Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 222: Nhiệm Vụ Cho Người Trồng Hoa

Chương 222: Nhiệm Vụ Cho Người Trồng Hoa
Trước đình.
Bạch Chỉ cúi đầu đứng thẳng, góc áo đang nhẹ nhàng lắc lư, tóc dài bên tai cũng hơi rung nhẹ.
Đối mặt với nữ tử trong đình, nàng cung kính mở miệng:
"Có vẻ người trung niên này chắc là người của Thi Thần Tông phía bắc, tu luyện Cửu Cực Thi Giải Pháp, trước mắt phần lớn tu vi bị Vô Pháp Vô Thiên Tháp hấp thu, chỉ còn lại tu vi Nguyên Thần.
Từ trong miệng hắn có thể biết được chuyến này tới vì Thiên Hương Đạo Hoa, nguồn tin tức mơ hồ. Hắn không muốn mở miệng về những chuyện khác, nói nhìn thấy Thiên Hương Đạo Hoa rồi sẽ tiếp tục nói.
Thông qua một chút thủ đoạn, đại khái có thể xác định, hành vi của hắn không có quan hệ gì với Thi Thần Tông. Trước mắt chỉ có những thứ này.
Bây giờ hắn mặc dù bị thương nặng, nhưng thực lực ở các phương diện còn chưa suy yếu, cho nên muốn nhận được tin tức vẫn tồn tại độ khó nhất định."
"Thi Thần Tông? Địa vị của hắn thì sao?" Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng hỏi.
"Theo trữ vật pháp bảo và lệnh bài thân phận của hắn thì chắc là một vị Trưởng lão Chấp giáo." Bạch Chỉ đáp.
Một Trưởng lão Chấp giáo cường đại đến mức đã cần Chưởng giáo bọn hắn ra tay rồi, điều này khiến Bạch Chỉ có chút lo lắng.
Nếu như đánh tới, sẽ cực kỳ bất lợi cho bên mình.
Nhưng phía Bắc cách phía Nam vô cùng xa xôi, nếu như muốn công tới thì cần phải vận dụng nhân lực vật lực to lớn.
Trừ khi một người có khả năng trấn áp Chưởng giáo của bên mình tới.
Nếu thật là như thế, Thiên Âm Tông nhất định không địch lại.
Nhưng nàng chỉ cần lo lắng chuyện này, không cần phải nói rõ với Chưởng giáo.
Không cần thiết chút nào.
Nếu như Chưởng giáo để ý thì sẽ không trực tiếp đánh cho đối phương trọng thương.
"Còn có thu hoạch gì không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Phá vỡ trữ vật pháp bảo của hắn, đạt được một chút công pháp, một số pháp bảo, rất nhiều đan dược, còn có một hộp hạt giống kỳ quái." Bạch Chỉ cúi đầu tiếp tục nói:
"Tổng hợp lại thì thu hoạch được không ít.
Trong đó còn có《 Cửu Cực Thi Giải Pháp 》 tiên thiên."
"Hạt giống đâu?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Bạch Chỉ đặt tất cả mọi thứ ở phía trước.
Một hộp hạt giống nhỏ trong đó bị đưa ra ngoài.
Hồng Vũ Diệp nhận lấy hộp rồi từ từ mở ra, bên trong là hai mươi hạt giống màu trắng được sắp xếp chỉnh tề.
Giống đá cuội, mang theo một tia sinh cơ, lại giống như mang theo tử khí.
"Biết gieo trồng thế nào không?" Hồng Vũ Diệp đóng hộp lại rồi hỏi.
"Tạm thời không biết." Bạch Chỉ lắc đầu.
Nàng đã tìm người xác định qua, nhưng không người nào nhận biết cả.
Chỉ có tới hồi báo trước, mấy cái khác cũng đã xác định hoàn tất, tóm lại vị cường giả này cực kỳ giàu có.
"Cầm lấy rồi phân ra." Hồng Vũ Diệp tiện tay ném cái hộp ra ngoài:
"Mười hai mạch một mạch một viên, để Linh Dược Viên bọn hắn đi trồng. Mạch nào trồng ra trước thì đưa《 Cửu Cực Thi Giải Pháp 》cho mạch đó. Người có công gieo trồng thì miễn phí thu hoạch được chỗ tốt mà thực vật này mang tới."
"Chưởng giáo biết đây là cái gì sao?" Bạch Chỉ tiếp nhận hộp, có chút nghi hoặc.
Hồng Vũ Diệp lật xem《 Cửu Cực Thi Giải Pháp 》một chút rồi tiện tay ném ra, nói:
"Cứ trồng trước đi."
"Vâng." Bạch Chỉ gật đầu.
"Tiếp tục tra khảo, nếu như quả thật không nói thì cũng không ngại, không phải hắn muốn thấy Thiên Hương Đạo Hoa sao?" Vẻ mặt Hồng Vũ Diệp không có chút gợn sóng nào, tiếp tục mở miệng:
"Mang người trồng loại hoa này đến gặp hắn, xem hắn sẽ nói cái gì."
"Được." Bạch Chỉ gật đầu đồng ý, sau đó như nhớ tới gì đó, tiếp tục nói:
"Gần đây phát hiện linh sủng của Giang Hạo đang bồi dưỡng một vị đệ tử ngoại môn, dạy bảo công pháp 《 Tinh Nguyệt Luyện Khí Pháp 》của Minh Nguyệt Tông. Như thế có thể xác định, người lúc trước tiếp xúc cùng Minh Nguyệt Tông tám chín phần chính là người đứng phía sau Giang Hạo."
Trước đó chỉ là suy đoán, bây giờ là chứng cứ vô cùng xác thực.
Thế nhưng chuyện này không đủ để chứng minh hắn là phản đồ, nhiều lắm chỉ là tình nghi.
Nhưng từ lúc vừa mới bắt đầu hắn đã có tình nghi rồi, cho nên cũng mới tra đến đây.
"Đúng rồi, đệ tử ngoại môn kia hơn hai năm qua vẫn luôn dừng lại tại Luyện Khí một tầng, qua một thời gian ngắn nếu vẫn như thế thì có khả năng sẽ bị trục xuất khỏi tông môn. Có cần lưu lại để tiếp tục điều tra không?" Bạch Chỉ hỏi.
Bởi vì có Lâm Tri ở đó, bọn hắn dễ dàng biết được nhiều chuyện hơn.
"Chuyện của Đoạn Tình Nhai thì để cho chính bọn hắn giải quyết." Hồng Vũ Diệp thuận miệng nói.
Bạch Chỉ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Sau khi bàn giao một chút, nàng liền lui ra ngoài.
Chuyện tiếp theo chính là mang Giang Hạo đi gặp người của Thi Thần Tông thế nào.
——
Bảy ngày liên tiếp.
Giang Hạo chế tạo ra ba tấm Thiên Cơ Ẩn Phù, đều có tác dụng giới hạn trong ba ngày.
Không phải là hắn không muốn tăng cường, mà là thực lực trước mắt chỉ có thể chế tác được ba ngày.
Hơn nữa, sau khi suy tính, có lẽ hạn mức cao nhất chính là ba mươi ngày.
"Như này có làm được cái gì?"
Giang Hạo nhìn phù, thở dài một cái.
Có thể ra ngoài ba ngày sao?
Tác dụng cũng không lớn, cũng không có cách nào xử lý chuyện của Quỷ Tiên tử cả.
Nếu như rời khỏi trong khoảng thời gian đó thì có thể để con thỏ hoặc là Tiểu Li đi một chuyến, nếu như xa thì sao?
Mười ngày nửa tháng bọn hắn cũng không chạy nổi, một khi vị trí xuất hiện biến hóa thì cũng không cách nào thông báo.
Càn Khôn Cửu Hoàn ở trong tay của hắn lại không có một chút tác dụng nào.
Sau khi sắp xếp một hồi, Giang Hạo đi vào sân nhỏ, ngồi trên chiếc ghế, Tử Hoàn khác bị hắn lấy ra đùa giỡn trong tay.
Có Càn Khôn Cửu Hoàn và Thiên Cơ Ẩn Phù, hắn có khả năng nghiêm túc suy nghĩ đến thỉnh cầu của A Công và A Bà của Tiểu Li.
Đi hay là không đi.
Hắn vốn không muốn đi.
Đối với Tiểu Li, ngay từ đầu chỉ bởi vì hắn mang nàng vào cho nên mới để mắt tới một chút.
Phòng ngừa có việc rơi xuống trên đầu mình.
Mà mang nàng trở về, chỉ là bởi vì nàng là một con rồng, trong nhà nuôi không nổi.
Xuất phát từ một chút ý rốt.
Đưa nàng trở về nhà cũng vì như thế.
Chẳng qua hiện tại không giống nhau, thái độ của nhị lão rất rõ ràng, là muốn uỷ thác.
Chuyện này sẽ khiến cho quan hệ của Tiểu Li và hắn thân cận hơn rất nhiều, có chút phiền toái.
Cũng không phải lo lắng chuyện gì khác, chỉ là sợ chọc tới người nào, Tiểu Li đều báo tên của mình ra.
Chuyện này bất lợi cho việc phóng sinh sau này.
Vậy không đi sao?
Giang Hạo lâm vào trầm tư.
"Chủ nhân?"
Con thỏ chẳng biết đã nhảy lên trên ghế từ lúc nào, nó nhìn chằm chằm cái vòng vàng trong tay Giang Hạo, nói:
"Cái này còn có nhiều như vậy? Cho ta một cái đi. Bạn bè trên đường đều biết, Thỏ gia ta rất xứng với cái này."
"Không phải ngươi có vòng cổ rồi sao?" Giang Hạo hỏi.
"Vòng cổ là vòng cổ, vòng vàng là vòng vàng, không giống nhau." Con thỏ nói.
"Có gì không giống nhau?" Giang Hạo thuận miệng hỏi.
"Có vòng cổ người khác đều biết ta là thỏ chủ nhân nuôi, có vòng vàng người khác sẽ biết ta được chủ nhân sủng ái. Cho nên không giống nhau, chủ nhân cho ta một cái đi." Con thỏ nói với vẻ mặt mong đợi.
Giang Hạo lườm con thỏ một cái, do dự một chút vẫn là ném một cái vòng vàng ra.
Được rồi, tương lai có lẽ có thể dùng đến.
Con nhỏ nhận lấy vòng vàng liền trở nên hưng phấn, đùa nghịch một chút liền kích động nói:
"Chủ nhân, ngài thấy ta giống Đại Yêu không?"
Ta thấy ngươi sắp đến ngày phóng sinh rồi, Giang Hạo thu bọt khí xong liền đứng dậy rời đi, bỏ qua con thỏ bên cạnh.
Có tới nhà Tiểu Li hay không, còn cần cân nhắc một chút.
Đại khái là sẽ đi.
Chỉ cần Thiên Cơ Ẩn Phù thật sự có thể ngăn cản người khác nhìn trộm.
Giây lát.
Giang Hạo đi vào Linh Dược Viên, phát hiện không ít tu sĩ lạ mặt đều tụ tập ở nơi này.
Không chỉ có Kim Đan, mà còn có mấy vị Nguyên Thần.
"Xảy ra chuyện gì rồi?"
Giang Hạo một mặt mờ mịt.
Có thể nhìn ra không phải là chuyện xấu, nhìn từ bầu không khí, người người đều có vẻ rất háo hức.
Hơn nữa, những người này đều là đệ tử của Đoạn Tình Nhai.
Không phải nội môn thì chính là chân truyền.
Đáng tiếc con thỏ vì tế luyện vòng vàng nên không theo tới, nếu không đã để nó nhận biết những người này một chút, đều là người không thể trêu chọc.
"Giang sư huynh." Trình Sầu đi tới.
"Tại sao lại có nhiều đệ tử nội môn và chân truyền tới đây thế?" Giang Hạo bình tĩnh hỏi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận