Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 449: Ngươi Cẩn Thận Như vậy Sao?

Chương 449: Ngươi Cẩn Thận Như vậy Sao?
Chương 449: Ngươi Cẩn Thận Như vậy Sao?
Giang Hạo nhìn nữ tử trước mắt, có chút không hiểu.
Xem ra mình không thể rời đi.
Nhưng mà lần tắm rửa trước đó cũng là như thế, mình chỉ có thể trông coi.
Cũng không quá kinh ngạc.
Lúc này hắn vận dụng thuật pháp duy trì nhiệt độ nước tắm rửa , chờ Hồng Vũ Diệp tỉnh lại liền có thể tắm rửa.
Chỉ là cánh hoa bên trong có thể sẽ nở hoa sớm.
Nếu như không tắm thì sẽ phí phạm một ngàn linh thạch, lần này hắn thả cánh Ngân Nguyệt Hoa.
Một ngàn đó.
"Nói đến đây, Hàn sư đệ đã Trúc Cơ viên mãn, ta cũng nên thử tấn thăng trong hai năm này."
Cách thời gian Hàn Minh trở về còn hơn một năm, cho nên hắn cũng không vội.
Tấn thăng bây giờ sẽ mang đến trùng kích quá lớn cho mấy người. Hàn Minh trở về thì lại khác, tiếp nhận trùng kích từ Hàn Minh, trùng kích của hắn sẽ giảm đi rất nhiều.
Tất cả mọi chuyện đều trở nên hợp lý, không chỉ có chuyện này, còn có Nguyện Huyết Đạo hộ giá cho hắn.
Như thế phần lớn mọi người sẽ không quá quan tâm đến hắn.
Mà Kim Đan dù sao cũng là Kim Đan, chỉ cần còn có thể ở lại Linh Dược Viên, cũng không ai sẽ tới quấy rối.
Tu vi thấp không dám tới, tu vi cao thì không cần thiết phải làm vậy.
Hành vi của Luyện Đan Sư trước đó sẽ biến mất, hành vi của Bách Cốt Lâm cũng sẽ biến mất.
Về chuyện có xuất hiện thêm phiền toái gì khác hay không thì tạm thời không biết được.
Nhưng mà cho dù là phiền toái gì, liên quan đến cảnh giới thì tám chín phần mười là Kim Đan và Nguyên Thần.
Đều nằm bên trong phạm vi năng lực.
Sau khi xác định mấy chuyện này, hắn lấy sách ra đọc.
Là Vô Danh Bí Tịch.
Sau một hồi.
Giang Hạo nhìn ra phía ngoài, sắc trời đã tối, dưới ánh trăng sáng ngời, quần tinh sáng chói
"Màn đêm dường như đẹp hơn trước kia."
Hắn để sách xuống, nhìn về phía Hồng Vũ Diệp đối diện.
Phát hiện đối phương vẫn nâng chân nghỉ ngơi.
Tay nàng không mỏi sao? Giang Hạo cảm thấy người bình thường chỉ giữ được một hồi liền nằm sấp ở trên bàn.
Nhưng mà đã lâu như vậy Hồng Vũ Diệp thế mà còn đang chống.
Không giác gì đang giả ngủ.
Có đôi lúc nhìn Hồng Vũ Diệp ngủ say, hắn có loại suy nghĩ sử dụng Đồng Tâm Chưởng.
Thế nhưng loại ý nghĩ này đều lập tức bị hắn đè xuống.
Trong suy nghĩ của hắn luôn có một loại may mắn, đó chính là nhiều lắm là tiếp nhận công kích, mà sẽ không trí mạng.
Loại suy nghĩ này quá mức đáng sợ, nhất định phải áp chế.
Hắn không loại trừ việc xuất hiện loại khả năng này, nhưng lỡ như có những khả năng khác thì sao?
Người trước mắt không phải là người tu chân bình thường gì, mà là người tu chân có thể khiến cho cường giả Minh Nguyệt Tông nghiêm túc đối đãi.
Một Luyện Thần như hắn muốn thăm dò đối phương, đơn giản chính là tự chịu diệt vong.
Nửa đêm.
Hắn thấy hướng đi của Minh Nguyệt Tông có đạo ý trùng thiên, xem ra là có cường giả đang giảng đạo thuyết pháp.
Có không ít người nói đây đều là tạo hóa, hắn cũng muốn đi qua lắng nghe một chút.
Đáng tiếc tạm thời không thể rời đi.
---
Bên trong Minh Nguyệt Tông, Hạo Nguyệt Chân Nhân đang giảng đạo thuyết pháp.
Mặc kệ là người có tu vi bực nào, nếu có thể nghe được giảng đạo thuyết pháp lần này thì đều có thu hoạch.
Nhất là dưới hào quang của Thiên Đạo Trúc Cơ, người phía dưới tiếp thu sẽ càng thêm dễ dàng.
Mà có người vui cũng có người sầu, Khổ Ngọ Thường nhìn Tiểu Li nằm sấp ngủ ở một bên thì không khỏi thở dài.
Hắn hiểu được một chuyện, không phải là do mình giảng quá buồn chán, Tiểu Đào căn bản sẽ không nghe.
May mà hắn từ bỏ sớm…
Sở Xuyên thì an tâm lắng nghe, hắn cảm thấy mình có được thật nhiều thu hoạch.
Nhưng mà hắn vẫn cảm thấy rung động đối với việc Tiểu Tiệp tấn thăng.
Hô!
Một đạo khí tức đột nhiên hiện ra ở trên không.
Là Sở Tiệp hạ xuống bên người Hạo Nguyệt Chân Nhân, nàng đã tiến vào Trúc Cơ trung kỳ.
Chuyện này khiến cho người phía dưới cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Sở Xuyên cảm thấy mình tấn thăng vẫn là quá chậm.
Trở về phải đi thỉnh giáo Thỏ gia.
Học hỏi thêm sư huynh mới được.
Hắn muốn tìm ra con đường thuộc về riêng mình, con đường này có lẽ sẽ vô cùng gian khổ, có lẽ sẽ cực kỳ gian nan.
Thế nhưng hắn không thể lui bước.
"Đó, đó là thịt của ta, con thỏ, ngươi đừng đoạt." Tiếng lảm nhảm của Tiểu Li truyền tới.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt của mọi người Thiên m Tông đều trầm xuống.
Khổ Ngọ Thường không khỏi run lên.
Giữa đồng môn thì còn tốt, nhưng lúc ra ngoài mà mọi người nội loạn thì nhất định sẽ gặp nạn.
Nhưng mà xung quanh có rất nhiều cường giả, nếu như bị nghe thấy, mặt mũi Thiên m Tông bọn hắn biết để nơi nào đây?
Nhất là đại hội luận đạo đang còn lâu mới kết thúc.
---
Sáng sớm.
Giang Hạo cài đóng sách lại.
Tìm hiểu một đêm, xem như có chút tâm đắc, càng ngày càng lĩnh hội rõ hơn, phía sau chắc là khó có thể tiến bộ.
Cần không ít thời gian mới có thể có được đủ thu hoạch, đến lúc đó sẽ quan sát được càng nhiều thứ, khống chế lực lượng sẽ càng tốt hơn, cảm giác sẽ càng thêm nhạy cảm.
Thế giới trong mắt hắn khi đó sẽ càng không giống bình thường.
Năng lực cảm nhận được nguy hiểm cũng sẽ càng mạnh.
Năng lực ẩn giấu tu vi cũng là như thế.
Khi hắn ngẩng đầu muốn nhìn xem Hồng Diệp có còn đang nghỉ ngơi hay không, phát hiện bóng người đối diện không biết đã biến mất từ lúc nào.
Ngay sau đó có tiếng nước truyền tới.
Hắn vội vàng nhìn lại, đập vào mắt là một bóng người đang đổ nước lên bả vai ở sau tấm bình phong.
Bởi vì là mặt bên, bình phong cũng không che kín tầm mắt, vai nhìn không sót gì.
Lúc này, đối phương dường như đã nhận ra tầm mắt, quay đầu nhìn sang.
Bốn mắt nhìn nhau.
Giang Hạo: "…"
Ầm!
Trông chốc lát.
Giang Hạo ngồi phía trước, quay lưng lại với Hồng Vũ Diệp.
"Ngươi cẩn thận như vậy sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Cảm thấy sau lưng có chút đau nhức, Giang Hạo thở dài một tiếng rồi nói:
"Tiền bối hiểu lầm rồi, vãn bối là lo lắng có người chiếm thùng tắm rửa của tiền bối."
Giang Hạo cũng không nghĩ tới mình bởi vì lĩnh hội quá chuyên chú mà ngay cả việc Hồng Vũ Diệp đi tắm cũng không thể phát hiện ra.
Nghĩ đến cũng đúng, thực lực của đối phương cao hơn mình quá nhiều, đừng nói là lúc đang lĩnh hội, có lẽ dù nhìn chằm chằm vào đối phương thì cũng không thể biết được đối phương đi lúc nào.
Lúc nói chuyện, hắn cảm thấy Mật Ngữ Thạch Bản xuất hiện chấn động.
Là tin tức tụ hội đêm nay.
Chắc là "Tinh " muốn thanh toán thù lao.
Hắn cũng phải đi tìm Xích Điền một chút mới được.
Thuận tiện giám định xem quyết tâm của đối phương như nào, để chuẩn bị tốt cho đêm nay.
Sau khi thông báo hành động cho Hồng Vũ Diệp, hắn rời đi sau khi đối phương tắm sau xong.
Đương nhiên, trước khi đi còn pha trà.
---
Giữa trưa.
Giang Hạo đi tới một quán trọ.
Là gian phòng của Xích Điền.
Giang Hạo đã sớm biết chỗ ở của đối phương, nếu không thì còn theo dõi thế nào?
Chỉ là lúc đi vào thì ngửi được một mùi máu tươi.
Trên ngực Xích Điền nhiều thêm một vết thương.
"Ngươi bị thương rồi?" Giang Hạo hỏi.
Giọng nói đột nhiên vang lên khiến cho đối phương kinh ngạc một chút, thậm chí còn chuẩn bị sẵn tư thế động thủ.
Sau khi xác định người tới, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì đối mặt với người như này, hắn phản kháng cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
"Cừu nhân của ta hình như đã nhận ra gì đó, hắn muốn cho người giết ta." Xích Điền nói.
Giang Hạo gật đầu, cũng không nói thêm gì.
Trực tiếp giám định.
【 Xích Điền: Đệ tử nội môn của Huyết Ảnh Tông, tu vi Kim Đan viên mãn, thành viên Vạn Vật Chung Yên, bởi vì cha mẹ vợ con bị Trưởng lão đồng môn tàn sát mà gia nhập Vạn Vật Chung Yên, vốn không có hy vọng báo thù, nhưng ngươi đã cho hắn hi vọng, hắn muốn bắt lấy cơ hội này, nguyện ý trả giá tất cả. 】
Giang Hạo nhìn thần thông phản hồi, đạt được kết luận còn có thể lợi dụng.
Về chuyện có thể lợi dụng bao lâu thì không biết được.
"Các ngươi sắp đi rồi sao?" Giang Hạo hỏi.
"Đúng, tông môn chúng ta không có ý định tiếp tục dừng lại, thứ nên có đều chiếm được, qua mấy ngày nữa sẽ rời khỏi nơi này." Xích Điền có chút yếu ớt nói.
Giang Hạo ném một tấm Trị Liệu Phù qua, hỗ trợ hóa giải thương thế một chút.
"Chuẩn bị kỹ càng để đi Vạn Vật Chung Yên chưa?"
Câu hỏi đột nhiên khiến cho tinh thần Xích Điền chấn động, hắn kích động nói:
"Đã chuẩn bị xong, xông pha khói lửa tuyệt không chối từ."
"Vậy thì chờ đợi tin tức của ta." Giang Hạo nói xong liền lui ra ngoài.
"Vậy nếu đi Vạn Vật Chung Yên rồi ta phải làm sao để liên hệ với ngươi." Xích Điền hỏi.
"Chờ ta liên hệ ngươi là được." Giang Hạo không ở lại lâu, tan biến ở trong mắt đối phương.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận