Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 709: Thủ Tịch Thứ Nhất

Chương 709: Thủ Tịch Thứ Nhất
Chương 709: Thủ Tịch Thứ Nhất
Lãnh sư tỷ?
Giang Hạo quay đầu nhìn về phía người kinh hô kia, Kim Đan sơ kỳ.
Có thể hỏi.
Chờ Lãnh sư tỷ đi ra ngoài, không ít người đều đi ra ngoài theo.
Do dự một lát, Giang Hạo cũng đi ra theo.
Hắn trộn lẫn ở trong đám người, hành động theo đám đông.
Không bao lâu sau, hắn xuất hiện bên cạnh nam tử vừa mới lên tiếng, nhẹ giọng mở miệng: "Sư đệ."
"Vị sư huynh này, là có chuyện gì sao?" Cảm nhận được thực lực Kim Đan trung kỳ, nam tử vội vàng khách sáo nói.
"Ta vừa quay lại tông môn, vị sư tỷ này là?" Giang Hạo thấp giọng hỏi.
"Ngươi không biết?" Đối phương cực kỳ kinh ngạc.
"Không biết." Giang Hạo lắc đầu.
"Lãnh sư tỷ, sư tỷ thủ tịch thứ nhất. Ta làm sao cũng không nghĩ tới, nàng thế mà ở bên trong này." Nam tử có chút kinh ngạc.
Giang Hạo cũng có chút kinh ngạc.
Lại là thủ tịch thứ nhất.
Lãnh Vô Sương, đệ tử chân truyền của Bạch Nguyệt Hồ.
Mắt nhìn bóng lưng của đối phương, Giang Hạo có thể bắt được tu vi một cách rõ ràng.
Phản Hư hậu kỳ, gần viên mãn.
"Thật mạnh, hơn nữa khí tức của nàng mang theo một loại lạnh lẽo, vô cùng mạnh mẽ."
Nếu như Bạch Dạ tấn thăng thủ tịch mà gặp được vị này, đâu chỉ là thất bại, có khả năng sẽ bị một chưởng đánh chết.
"Lãnh sư tỷ ở bên trong này vốn là chuyện không hợp lý, chúng ta đi theo là được.
Người Chấp Pháp Phong sẽ không dám làm gì nàng cả." Nam tử giải thích.
Giang Hạo gật đầu.
Đúng là không hợp lý.
Bởi vì Lãnh Vô Sương có thể rời đi bất cứ lúc nào, không có người có khả năng ngăn nàng lại.
Thân là thủ tịch, chuyện không có chứng cớ, làm sao có thể dám tùy tiện giam giữ.
Trừ khi là nàng nguyện ý.
Đây là chỗ tốt mà thủ tịch mang tới.
Giang Hạo cũng muốn trở thành thủ tịch, thế nhưng cần chờ Hàn Minh sư đệ.
Bây giờ người cạnh tranh kém nhất thì tu vi cũng phải là Nguyên Thần viên mãn.
Có lẽ chờ tới lúc hắn có khả năng cạnh tranh chắc cũng phải Luyện Thần sơ kỳ rồi.
Đối thủ lúc đó chắc là Man Long.
Còn về Hàn Minh sư đệ, cần đánh bại vị thứ chín hiện tại.
Bởi vì đến lúc đó, hắn sẽ trở thành vị thứ chín, vị thứ chín trước đó sẽ thành thứ mười.
Hi vọng Hàn Minh sư đệ nhiều kỳ ngộ một chút, tấn thăng nhanh lên.
Sau khi đi ra ngoài, Giang Hạo lần nữa cảm thấy nơi này chính là một tòa thành dưới đất.
Đường xá chi chít, cực kỳ rộng lớn.
Người đi ra lúc trước đã không thấy tăm hơi.
Xung quanh bắt đầu nổi sương mù.
Giang Hạo cũng không suy nghĩ nhiều, mà là luôn đi theo Lãnh sư tỷ.
Chỉ cần đi theo vị này, mình chắc là sẽ không gặp phải vấn đề quá lớn.
Hồi lâu sau.
Chân mày Giang Hạo cau lại, bởi vì hắn phát hiện người bên cạnh đang dần giảm bớt.
Bọn hắn bị lạc trong sương mù.
Chỉ còn lại năm người còn đi theo.
Kỳ quái là, hai Trúc Cơ, hai Kim Đan, một Nguyên Thần.
Những người này cũng không phải là người mạnh nhất trong đám người.
Cảm giác mạnh nhất sao?
Hay là cảm giác mạnh nhất trong cùng cấp?
Nếu như không phải thì không đến mức theo kịp.
Giang Hạo đã chuẩn bị tốt cho chuyện phía sau, nhưng mà hắn chưa kịp hành động, Lãnh sư tỷ đã dừng lại.
Vào lúc nàng quay đầu, sương mù xung quanh cũng biến mất theo.
"Năm người, cũng đủ rồi." Giọng nói của nàng mang theo sự lạnh lẽo nhàn nhạt, không cảm nhận được cảm xúc chân thực.
Lúc này, năm người Giang Hạo nhìn sư tỷ trước mắt, có chút không hiểu.
Lãnh Vô Sương đưa ánh mắt nhìn về phía Nguyên Thần sơ kỳ: "Ngươi và Thiên Trần có quan hệ gì?"
"Thiên Trần từng chỉ bảo ta một lần, chỉ có một lần, sau này ta ra ngoài tông môn giờ mới trở về…" Nguyên Thần sơ kỳ là một vị tiên tử.
Nàng mặc váy màu lam, ngũ quan xinh đẹp, có chút khẩn trương.
Sau đó, Lãnh Vô Sương đưa ánh mắt nhìn về phía Giang Hạo: "Ngươi thì sao?"
"Thiên Trần sư huynh tìm ta một lần, hỏi về chuyện Nguyện Huyết Đạo và linh dược, sau đó hắn liền xảy ra chuyện." Giang Hạo nói rõ.
Đây chính là chuyện liên quan bình thường giữa bọn họ.
Không bình thường, đó là Tiếu Tam Sinh.
Tiếp theo là Kim Đan thứ hai.
"Ngươi thì sao?"
"Chỉ là thỉnh giáo Thiên Trần sư huynh một chút trong vấn đề đan đạo, tất cả mọi người nói có thể hỏi Thiên Trần sư huynh nên ta liền hỏi, sau đó thì không có liên quan gì nữa."
"Hai người các ngươi thì sao?" Lãnh Vô Sương nhìn về phía hai Trúc Cơ.
"Ta gặp phải lúc nhận nhiệm vụ đi quản lý linh dược."
"Ta cũng thế."
Lãnh Vô Sương gật đầu.
Nàng trầm mặc một lát, nói:
"Các ngươi cần giúp ta một chuyện, hoàn thành chuyện này thì các ngươi có thể rời khỏi nơi này. Đương nhiên, bản thân có vấn đề thì đừng nghĩ đếnc chuyện đi ra, chuyện của Thiên Trần nghiêm trọng hơn các ngươi nghĩ nhiều."
"Là chuyện gì?" Nguyên Thần sơ kỳ liền vội vàng hỏi.
Nàng là tiên tử duy nhất trong năm người.
Mấy người khác đều là nam.
Đương nhiên, nàng cũng không thèm để ý, bởi vì bốn người khác cộng lại cũng không phải là đối thủ của nàng.
"Giúp ta tìm ra mấy người, sau đó sương mù sẽ xuất hiện lần nữa, các ngươi cần dùng pháp bảo tìm người cho ta. Trọng điểm là không thể lạc đường. Nhưng mà cũng không cần lo lắng đối phương có nguy hiểm hay không, sau khi tìm được ta sẽ lập tức đi qua. Yên tâm đi, tòa thành này có áp chế cảnh giới, cao nhất chính là tu vi của ta. Trong người cùng cấp, không ai là đối thủ của ta." Lãnh Vô Sương bình tĩnh nói.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, nhưng mà đối phương có một lòng vô địch.
Thủ tịch thứ nhất đúng là khác biệt.
Vì lý do an toàn, Giang Hạo mở thần thông.
Chỉ trong hô hấp, thần thông xuất hiện phản hồi.
【 Lãnh Vô Sương: Võ Thần Chi Thể, đệ tử thủ tịch thứ nhất Thiên m Tông, đệ tử chân truyền Bạch Nguyệt Hồ, tu vi Phản Hư hậu kỳ. Tới thành trì dưới đất của Chấp Pháp Phong là đúng lúc nhìn thấy Chấp Pháp Phong làm to chuyện, muốn bọn họ bắt nhiều thêm mấy người, sau đó tìm ra người để mắt tới Chu Thiền. Chỉ cần tìm được, nàng sẽ có thể bắt được, thậm chí là đánh giết. Hiện tại kế hoạch đã bắt đầu, chuyện còn lại chính là tìm người. Nàng muốn tìm mấy người có cảm giác nhạy cảm, đi khắp bốn phương tám hướng. 】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Võ Thần Chi Thể?
Hơn nữa, có người để mắt tới Chu Thiền sư tỷ, còn bị Lãnh sư tỷ phát hiện.
Nàng không có cách nào tìm ra đối phương ở bên ngoài, nói rõ thực lực của đối phương không kém. Cho nên nàng mới dùng cơ hội lần này để bắt người khả nghi lại, lại mượn nhờ việc áp chế tu vi để tìm ra đối phương.
"Vị sư tỷ này đối với Chu Thiền sư tỷ đúng là rất tốt." Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Tại Thiên m Tông, thật ra không có bao nhiêu người sẽ làm to chuyện như vậy.
Đừng nói là Thiên m Tông, Tiên môn cũng đều là như thế.
"Nhưng mà tất cả chúng ta vừa rồi không phải ở chung trong một cái phòng sao?" Một Trúc Cơ hỏi.
"Không, có hơn mười gian phòng như thế, hơn nữa ta cũng không thể tới gần, ta chỉ cần hơi tới gần thì sẽ không thể tìm được bọn hắn. Càng nhỏ yếu, bọn hắn sẽ càng bớt cảnh giác." Lãnh Vô Sương nói.
Giang Hạo gật đầu.
Đúng là có chút đạo lý, nhưng mà có một số người sẽ không giảm bớt sự cảnh giác bởi vì người khác nhỏ yếu.
Chuyện này cũng phải xem vận may nữa.
Thế nhưng nếu như thật sự có người ẩn giấu tu vi, hắn sẽ có thể tìm ra.
Chu Thiền sư tỷ chắc là người tốt nhất trong tông môn.
Hắn sẽ cố gắng giúp đỡ trong phạm vi năng lực.
Vượt qua phạm vi năng lực, cũng chỉ có thể lui ra trước.
Không bao lâu sau, Giang Hạo nhận được một chiếc la bàn, năm người cũng có một cái.
"Bên trong la bàn có hai cái điểm, một điểm là các ngươi chủ động liên hệ, một điểm là tự động dò xét. Nếu như dò xét thất bại, các ngươi lại cảm thấy đối phương khả nghi thì có thể chủ động liên hệ với ta." Lãnh Vô Sương nói.
"Người như nào được xem là khả nghi?" Có người hỏi.
"Chuyện này cần các ngươi tự phán đoán." Lãnh Vô Sương trả lời.
Giang Hạo nhận lấy pháp bảo, sau đó lại nhận được một tấm bản đồ, bên trên có con đường được vạch sẵn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận