Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 302: Vạn Vật Chung Yên tới

Chương 302: Vạn Vật Chung Yên tới
Chương 302: Vạn Vật Chung Yên tới
Giang Hạo không biết Vạn Vật Chung Yên có kế hoạch gì.
Nhưng không bao lâu nữa, bọn họ chắc hẳn sẽ tới.
Biết rõ Thượng An đạo nhân ở đây, còn tiếp tục thực hiện kế hoạch, vậy chứng tỏ thực lực của đối phương không phải đạt tới Nguyên Thần viên mãn mà đã vượt qua Nguyên Thần viên mãn.
Người như vậy tới khu vực Trúc Cơ, tuyệt đối có thể che cả nửa bầu trời.
Cho dù là Giang Hạo cũng không có cách nào chống lại.
Nguyên Thần viên mãn hoặc là trên Nguyên Thần, hắn đều không thể tùy tiện đối mặt.
Cách duy nhất chính là chuẩn bị tốt con đường thoát thân.
Chờ tất cả mọi người trở về, hắn báo cho bọn họ biết tin tức Hạ Đông tiên tử rời đi, thuận tiện chia những linh thạch kia.
Đám người Cố Văn hơi xúc động, lại một người nữa rời đi.
Rời đi cũng có nghĩa là bắt đầu thăng cấp Kim Đan.
Bây giờ, có Thượng An đạo nhân áp trận, cho nên tất cả mọi người không lo lắng người khác thăng cấp.
Chỉ là nhìn người khác thăng cấp, trong lòng bọn họ nhất định có phần nóng nảy.
Tất cả mọi người không kém, chỉ thiếu cơ duyên.
Nhưng người khác tìm được, mình không tìm được, lại rất bận tâm.
Mấy ngày sau, mọi chuyện vẫn như trước.
Đám người Cố Văn vẫn sẽ tìm kiếm cơ duyên, gặp được linh dược sẽ mang về.
Thuận tiện sẽ bán khoáng thạch.
Thượng An đạo nhân tiếp tục cố gắng mang Mị Thần đi.
Sau khi bọn họ rời đi, Giang Hạo cũng rời đi một mình.
Hắn cần phải tìm một nơi an toàn để đặt vòng phụ.
Không chỉ vậy, hắn còn phải rời khỏi Huyết Triều Lâm đặt một cái.
Vạn Vật Chung Yên chủ yếu làm gì?
Hủy diệt sinh linh.
Nếu hắn đoán không sai, một khi đồ trong mỏ quặng được đưa ra, như vậy cả Huyết Triều Lâm có khả năng rơi vào trong nguy hiểm.
Cho dù hắn là Nguyên Thần hậu kỳ, cũng không có cách nào lập tức rời đi.
Chỉ có mượn Càn Khôn Cửu Hoàn mới có khả năng nhanh chóng rút lui.
Ba hơi thở cũng đủ cho hắn rời đi.
Chỉ là phải đi sớm một chuyến.
Sau khi tìm được hai chỗ tương đối an toàn, Giang Hạo trở lại trước mỏ quặng, bắt đầu thử thu linh dược.
Hắn không thể dùng cách khác, chỉ có thể sử dụng Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn linh điền.
Tuy nhiên, phải cắt linh điền ra trước.
Bán Nguyệt được rút
Sau khi thẻ vài lần thử, xác định có thể phong ấn trong thời gian nhanh nhất, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Khoáng thạch thì đơn giản, trực tiếp bỏ vào trong pháp bảo trữ vật là được.
Linh dược bỏ vào dễ héo, như vậy sẽ không đáng một đồng.
Bảy ngày sau.
Giang Hạo cảm giác được triệu hoán mới, tuy nhiên phương hướng đã thay đổi.
"Hình như có hai lần triệu hoán, một lần làm nóng, một lần trực tiếp bảo ta qua.
Lần này là làm nóng?"
Hắn vẫn không để ý tới, lặng lẽ lựa chọn mặc kệ.
Tối hôm đó.
Sau khi nguy hiểm trong mỏ quặng rời đi.
Giang Hạo và Thượng An đạo nhân lại bước vào trong mỏ quặng.
Thái độ của Thượng An làm hắn cảm giác người đồng hành không phải là tu vi Nguyên Thần viên mãn.
Ở tu chân giới, người hiền hòa như vậy chắc hẳn rất dễ bị lợi dụng?
Thượng An có thể sống đến bây giờ, đại khái là nhờ bản thân chính là độc thể.
Bất kể ra tay hay hạ độc, đều có thể tự diệt vong.
"Tiền bối có nghĩ tới chuyện không chỉ một mình tiền bối chú ý tới mỏ quặng hay không?" Giang Hạo mở miệng trước.
"Ta chỉ biết người khác cũng muốn mang Tiểu Mị đi, tuy nhiên bọn họ chắc hẳn không nhanh bằng ta.
Không phải ai cũng có thể đi vào Thi Giới. Sau khi đi vào, không phải ai cũng có thể mang Tiểu Mị đi.
Năm đó, ta từng đào được Tiểu Mị, nhưng không có cách nào đưa nàng ra ngoài, bản thân mỏ quặng có ngăn cản, bản thân Thi Giới cũng có ngăn cản." Thượng An đạo nhân giải thích.
"Vậy có khả năng có người chú ý tới bản thân mỏ quặng không?" Giang Hạo lại hỏi.
"Hẳn phải có, nhưng không ảnh hưởng tới mục đích của ta chứ? Chỉ cần không phải tới vì Tiểu Mị, ta đều có thể nhượng bộ." Thượng An đạo nhân nói.
Giang Hạo gật đầu.
Như vậy, đối phương chắc hẳn cũng không muốn đắc tội một Nguyên Thần viên mãn.
"Qua mấy ngày nữa, ta có thể đào được Tiểu Mị. Sau đó, ta sẽ thử đưa nàng rời đi, cho nên sẽ không đối địch với người khác." Thượng An đạo nhân hơi kích động nói.
Hắn đã dự tính trước, sau khi rời khỏi đây sẽ giấu Tiểu Mị đi.
Sau đó cưới nàng.
Lại sinh ra một đứa con trai, một đứa con gái.
Lo lắng lớn nhất.
"Đào được lại phải trực tiếp đưa ra ngoài à?" Giang Hạo khá bất ngờ.
"Đúng vậy, không biết vì sao, Tiểu Mị không có cách nào ở lại đây." Thượng An đạo nhân cũng không hiểu.
Giang Hạo ít nhiều có thể hiểu được.
Trước đây, có người muốn cứu Mị Thần, cũng có người muốn giết nàng.
Bây giờ, trời xui đất khiến bị trấn áp ở đây, nhưng chắc hẳn thủ đoạn cũng sẽ theo đó mà xuất hiện sự thay đổi.
Nói cách khác, còn muốn chạy cũng không dễ.
Đối với điều này, Giang Hạo cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nói cách khác, chỉ cần mình không đưa tới cửa, Mị Thần hoặc không có cách nào đi ra, hoặc phải lập tức rời đi.
Căn bản không có thời gian gây phiền phức cho hắn.
Chỉ là...
Giang Hạo nhìn Thượng An, âm thầm thở dài. Cho dù thật sự thành công, một khi ra đến bên ngoài, Mị Thần sẽ thông đồng càng nhiều người hơn.
Cũng chỉ khổ cho Thượng An đạo nhân.
"Nếu thật sự có thể ra ngoài, tiền bối không lo lắng sao?"
"Lo lắng gì?"
"Nàng trời sinh là mị thể, hơn nữa bản thân không biết cách kìm chế, đến lúc đó..."
Giang Hạo không nói tiếp.
Thượng An đạo nhân cúi đầu, cuối cùng cười nói:
"Tiểu Mị nói chắc chắn thích nhất là ta."
Giang Hạo không có cách nào nói gì nữa.
Hắn cũng không hiểu.
Sau khi bọn họ tách ra, Giang Hạo tiếp tục đào quặng, Thượng An đạo nhân cũng vậy.
"Thượng An, tối nay đừng đào quặng nữa, ở bên cạnh ta nhiều hơn, cơ thể mang thai, chắc chắn không có thời gian. À, cũng không đúng, ta có thể dùng trạng thái như vậy tiếp tục ở cùng ngươi. Không được, không được, ta không thể hưởng chung ngươi với mình được, ngươi chỉ có thể là của ta."
Giang Hạo đi trên đường, trực tiếp bỏ qua những lời này.
Hắn cảm giác Thượng An vẫn sẽ gặp Vạn Vật Chung Yên.
Đến lúc đó thế nào, hắn cũng không biết được.
Tuy nhiên, dạo này Mị Thần cuối cùng không tới quấy rầy hắn, cảm giác không khí cũng trong lành hơn rất nhiều.
Bảy ngày sau.
Giang Hạo đã đi tới Thi Giới được ba tháng.
Lần này, lúc những người khác không ở đây, Mộ Dung Thanh Thanh đi tới.
"Giang đạo hữu, ta cũng phải rời đi." Nàng nói xong giao linh thạch mới bán được cho Giang Hạo.
Sau khi cất đồ xong, Giang Hạo tò mò nói:
"Tiên tử tu luyện công pháp có liên quan đến mặt đất?"
"Đúng là có chút liên quan." Mộ Dung Thanh Thanh gật đầu, nàng cũng không để ý xem đối phương làm sao nhìn ra được.
Lúc này, Giang Hạo tìm một gốc linh dược và đưa ra:
"Nếu ta đoán không sai, tiên tử thăng cấp cần cơ duyên có sức sống của cây cối, bây giờ chắc hẳn đã tìm được một gốc cây đặc biệt.
Đây là Địa Mộc Hoa, có thể cân bằng linh khí liên quan.
Tiên tử tích dày phát mỏng, bây giờ thăng cấp Kim Đan chỉ cần không gặp được xung đột bên ngoài, sẽ không có vấn đề gì.
Đúng rồi, ta còn có một việc cần nhắc nhở tiên tử.
Nếu có thể dời đi, tốt nhất chuyển cây kia ra bên ngoài Huyết Triều Lâm.
Những ngày sắp tới, Huyết Triều Lâm sẽ có lực lượng dao động mãnh liệt, có thể ảnh hưởng tới việc ngươi thăng cấp.
Lời đã nói hết."
Mộ Dung Thanh Thanh ngây người.
Đối phương không chỉ nhìn thấu cơ duyên của nàng, còn đưa ra phương án.
Đúng vậy, nàng đang lo lắng khí tức của Thánh Linh Mộc bá đạo, dẫn đến thăng cấp không ổn định.
Nhưng nàng không biết Địa Mộc Hoa có thể cân bằng nó.
Hơn nữa, cần phải chuyển ra khỏi Huyết Triều Lâm sao?
Sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì à?
Trong giây lát, nàng cảm giác rất kỳ quái, hình như người trước mắt này mới là người thật sự nắm tất cả trong tay.
Cuối cùng, nàng không hỏi nhiều, chỉ nói cám ơn rồi mang theo Địa Mộc Hoa rời đi.
"Lại một người nữa rời đi." Giang Hạo thở dài.
Bây giờ, đồ còn lại chia làm bốn phần.
Chỉ là bán không được.
Sau khi Mộ Dung Thanh Thanh đi không bao lâu, hắn cảm giác có Kim Đan tới gần.
"Bộ Hải Thành? Vạn Vật Chung Yên muốn ra tay sao?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận