Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1345: Quyết Tâm Của Tiên Tộc 1

Chương 1345: Quyết Tâm Của Tiên Tộc 1
Lời đồn đại.
Giang Hạo từng bị đồn đại rất nhiều.
Lòe người, tu Nguyện Huyết Đạo, phần lớn là khinh thường, khinh miệt, đều không coi trọng hắn.
Dù hắn đã trở thành thủ tịch dự tuyển, mỗi cảnh giới đều đi khiêu chiến một lần, nhưng sự thật bày ở nơi này, những người kia vẫn là không tin, cảm thấy chẳng qua là do Nguyện Huyết Đạo mang tới, con đường này đi không được xa.
Lời đồn đãi như vậy rất tốt đối với Giang Hạo, bởi vì xem thường hắn, cho nên sẽ khinh thường hắn. Một khi gặp phải chuyện gì đó, hắn ó thể nắm giữ quyền chủ động, không bị đẩy ra ngoài.
Nhưng bây giờ chuyện đã thay đổi.
Ba người kia vì tẩy trắng cho mình mà đã đẩy hắn ra ngoài. Mà vì hợp tình hợp lý lại nói tu vi của hắn thật ra chính là Luyện Thần. Hắn nhập môn mới có hơn bảy mươi năm, căn bản khó mà cân nhắc được.
Thật ra chân tướng có đôi khi cũng không quan trọng, bắt đầu lưu truyền chắc chắn sẽ có người tin tưởng, dù là không tin thì cũng thu hút không ít tầm mắt.
Ba người bọn họ bình yên vô sự.
Đương nhiên, chuyện này cũng sẽ không mang đến nguy cơ bao lớn, ngược lại còn khiến cho không ít người kiêng kị. Chỉ là mình thật sự ẩn giấu tu vi, chuyện này có chút nhức đầu.
Hắn muốn là sự khinh thường của người khác, mà không phải là cảnh giác.
Chỉ hi vọng người âm thầm nhằm vào hắn có thể sáng suốt một chút, hiểu rõ đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn che giấu tai mắt người khác mà thôi.
Sau đó, Giang Hạo để Trình Sầu trở về, không cần để ý việc này. Chuyện này mình xử lý không được, chỉ có thể để ở một bên trước. Hi vọng thời gian lâu dài sẽ có thể tự chìm xuống.
Sau đó, Giang Hạo không còn chuyện gì khác nữa, tông môn cũng không có phái người đến giúp đỡ. Chỉ có Liễu Tinh Thần mang theo người Chấp Pháp Đường đến một chuyến. Sau khi hỏi vài câu đơn giản người có phải là bọn hắn giết hay không. Sau khi trả lời là không, bọn hắn liền rời đi, nói là chắc do những người khác.
Giang Hạo cũng không ngoài ý muốn đối với chuyện này, dưới tình huống bình thường tông môn cũng sẽ không quản, chứ đừng nói tới thời điểm thiếu nhân thủ như hiện tại, có thể phái người tới hỏi một câu xem như đã coi trọng rồi.
Đoạn thời gian sau đó, Giang Hạo để đám người Nhiếp Tẫn tự phát huy, chỉ cần không làm loạn thì quan sát thế nào đều được. Mà Giang Hạo thì bắt đầu luyện đao ở dưới nhà gỗ.
Mỗi một đao đều rất chậm, nhưng bên trong đều mang theo ý thuộc về hắn. Đao hòa làm một thể với cơ thể, lại không hợp nhau với xung quanh, như muốn mở ra hết thảy xung quanh.
Không có chuyện gì khác, tâm của hắn đều ở trong đao.
Cảm thụ được hết thảy, bù đắp những chỗ còn thiếu sót.
Hắn đã không biết làm như thế nào để nhanh chóng tăng lên chính mình, chỉ có thể không ngừng vung đao trong tay, đi cảm nhận đao và không gian
Đương nhiên, bởi vì nhìn thấy ba chữ Đại La Thiên mà đao ý xuất hiện, hắn cũng đang lĩnh hội.
Đao này ở trong thân thể của hắn, mỗi một lần vung Thiên Đao đều sẽ dẫn động nó.
Thời gian luyện đao chưa từng bị gián đoạn, ngày đêm thay đổi, nhật nguyệt giao thế.
Một tháng sau.
Cuối tháng mười.
Chỉ còn một tháng cuối cùng là đến khiêu chiến.
Trong tháng này Giang Hạo phát hiện xung quanh có người xuất hiện. Phần lớn người cũng không trực tiếp tới nơi này, chỉ là chú ý xung quanh. Một số người khác thì trực tiếp tiến vào Thiên m Tông.
Trong lúc nhất thời, tông môn như lâm đại địch.
Mặc dù mọi người đều biết những người này cũng không phải là nhằm vào Thiên m Tông mà tới. Nhưng cường giả đến, nếu như không thích thì dễ dàng ra tay với Thiên m Tông.
Giang Hạo ở bên ngoài thật ra không có bị ảnh hưởng quá nhiều, nhưng có thể phát hiện được một vài thứ.
Tông môn hiện tại quá khó khăn, có thể xuất hiện hỗn loạn bất cứ lúc nào. Hiện tại tông môn không còn sức lực, đối mặt với cường giả đến, thật sự có khả năng xuất hiện ngoài ý muốn.
Giang Hạo thở dài một hơi.
Mình dùng Tiếu Tam Sinh để thu hút tầm mắt, nhưng cũng đưa tới vô số cường giả, khiến Thiên m Tông lâm vào trong nguy hiểm. Trước mắt người hắn phát hiện được không phải số ít, không phát hiện được chắc là cũng không ít.
Nhưng một số người này cũng không có dáng vẻ động thủ, như thế Giang Hạo cũng không thèm để ý, mà là tiếp tục lĩnh hội cơ sở, và để cho mình bình tĩnh trở lại.
Khiêu chiến Đông Cực Thiên rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào, hắn có chút không hiểu, nhưng chỉ cần dùng hết toàn lực để thắng là được.
Khiêu chiến thì không có tổn thất gì.
Vấn đề thoát đi thì phải xem Hồng Vũ Diệp.
Trước khi động thủ, đối phương có khả năng sẽ lại xuất hiện.
Nếu như không xuất hiện, mình cũng phải chuẩn bị thỏa đáng, nhanh chóng thoát khỏi chỗ thị phi này.
---
Vọng Tiên Đài.
Người nghiện thuốc đang hút thuốc, đột nhiên nhăn mày nhìn về phía chân trời.
"Khách quý hiếm gặp nha."
Hắn có chút cảm khái, rất nhiều năm rồi không có loại cảm giác này."Ngươi thật sự còn sống." Một giọng nói từ xa tới.
Thân ảnh của hắn cũng dần hiển lộ rõ ràng từ phía chân trời, sau đó như là đột nhiên tiến mạnh lên, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện ở bên cạnh.
Trên đầu hắn mang theo sợi tóc nhạt, tiên khí bá đạo hiển lộ rõ ràng, trên thân không thấy Đạo khí càng không có đường vân đại đạ, người xung quanh nhìn về phía hắn như là nhìn thấy tinh thần đại hải. Người tu hành thậm chí có thể nghe được phạn âm đại đạo.
Nhưng mà, đối phương gặp gỡ người nghiện thuốc lại mang theo một tia kiêng kị.
"Ngươi cũng còn sống, tại sao ta lại không thể?" Người nghiện thuốc hít một ngụm thuốc, cười lạnh:
"Tiên Tộc vẫn luôn cho mình là nhất sao, sau khi ta chết các ngươi thế mà ngay cả Tiên Chủng đều không thủ được, bị Nhân Hoàng một kiếm trảm diệt."
"Ngươi thì sao?" Nam tử trung niên cười lạnh, nói: "Tốt hơn chỗ nào?"
"Ngươi thay đổi." Người nghiện thuốc phun khói, cảm khái: "Năm đó ngươi e ngại ta, bây giờ đã không còn e ngại nữa."
"Ngươi cũng thay đổi." Vẻ mặt nam nhân trung niên không chút thay đổi, nói: "Sớm đã không còn ý sắc bén làm cho người ta sợ hãi, càng không còn sự cường đại năm đó."
"Vậy ngươi tìm ta làm cái gì?" Người nghiện thuốc cười ha ha nói.
"Ngươi biết chuyện Đông Cực Thiên?" Nam nhân trung niên hỏi.
"Đương nhiên là biết." Người nghiện thuốc gật đầu.
"Ngươi biết ta muốn làm gì, cho nên hi vọng ngươi không nên nhúng tay." Nam tử trung niên nói.
"Tiên Tộc thành lập Tiên Đình không có chút nào liên quan nào tới ta, ta không cần thiết phải nhúng tay, chỉ là có chút tò mò sau khi thành lập Tiên Đình các ngươi dự định sẽ đối đãi với vạn vật sinh linh như thế nào." Người nghiện thuốc tò mò hỏi.
"Đối đãi vạn vật sinh linh như nào?" Nam tử trung niên mỉm cười nói: "Để thiên địa khôi phục trật tự bình thường mà thôi."
"Khôi phục bình thường?" Người nghiện thuốc nở nụ cười: "Ngươi bình thường sẽ như nào? Trước Nhân Hoàng hay là sau Nhân Hoàng?"
"Nhân tộc trời sinh bình thường, đương nhiên là xếp cuối cùng." Nam tử trung niên nói.
"Ha ha ha, khụ khụ ~" Người nghiện thuốc cười rồi bị sặc: "Các ngươi đúng là lành sẹo liền quên đau, gặp uua Nhân Hoàng, thế mà còn cảm thấy Nhân tộc phổ thông. Phải biết hiện tại nhân tộc mới là nhân vật chính thiên địa, các ngươi thành lập Tiên Đình liền muốn áp chế bọn hắn, có chút khó khăn."
"Vậy nếu như tăng thêm Long tộc, Hắc Long tộc, Thiên Linh tộc, Thiên Thánh tộc, Yêu tộc, Vu tộc, Kỳ Lân tộc, Phượng Hoàng tộc, Cự Linh tộc thì sao?" Nam tử trung niên hỏi ngược lại.
Nghe vậy, người nghiện thuốc có chút kinh ngạc: "Thủ đoạn này có chút quen thuộc nha."
"Đúng vậy, năm đó Nhân Hoàng liên hợp những chủng tộc này đối phó Tiên Tộc chúng ta, hiện nay chúng ta liền không thể liên hợp những chủng tộc này để đối phó Nhân tộc sao? Ta thừa nhận hiện nay Nhân tộc không tệ, nhưng có thể ngăn cản được chúng ta vây công sao? Còn về làm thế nào để thuyết phục những chủng tộc này thì không phải là chuyện của ngươi." Nam tử trung niên cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận