Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 647: Cá Cắn Câu

Chương 647: Cá Cắn Câu
Chương 647: Cá Cắn Câu
Giang Hạo vốn muốn rời đi, nhưng mà phát hiện đối phương nói không sai.
Hơn nữa nhân vật bực này lại dùng tu vi Phản Hư để hành tẩu, đại khái là sẽ không tùy ý động thủ.
Mặt khác, Đường Nhã gọi người kia là tiên sinh, có chút khiến cho người ta để ý.
Người được gọi là tiên sinh tại Thiên Hạ Lâu cũng không nhiều, được cường giả gọi là tiên sinh, cơ bản chính là tiên sinh thật sự.
Cho nên…
Giang Hạo liếc qua nam tử cường tráng đang câu cá, có một loại suy đoán.
Người này có lẽ giống như Cung phu nhân, là tiên sinh của Thiên Hạ Lâu.
Cũng không biết là tiên sinh thứ mấy.
"Vậy vãn bối từ chối thì bất kính rồi." Giang Hạo chắp tay khách khí nói.
Nếu như đối phương thật sự chính là tiên sinh của Thiên Hạ Lâu, như vậy quả thật có thể biết được không ít tin tức từ chỗ của hắn.
Sau khi ngồi xuống bên cạnh, hắn lấy cần câu ra rồi bắt đầu câu cá.
"Không thả mồi cá sao?" Đường Nhã tò mò hỏi.
"Người nguyện mắc câu." Giang Hạo ra vẻ bí ẩn, nói.
Cũng không phải là hắn không có mồi câu, mà là mồi câu căn bản vô dụng, hắn có thể cảm nhận được, mấy loại cá này không cắn mồi câu.
Cũng không biết chúng nó thích ăn cái gì.
"Người nguyện mắc câu?" Đường Nhã chau mày:
"Cảm giác ngươi giống như mấy người tiên sinh, không thú vị."
Giang Hạo mỉm cười, cũng không mở miệng.
"Tiếu đạo hữu tới đây một mình sao?" Đào tiên sinh thuận miệng hỏi.
"Đạo hữu biết ta?" Giang Hạo hỏi.
Mặc dù biết đối phương tin tức linh thông, nhưng mà vì để không bị động, hắn đương nhiên muốn hỏi ý kiến một chút.
Nếu không cứ để đối phương hỏi, mình đáp, sẽ dễ bị dẫn dắt.
Đến lúc đó, chuyện mình biết lại không thể hỏi, ngược lại còn bị đối phương nắm được tin tức.
"Có biết, nghe qua không ít người nhắc tới." Đào tiên sinh cười nói:
"Tất cả mọi người đều gọi ta là Đào tiên sinh, nếu Tiếu đạo hữu không ngại thì cũng có thể gọi như vậy."
Giang Hạo khách khí một câu, cũng có thể hiểu rõ đại khái về thân phận của người này, chỉ là cần phải đi điều tra một chút.
"Tiếu đạo hữu tới đây là vì Tổ Long Chi Tâm?" Đào tiên sinh tò mò hỏi.
Giang Hạo lắc đầu:
"Tại hạ không có năng lực tranh đoạt Tổ Long Chi Tâm."
"Vậy là vì khí tức mới xuất hiện gần đây sao? Nghe nói này khí tức đến từ Uyên Hải, mấy ngày gần đây càng sôi nổi, giống như được thứ gì đó triệu hoán, hoặc là đang cộng hưởng với thứ gì đó.” Đào tiên sinh nói.
Giang Hạo có chút kinh ngạc: "Nói như vậy là có thứ gì đó đi ra từ trong Uyên Hải?"
"Có khả năng, chỉ là không ai xác định được, tiến vào Uyên Hải quá nguy hiểm, người đi vào đều không có tin tức đi ra." Đào tiên sinh nói.
"Liệu có khả năng là có người muốn đi ra từ bên trong hay không?" Giang Hạo hỏi.
Hắn nhớ nhân tình của Hải La Thiên Vương đang ở bên trong, mà Hải La Thiên Vương đang dùng khí vận Thiên Vương để trợ giúp đối phương.
Có lẽ có hiệu quả nhất định.
"Không nhìn thấy tận mắt, không ai dám kết luận, cho nên có người dự định mang theo U Ngư đi vào. Một khi phát hiện ra gì đó sẽ giao tin tức cho U Ngư, để nó mang ra là được." Đào tiên sinh nói.
Giang Hạo gật đầu, đã hiểu những người này muốn làm như thế nào rồi.
Còn về người đi vào, chắc là cũng không còn cách nào đi ra.
Không ai muốn làm loại chuyện này cả, rất nhiều người đều là thân bất do kỷ.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Giang Hạo muốn mạnh lên, hắn không muốn trở thành người như này.
Có đôi khi sẽ bị tình thế bức bách, chuyện này không đáng sợ, đáng sợ là không có chút năng lực phản kháng nào.
"Nhưng mà còn xảy ra một chuyện khác." Đào tiên sinh nhìn mặt biển, nói:
"Tổ Long Chi Tâm hình như cũng sôi nổi theo đó, hiện tại rất nhiều người đều có thể phát hiện ra, là đột nhiên xuất hiện khí tức dẫn động. Nếu như là người còn tốt, không ít người lo lắng sẽ có Chân Long xuất hiện."
"Chân Long sao?" Giang Hạo nhìn về phía Uyên Hải.
Thật ra không phải là không có khả năng.
Thương Uyên Long Châu ở chỗ này, có Long tộc cũng là chuyện bình thường.
Nói về Chân Long, hắn mới chỉ gặp qua Tiểu Li. Nếu như có thể nhìn thấy Chân Long và có thể trao đổi hòa bình, có thể hỏi một chút về chuyện của Tiểu Li.
"Nhưng mà mấy thứ này đều là suy đoán, nghe nói Chân Long Chi Huyết đã rời khỏi đảo Loạn Thạch, mấy ngày nay sẽ được mang tới. Đến lúc đó sẽ dẫn tới không ít sóng gió." Đào tiên sinh nói.
Giang Hạo gật đầu, không lên tiếng, nhưng mà cảm nhận được xung quanh có U Ngư.
Thuận theo nhìn lại, thấy nó đang du đãng bên cạnh mồi câu của Đào tiên sinh.
Chỉ là, tầm mắt bình thường đều không thể nhìn thấy nó sao?
Giang Hạo cảm thấy kinh ngạc, hắn nhìn thấy được là vì dựa vào một chút khí tức kéo dài.
Không xác định được Đào tiên sinh có thể nhìn thấy hay không.
"Đúng rồi." Đào tiên sinh nhớ ra cái gì đó:
"Đạo hữu có biết Kinh Phong Vân sao?"
"Kinh Phong Vân?" Giang Hạo kinh ngạc nói:
"Đào tiên sinh cũng biết?"
"Nghe nói hắn đang làm việc cho đạo hữu?" Đào tiên sinh nhìn Giang Hạo, hỏi.
"Xem như thế đi." Giang Hạo gật đầu, cũng không nói quá rõ.
Con người Kinh Phong Vân đúng là không tệ, giúp hắn không ít việc, đồng hành cùng hắn cũng có một chút thú vị.
"Vậy hai ngày sau đạo hữi nhớ tới nơi này, người của ta sẽ mang hắn tới." Đào tiên sinh nói.
Trong lòng Giang Hạo còn có nghi hoặc, cũng không nhiều hỏi.
Không bao lâu sau, Giang Hạo thu hồi cần câu, dự định rời đi.
"Ngươi phải đi rồi?" Đường Nhã vốn đang dựa vào một bên lập tức nói:
"Ở lại thêm một hồi đi, tiên sinh ở một mình cũng không nói lời nào, có ngươi ở đây ta mới cảm thấy các ngươi là người bình thường."
Giang Hạo cười lắc đầu:
"Cá sắp mắc câu rồi, các ngươi cũng nên rời đi thôi."
"Hả?" Đường Nhã không rõ ràng cho lắm.
Nàng vô cùng ghét những người này, không thể nào nói chuyện rõ ràng một chút được à.
Trước khi đi, Giang Hạo giám định Đào tiên sinh.
Trong nháy mắt, con ngươi hắn co rụt lại, cũng may không có bị phát hiện.
Sau đó, hắn liền quay người rời đi.
"Đào tiên sinh, Tiếu Tam Sinh có ý gì? Cái gì gọi là cá sắp mắc câu rồi?" Đường Nhã tò mò hỏi.
Đào tiên sinh lắc đầu: "Không biết, đúng rồi, lần sau đừng có nói chuyện thẳng như vậy."
“Đào tiên sinh cũng không biết? Các ngươi cần gì phải lòng vòng thế." Đường Nhã vô cùng kinh ngạc.
Đào tiên sinh yên lặng, nhìn về phía cần câu, thở dài nói: "Xem ra là muốn rời đi."
"Hả?" Đường Nhã nghi hoặc.
Sau một khắc, Đào tiên sinh nâng cần câu lên, trong nháy mắt, một con cá đen kịt vọt ra khỏi mặt nước.
"Câu, câu được rồi?" Đường Nhã kinh ngạc.
Cho nên Tiếu Tam Sinh nói cá cắn câu là nói chuyện này?
Nàng nhớ U Ngư hình như không nằm bên trong cảm giác.
Tu sĩ bình thường sẽ không thể nào phát hiện.
Hắn làm sao mà phát hiện được?
"Đừng suy nghĩ nhiều, dù sao ngươi cũng nghĩ không thông, đi thôi, đi bán cá." Đào tiên sinh thu cần câu vào.
Mà U Ngư cũng rơi vào trong tay Đường Nhã.
Thân là hộ vệ, mấy loại việc vặt vãnh này đương nhiên là do nàng làm.
---
Trên đường đi, Giang Hạo chắp tay đứng bên một bụi cỏ.
Nhìn như đang ngắm phong cảnh, thật ra trong lòng nổi lên gợn sóng không nhỏ.
Trước khi giám định Đào tiên sinh, hắn còn có thể gắng giữ cho lòng bình tĩnh.
Sau khi giám định thì lại khác, mang đến cho hắn đả kích không nhỏ.
【 Đào Uyên: Lục tiên sinh của Thiên Hạ Lâu, dấu vết Đấu Chuyển Tinh Di sắp tán đi, ba ngày sau thực lực sẽ khôi phục đỉnh phong. Đi vào Uyên Hải một là vì để mấy người trong lâu buông lỏng cảnh giác, cũng cho bọn họ thời gian chuẩn bị. Hai là vì tìm hiểu đôi chút về Tiếu Tam Sinh. Vốn không muốn nói chuyện với ngươi, nhưng ngoài ý muốn gặp được nên muốn quan sát mục đích của ngươi một chút, không muốn can thiệp. 】
Đấu Chuyển Tinh Di?
"Lục tiên sinh hải ngoại, ngồi ở vị trí cao, năng lượng kinh người."
"Hơn nữa còn có Đấu Chuyển Tinh Di trên người, không chỉ như thế còn đặc biệt tới gặp Tiếu Tam Sinh.
Giang Hạo thở dài.
Không thể nghi ngờ, lại có một chuyện lộ ra, đó chính là người này có thể là "Liễu".
"Không biết cuộc trò chuyện vừa rồi có lộ ra khuyết điểm gì hay không."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận