Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 821: Quà Của Nữ Ma Đầu

Chương 821: Quà Của Nữ Ma Đầu
Chương 821: Quà Của Nữ Ma Đầu
Khi nhìn thấy Tiếu Tam Sinh xuất hiện, người áo đen cực kì mừng rỡ.
Đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đạt được lại chẳng mất chút công phu.
Hắn đã bày ra các loại thủ đoạn từ sớm, chuẩn bị như này có khả năng có thể truy kích đối phương.
Đương nhiên, sự xuất hiện của đối phương cũng làm cho hắn mong đợi.
Chờ mong đối phương giao thủ với Thánh Chủ.
Có thể bị đánh chết là tốt nhất, dù là trọng thương thoát đi cũng được.
Lưỡng bại câu thương cùng Thánh Chủ, càng là cầu còn không được.
Chỉ là sau khi Thánh Chủ xuất hiện, hắn có chút ngoài ý muốn.
Mạnh hơn so với dự đoán không ít.
Chuyện này khiến hắn có chút để ý.
Mà Tiếu Tam Sinh không có trốn, thế mà thả vật dẫn đi, lúc này hắn mới phát hiện mình không cách ra ngoài.
Vào lúc hắn muốn truyền tin tức đi, để người bên ngoài chú ý tới vật dẫn.
Lại ngoài ý muốn phát hiện, nơi này đã không cách nào câu thông với bên ngoài.
Bất kỳ phương pháp nào đều vô dụng.
Nhưng mà hắn cũng không nóng nảy, mà là tiếp tục trốn ở trong tối.
Chỉ cần không bị phát hiện, như vậy thì không có vấn đề gì.
Sau đó, Tiếu Tam Sinh thật sự đánh nhau với Thánh Chủ, nhìn như rơi xuống thế hạ phong.
Đây là một chuyện tốt, vô cùng có ích đối với hắn.
Chỉ là rất nhanh hắn phát hiện Tiếu Tam Sinh có chút quái dị, đối phương càng chiến càng mạnh, năng lực không phải bình thường.
Lực lượng và Nguyên Thần đều có chút không thể tưởng tượng nổi, có thể đối diện với thần hồn Thánh Chủ.
Mà cuối cùng, hắn còn lấy một loại không hiểu chém chết đối phương.
Chỉ là một kích này qua đi, Tiếu Tam Sinh đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ cần động thủ cũng đủ để mất mạng.
Giết Tiếu Tam Sinh, thần hồn Thánh Chủ cũng là của hắn.
Hưng phấn.
Phát triển này chính là kết cục hắn muốn nhìn thấy nhất.
Mà vào lúc hắn muốn động thủ, giống như có thứ gì đó trấn áp mà xuống, dường như vẫn luôn ở bên cạnh hắn, còn đang nói chuyện với hắn.
"Ngươi cảm thấy hiện tại Tiếu Tam Sinh là người như thế nào?" Giọng nói của Hồng Vũ Diệp truyền đến lần nữa.
Nam tử hắc bào hoảng sợ nói:
"Tiền bối, vãn bối không cách nào phỏng đoán dạng người này, vãn bối chỉ là đi ngang qua nơi này không muốn bị vây lại đây, xin tiền bối thủ hạ lưu tình."
Đối phương liếc qua, hai chân nam tử hắc bào vỡ vụn: "Ta ghét nói chuyện với người không hỏi gì đáp nấy."
Đau nhức kịch liệt đánh tới, nam tử hắc bào thống khổ nói:
"Tiếu Tam Sinh tùy ý làm bậy, bên trong đôi mắt mang theo sự điên cuồng và vặn vẹo, trong lời nói không cách nào phỏng đoán chân ý. Đây là một tên điên thật sự.”
"Tên điên?" Hồng Vũ Diệp nhìn qua nơi xa, khẽ gật đầu, sau đó một lực lượng màu đỏ quét sạch đối phương.
Chỉ trong một chớp mắt, nam tử hắc bào hóa thành tro tàn.
Lúc này Hồng Vũ Diệp nhìn thấy Giang Hạo quay đầu nhìn sang, trong lúc nhất thời đao ý lạnh thấu xương cuốn tới.
Chỉ là trong nháy mắt tiếp xúc ánh mắt, đao ý lập tức biến mất.
Giang Hạo vốn thấy người trong bóng tối không ra, dự định chủ động xuất kích, đột nhiên sững sờ.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới sẽ thấy Hồng Vũ Diệp.
Đao ý lập tức tán đi, không dám đối địch.
Khí tức cũng tiêu tán theo đó.
"Lá gan của ngươi hình như lớn hơn rồi thì phải." Bộ váy đỏ trắng mặc trên người Hồng Vũ Diệp, nàng cất bước đoan trang đi đến trước mặt Giang Hạo rồi nói khẽ.
"Tiền bối nói đùa, vãn bối cũng không biết tiền bối ở đây, nếu không thì tuyệt đối sẽ không dám lỗ mãng." Giang Hạo khom người cung kính nói.
"Ngươi rất thích giả làm Tiếu Tam Sinh?" Hồng Vũ Diệp lạnh lùng nói.
Giang Hạo lắc đầu, vội vàng thu hồi hiệu quả Thiên Diện Bảo Phiến.
Hắn có chút mỏi mệt đứng tại chỗ, tình huống thân thể khiến hắn không thể tùy ý đi lại.
Nếu không cẩn thận thì sẽ thất thố.
Thánh Chủ đúng là không phải bình thường, nếu như chỉ dựa vào một mình thì sẽ không có cách chém được hắn.
Nếu không phải trên người có nhiều thần thông và thần vật thì người lần này chết chính là mình.
Không thể lại giả trang Tiếu Tam Sinh nữa, sẽ dễ dàng tiến vào trạng thái không hề cố kỵ.
Lần này vận khí tốt, lần sau thì không chắc.
"Ngươi không muốn thần hồn Thánh Chủ sao?" Hồng Vũ Diệp ngồi xuống, thuận thế để Giang Hạo pha trà.
Nghe vậy, người kia đầu tiên là pha trà, rồi lại thi triển Chưởng Trung Càn Khôn.
Trong lúc nhất thời, tử khí bao trùm xung quanh, thần hồn màu vàng bị tử khí bao trùm, cuối cùng hóa thành một hạt châu rơi vào trong tay Giang Hạo. Bên trong hạt châu là quang mang màu vàng, chính là thần hồn Thánh Chủ.
Chỉ là thần hồn không có bất kỳ ý thức gì, tựa như vật vô chủ.
Hắn vừa định nhìn cẩn thận, hạt châu liền tự động bay lên, rơi vào trong tay Hồng Vũ Diệp.
Giang Hạo cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể ngồi ở đối diện uống trà.
Vẫn là Cửu Nguyệt Xuân.
Sau khi uống xong, hắn liền lâm vào tu luyện.
Thương thế trên người cũng đang dần dần khôi phục.
Ngày kế tiếp.
Khi hắn tỉnh lại lần nữa, chỉ gặp Hồng Vũ Diệp đang nhìn mặt trời mọc mà ngẩn người.
"Tiền bối?" Giang Hạo nhẹ giọng kêu một tiếng.
Lúc này mặt trời đã hoàn toàn ló dạng.
Hồng Vũ Diệp quay đầu nhìn thoáng qua, nói:
"Vết thương tốt lên chưa?"
"Nhờ phúc của tiền bối, nếu không thì đã đầu một nơi thân một nẻo rồi." Giang Hạo cúi đầu chân thành nói.
Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười, nói:
"Nếu như đã cần nói lời cảm tạ, liền chuẩn bị thêm điểm Cửu Nguyệt Xuân đi.”
"Vâng, điều nên làm." Giang Hạo gật đầu.
Hắn còn có không ít linh thạch, mua được.
Trên mặt Hồng Vũ Diệp xuất hiện nụ cười, nói:
"Ta nhớ ngươi có một loại thuật pháp, tên là Sơn Hải Ấn Ký, đúng không?"
"Đúng là thuật pháp này." Giang Hạo gật đầu lại nói: "Nhưng mà chỉ là thuật pháp bình thường, không có gì cả."
Hồng Vũ Diệp cũng không thèm để ý lời nói của Giang Hạo là nói thật hay là nói dối, mà là lấy thần hồn Thánh Chủ ra rồi nói:
"Dùng thần hồn tẩm bổ thuật pháp, có thể giúp thuật pháp đạt được sự nhảy vọt về chất. Ngươi vì ta làm rất nhiều chuyện, ta cũng không để ngươi làm không công."
Nói xong, nàng để một tờ giấy ở trên bàn rồi nói tiếp:
"Nơi này có phương pháp hấp thu, ngươi có thể thử hấp thu, chờ hấp thu xong thì thực lực sẽ tăng lên."
"Đa tạ tiền bối." Giang Hạo cảm kích nói.
Hắn vốn còn muốn giám định nhìn xem nên hấp thu như thế nào, hiện tại thì không cần nữa.
Phương pháp hấp thu chắc sẽ không quá khó khăn.
Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười.
Giang Hạo không rõ ràng cho lắm, nhưng mà nhìn đối phương đứng lên, hắn vội vàng thu hồi m Dương Thủ Hoàn rồi đi theo.
Đồ vật khác đương nhiên cũng bị hắn thu hồi.
"Hoa của ta như thế nào rồi?" Trên đường đi, Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Đang nhanh chóng trưởng thành." Giang Hạo đáp.
"Ngươi nuôi dưỡng rất dụng tâm?"
"Đồ của tiền bối, vãn bối đương nhiên không dám có chút lơ là.”
"Vậy thứ ta muốn ngươi tìm thì sao?"
"Đã có mục tiêu, chỉ thiếu việc xác định."
"Ta cần tìm cái gì?" Hồng Vũ Diệp quay đầu hỏi.
"Đương nhiên là trang sách Tiên Hiền." Giang Hạo tự tin nói.
Bởi vì tất cả mọi người đều đang chăm chú vào nó, cho nên hắn vẫn nhớ.
Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười: "Như vậy mục tiêu của người là cái gì?"
"Có lẽ ở Kiến Tâm Nhai Tây Bộ." Giang Hạo nói rõ.
"Tây Bộ, Kiến Tâm Nhai?" Hồng Vũ Diệp có chút ngoài ý muốn:
"Chắc chắn?"
"Còn đang xác định." Giang Hạo lắc đầu.
"Vậy thì đi qua xác định, qua chút thời gian nữa ngươi phải ra ngoài." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo có chút khó khăn, nhưng vẫn gật đầu nói phải.
Hắn đã sớm nghĩ đến, cho nên dù là việc phải đi ra ngoài cũng nằm trong dự liệu của hắn.
Chỉ là không biết tình huống bên phía Tây Bộ như thế nào rồi.
Thi thể đến nay còn chưa bộc phát, khiến hắn không có cảm giác an toàn.
Một khi bộc phát thì sẽ có người đi xử lý, tương đối mà nói thì sẽ an toàn hơn, có thể xác định được khu vực cụ thể.
Hiện tại cũng chỉ có thể tránh né dựa vào vận khí và tin tức.
Bọn hắn một đường trở lại sân nhỏ.
Hồng Vũ Diệp nói muốn tắm rửa, Giang Hạo chỉ có thể chuẩn bị nước tắm, sau đó chờ ở bên ngoài.
Trong lúc đó hắn nhìn phương pháp hấp thu, trên đó viết dùng linh thạch có thể làm rung chuyển thần hồn Thánh Chủ, có thể hấp thu một cách nhanh chóng.
Linh thạch?
Bạn cần đăng nhập để bình luận