Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 895: Tiểu Li: Tẩu Tử

Chương 895: Tiểu Li: Tẩu Tử
Chương 895: Tiểu Li: Tẩu Tử
Thập Nhị Thiên Vương thành tiên đúng là khó khăn. Chuyện này Hồng Vũ Diệp cũng đã nói, cần mười hai người cùng trở thành Thiên Vương, còn không thể bị khí vận Thiên Vương ngăn cản, hay là mất thăng bằng Thiên Vương.
Bọn hắn muốn thành tiên có thể nói là còn khó hơn lên trời.
Nhưng mà chuyện này không có liên quan tới Giang Hạo, hắn vốn muốn hỏi một chút về Uyên Hải. Hắn tương đối để ý đến việc có quan hệ với với Long tộc hay không, nếu đã không có thì cũng không cần để ý tới, không có một chút tác dụng nào với hắn cả.
Người hải ngoại muốn giày vò thế nào đều được, dù sao giày vò không đến trên đầu hắn.
Suy tư hồi lâu, Giang Hạo muốn lấy Trang sách Tiên Hiền ra, để đối phương nhìn xem rồi hỏi thăm kết quả. Nhưng do dự hồi lâu vẫn là từ bỏ. Trang sách Tiên Hiền liên quan đến tình hình lúc đó, nếu như bị Cổ Kim Thiên lợi dụng thì hậu quả khó mà lường được. Đối phương nhìn cũng không phải là người xấu. Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài. Dù là kết quả giám định cũng không phải người xấu, nhưng mà ai biết được sau này thì sao? Hắn bị cái ác ngăn chặn, ngày nào đó ác sẽ trở thành chúa tể, vẫn cần phải cẩn thận một chút.
"Hành trình Tây Bộ chính là như vậy. Tiền bối còn có vấn đề gì sao?" Giang Hạo hỏi.
Nếu như không có thì hắn phải đi tìm Đọa Tiên tộc.
Những người khác có thể thành công, duy chỉ có Đọa Tiên tộc thì cần ngăn cản một chút. Nếu không, bọn họ luôn nhìn chằm chằm vào Tiểu Li, sẽ có chút phiền phức. Hơn nữa còn luôn có người nhớ tới hắn, lỡ như bọn họ nhàn rỗi và bắt đầu nhìn trộm thì hậu quả khó mà đoán trước. Có thể cho đối phương một chút phiền toái là tốt nhất.
Hơn nữa, Huyết Trì dao động khiến hắn có chút lo lắng, mặc dù không cách nào xốc lên, nhưng mà dẫn động Thiên Cực Ách Vận Châu có lẽ không cần xốc lên.
Cổ Kim Thiên cũng không hiểu được nỗi lo của hắn.
"Hôm nay đã nói rất nhiều." Cổ Kim Thiên rũ mắt, sau đó nhắc nhở:
"Cẩn thận Cố Trường Sinh một chút đi, hắn tìm được người thay thế, có lẽ không bao lâu nữa sẽ có thể đi ra. Mức độ nguy hiểm của hắn rất cao, tốt nhất nên nghĩ biện pháp ức chế hắn một chút."
"Ức chế?" Giang Hạo có chút không hiểu: "Nguy hiểm của hắn là nhằm vào ta, hay là người đại diện của hắn?"
"Người đại diện của hắn thì phải xem vận khí, nếu như không cẩn thận thì sẽ nguy hiểm, nếu như tiến thối có độ thì sẽ có không ít chỗ tốt. Đầu tiên chính là cần thoát khỏi ưu thế tuyệt đối của đối phương, cần cường giả giúp hắn." Cổ Kim Thiên suy tư một lúc rồi nói:
"Biện pháp trực tiếp nhất chính là nghĩ biện pháp biết được sự tồn tại của đối phương, để nói chuyện. Có thể làm được điểm này, Cố Trường Sinh cũng phải cân nhắc đến cách làm một chút. Nói một cách đơn giản chính là hắn không hi vọng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Còn về ngươi, bởi vì danh tự của ta, ngươi cũng sẽ bị hắn để mắt tới."
Giang Hạo: "…"
"Đương nhiên, ngươi thắng vòng xoáy khí vận, hắn cũng sẽ tìm tới ngươi." Cổ Kim Thiên bất đắc dĩ nói:
"Lúc trước, hắn bị ta đánh bại, vì chịu chết nên mới trở thành Trường Sinh Trớ Chú Thụ. Hiện tại ngươi trở thành Cổ Kim Thiên, đương nhiên sẽ tìm đến ngươi."
"Tiền bối không phải còn sống hay sao?" Giang Hạo hỏi.
Chỉ cần mang người vào đây liền tốt.
"Vậy cũng phải tìm được ngươi trước." Cổ Kim Thiên nói.
Giang Hạo: "…"
Cảm giác không có nguy hiểm gì lớn, nhưng mà nếu gặp được người như vậy thì chính là nguy hiểm.
"Ngươi biết Trường Sinh tộc không?" Cổ Kim Thiên hỏi.
Giang Hạo lắc đầu.
"Đổi một loại cách nói dễ hiểu hơn, ngươi biết Bách Dạ không?" Cổ Kim Thiên hỏi một lần nữa.
Cái này thì Giang Hạo biết.
"Nghĩ biện pháp ức chế Bách Dạ phát động, có thể áp chế Cố Trường Sinh và vết tích của thế giới này, muốn trở về sẽ khó hơn rất nhiều." Cổ Kim Thiên nói.
"Cố Trường Sinh nguy hiểm cỡ nào?" Giang Hạo hỏi.
"Rất nguy hiểm, cụ thể thì không biết." Cổ Kim Thiên thở dài:
"Hắn bị lưu đày vô số năm, tư tưởng có còn là hắn hay không cũng là một chuyện khác. Giống như ta, mặc dù ta có thể giao lưu bình thường, nhưng mà một khi rời khỏi nơi này, ta không nhất định sẽ là ta nữa. Cố Trường Sinh cũng như vậy, chỗ hắn lưu vong không phải chỗ bình thường, có lẽ hắn đã không phải là hắn nữa."
Ác chiếm cứ tất cả? Giang Hạo thở dài trong lòng.
Những cường giả này hình như đều không được bình thường.
Sau đó, Giang Hạo lại nói chuyện với Cổ Kim Thiên một hồi, không có chuyện gì quan trọng nữa, hắn liền hướng về phía đám người Đọa Tiên tộc.
Lần này đạt được rất nhiều tin tức.
Đồng thời cũng làm cho hắn hiểu được, sau này nếu có vấn đề gì, có thể thử hỏi thăm Cổ Kim Thiên. Đối phương là cường giả chân chính, biết rất nhiều thứ.
Ví dụ tộc của Thượng Quan Thanh Tố chính là Trường Sinh tộc. Bọn hắn sở dĩ bị nguyền rủa tra tấn, là bởi vì Cố Trường Sinh. Người phía sau Quỷ tiên tử cũng là Cố Trường Sinh. Mà muốn áp chế Cố Trường Sinh thì cần tiếp xúc với Thượng Quan nhất tộc, cũng cần để Quỷ tiên tử hiểu rõ người sau lưng nàng. Chuyện Giang Hạo cần làm không cần quá khoa trương, chỉ cần kéo dài thời gian là đủ rồi.
Đến lúc đó mình sẽ có đầy đủ thực lực để tránh né cường giả.
Dù là đại thế chi tranh thì mình cũng có thể trốn ở một chỗ bình thường và tiếp tục trồng linh dược. Hắn không có khát vọng quá lớn, cũng không có chuyện ắt phải làm. Hắn chỉ muốn an tâm sống sót.
Cho nên những thiên tài và cường giả kia muốn tranh thế nào đều không có quan hệ gì với hắn. Nhưng mà, những chuyện này đều không vội, cứ xử lý việc cấp bách trước đã.
Nhìn Giang Hạo rời đi, Cổ Kim Thiên thở phào một cái.
"Bốn mươi tuổi Vũ Hóa trung kỳ?"
"Trên đời này thật sự có người như vậy sao?"
"Nhưng mà không quan trọng, hiện tại hắn đã là người Thư Viện. Chờ đến lúc hắn vang danh thiên hạ, Thư Viện muốn vượt qua Hạo Thiên Tông cũng không phải là không có khả năng.”
Lúc trước hắn rất muốn mang theo Thư Viện vượt qua Hạo Thiên Tông.
Đáng tiếc là, những người kia không tranh lại.
Mình mặc dù mạnh, nhưng trước khi hắn dừng lại ở Nam Bộ, Thư Viện còn phải dựa vào chính mình.
"Lần này chỉ cần nắm chắc, chắc là sẽ được."
"Thấy thế nào hắn đều không bình thường, có thể phá vỡ vòng xoáy khí vận, chưa từng nghe nói có ai có thể ngang tàng như này."
Giọng nói rơi xuống, Cổ Kim Thiên nhắm đôi mắt lại, cuối cùng lâm vào tĩnh mịch.
Giống như ngay từ đầu hắn chính là như vậy, chưa hề mở mắt tỉnh lại.
---
Đoạn Tình Nhai, Linh Dược Viên.
Ầm ầm!
Xung quanh có lực lượng cường đại gào thét.
Mấy người Tiểu Li và Trình Sầu trốn ở trong một căn phòng đơn sơ.
Tiểu Li ôm đầu, sợ đồ vật phía trên rơi xuống trên đầu mình.
"Thỏ gia, làm sao bây giờ?" Trình Sầu một mặt lo lắng.
"Lực lượng dư ba đều là bạn bè trên đường, bọn hắn sẽ không hướng về phía chúng ta đâu, không cần lo lắng." Con thỏ chắc chắn nói.
Trình Sầu nghe thế thì yên tâm hơn không ít.
Lúc này có hai người đi tới từ nơi xa, con thỏ vội vàng quay đầu nhìn sang.
"Hai người kia không phải là bạn bè trên đường."
Tiểu Li lên tinh thần, chỉ thấy một nam một nữ đi tới. Trên người bọn họ mang theo khí tức cường đại.
Chỉ trong nháy mắt, bọn người Trình Sầu trực tiếp bất tỉnh.
Chỉ còn lại con thỏ và Tiểu Li.
"Con thỏ này có chút bất phàm." Nữ tử trong hai người có chút ngạc nhiên.
"Trước cứ mặc kệ, dẫn người dẫn đi đã, bên kia đã chuẩn bị không sai biệt lắm. Đáng tiếc không có tên Giang Hạo kia, nếu không đã có thể cùng dẫn đi rồi." Nam tử lên tiếng.
Tiểu Li bĩu môi: "Các ngươi đều là người xấu, lại đánh cả Trình Sầu sư huynh."
Hai người không có để ý, mà là bộc phát ra lực lượng Phản Hư. lần này nhất định không thể xảy ra sai sót gì.
Tiểu Li vung nắm đấm, nhưng mà Long Châu trước ngực đã ảm đạm đi rất nhiều. Hai người động thủ, Tiểu Li cũng xông tới.
Trong lúc Tiểu Li sắp đụng phải đối phương, đột nhiên lưu quang màu đỏ xuất hiện. Chỉ trong nháy mắt, Tiểu Li té ngã trên đất.
"Ai nha." Tiểu Li nằm rạp trên mặt đất, nói: "Bắt nạt người, thế mà đột nhiên né tránh."
"Ai né tránh rồi?" Một thân ảnh màu đỏ rơi xuống bên cạnh Tiểu Li, giọng nói bình thản.
Người kia kinh ngạc ngẩng đầu, hưng phấn nói: "Tẩu tử.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận