Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1239: Hiện Nay Bảy Mươi Lăm Tuổi

Chương 1239: Hiện Nay Bảy Mươi Lăm Tuổi
Giang Hạo trở về, chỉ có Tiểu Uông phát hiện ra trước. Con thỏ và Tiểu Li đều đang chuyên tâm quan sát con kiến. Nhất là Tiểu Li cảm thấy con kiến rất thú vị, chỉ là vấn đề cũng rất nhiều.
"Con thỏ, ngươi nói xem sư huynh nuôi kiến để làm gì? Còn là con kiến trồng cây."Tiểu Li hỏi.
Con thỏ không có trả lời.
Tiểu Li tiếp tục mở miệng, có chút lo lắng:
"Ngươi xem, bọn nó càng ngày càng biết trồng cây, sau này có phải là có thể trồng được linh dược hay không? Sau này Linh Dược Viên có phải sẽ chỉ có con kiến quản lý hay không? Vậy mấy người Băng Tinh sẽ không có chuyện làm."
"Uống trà không?" Một giọng nói đột nhiên vang lên ở phía sau Tiểu Li.
Tiểu Li vốn còn đang rất chuyên tâm, toàn thân đột nhiên rùng mình một cái, thậm chí còn muốn trốn đi. Nhưng rất nhanh nàng liền phát hiện mình cũng không có làm gì, lập tức liền không chột dạ nữa.
"Ta uống." Tiểu Li quay đầu nhìn Giang Hạo, nói.
Giang Hạo ngồi dưới Bàn Đào Thụ, pha trà theo thói quen.
Nếu muốn nói những năm học được cái gì không liên quan tới tu luyện, đại khái chính là pha trà.
Có đôi khi tu luyện quan trọng, nhưng mà pha trà dường như còn quan trọng hơn tu luyện. Điều này cực có khả năng quyết định đến chuyện bản thân có thể an ổn sống sót hay không.
Giang Hạo rót cho Tiểu Li một chén, để nàng thử một chút.
Trà này không rẻ, hơn chín mươi một tiền.
Vừa uống một ngụm, Tiểu Li đã híp mắt lại, sau đó đặt chén trà xuống nói: "Đắng, không ngon."
Giang Hạo gật đầu.
Trà có đôi khi chính là như vậy, vào miệng có chút vị đắng, giống như những chuyện hắn thường xuyên gặp phải.
Giang Hạo lại để cho con thỏ thử một chút.
"Chủ nhân ta là con thỏ, sẽ không uống trà." Con thỏ nói nghiêm túc.
Vậy sao ngươi lại ăn lá trà?
Giang Hạo cũng không nói gì.
Không biết con thỏ đã ăn bao nhiêu lá trà Cửu Nguyệt Xuân. Lúc ăn nó còn nói linh khí trên đường đang nể tình.
Nếu như hai người đã không hứng thú với việc uống trà, Giang Hạo liền để chính bọn họ đi chơi. Mà hắn thì đi tới trước Trường Sinh Quả.
Lần này hắn quan sát chăm chú hơn trước đó nhiều.
Con kiến đầu tiên là gieo hạt giống, sau đó tưới nước quản lý, thời gian ngày lại ngày trôi qua, lúc cây cối khỏe mạnh trưởng thành thì nó liền càng thêm suy yếu. Cho đến khi cuối cùng ngã vào bên cây, cả người trở thành chất dinh dưỡng. Lúc này trái cây mới chín rõ, sinh ra con kiến mới.
"Vòng đi vòng lại như vậy có ý nghĩa gì sao?" Trong lòng Giang Hạo không hiểu.
Hắn muốn đi trên một con đường hoàn toàn thuộc về mình, một con đường không cần tuần hoàn, không cần mượn nhờ đạo của người khác. Chỉ có như vậy thì mới có thể một mực sống sót, không kéo dài nhân quả, cũng sẽ không bị cuốn vào tron đạo của bọn hắn.
Trường Sinh Quả hình như có khoảng cách so trường sinh lúc trước, nhưng mà chênh lệch cũng không lớn.
Thời gian chênh lệch không nhiều lắm, Giang Hạo liền tiến về ngoại môn, tiếp tục giảng đạo thuyết pháp cho người ta.
Lúc trước, hắn chỉ là một đệ tự bình thường, mà bây giờ đã là đối tượng được vô số người ngưỡng vọng. Chân truyền Đoạn Tình Nhai, thủ tịch dự tuyển.
Lúc đi ngang qua nhà ăn của Đoạn Tình Nhai, Giang Hạo nhìn thấy Phong Dương sư đệ. Hắn Trúc Cơ viên mãn.
Lúc trước mình Trúc Cơ trung hậu kỳ, đối phương Trúc Cơ sơ kỳ. Bây giờ đã qua mấy niên, mình Nguyên Thần hậu kỳ, mà đối phương Trúc Cơ viên mãn.
"Gặp qua Giang sư huynh." Phong Dương cúi đầu cung kính nói.
Bây giờ đối phương đã có chút dấu vết năm tháng, đã không còn tuổi trẻ như lúc trước nữa.
"Phong sư đệ vẫn khỏe chứ?" Giang Hạo mở miệng hỏi thăm.
Lúc trước Đoạn Tình Nhai có rất nhiều sư huynh sư tỷ đè ép, hắn không quyết định được gì. Hiện nay, bất kỳ chuyện gì hắn đều có chỗ để thương lượng.
"Đa tạ sư huynh quan tâm, rất tốt." Phong Dương mở miệng nói, không dám có chút bất kính nào.
"Tiểu Li không có gây thêm phiền phức chứ?" Giang Hạo hỏi.
"Không có."Phong Dương do dự một chút rồi lắc đầu.
"Vậy là có." Giang Hạo đã lâu rồi không chú ý tới chuyện bên này, hôm nay đi ngang qua liền hỏi một chút, không nghĩ tới lại gây thêm phiền toái cho nhà ăn.
Phong Dương có chút khẩn trương, vội vàng giải thích: "Cũng không phải là phiền toái gì lớn, chỉ là Tiểu Li sư tỷ đang phát triển, cho nên ăn tương đối nhiều."
Sư tỷ?
Cũng đúng, Tiểu Li là Kim Đan, Phong Dương mới Trúc Cơ viên mãn. Giang Hạo suy tư một lúc, sau đó giao cho đối phương một vạn linh thạch.
Sau khi kiểm tra số lượng linh thạch, Phong Dương lập tức trợn tròn mắt.
"Không cần kinh ngạc, đây là linh thạch Tiểu Li gửi ở chỗ ta, xem như tiền cơm nước của nàng đi. Sư đệ cứ nhận là được." Giang Hạo bình tĩnh nói.
Năm đó, hắn đưa cho đối phương ba mươi linh thạch. Mấy chục năm sau, hôm nay, hắn đưa một vạn.
Năm tháng khiến người già, cũng khiến cho linh thạch nhiều hơn.
Ngoại môn.
Đệ tự hôm nay đã được hai người phía trước chỉ đạo.
Giang Hạo cũng không vội chỉ đạo cái gì cả, mà là quan sát, phát hiện vẫn có một ít nội ứng.
Có Thiên Thanh Sơn, cũng có Huyền Thiên Tông. Quả nhiên, tông môn xung quanh đều để mắt tới nơi này.
Giang Hạo nhớ kỹ từng người, nếu như bọn họ muốn trong ứng ngoại hợp lúc đại thế đến thì hắn sẽ ra tay ngăn cản một chút.
Thiên m Tông diệt vong không có chỗ tốt gì đối với hắn cả, đành cố gắng giảm bớt áp lực cho tông môn vậy.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, Giang Hạo không bỏ lỡ bất cứ chuyện gì. Chỉ đạo người mới quản lý Linh Dược Viên, giải giảng phương pháp tu luyện cho Trình Sầu, tưới nưới cho Thiên Hương Đạo Hoa, nuôi nấng Trường Sinh Quả, chú ý Trường Sinh Quả.
Đương nhiên, hắn cũng đang lĩnh ngộ quyền pháp và thương pháp.
Hắn còn thường xuyên lấy Phương Thiên Kích ra sử dụng, cảm giác có thể sử dụng trên Du Long Cửu Thức đơn giản. Mặt khác,
Sơn Hải Ấn có sự gia tăng không nhỏ đối với nó. Lần này không cần, phía sau hoàn toàn có thể tách độc lập, làm một Cổ Kim Thiên hoàn toàn mới.
Mặc dù Tiếu Tam Sinh có liên quan tới Cổ Kim Thiên, nhưng người biết được chuyện Tiếu Tam Sinh chính là Cổ Kim Thiên cũng không nhiều. Nhưng ít nhiều cũng sẽ thu hút tầm mắt của một số người. Làm vậy coi như là thuận tiện cho những người đang do dự kia một cái đáp án.
Luôn có người hoài nghi Tiếu Tam Sinh nhưng lại không thể xác định.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Giang Hạo rời khỏi sân nhỏ rồi lại trở về, xuân đi thu đến xuân lại đi.
Hôm nay Giang Hạo trở lại trong sân từ bên ngoài.
Hắn lúc này thần quang nội liễm như là một người bình thường.
Đã qua một năm rưỡi.
Vào lúc trở lại trong sân, hắn liền tra xét bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bảy mươi lăm 】
【 Tu vi: Chân Tiên trung kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết:100/100(có thể tu luyện) 】
【 Ttu vi:100/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông:2/3(không thể thu hoạch được) 】
Trời tháng bảy đã có chút nóng bức, Giang Hạo ngồi dưới Bàn Đào Thụ, rót cho mình một ly trà. Trong lòng có chút cảm khái.
Vào năm bảy mươi tuổi, hắn bước vào tiên lộ, thành tiên, đạt được danh hiệu người đệ nhất cổ kim.
Đáng tiếc mới qua mấy tháng ngắn ngủi đã bị Ngũ Ma mai phục, thân chịu trọng thương, chật vật thoát đi. Đệ nhất cổ kim trở thành một chuyện cười. Không ít người ở hải ngoại đều đánh chủ ý lên người hắn.
Bây giờ bảy mươi lăm tuổi.
Năm năm sau khi thành tiên, hắn dự định đột phá Chân Tiên hậu kỳ.
"Nếu như thành công, ta cũng coi như là một thiên tài đi?" Giang Hạo vừa uống trà vừa nỉ non tự nói.
Năm năm mà có thể đạt tới loại tình trạng này, người có thể làm được cũng không nhiều.
Đáng tiếc, Chân Tiên hậu kỳ vẫn còn yếu, ở trước mặt những tiền bối đã từng trải qua năm tháng vô tận kia vẫn chỉ như là một đứa trẻ.
Thế nhưng đây đã là cực hạn.
Hơn năm năm, đại thế sắp đến.
Ngay cả hắn đều có thể rõ ràng phát hiện ra sự biến hóa giữa thiên địa.
Nếu lại không đi thì sẽ không có cơ hội tìm Ngũ Ma lấy lại Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn nữa. Vừa nghĩ đến đây, Giang Hạo nhẹ nhàng đặt chén trà trong tay xuống.
"Chuẩn bị nhiều năm như vậy, là thời điểm độ phá hậu kỳ."
"Nếu như lĩnh ngộ của mình đối với đạo đầy đủ, lần này sẽ có thể thành công."
Bạn cần đăng nhập để bình luận