Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 469: Thiên Âm Tông Bị Tiến Đánh

Chương 469: Thiên Âm Tông Bị Tiến Đánh
Chương 469: Thiên Âm Tông Bị Tiến Đánh
Phía Đông, gần bờ biển.
Xích Điền đi theo sau một nam tử.
Dáng vẻ của đối phương ngoài ba mươi bộ dáng, khí tức trên thân không kém.
"Đại thù của sư đệ đã báo, thật sự còn muốn gia nhập Vạn Vật Chung Yên sao?" Nam tử quay đầu lại hỏi.
"Còn chưa đủ." Xích Điền nói.
"Vậy thì tốt, nếu không thì rất khó tiến vào chỗ trung tâm của Vạn Vật Chung Yên, cho dù có ta mang theo cũng không được." Nam tử nói ra.
Xích Điền gật đầu.
Hắn hiểu rõ, lần này hắn thật sự muốn khiến cho mình mạnh lên, sau đó quay lại Huyết Ảnh Tông.
Còn về người để hắn dò xét tin tức trước đó, hắn đúng là có chút kiêng kị. Nhưng mà hắn đã đến hải ngoại, đối phương chắc là hoàn toàn không có cách nào liên hệ với hắn.
Hắn cũng không cần đưa tin tức ra ngoài, tương đương với viết mất liên lạc. Như vậy, hắn cũng sẽ không cần quá để ý.
Cho dù ngày ngày nào đó đối phương đến đây thì cũng phải tìm được hắn trước đã.
Sau khi do dự một lát, hắn đột nhiên mở miệng nói: "Sư huynh, ta muốn đổi một thân phận, ít nhất là đổi một cái tên."
"Không thành vấn đề." Nam tử gật đầu nói.
"Trước đó ta còn chưa thông báo cho sư đệ, hiện tại nên nói cho ngươi một chút." Nam tử nhìn Xích Điền rồi nói:
"Trên đường có thể suy nghĩ một chút về nguyện vọng, nếu như chết trong lúc làm nhiệm vụ, thực lực cho phép thì đồng đội có thể sẽ giúp ngươi hoàn thành nguyện vọng. Ít nhất là khiến cho sư đệ chết được nhắm mắt."
Xích Điền có chút ngoài ý muốn.
Nhưng mà hắn cũng không mở miệng.
---
Thiên m Tông.
Giang Hạo đợi mấy ngày.
Cuối cùng nghe được tin tức tốt, chuyện Nguyện Huyết Đạo đã bắt đầu lắng lại. Cho dù tình cờ có người xuất hiện, đều bị Tiên môn quét ngang.
Nhưng mà mấy người này cũng không phải là người Thiên m Tông, mâu thuẫn giữa hai phe cũng không phải là rất lớn.
Chỉ là mâu thuẫn lúc trước vẫn chôn ở nơi đó, có thể kích phát bất cứ lúc nào. Dù sao tên của Giang Hạo vẫn còn rất vang dội.
Mà hắn cảm thấy chuyện này đã đủ rồi.
Không có người giả mạo, thanh danh như thế nào thì như thế đó đi.
Còn về việc Tiên môn có muốn mượn hắn để nhằm vào Thiên m Tông hay không, chuyện này còn phải xem bọn hắn nghĩ như thế nào.
Còn về Doãn Vệ, qua khoảng thời gian hắn có thể sẽ xuất hiện.
Trong khoảng thời gian này chắc sẽ là đoạn cuộc sống an ổn nhất.
Chỉ là trong ngày này, tông môn truyền pháp lệnh xuống, tiến vào tình trạng báo động.
Dường như muốn động thủ với người khác.
Chuyện này khiến cho Giang Hạo đang quản lý linh dược cảm thấy giật mình, người bình thường của Linh Dược Viên cũng có chút e ngại.
Phía sau, bọn hắn sẽ phải không ngừng xử lý linh dược để cung cấp cho tông môn. Buổi chiều.
Diệu Thính Liên đi vào Linh Dược Viên.
"Sư đệ phải chuẩn bị kỹ càng đủ loại linh dược, nghe nói Thiên Thanh Sơn lần này thế mà chủ động công đánh chúng ta, những tiên môn khác cũng phối hợp. Dùng Nguyện Huyết Đạo làm lý do, có lẽ không đến mấy ngày sẽ đánh đến nơi. Lần này, đối phương chủ công, chắc là sẽ đánh tới trước tông môn. Tình thế không lạc quan cho lắm." Diệu Thính Liên giải thích.
"Tông môn còn đang nghỉ ngơi lấy lại sức, mấy người sư phụ cũng ra ngoài rồi. Hiện tại chúng ta không phải đang ở trong trạng thái hư nhược hay sao?" Giang Hạo hỏi.
"Đương nhiên, chỉ là không nghĩ tới bọn hắn lại động thủ vào lúc này. Trước đó không có cớ để xuất binh, hiện tại Nguyện Huyết Đạo khiến cho tiếng oán than xung quanh vang trời. Bọn hắn liền mượn lý do động thủ, nhưng mà Nguyện Huyết Đạo chẳng qua chỉ là cớ, không có Nguyện Huyết Đạo bọn hắn vẫn sẽ ra tay mà thôi. Nhất là khi có Thiên Thanh Sơn dẫn đầu, như này nếu có vấn đề gì lớn đều sẽ do Thiên Thanh Sơn gánh chịu. Những tiên môn khác tuyệt đối không lỗ." Diệu Thính Liên nhún vai một cái, nói:
"Thiên Thanh Sơn cũng không biết có phải là điên rồi hay không, đã yếu thành dạng này, còn dám khiêu khích Thiên Âm Tông."
Giang Hạo cũng cảm thấy ngoài ý muốn, đối phương giống như là không kịp chờ đợi mà muốn nắm lấy cơ hội chèn ép Thiên Âm Tông. Nhưng mà đây không phải là khiến cho mình ăn thiệt thòi sao?
Chẳng lẽ bọn hắn cảm thấy Thiên m Tông sẽ xuống dốc như vậy, tông môn bọn hắn có thể quật khởi theo? Là những tiên môn khác cho bọn hắn tự tin như vậy?
"Những tiên môn khác trước đó cũng tham dự, nhưng mà chỉ là phạm vi nhỏ, bây giờ là tham dự trong phạm vi lớn." Giang Hạo có chút suy đoán.
Sau khi nhắc nhở Giang Hạo, Diệu Thính Liên liền rời đi. Nàng hình như phải đi làm chuyện của mình.
Sau khi Diệu Thính Liên rời đi được một lúc, Bạch Dịch cũng tới.
Vẻ mặt của hắn vẫn lạnh nhạt, sau khi nói rõ tông môn sắp khai chiến, hắn mới nói rõ mục đích đến: "Ta đã xem qua một số tư liệu của sư đệ, quan sát rất kỹ, có thể phát hiện vấn đề kịp thời. Cho nên chuyện vận hành của Linh Dược Viên sẽ giao cho lại sư đệ, ta sẽ để cho các sư đệ khác tới thủ vệ. Có vấn đề gì ngươi có thể trực tiếp thông báo cho ta, hoặc là để những người kia chuyển lời cho ta."
"Được." Giang Hạo gật đầu.
Việc nằm trong phận sự, hắn đương nhiên sẽ dốc hết toàn lực.
Không cần quá hoàn mỹ, chỉ cần không phạm sai lầm là được.
Bảy ngày sau.
Đại chiến bùng nổ.
Tiếng oanh tạc phía trước tông môn vang lên liên miên không dứt.
Giang Hạo chỉ nhìn thoáng qua một chút thôi đã cảm thấy có chút rung động.
Trận pháp, lực lượng, cường giả công kích.
Cho dù là hắn hôm nay cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh.
Mười hai mạch của Thiên Âm Tông, ngoại trừ ba mạch chủ đã rời đi thì phần lớn các mạch khác đều tham chiến.
Cho đến trước mắt thì đội ngũ dùng Thiên Thanh Sơn làm chủ vẫn chưa chiếm được ưu thế.
Địa hình dù sao cũng có lợi cho Thiên Âm Tông, cho nên đối phương muốn đánh phá cũng không dễ dàng.
Giang Hạo ngoại trừ tình cờ trở về một chuyến, phần lớn thời gian đều ở Linh Dược Viên, sợ xảy ra vấn đề.
Không chỉ như thế, hắn còn muốn cân nhắc đến chuyện nếu Thiên m Tông thất bại thì phải làm thế nào để thoát đi.
Với tình huống trước mắt, chỉ cần không mang theo Thiên Hương Đạo Hoa thì muốn thoát đi không phải là chuyện quá khó khăn.
Nếu mang theo thì sẽ có thể bị tất cả mọi người để mắt tới.
Xung đột lần này, mặc dù là bắt đầu từ Nguyện Huyết Đạo, thế nhưng trong lúc đó bọn hắn chưa từng nhắc tới hắn.
Dường như chỉ cần một cái cớ là đủ rồi, không ai muốn lấy hắn ra trao đổi cả.
Trong đêm.
Lúc Giang Hạo trở về, mơ hồ cảm nhận được có người đang ngó chừng hắn, nhưng mà lại không thể tìm ra phương hướng.
Khi hắn trở lại sân nhỏ, loại cảm giác này lại biến mất.
"Là nằm vùng, hay là người của Bạch Chỉ Trưởng lão?"
Bây giờ có người đánh tới cửa.
Thiên Hương Đạo Hoa có người nhòm ngó là chuyện bình thường.
Thế nhưng cũng không thể không cẩn thận, chỉ cần có thể phát hiện được một chút, đã có thể nói rõ, thực lực đối phương cao hơn Luyện Thần trung kỳ.
"Không biết tình huống bên ngoài thế nào rồi?" Giang Hạo đứng ở trước ban công nhìn ra phía xa, mặc dù không xem được quá nhiều.
Thế nhưng vẫn luôn có một chút tiếng nổ vang rền truyền đến, còn có một ít chùm sáng lực lượng nở rộ.
Gần như là không ngừng nghỉ.
Một khi Thiên m Tông thất bại, như vậy toàn bộ tông môn đều sẽ phải chịu đựng sự gột rửa.
Khi đó, hắn sẽ phải mang theo đồ vật trong sân chạy khỏi nơi này.
Nếu như bên ngoài có Tử Hoàn, sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Đáng tiếc tạm thời không tìm được chỗ an toàn để đặt.
Cho đến trước mắt chỉ có thể dùng Thiên Lý Na Di Phù để rời đi.
Miếng đất trong sân nhỏ cũng đã bị hắn cắt ra, một khi đại trận của Thiên Âm Tông bị phá vỡ.
Hắn sẽ trở lại sân nhỏ, dùng Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn linh dược trong sân nhỏ, sau đó mở Thiên Lý Na Di Phù rồi chạy khỏi nơi này.
Không mang theo Thiên Hương Đạo Hoa không được, Hồng Vũ Diệp còn đang nhìn chằm chằm.
Hơn nữa dù bị Thiên m Tông tìm được cũng dễ giải thích hơn, nói vì thủ hộ thần vật, chỉ có thể rời đi trước một bước.
Lại qua mấy ngày.
Cuối tháng mười hai.
Thương vong của Thiên Âm Tông càng ngày càng nhiều, tổn thất không nhỏ.
Giang Hạo cảm thấy không đến một tháng, đại trận sẽ bị công phá.
Tình huống của Linh Dược Viên cũng càng ngày càng căng thẳng, không ít người bình thường trong Linh Dược Viên đều đã mệt ngã.
Căn cứ theo lời nói của Diệu Thính Liên sư tỷ, áp lực bên phía quặng mỏ là lớn nhất, gần như sắp bị công phá.
Một khi bị phá vỡ, sẽ không thể biết được quặng mỏ sẽ như thế nào.
Thế nhưng có thể xác định một chuyện, bảo vật sẽ bị cướp đoạt.
Giang Hạo không thể làm gì đối với chuyện này, hơn nữa hắn dám xác định, một khi quặng mỏ bị phá, nhất định có người xuất hiện tại Đoạn Tình Nhai.
Trong các Tiên môn này có không ít người biết, Thiên Hương Đạo Hoa đang ở chỗ này.
Chí bảo tại quặng mỏ vẫn là ẩn số, thế nhưng Thiên Hương Đạo Hoa là thật.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận