Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 807: Đều Mua Lá Trà Cho Tiền Bối

Chương 807: Đều Mua Lá Trà Cho Tiền Bối
Chương 807: Đều Mua Lá Trà Cho Tiền Bối
Thượng Quan Thanh Tố đến Nam Bộ đã lâu, nhưng không có tin tức gì của Tiếu Tam Sinh cả.
Không chỉ có không tìm được người, còn bị người theo dõi.
Phong Hoa đạo nhân vẫn luôn truy đuổi nàng.
Đương nhiên, nàng là người tiết lộ tin tức mình đến Nam Bộ.
Vì để Phong Hoa đạo nhân tìm đến và gây phiền phức cho nàng.
Tìm không thấy nàng, Phong Hoa đạo nhân sẽ tìm người của Thượng Quan gia để gây phiền phức.
Nói tóm lại, chính là muốn lợi dụng Phong Hoa đạo nhân giúp nàng ngăn cản Thượng Quan gia.
Như này thì nàng sẽ có thể chiếm lấy tất cả lợi ích.
Còn về Phong Hoa đạo nhân, thực lực đúng là cường đại, nhưng mà chỉ cần không tìm thấy nàng và không phân thân nổi, thì nàng vẫn có thể làm việc ổn thỏa.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn.
Phong Hoa đạo nhân có thù oán với Tiếu Tam Sinh, mà nàng không tìm thấy Tiếu Tam Sinh.
Hiện tại nàng tìm đến Tiếu Tam Sinh, đối phương cũng nhất định là vui lòng.
Nếu đã như vậy thì sẽ không trở thành cục diện ngươi chết ta sống nữa.
Dù sao nàng tìm tới chẳng khác nào là giúp đối phương tìm ra.
Đối địch chỉ là nhất thời, lợi ích mới là vĩnh hằng.
Hiện tại lợi ích của các nàng giống nhau, phiền phức chắc chắn sẽ có, nhưng xung đột tạm thời sẽ không xuất hiện.
Còn về những người khác của Thượng Quan gia thì khó mà nói được.
Dù sao, cũng nên tìm người trút giận.
Lúc đầu tất cả đều tiến hành bình thường, nhưng bây giờ đột nhiên nguyền rủa xuất hiện biến hóa.
Khiến nàng có chút không biết làm sao.
Dù sao chưa hề xuất hiện qua biến cố nào như này.
Lúc này nàng chỉ cảm thấy nguyền rủa trên trán đang bắt đầu khuếch tán ra toàn thân.
Thống khổ đang dần xuất hiện.
Nàng vội vàng ngồi xuống và bắt đầu chống cự.
Chỉ là lần này hình như khác với lúc trước, thống khổ tới rất chậm.

Giang Hạo dành một chút thời gian, đi tới trước cây nguyền rủa.
Hắn nhìn cây cao như tường, có chút chấn kinh.
Chỉ cần dựa gần vào cây này thôi đã khiến cho da đầu run lên rồi.
Nếu không có Thiên Cực Ách Vận Châu, cho hắn một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám tới gần như thế.
Bởi vậy có thể thấy được Thiên Cực Ách Vận Châu đáng sợ như nào.
Chỉ là hắn chưa từng cảm thụ, cũng chưa từng gặp qua.
Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu thì hắn còn gặp qua một chút, Thiên Cực Ách Vận Châu thì chưa.
Có lẽ người thấy đều đã chết rồi.
Hắn thử lau thân cây một cái, phát hiện mặc dù có tro bụi, nhưng không có bọt khí.
"Xem ra là không có khả năng."
Chờ đợi hồi lâu, cuối cùng cũng có thể dùng Mỗi Ngày Nhất Giám.
"Giám định."
【 Trường Sinh Trớ Chú Thụ: Thời kỳ Thượng Cổ, có người vì trường sinh mà dùng nguyền rủa dung nhập mình vào trong Trường Sinh Thụ, muốn thọ cùng thiên địa. Sau đó bởi vì nguyền rủa khuếch tán đại địa, tự nguyện phong ấn mình, không lưu vong tận cùng, từng bởi vì phong ấn tại nơi này mà dừng lại và lưu lại thân ảnh. Bản thể mỗi ba tháng sẽ hô hấp một lần, sẽ cộng hưởng với thân ảnh nơi này. 】
"Lại là Trường Sinh Thụ, hơn nữa còn là Trường Sinh Thụ bị nguyền rủa bao trùm.” Giang Hạo có chút kinh ngạc.
Hơn nữa, cây này cũng không phải là bản thể, chỉ là một bóng cây lưu lại.
Chỉ cái bóng cây thôi mà đã lợi hại như vậy, bản thể kinh khủng như nào không cần nói cũng biết.
Ba tháng hô hấp một lần, kết nối cộng hưởng với thân ảnh.
Chuyện như vậy đương nhiên là cần tránh né, vẫn nên mau chóng rời đi thì hơn. Pháp bảo này cũng không phải thực vật, không có một chút tác dụng nào với hắn cả.
Mới vừa đi ra rừng cây, Giang Hạo gặp một nữ tử áo trắng.
Nhìn đối phương, Giang Hạo nhớ tới là người lĩnh đội trước đó.
Nguyên Thần sơ kỳ.
Vẻ mặt của nàng lúc này băng lãnh, cánh tay trái có một ít thương thế.
"Gặp qua sư tỷ.” Giang Hạo đi lễ gặp mặt.
Đối phương lờ hắn đi, nhanh chóng tiến vào rừng cây.
Giang Hạo cảm thấy kinh ngạc.
Rất nhanh, lại một người xuất hiện.
Là một người dẫn đội khác, hắn vốn phải là Kim Đan viên mãn, hiện nay lại để lộ tu vi Nguyên Thần sơ kỳ.
Giang Hạo thi lễ gặp mặt lần nữa: "Gặp qua sư huynh."
Giống như người trước đó, hắn chỉ là lườm Giang Hạo một chút, cũng nhanh chóng hướng về phía rừng cây.
Chắc là muốn đi đánh giết sư tỷ Nguyên Thần kia.
Nhìn là biết, bọn hắn không chỉ xảy ra xung đột ở cửa, mà sau khi đi vào đã xảy ra xung đột không nhỏ.
Thấy thế, Giang Hạo không khỏi cảm khái: "Thiện chí giúp người, thì sẽ gặp thiện.”
Sau đó, hắn nhanh chóng rời đi, nếu như hai người đi ra lần nữa, mình cũng dễ dàng gặp phiền toái.
Mặc dù tông môn mặc kệ chuyện giết người ở chỗ này, nhưng mà bị nhìn thấy cuối cùng cũng không tốt.
Mình không cần thiết phải rước họa vào thân.
Về tới trước quặng mỏ, Giang Hạo phát hiện Lật Mẫn đã trở về.
"Tìm được quặng mỏ." Vừa nhìn thấy Giang Hạo, Lật Mẫn liền nhắc nhở.
Giang Hạo trầm mặc chốc lát rồi nói: "Mang ta đi nhìn xem."
Rất nhanh bọn hắn đã đi đến trước một vách tường có chút ướt át, nơi này có một sơn động đơn sơ.
"Ở ngay bên trong, ta phát hiện." Lật Mẫn nói.
Giang Hạo gật đầu.
Sau khi đi vào, quả nhiên phát hiện khoáng mạch.
Cuối cùng cũng có thể đào.
"Nhưng mà, Vệ sư huynh hình như nhìn thấy yêu thú ở chỗ này, mặc dù là chợt lóe lên, nhưng vẫn có nguy hiểm nhất định." Lật Mẫn nói.
Giang Hạo gật đầu.
Hắn thật ra vẫn cho rằng đối phương sẽ động thủ, không nghĩ tới vẫn không có dấu hiệu động thủ.
Nhưng mà có thể suy tính chuyện lúc trước một chút.
Hiện nay phát hiện Trớ Chú Thụ, còn phát hiện khoáng thạch.
Còn có dòng sông đen kia nữa.
Tương đối mà nói đã có không ít thu hoạch.
Có thể ra ngoài bàn giao nhiệm vụ.
Lại không động thủ, rất có thể mất đi cơ hội.
Chỉ là hắn đang cần một thời cơ tốt.
Lúc này, một cỗ khí tức hướng tới từ đằng xa, hướng về phía Lật Mẫn sư tỷ.
Tới đúng lúc.
Giang Hạo không có động tác gì cả, không bao lâu sau, một yêu thú có vẻ ngoài như tảng đá nhảy ra từ bên trong, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đụng vào Lật Mẫn sư tỷ.
Ầm!
Lúc Lật Mẫn sư tỷ phát hiện được thì đã không kịp phản ứng.
Trong nháy mắt, nàng cảm giác xương cốt trên người đứt gãy.
Cả người bay ngược ra ngoài, máu tươi phun ra.
Suy nghĩ vừa mới hiện lên, đã hoàn toàn hôn mê.
Thấy thế, yêu thú chuyển hướng Giang Hạo, đánh tới lần nữa.
Ầm!
Trong nháy mắt nó khởi hành, Giang Hạo đi tới.
Ngay sau đó, nó rơi vào trong đất, hóa thành bột phấn, chết đi.
Ở giữa hô hấp chính là sinh tử.
Thấy thế, Giang Hạo đứng ở bên cạnh Lật Mẫn sư tỷ, bày Sơn Hải Ấn Ký, m Dương Thủ Hoàn, Nhật Nguyệt Hồ Thiên.
Sau đó, hắn mới lấy ra mị thể phong ấn.
"Liệu có thể thành công hay không thì phải xem vận may của ngươi rồi."
Nói xong, Giang Hạo mở Tỏa Thiên ra, đặt hạt châu màu tím trong tay vào mi tâm của Lật Mẫn sư tỷ.
Trong nháy mắt Chưởng Trung Càn Khôn bị hủy bỏ, mị thể bắt đầu dung nhập vào trong đó.
Hồi lâu sau, Giang Hạo mới lui về sau một bước.
Tỏa Thiên cũng đóng lại.
Một loại mỏi mệt trải rộng toàn thân.
Sử dụng Tỏa Thiên có tác dụng phụ rất lớn đối với hắn, thứ tổn thương không phải là tu vi, mà là tinh khí thần và khí vận.
Cũng may hắn có rất nhiều thần thông hộ thể, nếu không thì chưa chắc đã thành công.
Sau đó, hắn thu dọn đồ đạc, ngồi ở bên ngoài nghỉ ngơi, sau khi khôi phục sẽ có thể bắt đầu đào quáng.
"Ngươi dùng Tỏa Thiên?" Một giọng nói đột nhiên truyền tới.
Giang Hạo mỏi mệt nhìn về phía bên cạnh, phát hiện Hồng Vũ Diệp đã tới nơi này chẳng biết từ lúc nào.
"Đang thí nghiệm một loại năng lực khác của Tỏa Thiên." Giang Hạo gian nan đứng dậy, hành lễ.
Hồng Vũ Diệp ngồi xuống, bàn trà lập tức xuất hiện.
Nàng bảo Giang Hạo pha trà.
Người kia không có bất kỳ ý kiến gì, lần này hắn chủ động lấy Cửu Nguyệt Xuân ra.
Lúc đến có mua hai tiền, tốn bốn vạn linh thạch.
Còn lại mười tám vạn, xài không hết.
Hồng Vũ Diệp vốn định mở miệng thấy vậy thì có chút ngoài ý muốn, nhìn qua người trước mắt: "Ngươi lại kiếm được linh thạch?"
"Tiền bối nói đùa, kiếm được bốn vạn linh thạch từ Thi Giới, đều mua lá trà cho tiền bối." Giang Hạo nói.
Hồng Vũ Diệp nhếch mép cười.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận