Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 698: Của Sư Huynh Chính Là Của Sư Tỷ

Chương 698: Của Sư Huynh Chính Là Của Sư Tỷ
Chương 698: Của Sư Huynh Chính Là Của Sư Tỷ
"Sư huynh đâu?"
Tiểu Li nắm lấy cánh tay Hồng Vũ Diệp, nhìn quanh hai bên.
Hồng Vũ Diệp yên lặng, nhìn xem Tiểu Li tay, cũng không ngăn cản.
"Sư huynh của ngươi không ở đây."
"A? Sư huynh không xứng chức, lại không bồi sư tỷ ra ngoài."
Hồng Vũ Diệp nhìn về phía thiếu nữ trước mắt, sau đó cầm Long Châu trên cổ đối phương lên nhìn một chút.
Chỉ là Long Châu vẫn có một chút bài xích.
"Đây là của ngươi?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Đây là của sư huynh." Tiểu Li suy một lúc rồi tiếp tục nói:
"Của sư huynh chính là của sư tỷ, cho nên là của sư tỷ."
Hồng Vũ Diệp hơi nhướng mày, nghiêm túc nhìn kĩ Tiểu Li, sau đó cười nói:
"Không giống với sư huynh của ngươi cho lắm."
"Hả?" Tiểu Li nghi hoặc:
"Không giống chỗ nào?"
Hồng Vũ Diệp cũng không trả lời, Tiểu Li đơn thuần đương nhiên là không thể đoán ra.
Dù sao ở trong mắt Hồng Vũ Diệp, lời nói dễ nghe của Giang Hạo đều là lời nói dối, mà Tiểu Li thì khác.
Câu nào cũng là thật.
"Vừa rồi ngươi nói thứ gì trộm?" Hồng Vũ Diệp buông Long Châu xuống, hỏi.
Giống như đã tìm được đáp án.
"Ta mua quà cho sư huynh, thế nhưng bị trộm, tên trộm còn chạy mất." Tiểu Li phồng má, không cao hứng.
"Vậy sao?" Hồng Vũ Diệp khẽ ngẩng đầu, đang tìm kiếm một chút tro tàn.
Chỉ là vào lúc này, bầu trời truyền đến tiếng nổ vang rền.
Một thân ảnh tựa như núi cao sừng sững không ngã.
"Oa, thoạt nhìn thật là cao to, đây là gì vậy?" Tiểu Li tò mò hỏi.
"Đại Địa Hoàng Giả." Hồng Vũ Diệp nói.
"Hình như từng nghe con thỏ nói qua, con thỏ nói chỉ cần báo tên của nó, Đại Địa Hoàng Giả cũng sẽ cho một chút tình mọn." Tiểu Li chân thành nói.
Hồng Vũ Diệp mỉm cười, cũng không nói thêm cái gì.
Sau đó mang theo Tiểu Li rời đi.
"Huyền Thiên Tông, Huyền Tâm muốn được bái kiến tiền bối." Giọng nói cung kính vang lên ở phía xa.
Hồng Vũ Diệp cũng không để ý, mang theo Tiểu Li đi vào bên trong tông môn.
Trên đường đi, Tiểu Li cười hì hì nói chuyện.
"Sư tỷ, ta cũng chuẩn bị quà cho ngươi."
"Là cái gì?"
"Bánh ngọt ăn cực kỳ ngon."
"Ăn cực kỳ ngon?"
"Đúng vậy a, ngươi nếm thử… Ăn ngon?"
"Đưa cho sư huynh của ngươi đi."
"Sư tỷ đối với sư huynh thật tốt."
Cùng lúc đó, phương xa cũng có người cầu kiến, nhưng mà đều không nhận được câu trả lời chắc chắn.
Đương nhiên, cũng không người nào dám tùy tiện đi qua.
Uy thế vừa rồi đủ để chấn nhiếp tất cả mọi người.
Trên không trung, Hiên Viên Thái hoàn toàn đã dung nạp đại thế, hắn lúc này có một cảm giác hoàn toàn mới.
Thậm chí có thể cảm nhận được sự tồn tại của Hiên Viên Kiếm.
Ngay tại dưới chân hắn, thậm chí là có thể cộng hưởng bất cứ lúc nào.
"Xem ra Bích Trúc sư muội đã thành công."
Hắn lúc này đã nhận ra, Hiên Viên Kiếm có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Về việc mình có thể cầm hay không thì phải xem mình có đủ tư cách hay không.
Sau khi thả lỏng khí tức, Hiên Viên Thái bắt đầu cộng hưởng với Hiên Viên Kiếm.
Rất nhiều người đều có chút không hiểu, một số Trưởng lão của Huyền Thiên Tông cũng không rõ ràng cho lắm.
"Rõ ràng đã thành công, tại sao lại không xuống?"
Luôn ở trên sẽ rất nguy hiểm, mục tiêu quá rõ ràng.
Nếu như có người đột nhiên ra tay, hậu quả khó mà lường được.
Hiên Viên Thái dù sao vẫn chỉ là tu sĩ Luyện Thần, rất nhỏ yếu ở trong mắt rất nhiều người.
Đám người Gia Cát Kim thì lại hiểu rõ nguyên nhân.
"Xem ra là thật, Hiên Viên Kiếm chuẩn bị xuất thế vào lúc này."
"Nhìn một chút xem kiếm ý lợi hại như thế nào."
Thật ra người Sơn Hải Kiếm Tông có chút không phục.
Cũng không phải là không phục Nhân Hoàng, mà là không phục kiếm ý.
Bởi vì trong tông môn từng có một đoạn ghi chép, kiếm Nhân Hoàng có thể phá cửu tiêu, có thể trấn đại địa, kiếm ý khẽ động, sơn hải nghịch chuyển.
Ý chí Nhân Hoàng, điểm cuối kiếm ý.
Trong các ghi chép, Nhân Hoàng đều không phải là Kiếm Tu.
Thân là Kiếm Tu, bọn họ đương nhiên không muốn bị người không phải Kiếm Tu dùng kiếm trấn áp.
Chỉ muốn là xuất phát từ kiếm.
Đương nhiên, tất cả người tới đây đều không phải là dạng người này, có người lại muốn quan sát Nhân Hoàng chi kiếm, lĩnh ngộ Kiếm đạo.
Nhưng mặc kệ là vì lý do gì, bây giờ bọn họ đều sắp đạt được mục đích.
Bích Trúc phía xa cũng chuẩn bị kỹ càng, bắt đầu khắc ấn kiếm ý Nhân Hoàng.
Xảo Di ở bên cạnh phụ trợ.
"Xảo Di, chuyện này liên quan đến tương lai của ngươi, ngươi cũng phải cẩn thận chút." Bích Trúc nhắc nhở.
“Cái gì?" Xảo Di nghi hoặc.
Bích Trúc không có nhiều lời, chỉ dặn dò chú ý một chút.
---
Bên ngoài Huyền Thiên Tông, Đọa Tiên tộc cũng cảm thấy, loại khí tức kia vô cùng rõ ràng, bọn hắn thu hoạch được không ít chỗ tốt.
Một số khí tức đều bị bọn hắn thu về.
Thế nhưng cảm thấy Vạn Vật Chung Yên đang tranh đoạt cùng bọn hắn.
Còn về Đại Thiên Thần Tông, lại lui vô cùng nhanh.
Thứ bọn hắn đoạt được có liên quan đến đại thế.
Bây giờ không cần thiết phải lưu lại nữa.
Còn về Hạo Thiên tông, cũng không có động tĩnh gì, chỉ nhìn chằm chằm về phía không trung.
Giải Đông Nam có chút nghi hoặc:
"Đây là muốn làm gì?"
"Sư huynh không biết, chúng ta sao mà biết được?" Bạch y tiên tử thu hồi pháp bảo của mình, nói.
Bọn họ thật sự rất tò mò về long ảnh vừa rồi.
Thế nhưng không dám liều lĩnh tới gần.
Phong Uy suy tư một lát, nhỏ giọng nói:
"Có thể là Hiên Viên Kiếm."
"Hiên Viên Kiếm?" Giải Đông Nam kinh ngạc:
"Đạo hữu biết được bao nhiêu?"
"Hiên Viên Kiếm ở ngay dưới Huyền Thiên Tông, hơn nữa đang trấn áp thứ gì đó, không thể tùy tiện xuất thế." Phong Uy nói.
"Nếu không thể tùy tiện xuất thế, tại sao Đại Địa Hoàng Giả lại muốn chờ đợi?" Tiên tử nhỏ tuổi hỏi.
"Bởi vì gần Hiên Viên Kiếm có một trận pháp, trận pháp này có khả năng hủy đi thứ bị trấn áp kia." Phong Uy giải thích.
Hắn vừa dứt lời, phía dưới Hiên Viên Thái liền xuất hiện ánh sáng nhạt.
Ánh sáng xuất hiện từ bên trong mỏm núi, sau đó kéo dài đến không trung.
Trận văn đang dần hiện ra trên không trung.
"Thật sự có trận pháp." Giải Đông Nam nhíu mày:
"Đây là trận pháp gì, sao ta chữ từng thấy qua?"
Sau đó mấy người nhìn về phía Phong Uy.
Người kia cảm thấy vui vẻ, bởi vì hắn từng hỏi qua vị tiền bối kia: "Trận này tên là Đốt Tiên."
"Đốt Tiên?" Tiên tử nhỏ tuổi hoảng sợ nói:
"Ta biết trận pháp này, là trận pháp mà nhân tộc chúng ta lúc trước sáng tạo ra để đối phó với Tiên tộc. Nghe nói người khai sáng trận pháp này là một Trận Pháp Sư cực kỳ lợi hại của Thiên Linh tộc. Hắn đầu quân cho Nhân Hoàng, từ đó dốc lòng nghiên cứu trận pháp. Cuối cùng hoàn thành Đốt Tiên Trận trong đại chiến nhân- tiên, đại sát tứ phương. Ta mới lần đầu tiên nhìn thấy trận pháp này, làm sao ngươi biết được?"
Ầm!
Giải Đông Nam đập đầu thiếu nữ một cái:
"Việc của người lớn, trẻ nhỏ hỏi ít thôi."
Người kia nhìn hằm hằm sư huynh, cũng không có mở miệng nữa.
Người trước nhìn về phía Phong Uy: "Đạo hữu biết dáng vẻ của Hiên Viên Kiếm không?"
"Sáng bóng như ngọc, có kim quang." Phong Uy đáp lời không chút do dự.
Mấy người nhìn nhau, có chút khó tin nổi.
Căn cứ theo ghi chép, vô số năm qua, không ai nhìn thấy bản thể của Hiên Viên Kiếm.
Người này không chỉ biết Đốt Tiên Trận, cũng biết kiếm ở dưới Huyền Thiên Tông, cũng biết được dáng vẻ, giống như là tận mắt nhìn thấy.
Nói rõ đối phương có lẽ đã nhìn thấy kiếm từ trước.
"Chúng ta muốn du lịch Nam Bộ, đạo hữu có thể dẫn đường cho chúng ta hay không? Đương nhiên, lúc trở về, chúng ta có thể mang ngươi đi cùng. Dẫn ngươi đi Hạo Thiên Tông, làm đệ tử chắc là không được, nhưng mà có thể dẫn ngươi đi học trộm. Tông môn sẽ ngầm đồng ý. Nếu như ngươi có thiên phú, tâm tính không kém, không phải là không thể trở thành ngoại môn." Giải Đông Nam cười nói.
Nghe vậy, Phong Uy cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Trong chớp mắt này, hắn hiểu được như thế nào là quý nhân.
Từ lúc nhìn thấy người kia, vận mệnh của mình đã thay đổi, nếu như lòng mang ý đồ xấu thì đã không lấy được cơ duyên lần này rồi.
Nhưng hắn chỉ làm theo lòng mình, đi theo chân người kia một chuyến, đã là cơ duyên rất lớn rồi.
Trong lúc nhất thời, hắn không khỏi cảm khái, thì ra mình lại may mắn như vậy.
Lúc tuyệt vọng tại tông môn, có người đưa tay tương trợ. Lúc không thấy hi vọng trong quặng mỏ, lại có người xuất hiện, kéo hắn một cái.
"Đa tạ tiền bối, vãn bối nhất định sẽ tận tâm tận lực."
Bây giờ con đường của hắn đã thông thuận hơn trước đó, nhất định phải ứng phó toàn lực.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận