ, thậm chí muốn trở về nhìn xem. Nhưng đã không thể trở về, nhà bên kia đã sớm biến mất. Mặt khác, bọn họ chắc là đều đã qua đời từ lâu.
"Chẳng lẽ là do sắp tấn thăng Thiên Tiên cho nên sinh ra tâm ma?"
Chính hắn cũng nghĩ không thông, tại sao lại như thế. Nếu như nhất định phải nói gần đây cần đối mặt với chuyện gì, đó chính là sắp tấn thăng Thiên Tiên.
Khoảng hai năm nữa hắn liền có thể thử tấn thăng.
Muốn tấn thăng cần nhìn thấy một góc đại đạo và tu vi, khí huyết đầy đủ. Nhưng chưa từng nghe nói là sẽ xuất hiện tâm ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận