Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1152: Vương Của Các Ngươi Quay Lại

Chương 1152: Vương Của Các Ngươi Quay Lại
Hải ngoại.
Mười hai hải vực.
Bích Trúc gần đây đang đi dạo ở xung quanh, thỉnh thoảng sẽ chú ý tới vị trí trung tâm của vùng biển một chút. Nàng rất tò mò không biết phương vị ở chỗ nào.
Mặc dù có nói đại khái, nhưng mà vẫn nên đến quan sát một chút, dù sao cũng dễ dàng bị người khác nhìn thấy.
Như vậy thì thân phận của bọn hắn sẽ dễ dàng bị bại lộ.
Nhưng mà tất cả mọi người bên trong tụ hội đều có sự ăn ý ngầm, Tỉnh sẽ không cố ý để bọn hắn cùng xuất hiện trong cùng một khoảng thời gian.
Sau khi Bích Trúc kiểm tra xung quanh cũng nhẹ nhàng thở ra.
Vị trí bốn phương vị cách nhau cực xa, lại đều có thể nhìn thấy trung tâm hải vực, không cần lo lắng cái gì cả.
"Xảo Di, chúng ta trở về đi, đến lúc đó lại tới." Bích Trúc vừa cười vừa nói. "Được." Xảo Di gật đầu.
Đây là chỗ Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, mặc dù không biết công chúa muốn tới nơi này làm gì, nhưng mà nhất định có chuyện quan trọng.
Chỉ là lúc các nàng quay đầu thì đột nhiên nhìn thấy một chiếc thuyền. Trên thuyền là ba người đang ngồi. Ở giữa là một người đàn ông trung niên, hắn cầm ấm trà rót vào trong miệng, cách uống trà có chút phóng khoáng. Mà hai lão giả bên cạnh chỉ bưng chén trà và lẳng lặng thưởng thức trà.
Trong nháy mắt nhìn thấy ba người, con ngươi Bích Trúc co rụt lại. Xảo Di cũng ngây ngẩn cả người.
Đúng là âm hồn bất tán.
Tại sao tới hải ngoại rồi mà vẫn còn nhìn thấy ba vị cường giả Kim Đan này vậy.
Đừng nói là các nàng, cho dù là ba vị cường giả Kim Đan ở trên thuyền cũng là sững sờ.
"Đây không phải là nhóc con kia sao? Sao ngươi cũng ở nơi đây? Đến, đến, đi lên ngồi đi." Cảnh Đại Giang vừa cười vừa nói.
Trong lòng Bích Trúc cảm thấy vô cùng không tình nguyện.
Gặp được tại Tây Bộ, Bắc Bộ cũng gặp được, hải ngoại cũng gặp được. Mấy người này là lén đi theo nàng đúng không?
Thiếu nữ mười tám tuổi đi ra bên ngoài, quả nhiên phải bảo vệ tốt chính mình, không cẩn thận liền bị theo dõi.
Sau đó, Bích Trúc mang theo Xảo Di rơi xuống trên thuyền, vẻ mặt cung kính:
"Gặp qua ba vị tiền bối."
"Nhóc con, ngươi đúng là càng ngày càng lợi hại, tu vi của thị nữ bên người đã mạnh hơn lần trước rất nhiều. Tu vi Nguyên Thần như vậy đúng là không thể tưởng tượng nổi." Cảnh Đại Giang bội phục nói.
Xảo Di cúi đầu, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy xấu hổ.
Người khác nói như vậy nàng chắc chắn sẽ cảm thấy tự hào một chút, nhưng mà nghe ba người này nói nàng lại cảm giác thẹn đến hoảng.
"Vãn bối vẫn là hâm mộ ba vị tiền bối hơn, đã tu vi Kim Đan rồi." Bích Trúc nghiêm túc nói.
"Ha ha ha." Cảnh Đại Giang để bình trà xuống, cười nói:
"Chúng ta phải bỏ ra hơn nửa đời mới tu luyện đến Kim Đan như này, ngươi phải cố gắng nhiều hơn, cũng không phải là không có cơ hội."
Bích Trúc gật đầu, sau đó một mặt tò mò: "Sao ba vị tiền bối lại đột nhiên tới nơi này? Là sắp xảy ra chuyện gì rồi sao?"
"Ngươi cũng nghe nói à?" Cảnh Đại Giang biến sắc.
Bích Trúc nghe vậy thì trong lòng cảm thấy kinh ngạc. Nàng chưa bao giờ thấy ba người trước mắt lộ ra vẻ mặt như thế.
"Có nghe nói một chút." Bích Trúc gật đầu.
"Xem ra có rất nhiều người biết." Cảnh Đại Giang thở dài một tiếng, nói:
"Đại tiền bối của Thư Viện chúng ta sẽ mang theo Thập Nhị Thiên Vương thành tiên ở nơi này. Chúng ta đi suốt đêm tới đây chính là vì phòng ngừa có người có dị tâm đánh lén tiên lộ, đặc biệt tới để hộ pháp cho đại tiền bối."
Nghe vậy, Bích Trúc một mặt mờ mịt.
"???"
Cái gì? Đại tiền bối Thư Viện?
Người lần này thành tiên là người Thư Viện? Đăng Tiên Đài chính là đại tiền bối tại Thư Viện sao?
Nàng không cảm thấy kinh ngạc khi biết ba người này là người của Thư Viện.
"Là người nào của Thư Viện?" Bích Trúc liền vội vàng hỏi.
"Chuyện này sao có thể thuận miệng nói cho nhóc con như ngươi được?" Cảnh Đại Giang nói.
“Thật sự là người Thư Viện sao?" Bích Trúc không quá tin tưởng.
Thấy thế nào cũng không quá giống.
"Không phải người Thư Viện, ai có thể lợi hại như thế?" Cảnh Đại Giang ngạo nghễ nói:
"Người này là đại tiền bối thất lạc nhiều năm của Thư Viện, Thư Viện đã bỏ ra vô số tâm huyết chính là vì tìm được hắn. Hiện nay dù nói cái gì ta cũng muốn để cho thế nhân biết, tiền bối của Thư Viện chúng ta đã quay về. Lão nhân gia vất vả nhiều năm như vậy cũng nên về nhà rồi."
Bích Trúc càng nghe càng cảm thấy là lạ.
---
Lúc này, chỗ ở của Hải La.
Nam Cung Nguyệt phun ra một ngụm máu tươi.
Tu vi của nàng lúc này đã rơi xuống Lim Đan, còn thấp hơn lúc ở Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Nhưng cũng vào thời khắc này, trên người Hải La bắn ra lượng lớn ánh sáng. Hắn đang trùng kích Đăng Tiên Đài.
Nam Cung Nguyệt gắt gao nhìn chằm chằm, nàng biết thời gian sắp không còn kịp nữa rồi, nhất định phải để đối phương tiến vào Đăng Tiên Đài. Thật ra theo như tình huống bình thường thì Hải La vốn đã thành công bước vào Đăng Tiên Đài vào năm ngoái, thế nhưng lại xuất hiện ngoài ý muốn.
Có lẽ là bởi vì Thánh Đạo tương trợ mạnh mẽ, trong lúc vô hình đã tạo thêm một cỗ áp chế, khiến Hải La gặp khó khăn khi khôi phục.
Nếu như đổi thành người khác thì cũng sẽ không dễ dàng như vậy.
Khí vận của mười hai hải vực cực kì khổng lồ, hơn nữa cơ duyên của Thập Nhị Thiên Vương không ngừng chảy ra, lúc này mới triệt tiêu được bộ phận áp chế.
Cho nên nàng dùng tu vi làm đại giới để giúp đối phương. Như thế coi như là đã hoàn thành yêu cầu của người kia.
Nàng không biết người kia nghĩ như thế nào nữa, nhưng mà Tỏa Thiên không thể bị thất truyền, người mang Tỏa Thiên nhất định sẽ bị thiên địa xa lánh.
Nếu như có thể khiến thiên địa tiếp nhận, như vậy Thánh Đạo sẽ có cơ hội thực hiện thiên hạ đại đồng. Tỏa Thiên là tất cả hi vọng của Thánh Đạo.
Xuyên Nguyệt nhìn Nam Cung Nguyệt, không khỏi cau mày.
Bọn hắn nhận được tin tức, cũng sẽ hỗ trợ hết toàn lực.
Thế nhưng biểu hiện của Nam Cung Nguyệt khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, đã không phải là không lưu đường sống, mà là máu chảy đầu rơi.
Loại ánh mắt này khiến hắn như nhớ tới cái gì đó. Hắn cảm thấy vô cùng tò mò, thế nhưng mà hắn không hỏi. Không thể hỏi.
"Chắc là sẽ thành công." Xuyên Nguyệt lên tiếng.
Lúc này Hải La bị ánh sáng bao trùm, tu vi của hắn tăng lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được. Sau khi ánh sáng đi đến cực hạn, hắn chợt mở mắt ra. Cũng chính vào lúc này, khí vận vô tận của hải vực xông tới, gia trì cho hắn, còn kéo hắn tiến vào lĩnh vực vô tận.
Chỉ trong chốc lát, quanh người Hải La bị một vòng thần bí bao trùm, tu vi vững vàng rơi vào Đăng Tiên Đài. Mà có khí vận Thiên Vương gia trì nên có thể sánh vai với tiên nhân.
Lúc này hắn chậm rãi đứng lên, có chút cảm khái nói: "Cuối cùng cũng khôi phục hoàn toàn." Hắn nhìn về phía Nam Cung Nguyệt, nói:
"Bản Thiên Vương nhớ kỹ ngươi, đợi bản Thiên Vương thành tiên xong sẽ đi vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp, đi vũ nhục vương của ngươi, cho hắn biết chỉ là Kim Đan thôi thì không đáng nhắc đến. Trước kia bản Thiên Vương chỉ là chơi đùa với hắn mà thôi, hiện tại bản Thiên Vương chơi chán rồi sẽ đi ra mặt cho các ngươi."
Nam Cung Nguyệt: "…”
Hi vọng lần sau lúc đối mặt với vương, ngươi cũng có thể cứng như vậy. Nhưng mà một khi Hải La thành tiên, loại chuyện này đúng là rất có khả năng.
Không quan trọng, bệnh tâm thần mới tiến Vô Pháp Vô Thiên Tháp, chỗ kia có vào không ra.
Nam Cung Nguyệt chợt sững sờ, có lẽ nàng cũng nên tiến vào.
Nàng ở bên ngoài không được bình thường.
Nàng không giống với hai người đã đi tha hương kia.
Hải La không để ý đến những người này, mà là quay người đi ra ngoài. Nhiều năm như vậy rồi, hắn lần thứ nhất chủ động triệu tập Thập Nhị Thiên Vương tụ hội.
Sau khi tụ hội mở ra.
Hải La nhìn xuống từ trên cao, vô cùng bá khí.
"Thiên Vương của các ngươi đã quay lại."
Giọng nói của Hải La truyền khắp tứ phương, khiến mười một vị Thiên Vương khác trợn trắng mắt.
Nhưng mà Hải La đã khôi phục lại Đăng Tiên Đài, tất cả đều đã chuẩn bị xong.
"Đầu tháng sáu, tề tụ trung tâm hải vực, chờ đợi thành tiên." Giọng nói của Hải La tiếp tục truyền ra.
Nhưng người khác cũng không thèm để ý, bởi vì đúng là đã đến thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận