Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 546: Vẫn Phải Thành Thủ Tịch

Chương 546: Vẫn Phải Thành Thủ Tịch
Chương 546: Vẫn Phải Thành Thủ Tịch
Giang Hạo cất tư liệu, lại lấy ghi chép tụ hội ra.
Muốn ghi lại nội dung tụ hội lần này một chút, Hồng Vũ Diệp lần sau chắc là sẽ muốn xem.
Còn về chuyện Thiên Nhân Thiên Diện Tiếu Tam Sinh có khả năng liên hệ Phong Hoa Đạo nhân là chuyện hắn không có nghĩ tới.
Hơn nữa còn là trao đổi bình đẳng.
Đây cũng là lựa chọn tốt nhất, hai phe đều là trao đổi từ xa, nguy hiểm thấp đi rất nhiều.
Không chỉ như thế, hắn trùng hợp còn có tư liệu của Tiếu Tam Sinh.
Thậm chí còn có cả thân phận.
Đây có lẽ là biện pháp thăm dò tốt nhất, ít nhất là không cần gặp mặt.
Chỉ là biện pháp này còn thiếu một Thiên Diện Bảo Phiến.
Không chỉ là vì để cho Phong Hoa Đạo nhân tin tưởng, chủ yếu vẫn là để thanh danh của Thiên Nhân Thiên Diện Tiếu Tam Sinh truyền đi.
Như này người khác liền sẽ biết, Tiếu Tam Sinh lại trở về.
Còn là mạnh mẽ trở về.
Nhưng mà vấn đề ở chỗ này, làm sao để lấy được Thiên Diện Bảo Phiến từ chỗ của Huyền Thiên Tông đây.
Chuyện này cần tính toán một chút.
Đáng tiếc là, không quen biết người nào của Huyền Thiên Tông.
Người có khả năng duy nhất chính là nằm vùng Hoa Nhạc kia.
Dù sao nàng cũng có thể liên hệ với Hiên Viên Thái.
Chuyện này cần chờ một chút.
Hiện tại cần ghi chép lại nội dung trong tụ hội trước đã.
Một, Quỷ Tiên Tử thông báo Tỏa Thiên ở Thiên m Tông, phía sau có khả năng sẽ dẫn tới phiền toái.
Hai, tư liệu và phương phức liên lạc với Phong Hoa Đạo nhân đều đã tới tay, thích hợp nhất là biện pháp thứ ba, giả vờ là Thiên Nhân Thiên Diện Tiếu Tam Sinh.
Ba, thế cục Hoàng thành bị người thần bí cắt ngang. Liễu bắt đầu chuyển đổi tu vi, đồng thời thông báo sự tồn tại của Tổ Long Chi Tâm, cùng bí mật nhân ngư, chẳng qua là nội dung còn ít, cần quan sát.
Bốn, thông báo cho bọn hắn Hải La Thiên Vương tới Thiên m Tông, đồng thời biết được Hoàng thành có một người tương đối hiểu rõ về Thánh Đạo, tên là Quý Tuyết Cơ.
Về chuyện Tinh với Thiên Đạo Trúc Cơ tiến vào bí phủ, Vạn Vật Chung Yên còn đang tìm đồ, Giang Hạo không có ghi lại.
Mấy nội dung này không quá quan trọng, không cần thiết phải ghi lại.
Thu hoạch lớn nhất lần này là tin tức của Phong Hoa Đạo nhân.
Thứ hai chính là tin tức Tỏa Thiên cùng với Tổ Long Chi Tâm.
Người trước khiến cho hắn phải chuẩn bị sẵn sàng, người sau có lẽ có thể giúp hắn thu được một chút chỗ tốt.
Nhưng mà Tổ Long Chi Tâm có chút kỳ quái, chỉ có một người thấy, bọn hắn làm sao xác định được chuyện này?
Còn nữa, chuyện hải ngoại sao lại có thể truyền đến Nam Bộ được?
"Có thể là ta đoán sai."
Sau đó, Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, mà là dự định chờ một chút.
Qua một thời gian ngắn, tất cả đều sẽ sáng tỏ.
Sau khi sắp xếp xong tất cả, Giang Hạo liền tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa cùng với các linh dược khác.
Sau đó, hắn mới cất bước rời đi.
Trời tháng chín, nhiệt độ vừa vặn.
Đi lại vào ban đêm cũng mang theo một loại cảm giác thoải mái dễ chịu.
Bịch.
Trên người đi, hắn thấy trong nước sông có một con cá nhảy ra ngoài, dường như đang chào hỏi cùng người.
Lúc thấy đối phương, Giang Hạo liền biết là cá truyền tin trước đó.
Lúc này, đối phương đang phun bong bóng ở trong nước.
Giang Hạo nhìn nó, nó cũng đang nhìn người trên bờ.
Cuối cùng Giang Hạo để nó mau chóng khỏi.
Mà hắn thì tan biến ở dưới ánh trăng, sắp đến một canh giờ, phải mau chóng đi thủ sơn môn.
Sáng sớm.
Giang Hạo phát hiện có người đang hỏi thăm chuyện Ngô Dũng, dường như còn có không ít ra ngoài truy xét. Bị phát hiện rồi?
Hắn cũng không thèm để ý đến chuyện đối phương có thể chạy thoát hay không.
Vốn cũng không có liên quan gì đến hắn.
Nhưng mà, điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, có một số người liếc mắt nhìn hắn, có loại dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
"Để mắt tới ta rồi?”
Giang Hạo suy tư một lát, liền biết có thể là chuyện mình thả Ngô Dũng đi.
Mặc dù không có bất kỳ chứng cớ nào, thế nhưng dưới tình huống không có bất kỳ đầu mối nào, loại sự tình này hoàn toàn có khả năng nói ra.
Hắn thầm thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ.
Chân truyền quả thật có chút phiền toái.
Thủ sơn môn cũng không hề yên tĩnh như trong tưởng tượng.
Vài ngày sau.
Lôi Hỏa Phong đã xác định được tin tức.
Bọn hắn khóa chặt mục tiêu trên người Ngô Dũng, Nam Dư Thư biết đại khái tình huống, nói:
"Giang sư đệ, nghe nói Ngô Dũng chính là người mang linh thú đi. Bây giờ hắn đã bị đệ tử chân truyền của Lôi Hỏa Phong, Vạn sư đệ để mắt tới."
Ngô Dũng rời đi vào lúc nào?
Là lúc Giang Hạo cho đi, cho nên vấn đề đều nằm trên người hắn.
Đây là chuyện đương nhiên.
Nếu như thứ Giang Hạo nhìn thấy khi đó thật sự chính là nhân ngư, vậy chính là đang không cho đệ tử chân truyền mặt mũi.
Mâu thuẫn sẽ không nhỏ.
"Đa tạ sư tỷ đã nhắc nhở." Giang Hạo cảm kích nói.
Chỉ nhìn một chút thôi mà đã bị cuốn vào bên trong phiền toái, thật sự khiến cho hắn không nghĩ tới. Đối phương là chân truyền, thân phận địa vị cao hơn hắn rất nhiều.
“Đáng tiếc ta không thể trở thành chân truyền, chỉ có thể cố gắng hướng đến thủ tịch."
Thành đệ tử thủ tịch, nhất là thứ chín thứ tám là tốt nhất.
Sẽ không bị một đám người phía sau nhìn chằm chằm, cũng sẽ không bị người phía trước chú ý tới.
Người chú ý hắn sẽ chỉ là người phía sau.
Nếu như thứ mười là Hàn sư đệ, như vậy sẽ không ai quan tâm đến hắn cả.
"Không biết Hàn sư đệ gần đây lịch luyện như thế nào rồi?
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo lại hơi nhớ nhung Hàn sư đệ.
Chỉ là thủ tịch thứ mười vẫn còn chưa có xuất hiện, có lẽ còn phải chờ đến lúc Man Long khôi phục tư cách.
---
Lôi Hỏa Phong.
Dư Văn Cảnh cẩn thận nói:
"Sư huynh, nếu như Ngô Dũng thật sự chính là người đạt được linh thú, như vậy Giang Hạo chính là người để cho hắn chạy thoát. Muốn đi hỏi thăm một chút không?"
"Không vội, ta để cho người ta đi hỏi thăm một chút rồi, nhìn xem Giang Hạo này có bối cảnh gì hay không." Vạn Duyên Phong khoát tay nói.
Nếu như không có vấn đề gì, hắn đương nhiên muốn đi xem một chút.
Thế nhưng có bối cảnh thì phải cẩn thận chút.
Trong chốc lát.
Một vị Trúc Cơ đi đến.
Hắn đệ trình một tấm phong thư cho Vạn Duyên Phong.
Sau khi nhìn qua đơn giản, lông mày người kia liền nhíu lại.
"Có bối cảnh?" Dư Văn Cảnh hỏi.
"Không có." Vạn Duyên Phong nhìn phong thư, nói:
"Người tương đối quen thuộc với hắn chỉ có Mục Khởi sư huynh của Đoạn Tình Nhai. Mặc dù hắn tu vi cao, nhưng cũng không phải là vấn đề lớn."
"Vậy là vấn đề gì?" Dư Văn Cảnh hơi nghi hoặc một chút.
"Tự ngươi xem đi." Vạn Duyên Phong đưa phong thư ra ngoài.
Chỉ trong chốc lát, lông mày Dư Văn Cảnh liền nhíu lại: "Công tích thứ ba?"
"Không chỉ như vậy, hắn thường xuyên có mặt trên bảng công tích, nhất là chuyện Hải Vụ Động vừa mới kết thúc, hiện tại là lúc công tích rõ ràng nhất, nhằm vào hắn sẽ dễ dàng bị Công Tích Đường để mắt tới." Vạn Duyên Phong thở dài một cái.
"Vậy thì chờ sau này?" Dư Văn Cảnh hỏi.
"Sau này?" Vạn Duyên Phong cười nói:
"Sau này hắn và chúng ta còn có khúc mắc lợi ích gì sao? Nếu như không có, tại sao phải gây phiền toái cho mình? Nhiều lần đều có công tích, năng lực của người này nhất định không tệ. Không chỉ như thế, nghe đồn hắn tu Nguyện Huyết Đạo.
Ai biết được sau này tu vi của hắn có bộc phát hay không, cho dù là không thì Nguyện Huyết Đạo cũng không dễ chọc. Nghe nói một số Kim Đan trong Hải Vụ Động thậm chí đều muốn bán mạng vì hắn. Không có khúc mắc lợi ích như hôm nay, sau này còn chọc đến hắn làm cái gì?"
"Vậy ngươi cứ từ bỏ như thế sao?" Dư Văn Cảnh cẩn thận hỏi.
"Ngươi dám giết hắn sao?" Vạn Duyên Phong hỏi ngược lại.
Dư Văn Cảnh sửng sốt một chút, cân nhắc nói: "Có đôi khi chỉ cần làm cho người ta chịu khuất nhục là được, sư huynh chỉ cần biết nhân ngư ở đâu là được, không nhất định phải động thủ."
"Đúng vậy." Vạn Duyên Phong gật đầu:
"Ta cũng đã nghĩ qua việc này, thế nhưng ta cảm thấy nên bỏ đi."
"Tại sao?" Dư Văn Cảnh không hiểu hỏi.
Vạn Duyên Phong có chút cảm khái nói:
"Công tích của hắn thật sự quá cao."
Trong phong thư có danh sách, người thứ nhất thứ hai đều là ai? Đó là đám người gần như đứng đầu trong tông môn, thứ tư thứ năm cũng là loại người này.
Một Kim Đan như hắn dựa vào đâu mà ổn định tại thứ ba? Bằng một chút vận khí?
Lý do này không toàn diện, không thể dùng vận may để bác bỏ năng lực của hắn được.
Bởi vì một chút hoài nghi mà trở mặt cùng người này, được không bù mất.
Có lẽ là vì tiền lời không đủ rõ ràng, không đáng cho hắn mạo hiểm.
"Gần đây người của chúng ta có phải là có chút đắc tội hắn rồi hay không?" Vạn Duyên Phong hỏi.
"Không có xung đột, thế nhưng lúc nói chuyện với nhau có lẽ có một số lời không dễ nghe." Dư Văn Cảnh uyển chuyển nói.
Vạn Duyên Phong gật đầu, xem ra cần phải đi một chuyến.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận