Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 364: Chẳng Lẽ Muốn Chúng Ta Chiều Theo Ngươi?

Chương 364: Chẳng Lẽ Muốn Chúng Ta Chiều Theo Ngươi?
Chương 364: Chẳng Lẽ Muốn Chúng Ta Chiều Theo Ngươi?
Bạch Nguyệt Hồ.
"Sao rồi?" Bạch Chỉ hỏi người tới.
"Mục Khâu đã được đưa vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp, đối phương tới vì Thiên Cực Ách Vận Châu. Hạt châu này đang ở gần tông môn của chúng ta hay sao?” Nữ tử áo bào đen hỏi.
Bạch Chỉ yên lặng lắng nghe.
Thật ra trước đó Thiên Cực Ách Vận Châu vẫn luôn ở tại Thiên Âm Tông.
Chỉ là gần đây bị người ta mang đi, vẫn không biết được là người nào.
"Nghĩ biện pháp hỏi thêm một ít thứ từ trên người Mục Khâu, giá trị của hắn cũng chỉ có từng đó." Bạch Chỉ nói.
"Vâng." Nữ tử áo bào đen gật đầu.
Bạch Chỉ có chút lo lắng, nếu đối phương đã đến đây, nói rõ có tiến độ nhất định.
"Đúng rồi, hỏi thăm xem hắn đã gặp bao nhiêu người, từng hợp tác cùng người nào." Bạch Chỉ nói.
Chuyện này có thể lớn, cúng có thể nhỏ.
Không thể phớt lờ.
Nếu như Thiên Cực Ách Vận Châu bùng nổ, Thiên Âm Tông sẽ xong đời.
"Đã hiểu." Nữ tử áo bào đen gật đầu, chợt nói:
"Bên phía Trang Vu Chân có cần tạm hoãn lại đã hay không?"
Bạch Chỉ yên lặng một lát, bọn hắn muốn biết được người thần bí là ai từ chỗ của Trang Vu Chân.
Nhưng vẫn luôn không có tiến độ, theo lý thuyết thì có thể thả lỏng một chút.
"Đi hỏi xem bọn họ biết những gì về Thiên Cực Ách Vận Châu." Bạch Chỉ nói.
Những người này dù sao cũng có chút tác dụng.
---
---
Sau khi mấy người Giang Hạo đánh giết một đám ma nhân thì tu chỉnh ngay tại chỗ.
Bởi vì số lượng ma nhân quá nhiều, mọi người lại là hợp tác lần thứ nhất.
Vẫn luôn xảy ra vấn đề.
Khiến cho Y Văn của Chúc Hỏa Đan Đình và Kỳ Nhàn của Yên Vân Phong bị thương một chút.
"Đều là Trúc Cơ viên mãn, các ngươi có chút vô dụng." Hồ Khai khinh thường nói.
Hai người có chút tức giận, nếu không phải đối phương dẫn ma nhân một cách lung tung.
Bọn hắn đã có thể nhanh chóng xử lý đám ma nhân này rồi.
Sao có thể loạn đến mức này được cơ chứ?
Nếu không phải bốn người bọn họ giúp đỡ xử lý, đối phương sớm đã bị đả thương nặng rồi.
Hiện tại còn không biết xấu hổ mà nói bọn hắn yếu?
Nhưng mà bọn hắn cũng không mở miệng, chỉ là an tĩnh khôi phục tu vi.
Giang Hạo ngồi ở bên ngoài, cảnh giác bốn phía.
Ma nhân hiện tại quả thật có chút mạnh, căn bản đều là hậu kỳ cùng với viên mãn.
Cũng may không có linh trí, rất dễ xử lý.
Hắn vốn cho là mọi người sẽ chia ra hành động, bây giờ chỉ có thể đợi như này trước.
Sau đó lại xem xét tình huống.
Rạng sáng.
Trong lúc tuần tra xung quanh, Giang Hạo lấy Thiên Cực Ách Vận Châu ra, cảm thấy hạt châu có chút rối loạn.
Sau khi giám định, phát hiện chỉ còn lại bốn mươi ba năm.
"Đối phương đã làm thế nào?"
Giang Hạo có chút không hiểu, bình thường mà muốn ảnh hưởng tới Thiên Cực Ách Vận Châu thì sẽ bị Thiên Cực Ách Vận Châu tiêm nhiễm.
Mà người kiểu này bình thường cũng không sống được mấy ngày.
"Chẳng lẽ dấu vết khí vận lại cao minh như thế sao?"
Sau đó, hắn thi triển Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn hạt châu.
Trước đó một ngày hắn thi triển một lần.
Hiện tại một ngày phải thi triển mấy lần, phòng ngừa phong ấn của Thiên Cực Ách Vận Châu bị phá vỡ.
Sau khi khiến phong ấn của hạt châu trở lại bốn mươi bốn năm, Giang Hạo yên tâm cất về.
Nhưng mà cứ sử dụng Chưởng Trung Càn Khôn như thế sẽ ảnh hưởng rất lớn đến trạng thái của hắn.
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, trời đã sáng choang.
Mấy người Y Văn đã khôi phục được kha khá rồi.
Năm người lại đi vào bên trong.
"Nếu như các ngươi không được thì cứ đứng xem là được, không cần làm trở ngại lại không giúp được gì." Hồ Khai nhìn hai người Y Văn, nói.
Hai người không nói gì.
Lần này không gặp bao nhiêu ma nhân, mọi người xử lý tương đối thuận lợi.
Ba ngày sau.
An Tĩnh tiên tử của Thiên Hoan Các và Kỳ Nhàn tiên tử của Yên Vân Phong bắt đầu trở nên quen thuộc.
Y Văn của Chúc Hỏa Đan cũng khá thân thiết với bọn hắn.
Giang Hạo ngồi một mình ở một bên, bọn hắn thỉnh thoảng sẽ chào hỏi hắn.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ lễ phép đáp lại.
Hắn cũng không muốn đắc tội những người này.
An Tĩnh của Thiên Hoan Các giống như lần đầu tiên biết đến hắn, cũng không chú ý gì đến hắn.
Sau khi dành thời gian giám định, đúng là không có ác ý gì với hắn thật.
Không phải là báo thù cho Vân Nhược sư tỷ, cũng không phải là trút giận cho vị kia của Thiên Hoan Các.
"Ma nhân lần này có chút mạnh, trước đây ta đến không phải là như thế." Mấy người Y Văn bắt đầu nói chuyện phiếm.
Nói một chút chuyện liên quan tới Ma Quật.
Còn không ngừng cảm thám quy mô của Ma Quật trước đó.
Giang Hạo ngồi ở một bên lắng nghe, muốn nghe xem có tin tức hữu dụng gì hay không.
Mấy ngày nay, sự chú ý của hắn vẫn luôn đặt ở trên Thiên Cực Ách Vận Châu, cảm giác nguy hiểm đang dần tới gần.
Hiện tại nghe những người này kể một chút chuyện bình thường , có thể thả lỏng suy nghĩ một chút.
Hồ Khai ở bên ngoài đột nhiên lạnh giọng quát:
"Nơi này là chỗ mọi người nghỉ ngơi, hiện tại ta muốn tu luyện tĩnh công, các ngươi có thể an tĩnh một chút hay không?"
Ba người vốn đang nói chuyện, nhìn sang, nhưng mà mọi người đều yên tĩnh trở lại, không tiếp tục nói chuyện nữa.
Cho dù nói thì cũng chỉ là nhỏ giọng nói thầm.
Giang Hạo cũng chỉ có thể nhắm mắt dưỡng thần.
Đêm nay không phải là hắn tuần tra, có thể ngồi nghỉ ngơi.
Thế nhưng hắn không dám nghỉ ngơi thật sự, mà luôn chú ý tới động tĩnh xung quanh.
Phòng ngừa người tìm kiếm Thiên Cực Ách Vận Châu tới gần.
Đối phương vẫn luôn tồn tại, nhưng cũng không biết ở đâu.
Càng cách rời xa thì ảnh hưởng chắc là sẽ càng nhỏ.
Lại qua hai ngày, Giang Hạo lại dùng một tấm Thiên Cơ Ẩn Phù.
Lần này, ảnh hưởng của đối phương lại thu nhỏ một lần nữa.
Oanh!
Giang Hạo đánh giết một ma nhân.
Nhiệm vụ vẫn xem là thuận lợi, chuyện duy nhất cần lo lắng chính là người kia lúc nào sẽ tìm tới.
Đánh giết ma nhân thuận lợi, nhưng mà quan hệ giữa những người này có chút cứng nhắc.
Trong đêm.
Hồ Khai đang ăn con mồi bắt được và uống rượu.
"Rượu ngon." Hắn hét lớn một tiếng.
Giang Hạo cảm thấy khi tức trên người đối phương dày thêm một phần.
Dường như uống rượu ăn thịt cũng là một loại tu luyện.
"Hồ sư huynh, ngươi không thể nhỏ tiếng một chút sao? Chúng ta cần tu luyện tĩnh công."An Tĩnh tiên tử mở mắ, lạnh lùng nói.
"Muốn tu luyện thì ngươi có thể đi sang bên cạnh, đây là chỗ mọi người chờ đợi, sao có thể an tĩnh được? Ngươi cũng không thể để cho mọi người đều chiều theo ngươi được, đúng chứ?" Hồ Khai tiếp tục uống rượu, nói.
"Ngươi…” An Tĩnh tiên tử lạnh lùng nói:
"Mấy ngày trước ngươi cũng không nói như vậy."
"Các ngươi thích tính toán chi li từng chút một như vậy sao? Ta mỗi lần đều xông lên phía trước, sao các ngươi lại không tính vào?" Hồ Khai lạnh lùng nói.
"Ai bảo ngươi xông lên phía trước làm gì? Mỗi lần đều gây phiền toái cho chúng ta." Y Văn cũng đứng lên chất vấn.
"A, đúng là hài hước." Hồ Khai nhìn ba người Y Văn, giễu cợt nói:
"Lúc đánh sao các ngươi không nói gì, lại để lúc đánh xong mới nói. Các ngươi đúng, các ngươi lợi hại."
"Ngươi…” Ba người giống như đều bị kích thích.
Giang Hạo chỉ quan sát, cũng không tham dự vào.
Hắn nhắm mắt dưỡng thần, đang suy nghĩ chuyện của Thiên Cực Ách Vận Châu.
Phía sau chính là lúc Thiên Cơ Ẩn Phù mất đi hiệu lực, người trong bóng tối càng tới gần.
Một khi để hắn tiến lại gần mình, sẽ rất nguy hiểm.
Bọn hắn đi sâu vào bên trong.
Hơn nửa tháng sau, đầu tháng tám.
Giang Hạo mở mắt ra.
Hắn lấy Thiên Cực Ách Vận Châu ra.
"Giám định."
【 Thiên Cực Ách Vận Châu: Pháp bảo khí vận, bị Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn, hai mươi lăm năm sau sẽ tự động thoát khỏi phong ấn. Nếu không có người trấn áp, sẽ dần dần khuếch tán khí tức vận rủi. Phía dưới vận rủi, sinh linh đồ thán, thây phơi khắp nơi. Đang cộng hưởng với Ách Vận Thể hiếm thấy, có thể phá vỡ phong ấn bất cứ lúc nào. Dưới trạng thái phong ấn này, Thiên Cực Ách Vận Châu có thể trấn áp nguyền rủa.】
"Ách Vận Thể?"
Giang Hạo nhìn xung quanh một chút, hắn không tin có người cộng hưởng với Thiên Cực Ách Vận Châu mà có thể còn sống.
Hiện tại càng kéo dài, đối phương nhất định sẽ càng suy yếu.
Thậm chí sẽ trực tiếp tử vong.
Nhưng mà, không thể tiếp tục chờ đợi nữa.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận