Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 828: Đối Mặt Với Khô Phát Bà Bà

Chương 828: Đối Mặt Với Khô Phát Bà Bà
Chương 828: Đối Mặt Với Khô Phát Bà Bà
Ba mươi mốt vạn linh thạch tới tay, Giang Hạo có chút cảm khái.
Lại kiếm linh thạch.
Cộng với số linh thạch trên người, hắn có hơn 32 vạn.
Trong lúc nhất thời linh thạch còn vượt qua cả trước kia.
Cảm giác trở nên giàu có hơn rất nhiều.
Chỉ cần không đi tiêu hóa thần hồn Thánh Chủ, liền có thể có đầy đủ linh thạch mua sắm lá trà, hoặc là hỗ trợ trồng linh dược thượng phẩm.
"Tiền bối, lá trà đây."
Tại lúc Giang Hạo đang suy tư, Vệ Toàn Đức nhỏ giọng nhắc nhở.
Người bưng lá trà vẫn là tiên tử dẫn đường trước đó.
Nàng nhìn thấy Vệ tiền bối cung kính như thế thì có chút kinh hãi, không rõ vị này rốt cuộc là dạng tiền bối gì, lại đáng để đối phương cung kính như vậy.
"Mùa Cửu Nguyệt Xuân sắp hết rồi?" Giang Hạo tò mò hỏi.
Hắn thật sự không hiểu mấy chuyện này cho lắm.
"Đúng vậy, hạt giống Cửu Nguyệt Xuân cần sinh trưởng một lần nữa. Ba mươi năm nảy mầm, ba mươi năm trưởng thành, ba mươi năm chế tác lá trà, cuối cùng cần mười năm xuất hiện thành phẩm, sau đó mới có thể bắt đầu bán. Nghe nói chỉ có tám mươi mốt phần, trên lý luận sẽ chỉ bán tám mươi mốt năm, rồi chờ mười chín năm. Nhưng mà chắc chắn sẽ có vài chỗ có lưu hàng, đại khái có thể duy trì được chín năm. Mười năm cuối cùng chính là kỳ không có hàng. Từng chỗ đều không lấy được hàng, chỉ có thể tìm tư nhân mua sắm.” Vệ Toàn Đức giải thích.
"Rất khó trồng sao?" Giang Hạo tò mò nói.
"Trồng ra được có lẽ không có khó như vậy, nhưng mà muốn có hạt giống và chế tác lại khó khăn." Vệ Toàn Đức nói.
"Bọn hắn làm thế nào để bao trùm tứ bộ?" Giang Hạo tò mò hỏi.
"Tiền bối phải biết Cửu Nguyệt Xuân do ai xuất phẩm."
"Do ai?”
"Nghe nói là người đứng sau lưng Vạn Vật Chung Yên, tiền bối chắc là phải biết thế lực này đúng chứ?"
Giang Hạo khẽ gật đầu.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Cửu Nguyệt Xuân thế mà đến từ Vạn Vật Chung Yên.
Có loại năng lực này, tội gì phải diệt thế?
Nhưng mà hắn lập tức nghĩ tới Loạn Thạch Đảo, cho dù là Vạn Vật Chung Yên, cũng không phải là người người đều như thế.
Bọn hắn dường như có các phân công khác nhau.
Đương nhiên, ngoài ra còn có việc tâm tính xuất hiện biến hóa, sau khi giàu có liền bắt đầu cảm thấy Tu Chân Giới tốt đẹp.
Người của Vạn Vật Chung Yên, một bộ phận đơn thuần là có cuộc sống khổ cực, một phần ít là oán và hận.
Đám người vế trước chỉ cần sống tốt một chút liền sẽ cảm thấy thế giới tốt đẹp, đám người vế sau thì chỉ muốn báo thù rửa hận.
Mà thành viên trung tâm của Vạn Vật Chung Yên đều đi theo chân lý hủy diệt tất cả.
Nhưng mà có một chuyện không thể phủ nhận, đó chính là thành viên của Vạn Vật Chung Yên nhiều không kể xiết. Rất nhiều người đã bị kéo vào trong đó.
"Hiện tại là năm thứ chín trong mười chín năm?" Hắn hỏi.
"Không sai biệt lắm, trong mười năm sau mà muốn mua thì sẽ gặp khó khăn." Vệ Toàn Đức nói.
"Chỗ ngươi có bao nhiêu?" Giang Hạo hỏi.
Nếu như phía sau không dễ mua, vậy cũng chỉ có thể chuẩn bị thêm một chút.
Cũng may không dùng nhiều, mười năm sẽ trôi qua rất nhanh.
"Đại khái còn có một hộp, tổng cộng có mười tiền.” Vệ Toàn Đức nói.
"Thiên Thanh Hồng thì sao?” Giang Hạo hỏi.
"Thiên Thanh Hồng tạm thời không có, trà này một năm có một lần, nhưng mà phần lớn đều bị một số tiền bối đặt trước rồi." Vệ Toàn Đức nói.
Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi.
Tại dạng thành thị như này lại không dễ mua những vật kia sao.
Bỏ hai mươi vạn mua một hộp lá trà?
Giang Hạo nhìn lá trà, có chút do dự.
Giảm như này cũng quá nhanh rồi, còn chưa kịp nóng túi.
Suy tư một lát, cuối cùng hắn lựa chọn mua năm tiền.
Tốn mười vạn linh thạch.
Còn lại hai mươi hai vạn linh thạch.
"Vệ tiền bối biết Cổ Thành không?" Giang Hạo thu lá trà rồi hỏi.
"Cổ Thành của Thiên Văn Thư Viện?" Vệ Toàn Đức hỏi.
Giang Hạo đi vào bên cửa sổ, tìm vị trí đại khái rồi nói: "Tòa Cổ Thành bên kia."
"Đó chính là Cổ Thành Thiên Văn Thư Viện, nghe nói là địa điểm cũ của Thiên Văn Thư Viện, sau đó không biết xảy ra chuyện gì, Thiên Văn Thư Viện trực tiếp chuyển đến chỗ hiện tại. Mà một số công trình và pho tượng đều được lưu lại, sau đó được đổi tên là Cổ Thành." Vệ Toàn Đức nói.
"Đột nhiên di chuyển?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
"Đúng vậy, nghe nói trực tiếp di chuyển trong vòng một đêm, tất cả mọi người đều chấn kinh. Một số đại tông từng hỏi thăm qua, nhưng ngay cả cửa lớn cũng không vào được." Vệ Toàn Đức giải thích.
Giang Hạo gật đầu.
Lúc này bọn hắn nhìn thấy nơi xa có hắc vân đến.
Thấy thế, Vệ Toàn Đức kinh hãi nói:
"Hắc vân nguyền rủa, tiền bối, Khô Phát bà bà đến."
"Nhanh như vậy?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
"Cái này có thể là phân thân của nàng." Vệ Toàn Đức nói.
Trong mắt của hắn có chút lo lắng, dường như muốn Giang Hạo mau chóng rời đi.
Như này liền sẽ không liên lụy đến hắn.
Thấy thế, Giang Hạo cũng không lưu lại nữa.
Hắn cũng muốn đi xem hắc vân nguyền rủa một chút.
Nhưng mà vẫn nên phải cẩn thận một chút, một khi bị cảm thấy mình là người giết người thì các đại tông môn đều sẽ vây tới.
Cho nên vẫn không thể dùng thân phận của Tiếu Tam Sinh.
Như vậy dùng Cổ Kim Thiên?
Cổ Kim Thiên là người như thế nào?
Ngạo khí đầy mình, cái thế vô song.
Chỉ là dùng cái tên này sẽ mang theo không ít phiền phức, nhưng cũng có thể mang đến tiện lợi.
Sau khi do dự một chút, Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa.
Như vậy hiện tại coi như dùng Cổ Kim Thiên một lần.
Hi vọng sẽ không chọc giận Thiên Văn Thư Viện.
Hắn phóng ra một bước, biến mất tại chỗ.
Hòa kỳ quang, đồng kỳ trần.
Thấy cảnh này, con ngươi Vệ Toàn Đức co rụt lại.
Hắn nhìn ra một ít môn đạo từ thân pháp vừa rồi.
"Người của Thiên Văn Thư Viện?"
Thiên Văn Thư Viện lại nhúng tay vào chuyện này?
Chuyện của Đa Nhĩ khiến cho rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, người Thiên Văn Thư Viện thế mà lại ra sức bảo vệ một người như thế.
Hiện tại người bán pháp bảo lại là người của Thiên Văn Thư Viện.
Chuyện này có chút không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng tất cả mọi người đều nói người động thủ là Tiếu Tam Sinh.
Người này rõ ràng không phải là người Thiên Văn Thư Viện.
Hay là nói, người Thiên Văn Thư Viện đã tìm đến Tiếu Tam Sinh, đồng thời tiến hành giao dịch?
Khả năng rất lớn.
---
Cổ Thành.
Bên trong tiệm mì.
Bích Trúc vốn đang ăn mì, đột nhiên nhìn ra phía ngoài.
"Đụng phải tu sĩ đồng dạng." Nàng có chút hưng phấn nói: "Không biết người này có thực lực gì."
"Công chúa đang nói cái gì?" Xảo Di tò mò nói.
"Chúng ta đi ra xem một chút đi." Bích Trúc cười nói.
Sau đó hai người đi ra ngoài trên đường cái, nhìn thấy một đoàn hắc vân ở chỗ cực kì nơi xa xôi.
"Dáng vẻ không quá mạnh, miễn cưỡng chấp nhận được, không biết là ai.” Bích Trúc hỏi.
"Là Khô Phát bà bà." Một nam tử trung niên bên cạnh nói.
"Khô Phát bà bà?" Bích Trúc nhìn sang, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Đối phương mặc một thân trang phục thư sinh, thực lực cực kì bất phàm.
Bích Trúc tu vi Kim Đan, cho nên nói một câu: "Tiền bối có thể giúp đỡ giải đáp nghi hoặc không?"
"Khô Phát bà bà, thực lực không tính là quá cao cường, nhưng mà có lực lượng nguyền.” Nam tử trung niên nhìn Bích Trúc, nói.
"Nguyền rủa đến sao?" Bích Trúc nghiêng đầu nhìn xem hắc vân, có chút không tin nổi.
"Đây cũng là phân thân của nàng, nàng có một pháp bảo quỷ dị, lực lượng nguyền rủa cường đại, một khi khóa chặt người thì có thể phát động các loại nguyền rủa cường đại, người thi chú thậm chí có thể tránh khỏi phản phệ. Hơn nữa, nguyền rủa sẽ còn được tăng lên mấy lần." Nam tử trung niên có chút kiêng kị nói.
Bích Trúc có chút khó có thể tin nổi, bảo vật gì mà tốt như vậy?
Nhưng mà người này gióng trống khua chiêng là muốn làm gì?
"Có chút xa, không xem được tình huống bên kia." Bích Trúc cảm thấy có chút đáng tiếc.
Nàng muốn đi xem một chút lại không thể không ở lại nơi này.
Dưới thế công của nàng, tiểu nha đầu tiểu nhị đã nhắc nhở nàng một câu, không nên rời khỏi Cổ Thành.
Mặc dù không biết vì sao, nhưng mà vì mình mạng nhỏ, nàng rất là nghe lời khuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận