Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1266: Bọn Hắn Nhiều Lắm Cũng Chỉ Giết Được Phân Thân Của Ta, Không Có Biện Pháp Tìm Được Bản Thể Ta 2

Chương 1266: Bọn Hắn Nhiều Lắm Cũng Chỉ Giết Được Phân Thân Của Ta, Không Có Biện Pháp Tìm Được Bản Thể Ta 2
Giang Hạo nhìn danh sách, phát hiện hai đệ tử ngoại môn mà mình giết cũng ở trong đó.
Xem ra Chấp Pháp Đường vẫn luôn quan sát, trước lúc cơ duyên kết thúc mới chuẩn bị xuống tay.
Lại nhìn xuống bên dưới, hắn phát hiện mấy người mình chuẩn bị đối phó cũng ở trong danh sách.
Trong lúc nhất thời, hắn luôn cảm giác Liễu Tinh Thần dường như đã phát hiện ra cái gì đó.
Đương nhiên, nói một cách khác, có đối phương ở đây, mình làm việc cũng thuận tiện hơn không chỉ một chút.
Xem ra Chấp Pháp Đường sắp bắt đầu có động tác lớn để nghênh đón bão tố đến.
"Sư huynh không lo lắng ta rắp tâm hại người sao? Dù sao ta cho đến nay vẫn là người bị tình nghi." Giang Hạo nói.
"Ai bị nghi ngờ mấy chục năm mà vẫn không có nửa điểm chứng cứ chứng minh chứ?" Liễu Tinh Thần cười nói:
"Mặc dù sư đệ bị hoài nghi, nhưng mà có người đảm bảo, hơn nữa công tích cũng cao. Muốn xuống khỏi danh sách đã có thể xuống từ lâu. "Ngoài ra còn có một chuyện muốn nhắc nhở sư đệ, nếu như phát hiện nội ứng mới và có chứng cứ xác thực thì có thể thêm vào trên danh sách. Bắt sống thì tốt, nếu như giết thì không thể giết nhầm. Chấp Pháp Đường chúng ta sẽ điều tra một lần nữa, nếu giết nhầm thì sư đệ phải chịu trách nhiệm cho việc tàn sát đồng môn. Điểm này hi vọng sư đệ phải rõ ràng, chỗ của chúng ta cũng không phải là đùa giỡn."
Giang Hạo gật đầu, nói cách khác Liễu Tinh Thần hoài nghi mình muốn làm gì đó, hơn nữa xác suất lớn là nhằm vào nội ứng. Hắn không xác định được danh sách kia có đủ cho mình làm việc hay không. Cho nên có thể thêm, nhưng không thể thêm sai.
Sau đó, Liễu Tinh Thần lại nhắc nhở một số việc liền quay người rời đi.
Theo như hắn nói, hiện tại là lúc Chấp Pháp Phong thiếu nhân thủ, cho nên không thể lưu lại quá lâu.
Nhìn Liễu Tinh Thần rời đi, Giang Hạo nhẹ giọng mở miệng: "Phong tỏa tin tức nơi này, sau đó tìm người kia tới." Lời này là nói với Trình Sầu.
Người kai gật đầu. Cũng biết người kia là ai. Trước đó đã từng tiếp xúc.
Là một vị sư muội mà sư huynh để hắn tiếp xúc, còn ở bên ngoài, đến Thiên m Tông là vì kiếm bạc cho cha mẹ.
Hắn đã âm thầm đi tìm hiểu , đối phương cũng không có thu được bạc, cũng không phải là tông môn không đưa, mà là bọn họ sớm đã không còn. Cái chết có chút ly kỳ, bởi vì xung quanh vốn cũng không yên ổn nên không ai để ý, cuối cùng phơi thây nơi hoang dã.
Cuối cùng vẫn là Trình Sầu phát hiện rồi đem di mai táng. Bạc đưa tới cũng được chôn cùng.
Có đôi khi hắn cũng sẽ cảm khái, có quá nhiều người phải tiếp nhận cực khổ, dù có lòng tốt thì cũng sẽ bị tình trạng nhìn quen cực khổ làm cho hao mòn hầu như không còn.
Có lẽ người vô tình vô nghĩa cũng không phải là kiểu người như bọn hắn nghĩ, mà là do thường thấy quá nhiều sinh ly tử biệt, nhân sinh khó khăn cho nên mới không có bất cứ dao động gì.
Trình Sầu kiềm chế suy nghĩ trong lòng, đi tìm vị sư muội kia.
---
Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Từng cường giả bắt đầu rút lui.
Mộc Long Ngọc tại tầng năm, có thể nghe được tiếng bước chân.
Hơn nữa, vừa rồi cũng có người tới thông báo cho hắn, Vô Pháp Vô Thiên Tháp muốn phong tỏa. Nếu như hắn không muốn nhốt ở bên trong thì phải mau chóng ra ngoài.
Mịch Linh Nguyệt cũng có thể ra ngoài.
Muốn ở lại hay là rời xa chỗ thị phi này, đều có thể.
Thấy thế, Trang Vu Chân nhìn hai người Mộc Long Ngọc rồi nói: "Các ngươi muốn đi sao?"
Mộc Long Ngọc lắc đầu: "Cũng không thể đi."
Người hắn muốn gặp không đi, nói rõ đệ nhất cổ kim có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Đề Đăng đạo nhân tò mò nói: "Vị sư đệ kia của ta còn tại tông môn sao?"
Mộc Long Ngọc gật đầu: "Đến ngay đây."
Nghe vậy, đám người dường như cũng không lo lắng lắm.
Dù sao đối phương có tình báo, sẽ không đứng ở phía nguy hiểm.
Thiên m Tông chắc là còn có át chủ bài.
"Thật sự không đi?" Mịch Linh Nguyệt hỏi Mộc Long Ngọc.
Người kia gật đầu: "Không thể đi."
Xác thực không thể đi, đệ nhất cổ kim khả năng đang quan sát nơi này.
Mặt khác, Mộc Ẩn còn đang ở Đoạn Tình Nhai. Dù nói thế nào hắn cũng phải lưu lại.
"Ngươi không đạt được cơ duyên, thế nhưng ta lại thấy tu vi của người tăng lên cũng không ít." Thi Hải lão nhân có chút ngoài ý muốn.
Người trước mắt đã thành tiên, nhưng không có pr hải ngoại, lại vẫn rất cao minh. Không giống như người chưa từng đạt được cơ duyên.
"Có thể là bởi vì đạp hai lần tiên lộ, cộng với trận tuyết lớn ở Thiên m Tông." Mộc Long Ngọc nói.
Hắn cảm thấy có chút kỳ quái, phải biết nơi khác ở Nam Bộ gần như là không có tuyết. Mà tuyết ở Thiên m Tông lại rất lớn.
Dưới tuyết lớn, hắn cảm ngộ cực sâu.
Tuyết này không bình thường, chắc là chỗ đặc thù mới có thể giống như Thiên m Tông.
Đáng tiếc là, hắn không ở hải vực, nếu không thì cơ duyên đạt được sẽ càng nhiều.
"Thiên Vương." Ngân Sa đi vào từ bên ngoài, cung kính nói: "Chuẩn bị phong tháp, cần rời đi ngay lúc này."
Mộc Long Ngọc gật đầu, sau đó cáo biệt cùng Mịch Linh Nguyệt, hắn cũng phải giúp Thiên m Tông một tay. Cả nhà hắn đều đặt ở nơi này.
Chờ Mộc Long Ngọc rời đi, Trang Vu Chân hỏi: "Các ngươi nói xem cuối cùng bên ngoài sẽ như thế nào?"
"Không biết." Mịch Linh Nguyệt lắc đầu, nhìn về phía Trang Vu Chân, nói: "Lão Trang, ngươi thấy thế nào? Ngươi có phải là biết chuyện gì đó hay không?"
"Tại sao lại là ta biết chuyện gì đó?" Trang Vu Chân hỏi lại.
"Ngươi cũng nói, ngươi đã từng là tiên, cho nên ngươi vào đây bằng cách nào? Theo ta được biết, lúc ngươi đến đây Bạch Chưởng môn cũng không phải là tiên." Mịch Linh Nguyệt nói.
Đề Đăng đạo nhân cũng cảm thấy tò mò:
"Bạch Chưởng môn không phải tiên? Vậy Trang tiền bối thua người nào?" Nhan Thường mở miệng nói:
"Thiên m Tông còn có một vị Chưởng giáo, nhưng mà nàng đã bế quan nhiều năm chưa ra ngoài, có khả năng là dầu hết đèn tắt, không người biết được tình huống của nàng. Hắn khả năng bại bởi vị Chưởng giáo này."
Đám người nhìn về phía Trang Vu Chân, người sau chỉ nhìn về phía Thi Hải lão nhân: "Tiền bối tiến đến như thế nào?"
Từ các kiến thức của Thi Hải lão nhân liền biết được đối phương không tầm thường, lại tiến vào bằng cách nào chứ?
Nhưng mà Thi Hải lão nhân cũng không mở miệng.
Trong lúc nhất thời, mấy người Mịch Linh Nguyệt cảm giác Thiên m Tông dường như còn lâu mới đơn giản như bọn hắn nghĩ.
Phía sau khẳng định còn có chuyện gì đó không muốn người biết.
Cũng không biết những thứ phía sau kia có thể vượt qua được sự đè ép của đại thế hay không.
---
Nam Bộ.
U Vân Phủ.
Tại vị trí cửa sổ trong một quán trọ.
Có hai vị nam tử trẻ tuổi đang nhìn ra bên ngoài bầu trời. Lúc này nơi đó có một chút mây đen tồn tại.
Chờ mây tạnh chính là lúc cơ duyên triệt để kết thúc.
Một nam tử trong đó hỏi: "Tại sao Khâu tiền bối cũng tới nơi này?"
"Tới dạo chơi." Khâu Cổ Kỳ cười nói:
"Nghe nói bên phía Thiên m Tông xảy ra không ít chuyện, ngươi đã tiến vào?"
Nam tử mỉm cười:
"Mượn nhờ thân thể của một cô gái, ta nói với nàng nếu để ta chiếm cứ thì cả nhà bọn hắn sẽ có thể có một cuộc sống hạnh phúc. Ngươi đoán xem nàng có tin hay không?"
Khâu Cổ Kỳ thuận miệng nói: "Tin?"
"Nào chỉ là tin, còn nói có thể cho cha mẹ của nàng thêm một chút ngân lượng hay không, sau đó ta bảo nàng mở rộng tâm thần, triệt để thay thế nàng. Nàng còn ngốc nghếch cho rằng ta chỉ là muốn mua nàng làm tỳ nữ." Nam tử cười vui vẻ.
"Sau đó thì sao? Ngươi cho ngân lượng sao?" Khâu Cổ Kỳ hỏi.
"Đương nhiên…" Khóe miệng nam tử lộ ra nụ cười nhạo:
"Không có cho. Không chỉ như thế, ta còn đưa cha mẹ của nàng đi gặp nàng, người một nhà có thể tụ tập cùng nhau, chắc là bọn hắn đều rất hạnh phúc. Nhất là khi bọn hắn vẫn cho rằng nữ nhi đi thành tiên, sống cuộc sống ăn no mặc ấm. Ha ha ha!"
"Thật độc ác, cũng thật thú vị." Khâu Cổ Kỳ cười nói.
"Cũng không thể bằng Khâu tiền bối được." Nam tử mở miệng nói ra.
Hai người nhìn nhau cười một tiếng.
"Nghe nói Thiên m Tông bắt đầu bắt nội ứng, ngươi bên kia không có sao chứ?" Khâu Cổ Kỳ hỏi.
"Có thể có chuyện gì? Ai không có việc gì lại đi nghi ngờ một tiểu nữ hài chứ? Hơn nữa, dù hoài nghi thì lại có thể như thế nào? Có thể giết chết được ta sao? Ta vẫn có thể đổi một người khác để tiến vào. Thiên m Tông không làm gì được ta." Nam tử tự tin nói.
Khóe miệng hai người đều mang theo nụ cười.
Bọn họ uống trà ăn bánh, chờ đợi biến hóa phía sau.
Nhiều nhất là ba ngày liền có thể quan sát phản ứng của các bên, bọn hắn sẽ làm ngư ông đắc lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận