Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1234: Tiền Bối, Ta Đi Cả Chặng Đường Rồi Nên Mệt Mỏi 2

Chương 1234: Tiền Bối, Ta Đi Cả Chặng Đường Rồi Nên Mệt Mỏi 2
"Hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?" Tiên sinh phẩm trà nhíu mày.
Thực lực tiên nhân khiến hắn e ngại. Hắn hoàn toàn không rõ mình đã bại lộ như thế nào, chỉ có thể quy nạp do thủ đoạn của tiên nhân cao minh.
Hơn nữa, đối phương rốt cuộc là ai, hắn càng nói chuyện càng cảm thấy nghi hoặc. Đối phương dùng thứ kia để uy hiếp, nhưng lại dường như không có chút hứng thú nào đối với đồ của hắn, ngược lại rất tò mò về Sơ Dương Lộ.
Người cao minh như thế lại không biết Sơ Dương
Càng nghĩ, tiên sinh phẩm trà càng không thể nào hiểu được.
Cuối cùng hắn phân vân có nên rời đi hay là ở lại. Đối phương hoàn toàn không lo lắng hắn có trốn hay không, đủ để chứng minh vô cùng tự tin.
Cuối cùng tiên sinh phẩm trà thở dài một tiếng, lựa chọn ở lại.
Có lẽ đây cũng là khảo nghiệm của đối phương, chỉ cần mình rời đi thì sẽ vạn kiếp bất phục. Mà không đi, mặc kệ là hắn hay là Cổ Lão Chi Thạch đều ở đây,, đối phương cũng không cần thiết động thủ.

Lúc này, Giang Hạo đã về tới trong sân.
Hắn cũng không có quá nhiều suy nghĩ đối với tiên sinh phẩm trà kia. Đối phương ở lại nơi đó hay là rời đi, đều không có bao nhiêu ý nghĩa. Giữa bọn hắn vốn cũng không có xung đột lợi ích. Có thể đạt được tin tức về Sơ Dương Lộ từ chỗ của đối phương đã đầy đủ rồi. Những chuyện còn lại, chỉ cần không gặp mặt là được.
Hiện tại là cuối tháng mười hai, sắp bắt đầu phải giảng đạo thuyết pháp ở ngoại môn rồi.
Đây là nhiệm vụ tông môn, cần hoàn thành tốt một chút. Dù sao cũng là làm nền vì thủ tịch, cũng nên ứng phó toàn lực. Chỉ hi vọng đừng có quá nhiều người làm khó, bằng không thì thật sự phiền toái.
Mà ngoại trừ chuyện này chính là mau chóng tấn thăng.
Tiến về hải ngoại vẫn là chuyện quan trọng nhất trước mắt, cần dùng hết toàn lực. Chỉ hi vọng tới kịp.
Lần này ra ngoài, hắn cũng đã nhận ra tiên khí tại Tây Bộ.
Cách đại thế không xa, cuối cùng đại thế triệt để mở ra, vô số cơ duyên giáng lâm. Thiên địa tựa như mở lại. Ai có thể đi trước một bước thì sẽ có thể đi được xa hơn, bỏ tất cả mọi người lại đằng sau, nhảy lên trở thành tồn tại chói mắt của thời đại. Sau đó vô số cường giả xuất thế, nguy hiểm cũng tới theo. Cho nên phải hoàn thành tất cả những chuyện chưa thể hoàn thành trước lúc đó.
Nghĩ như vậy, Giang Hạo nhìn về phía bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bảy mươi ba 】
【 Tu vi: Chân Tiên trung kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết:76/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi:77/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông:2/3(không thể thu hoạch được) 】
Sắp rồi, chỉ thiếu bốn mươi bảy.
Một tháng sáu cái, cần tám tháng, sang năm sẽ có thể thử tấn thăng hậu kỳ.
Khi đó cách đại thế mở màn còn không đến năm năm, cũng chính là trong phạm vi bảy năng.
Đây chính là cực hạn.
Khi đó nhất định phải tiến về hải ngoại, kết thúc mọi chuyện với Ngũ Ma, chỉ là không biết có thể phân cao thấp cùng Chân Tiên viên mãn hay không. Nếu như vẫn chưa được, như vậy… chỉ có thể lần nữa vận dụng đao trúng đích, hoặc là diệt nhục thân.
Cái trước có nguồn gốc từ Thiên Cực Ách Vận Châu, cái sau có nguồn gốc từ Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu.
Sử dụng sẽ có nguy hiểm cực lớn. Nếu như có Sơn Hải Công Đức Đỉnh ở đây thì còn tốt. Chỉ có Hoang Hải Châu cũng có chút nguy hiểm, có thể không cần đương nhiên là không cần.
Giang Hạo không còn suy nghĩ những thứ này nữa, lấy Phương Thiên Kích ra.
Phía trên có rất nhiều bụi, lúc nắm chặt, hắn cũng đã cảm nhận được.
Thứ này có thể lau.
Cũng không biết có thể cho ra bao nhiêu bọt khí.
Hơn nữa, lúc vung kích hắn cũng không dám dùng sức, sợ vung mất hết bụi bặm, sau đó liền lập tức thu lại. Hiện tại chính là thời gian lau thời.
"Mặc dù thời gian phong bế đã rất lâu, nhưng lại không biết được băng là khi nào ngưng tụ, hi vọng có thể có một ít bọt khí."
Nghĩ đến đây, Giang Hạo lấy khăn ra rồi bắt đầu lau.
Thật lâu rồi không có làm chuyện như vậy, có chút lạ lẫm.
Răng rắc!
Dưới khăn lau, vụn băng dần dần vỡ vụn, sau đó rơi trên mặt đất, sau đó chính là bọt khí.
【 Tiên kiếm cơ sở +1 】
Bọt khí màu lục?
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, cái thứ nhất chính là lục sắc, như vậy xác suất màu lam xuất hiện sẽ không kém.
Quả nhiên, không lâu sau liền xuất hiện bọt khí màu lam.
Một lúc sau, Giang Hạo mới lau xong, chủ yếu là không nỡ, cuối cùng đạt được năm bọt khí màu lam.
Ít, nhưng mà cũng đủ rồi. Nhiều thêm năm cái, tương đương với rút ngắn được thời gian một tháng. Tháng bảy sang năm sẽ có thể thử tấn thăng.
Làm xong những chuyện này, Giang Hạo bắt đầu thử Phương Thiên Kích ở trong sân một chút. Hắn phát hiện Du Long Cửu Thức không áp dụng được với Phương Thiên Kích, nhưng mà trong quá trình quan sát, hắn biết được tên của đối phương.
Cổ Kim Chiến Kích.
Có phong cách của Cổ Kim Thiên.
Giang Hạo cầm nó có một loại cảm giác nặng nề, lấy lực phá lực, nghiền nát tất cả.
Xem ra, khí thế của Cổ Kim Thiên vô cùng cường hãn.
Mười ngày trôi qua.
Giang Hạo nghênh đón một năm mới. Hắn rõ ràng nhớ kỹ năm nay gió rất to, mang theo một cỗ tiên khí.
Đại thế sắp tới, cho dù là hắn thì đều đã nhận ra. Biến hóa của linh khí bên trong thiên địa rất lớn, tiên khí cũng tới theo.
Giang Hạo cảm thấy sự biến hóa của thiên địa lại bắt đầu tăng tốc. Có lẽ không cần năm năm nữa thì đại thế sẽ tới rồi.
"Không có thời gian.”
Đã sắp hết bốn năm, thời gian cho hắn chỉ có hơn một năm.
Một loại cảm giác cấp bách đè ép Giang Hạo.

Hải ngoại.
Đảo Ngũ Phong.
Trên đó có ngũ đại sơn phong cao vút trong những tầng mây. Bên trong tứ đại sơn phong kia đều có một thân ảnh. Chính là Tứ Ma còn lại.
Tiên khí quét qua xung quanh, khiến trong lòng mọi người nặng nề hơn rất nhiều.
Nam nhân trẻ tuổi hỏi: "Các ngươi đã nhận ra rồi? Đại thế sắp tới, không có thời gian."
"Cảm nhận được." Người đàn ông đầu trọc gật đầu nói:
"Hơn nữa trong bóng tối có một số ánh mắt đang theo dõi chúng ta, chắc là có hứng thú đối với Tiếu Tam Sinh."
"Nhưng mà không có thời gian, Tiếu Tam Sinh sẽ đến không? Trong thời gian ngắn như vậy, chắc là vết thương của hắn còn chưa tốt cũng nên?" Lão giả hỏi.
Vấn đề này khiến cho lòng của mọi người lại lần nữa trầm xuống.
Thế nhưng mà còn có đường lui sao?
Tốc độ đại thế đến quá nhanh, cho dù Tiếu Tam Sinh muốn chạy tới thì cũng không dễ dàng. Mà Tiếu Tam Sinh không đến, hắn sẽ không chiếm được đồ mà mình muốn có, dù là để những cường giả khác được tiện nghi thì hắn cũng không làm được.
Tất cả đều bắt nguồn từ việc Tiếu Tam Sinh sẽ đến. Nhưng bây giờ Tiếu Tam Sinh hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ tới.
"Không vội, Tiếu Tam Sinh đến cũng sẽ không thông báo cho chúng ta, nếu như hắn muốn báo thù thì thủ đoạn tốt nhất không phải là quang minh chính đại giao thủ với chúng ta, mà là đánh lén." Người đàn ông đầu trọc nói nghiêm túc: "Càng ở thời khắc cuối cùng, đối phương càng có khả năng xuất hiện. Chúng ta đợi hắn đánh lén, chờ hắn chuẩn bị kỹ càng đã."
Những người khác nghe vậy đành chịu, thế nhưng không có cách nào.
Bọn hắn đã không còn đường lui, chỉ có thể một con đường tối tăm là có thể đi.
Có lẽ có thể gặp lại ánh sáng hoặc là sẽ mãi mãi chìm trong bóng tối.
Tiền đặt cược này rất nặng, nhưng bọn hắn vẫn cược.
Năm đó vì thành tiên bọn hắn cược, hơn nữa đãi thắng. Lần này bọn hắn cũng nhất định có thể thắng.

Cùng lúc đó, Vạn Vật Chung cũng đã đi tới gần hòn đảo.
Hắn nhìn về phía trước, duy trì sự trầm mặc.
Mặc dù người hầu nghi hoặc, thế nhưng không có hỏi nhiều.
Chỉ biết là chờ là đủ.
Có lẽ Tiếu Tam Sinh sẽ xuất hiện.
Nhưng mà xuất hiện liền mang ý nghĩa đối phương đã chọn con đường ngu xuẩn nhất.
Con đường hướng tới cái chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận