Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 324: Nữ Ma Đầu Lại Tới

Chương 324: Nữ Ma Đầu Lại Tới
Chương 324: Nữ Ma Đầu Lại Tới
Cảm nhận được triệu hoán.
Giang Hạo bắt đầu tính toán được mất.
Rời khỏi nơi này cũng không có quá nhiều ảnh hưởng.
Chia đồ ra, sau đó thông báo muốn rời khỏi là được.
Chẳng qua là cần để ý chuyện sau khi đáp lại.
"Theo lời nói của Quỷ Tiên Tử, ta có thể chính là thiên tài kinh thế, còn chưa đi qua mà bên kia đã có phản ứng rõ ràng như thế, một khi đi qua xác suất lớn sẽ xuất hiện ảnh hưởng càng lớn hơn.”
Giang Hạo trầm tư, nếu như ảnh hưởng quá lớn, mang ý nghĩa sẽ rơi vào ánh mắt của mọi người.
Muốn tránh đi chắc chắn sẽ không được.
Khả năng này không nhỏ.
Cuối cùng hắn thở dài một tiếng, cảm thấy vẫn nên ở lại đây thì tốt hơn.
Nhất định phải đào mỏ.
Hiện tại còn cần đào quáng, phải tiếp tục kiếm lời.
Đột nhiên Giang Hạo như nghĩ tới điều gì, hỏi:
"Gần đây có quặng mỏ nào khác không?
Xung quanh Huyết Triều Lâm là khu vực Kim Đan.
Mọi người lập tức hiểu ra, Huyết Triều Lâm đúng là không thể tiếp tục ở lại, bởi vì Cảm Ngộ Tuyền nên tất cả mọi người đều tụ tập tại đây.
Thế nhưng chỗ khác không có Cảm Ngộ Tuyền, bọn hắn đến đó đào, sau đó bán ra không phải là được rồi sao?
Nhất là năm người đều là Kim Đan.
Thế nhưng, không có mỏ.
"Bên trong tin tức không có phát hiện, nhưng mà nhiều người ở đây, hỏi thăm một chút hẳn là sẽ có thu hoạch."Cố Văn nói.
"Nếu như không tìm được mỏ thì sao?"Gia Cát Chính hỏi.
Cố Văn bất đắc dĩ nói:
"Vậy chỉ đành xem như là Thượng An tiền bối đã rời đi, chúng ta khôi phục tự do, rồi tự mình tìm kiếm cơ duyên.”
Giang Hạo yên lặng, đây đúng là biện pháp tốt nhất.
Cho dù muốn ở lại tiếp tục đào quáng thì nguy hiểm cũng rất lớn.
Biện pháp tốt nhất vẫn là rời khỏi chỗ này, đi đến chỗ khác đào quáng.
Thế nhưng trước khi đi, hắn cần phải xác định được Thiên Thanh Hồng.
Chẳng qua là vẫn không có tin tức gì về Thiên Thanh Hồng, Cửu Nguyệt Xuân thì vẫn còn. Nhưng mà đối phương hình như đã rời khỏi Cảm Ngộ Tuyền, dự định đi tìm Thiên Bia Sơn.
"Đạo hữu cần đưa ra quyết định trong mấy ngày này."Cố Văn nói.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo lại lâm vào lựa chọn.
Thật ra trở về rồi mua cũng được, thế nhưng mua ở trong này sẽ chắc chắn hơn.
"Giá tiền thì sao?"Giang Hạo hỏi.
"Hai vạn một."Cố Văn trả lời.
Hắn còn tăng giá? Tân Giang Hạo vốn đang bình tĩnh, bỗng xuất hiện một chút tức giận.
Sau khi do dự một chút, hắn mở miệng nói:
"Một vạn tám, hỏi hắn có bán hay không, không bán coi như xong."
"Được." Cố Văn gật đầu:
"Đến lúc đó ta sẽ xem xét chất lượng, có vấn đề thì coi như xong."
Giang Hạo biểu thị cảm kích đối với chuyện này.
Đối phương đúng là đã giúp hắn không ít, nhất là khi hắn biểu hiện ra tu vi chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ.
Suy cho cùng, hắn vẫn thích tìm người của Tiên tông chính thống để hợp tác hơn.
Hợp tác với Ma Môn có rất nguy hiểm.
Sau khi xác định chuyện này, bọn hắn liền bắt đầu trò chuyện phiếm.
"Huyết Triều Kâm tụ tập nhiều người như vậy, có khả năng dẫn tới Thiên Bia Sơn hay không?"Mộ Dung Thanh Thanh đột nhiên hỏi.
"Không có khả năng."Đinh Dư lắc đầu, giải thích:
"Nghe nói Thiên Bia Sơn lần này thật ra cách chỗ của chúng ta rất gần, nếu không thì tại sao lại có người muốn đi qua? Hơn nữa, Huyết Triều Lâm nhìn như nhiều người, nhưng so sánh với toàn bộ Thi Giới thì lại chả là gì cả. Chớ đừng nói đến người tu vi cao cơ bản là không tới."
"Ta nghe nói một chuyện, nghe nói Thiên Bia Sơn vẫn luôn triệu hoán người, nói là có thiên tài kinh thế, chẳng qua là vị thiên tài này vẫn luôn không tới. Không biết hắn nghĩ như thế nào nữa." Cố Văn cũng bắt đầu nói về tin tức hắn biết.
Mấy người ngươi một lời ta một câu, đang suy đoán lần sau Thiên Bia Sơn sẽ xuất hiện thế nào.
Bọn hắn tới đây chỉ là vì cơ duyên, không có ý định đi Thiên Bia Sơn.
Trúc Cơ rất khó đi đến Thiên Bia Sơn, dù cho tấn thăng Kim Đan sơ kỳ cũng là như thế.
Trừ khi nó xuất hiện tại Huyết Triều Lâm.
Giang Hạo chỉ yên lặng lắng nghe.
Hắn cũng không có chấp niệm đối với Thiên Bia Sơn, không đi ngược lại sẽ an toàn hơn.
Đối với hắn mà nói, vẫn nên suy nghĩ xem đào quáng như thế nào.
Ba ngày sau.
Cố Văn đưa một cái hộp cho Giang Hạo:
"Ta thấy đối phương cũng rất muốn bán, cho nên liền hạ thấp thêm năm trăm. Giá bán một vạn bảy ngàn năm trăm. Phẩm chất không có vấn đề gì, ta hiểu về cái này."
Lại kiếm thêm được năm trăm?
Hắn tiếp nhận hộp, mở ra quan sát.
Lọt vào trong tầm mắt là lá trà màu xanh biếc, có khác biệt rõ ràng với Thiên Thanh Hồng.
Không có hương trà xuất hiện, thế nhưng trên đó có linh khí lưu chuyển.
Xem xét tỉ mỉ, Giang Hạo phát hiện linh khí lưu chuyển trên lá trà thế mà ẩn ở bên trong cành lá, hơn nữa còn không cố định, như là đang bơi lội trong sông suối.
Nó tích chứa linh khí cực kỳ khổng lồ, thậm chí còn mang theo một loại ý vị.
"Trà ngon."
Giang Hạo nhìn lá trà xong thì có một loại cảm giác, tấn thăng Kim Đan căn bản không cần Thiên Hoàn Đan, chỉ cần uống một ngụm Cửu Nguyệt Xuân là đủ rồi.
Thế nhưng cần phải pha thật tốt.
Lá trà hai vạn linh thạch, cứ như vậy làm trà uống bình thường cho Hồng Vũ Diệp, hắn có chút không nỡ bỏ ra.
Nhưng mà nếu như đã mua, hắn đột nhiên cũng muốn nếm thử mùi vị.
Giang Hạo thở dài trong lòng rồi cất lá trà vào, tạm thời không thể để cho Hồng Vũ Diệp biết được.
Sau đó, hắn có thể sẽ có được Thiên Thanh Hồng, đến lúc đó lại bán Cửu Nguyệt Xuân với giá hai vạn, kiếm lời hai ngàn năm.
Sau đó, hắn đưa cho Cố Văn một vạn bảy ngàn năm trăm linh thạch.
Còn lại ba vạn chín.
Lập tức trở nên nghèo.
Mấy ngày nay, bọn hắn đã dừng việc bán khoáng thạch, đều đang quan sát.
Bây giờ, bọn hắn phần lớn là đang hỏi thăm chỗ nào bên ngoài có quặng mỏ.
Mặc dù biết được một chỗ, nhưng tại khu vực Nguyên Thần.
Như này làm sao dám đi qua?
Lại qua bảy ngày.
Giang Hạo vừa đào quáng vừa suy nghĩ.
"Người càng ngày càng nhiều, phải đi trong mấy ngày nay."
"Dù cho có được lợi thì cũng không phải lựa chọn tốt, người quá phức tạp ngược lại sẽ khiến ta lâm vào nguy cấp."
"Kịp thời thoát ra mới là lựa chọn tốt nhất."
Có quyết định, Giang Hạo liền không nghĩ nhiều nữa.
Xế chiều hôm đó.
Đả Minh Kê vang lên, Giang Hạo đi ra ngoài.
Năm người khác cũng đang ở bên ngoài, xem ra mấy ngày nay cũng không dễ chịu.
Sau khi Giang Hạo ra ngoài, đặt khoáng thạch ở nhà kho.
"Ta dự định rời đi."Hắn nói với mọi người.
"Đạo hữu dự định đi đâu?"Cố Văn cũng không kinh ngạc.
Người xung quanh càng ngày càng nhiều, cường giả cũng không ngừng xuất hiện.
Hiện tại bọn hắn đang lĩnh ngộ ở Cảm Ngộ Tuyền, không thể phân thân.
Một khi nhàn rỗi, không biết sẽ như thế nào nữa.
Giải thể là chuyện tất nhiên.
"Không biết."Giang Hạo lắc đầu.
Sau đó chính là chuyện chia chác, Giang Hạo biểu thị không muốn, chỉ cần linh dược.
Những người khác đều vui vẻ cao hứng, bởi vì bọn hắn khó mà nuôi sống linh dược, giá cả lại không cao.
Khoáng thạch về sau còn có cơ hội bán.
Qua mấy năm lại tìm một chút cơ hội, liền có thể bán một chút, kéo dài thời gian đến mười mấy hai mươi năm, sẽ có thể bán hết toàn bộ khoáng thạch mà không có chút nguy hiểm nào.
Chờ sau khi năm người chia đều khoáng thạch, liền cáo biệt cùng Giang Hạo.
"Giang đạo hữu, sau này còn gặp lại." Đám người Cố Văn cáo biệt Giang Hạo.
"Sau này còn gặp lại."Giang Hạo gật đầu.
Thật ra sau khi rời khỏi Thi Giới, bọn hắn chắc là vĩnh viễn sẽ không lại gặp.
Phần lớn những người này đều đến từ phía Tây hoặc là phía Bắc.
Giang Hạo không có khả năng đi tới chỗ xa như vậy.
Với tình cảnh hiện tại của hắn, ở lại Thiên Âm Tông mới là an toàn nhất.
Bọn hắn đã thống nhất, đó chính là Thượng An Đạo nhân đã rời đi, bọn hắn khôi phục tự do.
Mà mỗi người đều sẽ đi tìm đồng môn đáng tin.
Để nhận được sự bảo hộ.
Giang Hạo thì khác, hắn cần phải rời đi một thân một mình.
Nhưng mà hắn rời đi cuối cùng, chính là vì xử lý linh dược.
Sau khi cắt hết linh điền, Giang Hạo thi triển Chưởng Trung Càn Khôn, phong ấn toàn bộ linh điền.
Sau đó lại lấp đất đai lên.
"Ngươi không đào quáng nữa à?"Giọng nói thanh thúy êm tai truyền đến từ phía sau, bên trong giọng nói thậm chí còn mang theo một tia trêu tức.
Giang Hạo kinh hãi, Hồng Vũ Diệp?
Hắn đương nhiên là sẽ không quên giọng nói quen thuộc này.
Thế nhưng sao nàng lại đến đây nhanh như vậy?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận