Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 629: Dắt Tay Nữ Ma Đầu Cùng Nhau Rời Đi

Chương 629: Dắt Tay Nữ Ma Đầu Cùng Nhau Rời Đi
Chương 629: Dắt Tay Nữ Ma Đầu Cùng Nhau Rời Đi
Đối với việc Giang Hạo biết được Chân Long, Cung phu nhân vốn có chút kinh ngạc. Nhưng nàng lại lập tức hiểu rõ.
Đối phương biết được là chuyện đương nhiên, không chỉ như thế nàng còn nghĩ tới uy thế vừa rồi.
Muốn nhằm vào nàng hoàn toàn không cần uy thế như vậy, cho nên nhìn như đang uy hiếp nàng, thật ra là đang uy hiếp Chân Long
Trước đó toàn bộ thôn Thất Nhật đều đang rung động, rõ ràng là khiến cho Chân Long cảm nhận được phân lượng của đối phương.
Càng suy nghĩ, Cung phu nhân càng không dám lỗ mãng.
"Đúng." Nàng lập tức nói:
"Hoặc có thể nói, Chân Long có khả năng có thể trấn thủ sự tồn tại của Cửu U, ta đến càng gần càng có thể cảm nhận được sự áp chế. Nhất là chỗ phong ấn Cửu U cách nơi này vô cùng gần. Thôn Thất Nhật thậm chí có thể áp chế Cửu U cực tốt.
Vãn bối suy đoán, thôn Thất Nhật có khả năng được hình thành sau khi Cửu U rút ra kết giới phong ấn đặc thù, kết hợp với lực lượng Chân Long. Nếu không, dùng thực lực của vãn bối cũng không thể nhìn trộm được sự tồn tại của Cửu U, càng đừng nhắc tới chuyện dẫn nó ra."
"Ngươi biết được tin tức Cửu U từ chỗ nào?" Giang Hạo hỏi.
"Trong một di tích của Thiên Linh tộ." Cung phu nhân nhanh chóng suy nghĩ, nói: "Cửu U chắc là có liên quan đến Thiên Linh tộc."
Giang Hạo có chút cảm khái, Thiên Linh tộc làm rất nhiều chuyện, ảnh hưởng tại thời đại kia không nhỏ.
Cũng không biết Cửu U có phải là kiệt tác của bọn hắn hay không.
So sánh với Tỏa Thiên, Cửu U thật ra có chút không bằng.
Cái trước có năng lực sáng tạo, cái sau chỉ là phá hư.
Cho nên, một Thiên Linh tộc có thể cho ra Tỏa Thiên, cũng có khả năng cho ra một Cửu U.
"Đây đúng là hung vật." Giang Hạo nhìn Cửu U, thở dài một tiếng.
Nên dẫn đi không?
Hắn nhìn về phía Hồng Vũ Diệp, nhưng mà đối phương hoàn toàn không nhìn hắn.
Xem ra, mình cần tiếp nhận và tự đưa ra quyết định.
"Nói đi." Giang Hạo bình tĩnh nói:
"Nói một chút về Phong Hoa đạo nhân."
Nghe vậy, Cung phu nhân mừng rỡ.
Nàng cảm thấy cường giả như vậy, không đến mức sẽ trêu đùa nàng trong loại chuyện nhỏ nhặt này.
Hơn nữa, nàng cũng không dám cò kè mặc cả. Nàng lập tức lấy ra một tấm lệnh bài xưa cũ:
"Đây là phủ đệ của vãn bối tại Cổ Linh Đảo, Tịnh Thủy Quả mà Phong Hoa đạo nhân cần ở ngay bên trong. Tiền bối có thể mang cây đi, vùng biển sẽ không còn có loại cây này."
Giang Hạo tiếp nhận lệnh bài, trên đó viết một chữ Cung.
Cổ Linh Đảo?
Đó không phải là hòn đảo mà Xích Điền đang ở sao? Đúng là khéo.
"Ngươi từng trao đổi với Chân Long chưa?" Giang Hạo hỏi.
"Lúc vãn bối tiến vào thôn Thất Nhật không phải là lúc mạnh nhất, căn bản là không có cách nào phát hiện ra sự tồn tại của Chân Long một cách chuẩn xác. Chỉ có thể mượn dùng Cửu U để cảm nhận đối phương, cảm thấy tiền bối đến thật ra cũng là bởi vì Cửu U." Cung phu nhân nói rõ.
"Còn có gì muốn nói nữa không?" Giang Hạo hỏi.
Hắn cần đi dò xét thêm tin tức về Cửu U, Phong Hoa đạo nhân cũng đã tìm được nhược điểm.
Hắn hỏi có còn gĩ nữa không, là muốn tiếp tục đả kích đối phương.
"Vừa rồi người Thiên Hạ Lâu tới, mục đích chủ yếu là vì thân phận của ta, cũng chính là thân phận Tam tiên sinh của Thiên Hạ Lâu. Mỗi tiên sinh đều có tín vật, không có tín vật thì rất khó để thành tiên sinh. Chắc là vị trí của người nào đó tại Thiên Hạ Lâu không ổn định, có người muốn mượn dùng tín vật của ta trở thành tiên sinh mới." Cung phu nhân không hề nghĩ ngợi đã nói ra mục đích của đối phương, sau đó nói ra đáp án của mình:
"Ta đồng ý, cho nên sau đó không lâu Thiên Hạ Lâu chắc là sẽ xuất hiện một hồi phong ba. Một người khác chắc là nằm vùng của Đại Thiên Thần Tông. Nàng hình như muốn thoát khỏi sự khống chế của Đại Thiên Thần Tông. Ta cho nàng một phương pháp, thế nhưng quá tàn nhẫn, nàng chắc là sẽ không làm. Thật ra muốn thoát khỏi sự khống chế của thần vật Đại Thiên Thần Tông gần như là không có khả năng. Cho dù nàng làm như vậy, cũng chỉ có thể thoát khỏi khống chế trong thời gian ngắn."
Thì ra trên người Mịch Linh Nguyệt có thần vật của Đại Thiên Thần Tông khống chế, khó trách có sự bảo hộ của Thiên Vương đều không thể làm phản.
Hắn không tiện hỏi nhiều về hai chuyện này, nhưng mà có thể nhớ kỹ.
Nhất là chuyện Thiên Hạ Lâu, đến lúc đó có thể nói chuyện phiếm một chút trong lúc tụ hội. Bản thân mình chỉ tình cờ lên tiếng cũng không có chỗ xấu gì cả.
Ngoài ra, còn phải hỏi một chút chuyện liên quan tới Cửu U.
Phong Hoa đạo nhân, Đào Mộc Tú Thiên Vương, tin tức về hai người này đều đã biết được đại khái. Nhất là Phong Hoa đạo nhân, không nghĩ tới lại biết được nhiều tin tức như vậy.
Tin tức về Mật Ngữ Thạch Bản cũng biết một chút.
Có liên quan đến cao tầng Vạn Vật Chung Yên.
"Còn có gì muốn nói nữa không?" Giang Hạo lại hỏi.
Câu hỏi hệt như trước đó khiến cho Cung phu nhân cảm thấy áp lực to lớn, nàng biết mình lời nói của mình còn chưa đủ làm cho đối phương hài lòng.
Nàng lập tức nói: "Vãn bối đã ở lại chỗ này rất lâu, tiền bối muốn biết chuyện gì có thể tới hỏi vãn bối bất cứ lúc nào. Chờ đến lúc thoát khỏi vây khốn, nhất định sẽ bái phỏng tiền bối, phân ưu giản nạn vì tiền bối."
"Không cần." Giang Hạo lắc đầu.
Quá mạnh, hắn không muốn tìm phiền toái cho mình.
Nhưng mà Cung phu nhân lại kinh hãi không thôi, đây là muốn giết mình?
Trong lúc nàng khủng hoảng, Giang Hạo đứng dậy:
"Ta muốn rời đi, nếu rảnh ngươi có thể đi tìm Dương Sơ chơi đùa. Đó là một đứa nhỏ tốt."
Đối phương không có tương lai, Thiên Thần đạo nhân cũng không có khả năng tới thường xuyên.
Để Cung phu nhân nhàn rỗi đến xem hắn một chút, cũng không có gì không tốt. Dù sao, đối phương sẽ không dạy hư hắn, cũng sẽ không mang đến nguy hiểm gì cho hắn.
Cung phu nhân có chút nghi hoặc, nhưng mà có thể xác định, đối phương sẽ không xuất thủ. Còn Dương Sơ là ai, đến lúc đó hỏi một chút là được.
"Xin hỏi danh hiệu của tiền bối là?" Cung phu nhân cẩn thận hỏi.
Giang Hạo mở quạt xếp ra, lộ ra bốn chữ Thiên Nhân Thiên Diện:
"Tiếu Tam Sinh."
Mặc kệ đối phương kinh ngạc, Giang Hạo quay người rời đi.
Đối phương chắc là cũng biết không ít tin tức về Tiếu Tam Sinh, thế nhưng không quan trọng.
Bởi vì hắn mượn uy thế của Hồng Vũ Diệp, Cung phu nhân có hiểu rõ Tiếu Tam Sinh như thế nào đi chăng nữa cũng không dám nói thêm cái gì.
Hồng Vũ Diệp cũng chưa từng nhìn Cung phu nhân, theo Giang Hạo rời đi.
Lúc đi trên đường, Giang Hạo lấy Cửu U ra, cẩn thận hỏi:
"Tiền bối, Cửu U là cái gì?"
"Là thứ trên tay ngươi." Hồng Vũ Diệp lườm Giang Hạo một cái, nói.
"Dùng thực lực của vãn bối, mang theo nó liệu có quá nguy hiểm hay không?" Giang Hạo lại hỏi.
"Có nguy hiểm bằng Thiên Cực Ách Vận Châu không?" Hồng Vũ Diệp hỏi lại.
Giang Hạo lắc đầu.
Không có, thế nhưng Cửu U có vẻ như sinh động hơn Thiên Cực Ách Vận Châu. Cuối cùng, hắn vẫn quyết định mang theo trước, một khi phóng xuất thứ này, mình chắc là cũng phải chết.
"Tiền bối không có ý định thuần phục nó sao?" Giang Hạo tò mò hỏi.
Từ lời nói của Cung phu nhân, đây đúng là một nô bộc không tệ.
Hắn không nghĩ tới việc này, hắn hiểu rõ phân lượng của mình.
Sao dám dùng Cửu U làm nô bộc được?
Hồng Vũ Diệp lạnh lùng nói: "Xúi quẩy."
Trong dự liệu, Giang Hạo cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Trước khi đi, hắn ngắm nhìn thôn Thất Nhật lần nữa.
Nếu như muốn thấy Chân Long, đại khái là ở bên trong sẽ thích hợp nhất. Nhưng mà đối phương quá mạnh, vẫn không nên gặp thì hơn. Biết được sự tồn tại của đối phương là đủ rồi.
"Tiền bối, nếu như Chân Long rời đi, thôn Thất Nhật sẽ còn tồn tại sao?"
"Sẽ."
Giang Hạo thở phào một cái, như thế sẽ có thể bán tin tức Chân Long đi, từ đó lấy được càng nhiều tin tức hơn ở trong tụ hội.
"Chúng ta trực tiếp đi Cổ Linh Đảo sao?" Giang Hạo hỏi.
Hồng Vũ Diệp chỉ nhìn hắn, cũng không mở miệng.
Đáp án rất rõ ràng, để Giang Hạo tự xem mà xử lý.
"Vậy chúng ta rời đi trước." Giang Hạo vươn tay.
Rời khỏi nơi này không cần ngồi thuyền, mà muốn mang nữ tử trước mắt cùng rời đi thì phải tiếp xúc.
Nhìn Giang Hạo duỗi tay, Hồng Vũ Diệp lạnh nhạt đặt tay vào trong lòng bàn tay đối phương.
Sau khi cảm thấy tay có chút ý lạnh, Giang Hạo câu thông với Càn Khôn Tử Hoàn trên đảo nhỏ Cửu Lạc.
Vào lúc bọn hắn đi ra khỏi thôn Thất Nhật, câu thông đã hoàn thành.
Sau đó hai người lập tức tan biến tại cửa cốc dưới cái nhìn của tất cả mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận