Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 290: Chờ Ở Đây Một Ngày Chờ Rất Nhiều Năm

Chương 290: Chờ Ở Đây Một Ngày Chờ Rất Nhiều Năm
"Ở đây có thể ẩn chứa nguy hiểm? Khu vực Trúc Cơ đã vậy, nếu đi tới khu vực Kim Đan hoặc Nguyên Thần, quả thật không dám tưởng tượng."
Giang Hạo nhìn chằm chằm vào cửa động, im lặng suy nghĩ.
Hắn càng kiên định với suy nghĩ không thể tùy ý chạy loạn.
Yên tâm tìm một chỗ, giúp người ta trồng linh dược, đào quặng là được rồi.
Hai cái đều đã tìm được, bây giờ còn thiếu linh dược tới đúng chỗ và vào trong đào quặng nữa thôi.
Giang Hạo nhìn xung quanh. Bên ngoài sơn động có không ít chỗ, dọn dẹp sơ qua là có thể sử dụng như linh điền.
Nhất là ở đây có đầy đủ linh khí.
Tuy hắn chưa kiểm tra đất đai, nhưng xung quanh có hoa cỏ cây cối mọc không tệ, hơn nữa còn tự mang theo linh khí.
Xem ra, hoàn cảnh cùng với đất đai đều tạm được, chỉ cần tốn chút thời gian để xử lý.
"Cái sơn động này hơi kỳ lạ. Sư huynh của ta từng cảnh cáo ta, chỉ có thể vào sơn động đào vào buổi tối, ban ngày vừa đến sẽ có nguy hiểm.
Hắn không biết nguyên nhân cụ thể.
Dù sao vừa đến ban ngày, bất kể ngươi là Trúc Cơ viên mãn hay Kim Đan viên mãn, đều sẽ chết ở chỗ này." Cố Văn có lòng tốt nhắc nhở.
Giang Hạo gật đầu, quả thật rất nguy hiểm.
Hắn đi vào cũng chưa chắc có thể lành lặn trở ra.
Hắn không có cách nào xác định được cụ thể là gì, chỉ có thể cảm giác được nguy hiểm.
"Nếu vậy, chúng ta khai hoang một chỗ ở đây, có linh dược sẽ trồng ở đây.
Sau đó, người làm việc vặt xử lý linh dược ban ngày, buổi tối đào quặng.
Các ngươi có ý kiến gì không?" Cố Văn nhìn về phía người khác.
"Không." Gia Cát Chính nói.
"Ta cũng không." Mộ Dung Thanh Thanh cũng tán thành.
"Nếu vậy, người làm việc vặt, ngươi mở linh điền, chúng ta đi tìm đồ.
Có vấn đề gì không?" Lần này, Cố Văn mới hỏi thăm Giang Hạo.
"Có thể." Giang Hạo chỉ bình tĩnh gật đầu.
Có người tìm linh dược giúp, hắn đương nhiên vui mừng.
Tuy rất khó cho ra bọt khí màu lam ổn định giống như Thiên Hương Đạo Hoa.
Nhưng may mắn có một cây cũng tốt, bọt khí màu lam không thiếu.
Còn nữa, còn có hầm mỏ.
Đây mới là điều quan trọng nhất.
"Được rồi, trước khi trời tối mở ra linh điền, sau đó tiến khu hầm mỏ tìm kiếm tới cùng." Trong lòng Giang Hạo nghĩ.
Sau đó, hắn bắt đầu dọn cây cỏ, muốn mở một linh điền không nhỏ.
Ba người Cố Văn nhìn Giang Hạo với vẻ kinh ngạc.
Thật sự dễ nói chuyện như vậy sao?
Ba người không nghĩ nhiều nữa, từng người rời đi, tìm kiếm cơ duyên.
Giang Hạo nhìn bóng dáng bọn họ biến mất ở trong rừng cây, tâm trạng bất đắc dĩ.
Ba người này thật sự quá cảnh giác, đều nấp trong bóng tối quan sát.
Mãi đến khi trời tối đen, Giang Hạo mở xong linh điền, dựng một căn nhà gỗ nhỏ và nhà kho, ba người kia vẫn còn ở đó.
Giang Hạo nhìn thời gian, lấy từ trong pháp bảo trữ vật ra cái cuốc đào quặng.
Khi trời tối, nguy hiểm này quả thật biến mất, hắn có thể tiến hầm mỏ tìm kiếm tới cùng.
Hắn chờ ngày này đã rất lâu rồi.
Về phần ba người vẫn đang âm thầm quan sát, hắn không hề để ý tới.
Bọn họ rất cảnh giác, cũng đủ kiên trì.
Có thể lãng phí một chỉ tiêu cho Trúc Cơ tiến đến, quả nhiên đều không phải là Trúc Cơ bình thường.
Tuy nhiên, chắc hẳn cũng có người dựa vào quan hệ tiến vào.
Có vài người chính là dễ khinh thường người khác.
Người như thế sẽ rất phiền phức. Cũng may, hắn không gặp phải.
Trước khi tiến vào hầm mỏ, Giang Hạo liếc nhìn bảng điều khiển.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi sáu 】
【 Tu vi: Nguyên Thần hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân 】
【 Khí huyết: 33/100 (có thể tu luyện)】
【 Tu vi: 34/100 (có thể tu luyện)】
【 Thần thông: 0/3 (không thể thu được)】
"Còn cách thăng cấp rất xa, không biết đào quặng có thể hơn Thiên Hương Đạo Hoa không."
Hiện tại, hắn là Nguyên Thần hậu kỳ, lợi ích thu được khi đào quặng chắc chắn không bằng khi ở khu quặng mỏ lúc trước.
Còn nữa, chất lượng của quặng mỏ kia cực cao, ở đây rất có thể không bằng được.
Dù sao dưới khu quặng mỏ là chiến trường viễn cổ, bên trong cái gì cũng có.
Có tàn hồn viễn cổ, có truyền thừa của đại năng.
Thậm chí còn có chí bảo tồn tại.
Tất cả tu chân giới, có khu quặng mỏ nào tốt như vậy?
Nhưng khu quặng mỏ cuối cùng vẫn là khu quặng mỏ, bọt khí màu lam hiếm thấy, nhưng chắc chắn có không ít bọt khí màu trắng và màu lục.
Cũng là thu hoạch cực lớn.
Giang Hạo bước vào hầm mỏ, cảm giác được sự âm u lạnh lẽo, trên vách đá trong động có ánh sáng, có thể nhìn thấy rõ cả lối đi.
Đây là một chỗ lối đi cực lớn.
Trong không khí kèm theo một chút độc tố, hít thở lâu sẽ tích góp độc tố trong thân thể.
Hơn nữa có thể giảm tu vi.
"Nếu là Trúc Cơ hậu kỳ sẽ không thể ở đây lâu."
Trong lòng Giang Hạo suy tính.
Với tu vi của hắn, đương nhiên không thành vấn đề. Hơn nữa, hắn còn có Khô Mộc Phùng Xuân.
Những độc tố này không có bất kỳ tác dụng nào đối với hắn.
Chẳng bao lâu, hắn đi tới ngã ba đường, một trái một phải.
Đi phía trái.
Hắn tùy tiện chọn một lối đi.
"Không có gì?"
Dọc đường đi, hắn không gặp phải nguy hiểm gì, vậy nguy hiểm ban ngày xuất phát từ chỗ đó?
Không bao lâu, hắn đi tới cuối đường.
Xem ra, hắn đã có thể đào quặng.
Giang Hạo không nghĩ nhiều, nguy hiểm tới, hắn vẫn có thể ứng phó được.
Lúc mở linh điền lúc, hắn chôn vòng vàng xuống. Cho hắn ba hơi thở, hắn có thể rời khỏi đây.
Nếu ba hơi thở cũng không kịp, hắn còn có Thiên Lý Na Di Phù.
Sẽ nhanh hơn.
Chính
Nếu lại tổn thất thần thông, chính là được một mất mười.
Có lẽ chờ tới khi hắn đạt tới Luyện Thần, có thể chế tạo ra.
Tuy nhiên, muốn bước vào Luyện Thần, chắc hẳn phải mất hơn ba năm nữa.
Sau Luyện Thần, tiềm lực cùng với tu vi của hắn lại có thể xếp vào mười đệ tử thủ tịch.
Ở trong tông môn, hắn cũng xem như an toàn hơn.
Thở hắt ra một hơi.
Giang Hạo cầm lấy cái cuốc bắt đầu đào quặng.
Rầm rầm rầm!
Từng cục đá được đào ra.
Độ cứng không bình thường.
Cũng may, cái cuốc này của mình là một pháp bảo, nếu không khó nói được sẽ có thể kiên trì bao lâu.
Keng keng keng!
Kneg!
Thỉnh thoảng sẽ có bọt khí màu trắng xuất hiện, ngay sau đó là bọt khí màu lục.
【 Lực lượng +1】
【 Tinh thần +1】
【 Sức chịu đựng +1】
【 Linh kiếm +1】
Theo Giang Hạo không ngừng vung cuốc ra, xung quanh xuất hiện thêm một ít khoáng thạch.
Hắn không nhận ra những khoáng thạch này, chỉ để sang một bên.
Nửa đêm.
Keng keng keng!
Một khối khoáng thạch rơi xuống, bọt khí màu lam cũng theo đó xuất hiện.
【 Tu vi +1】
"Mới đó đã có à?"
Sau đó, hắn càng ra sức đào quặng.
Mãi cho đến khi hắn cảm giác được nguy hiểm.
Chẳng biết tại sao, loại nguy hiểm này dường như từ bốn phương tám hướng kéo đến.
Hắn không do dự nữa, mang theo khoáng thạch đào được, rút ra ngoài.
May mà hắn đã rời khỏi cửa động trước khi nguy cơ hoàn toàn bao phủ cả khu hầm mỏ.
Hắn vừa đi ra, lại gặp phải ba người Cố Văn.
Ba người này đều nhìn Giang Hạo với ánh mắt kỳ quái.
Dường như đang nói: Thật sự đang đào quặng à?
Nhất là nhìn thấy Giang Hạo bỏ khoáng thạch đào được vào trong nhà kho, bọn họ càng không thể nào hiểu được.
Người này tới đây chỉ dể làm việc vặt?
Giang Hạo nhìn khoáng thạch, thở dài.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà trời đã sáng.
mới ra một bọt khí màu lam.
Lúc này, Giang Hạo nhìn thấy linh dược trên linh điền.
Là ba gốc linh dược có chứa rất nhiều linh khí.
Nhưng ba gốc linh dược này đều có dấu hiệu bị héo.
"Đây là linh dược chúng ta mang về, cụ thể trồng thế nào thì chúng ta không biết, lại không thể trực tiếp bỏ vào túi trữ vật.
Lại phải dựa vào ngươi rồi. " Cố Văn nói với Giang Hạo.
Giang Hạo gật đầu, sau đó bắt đầu quan sát linh dược.
Thuận tiện kiểm tra tài liệu.
Sau một ngày, hắn cuối cùng mới miễn cưỡng làm cho linh dược khôi phục lại một chút.
Nhưng rõ ràng không đủ, cần phải chăm sóc trong thời gian dài.
Màn đêm buông xuống.
Giang Hạo đứng dậy, lại bước vào trong hầm mỏ.
Sáng sớm, hắn lại mang theo rất nhiều khoáng thạch ra ngoài.
Sau đó, hắn tiếp tục chăm sóc linh dược.
Mấy người Cố Văn nhìn thấy điều này, vẻ mặt đều mờ mịt.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận