Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 974: Nữ Ma Đầu: Ngươi Không Ngủ À?

Chương 974: Nữ Ma Đầu: Ngươi Không Ngủ À?
【 Tu vi +1 】
【 Khí huyết +1 】
Giang Hạo lau sạch pháp trượng, trong lòng có chút mừng rỡ.
Mặc dù tần suất ra bọt khí màu lam không có cao như vậy, nhưng mà như vậy đã đủ nhiều rồi.
Mình bây giờ tu vi Vũ Hóa, bọt khí ít là chuyện bình thường. Nếu như tiến vào Đăng Tiên thì sẽ càng thêm ít.
Mặt khác, pháp trượng này đúng là cao minh, vừa ra chính là bọt khí màu lam, đừng nói là màu trắng, dù là màu lục cũng không có.
Sớm biết như vậy, đã không cần để Hồng Vũ Diệp ngủ rồi.
Lau đến nửa đường, Giang Hạo dọn dẹp khăn lau rồi tiếp tục lau. Nơi này bị Thiên Cực Mộng Cảnh Châu ảnh hưởng, cho nên hắn rất cẩn thận. Bởi vì không biết có bao nhiêu thời gian, tốc độ lau cũng có phần nhanh. Mau chóng lau xong để tránh đêm dài lắm mộng.
Chỉ là lúc lau đến cuối cùng lại có chút không nỡ. Lần này lau xong, lại muốn lau tiếp không biết phải chờ bao lâu, nhất là pháp trượng lớn như thế.
Nào có thể tuỳ tiện gặp được.
Hiên Viên Kiếm lúc trước chỉ có nhỏ như vậy, nếu như lớn hơn chắc chắn sẽ không chỉ có chút bọt khí như vậy. Mình không cách nào tới gần Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, nếu không nó lớn như ngôi sao thế kia, lau mấy ngày cũng chưa chắc đã xong. Lau xong hung vật này, tu vi nhất định đột nhiên tăng mạnh.
Một lần cuối cùng.
Giang Hạo lau qua, không có thứ gì rơi ra.
Thấy cảnh này, hắn có chút mất mát.
Một lần cuối cùng mà ra đồ, chuyện này sẽ cực kì hoàn mỹ. Đáng tiếc là không có.
Hắn thở dài một tiếng rồi nhìn xung quanh một chút, quyết định cũng lau một chút. Lỡ như có bọt khí thì sao?
Nhất là đồ mà Đại Thiên Thần Tông để lại.
Một lát sau.
Đáng tiếc, đồ của Đại Thiên Thần Tông không thể lau ra tro bụi. Chuyện này…cũng đành phải thôi.
Giang Hạo thở dài một tiếng rồi đứng lên, muốn quay về bên cạnh bàn.
Chỉ là vừa mới quay người, hắn lập tức dừng bước.
Chỉ thấy Hồng Vũ Diệp không biết đã mở mắt từ lúc nào, một tay chống cằm, nhìn qua hắn, ánh mắt giống như cười mà không phải cười làm người ta kinh ngạc.
"Tiền bối tỉnh rồi sao?" Giang Hạo cẩn thận dò hỏi.
"Ngươi không ngủ sao?" Hồng Vũ Diệp ngồi thẳng, hai tay đặt ở trước người, hỏi.
"Chỗ xa lại nên vãn bối có chút mất ngủ." Giang Hạo đáp.
"Mất ngủ?" Hồng Vũ Diệp hơi nhếch miệng cười, tiếp tục hỏi: "Vậy ngươi đang làm gì?"
"Thấy xung quanh có chút tro bụi, quét dọn một chút." Giang Hạo đáp.
Vừa rồi chỉ xuất hiện bọt khí màu lam, cho nên không đến mức bị phát hiện ra cái gì.
"Ngươi tới nơi này chỉ để quét dọn?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo cúi đầu, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
"Quét dọn xong ngươi dự định làm những gì?" Hồng Vũ Diệp lại hỏi.
"Chờ tiền bối tỉnh dậy rồi ra ngoài tìm kiếm đan dược. Sau đó đi Thiên Linh tộc xem xem có tin tức gì liên quan tới Long tộc hoặc là Vạn Vật Chung Yên hya không." Giang Hạo nói.
Dù sao chỗ bọn họ muốn đi vào đều đặc thù, luôn có một chút thu hoạch mới đúng.
Nhưng mà chỗ kia cần dưới tiên nhân mới có thể đi vào, Hồng Vũ Diệp chắc là sẽ không đi cùng. Có thể an tâm lau thần vật nhưng cũng có phiền phức.
Đó chính là tu vi Vũ Hóa ở bên trong có chút nguy hiểm.
"Ngươi không tò mò về bảo vật của Long tộc sao?" Hồng Vũ Diệp nâng chung trà lên, hỏi.
"Tò mò." Giang Hạo đi tới, nói.
Hồng Vũ Diệp dừng lại, nhướng mày nhìn người trước mắt, cuối cùng không nói gì, tiếp tục uống trà. Chờ uống trà xong, Giang Hạo mới thu dọn đồ đạc, dự định rời khỏi nơi này.
Mặc dù bảo vật của Long tộc lợi hại, nhưng mà không dễ đạt được. Bản thân hắn cũng không có ý định muốn cái gì cả.
Lỡ như mà có liên lụy nhân quả với Long tộc thì sẽ được không bù mất.
Vốn cũng không có thứ gì cần thiết, cần gì phải tốn sức đi thu hoạch chứ? Hắn không cần, Tiểu Li cũng không cần.
Con thỏ càng là như vậy.
Trình Sầu cần, nhưng cũng không phải là hiện tại, hoàn toàn không vội nhất. Chờ hắn có thể Kết Đan rồi lại suy nghĩ cũng không muộn.
Muốn truyền thừa là chuyện cực kỳ dễ dàng đối với Giang Hạo. Bên trong tụ hội có nhiều người như vậy, tùy tiện hỏi một cái đã đủ cho Trình Sầu dùng rồi.
Khi bọn hắn đi vào trước cổng chính, Giang Hạo đột nhiên phát hiện không gian phía sau xuất hiện chấn động.
Ngay sau đó, một thông đạo không gian được đả thông, có người đang đi ra từ bên trong.
"Người Đại Thiên Thần Tông?" Hắn đột nhiên mở miệng.
Lực lượng đã điều động đến mức có thể xuất thủ bất cứ lúc nào.
Đương nhiên, kinh ngạc thì kinh ngạc, động tác trong tay hắn cũng không có dừng lại, cửa lớn đã bị hắn đẩy ra, cũng là thông đạo không gian.
Đi vào sẽ có thể tiến về phòng luyện đan.
Tìm kiếm đồ hắn cần, sau đó có thể rời khỏi nơi này.
"Dừng lại."
Lúc này, thân ảnh người tới còn chưa ổn định đã gọi Giang Hạo lại. Hắn mặc một thân màu đen, vẻ mặt băng lãnh.
"Ngươi gọi ta?" Giang Hạo nhìn qua đối phương, hỏi.
"Các hạ đã động vào thứ gì?" Nam tử hỏi.
"Ngươi cứ nói đi?" Giang Hạo cầm quạt xếp trong tay, ôn hòa nói.
"Các hạ là người nào? Lại có mục đích gì?" Thân ảnh của nam tử gần như đã ổn định, có thể thử đi lại.
Chỉ là, quạt xếp mở ra, hắn cảm thấy một cỗ uy áp.
Lực trấn áp đánh tới, khiến hắn khó mà động đậy.
Đập vào mắt là bốn chữ Thiên Nhân Thiên Diện.
"Mục đích của ta? Rất nhanh các ngươi liền biết." Giang Hạo cười ha ha một tiếng rồi quay người vượt qua cánh cửa.
Cứ để bọn hắn đoán đi, sống ở bên trong lo lắng.
Hồng Vũ Diệp cũng đi theo.
Sau khi hai người biến mất trong cánh cửa, nam tử mới hoàn toàn tiến vào mảnh không gian này. Ngay sau đó, những người khác cũngo tiến vào. Kẻ đến sau nhìn xung quanh, cũng không nhìn thấy bóng người.
"Người đâu?”
"Đi rồi."
"Đi rồi? Là ai?"
"Tiếu Tam Sinh."
Nghe vậy, cả đám có chút ngoài ý muốn.
Tiếu Tam Sinh đi thông đạo đặc thù, cho nên không nằm trong dự liệu của bọn hắn.
Không nghĩ tới hắn lại trực tiếp tới nơi này.
Hơn nữa, còn tiến vào một cách dễ dàng, chuyện này rất không ổn.
"Hắn làm cái gì?"Một nữ tử hỏi.
"Hắn bảo ta đoán." Nam tử tiến vào đầu tiên cau mày.
Đám người ngoài ý muốn, đây là đáp án gì?
"Cứ kiểm tra một chút đã."
Mấy người bắt đầu xem xét bốn phía, rất nhanh liền đưa ra một kết luận, không có vấn đề gì cả. Nếu nhất định phải nói, chính là pháp trượng sạch hơn so với trước đó, giống như vết bẩn đã được lau đi.
Đám người hai mặt nhìn nhau.
Tiếu Tam Sinh trăm phương ngàn kế tiến đến, chắc không phải chỉ để quét dọn vệ sinh đâu ha? Rõ ràng không có khả năng.
"Nhất định là có che giấu mục đích gì đó, nơi này có lẽ chỉ là bắt đầu, chỗ khác mới là phía sau. Tóm lại phải điều động tất cả mọi người cảnh giác Tiếu Tam Sinh.
Không chỉ như thế, mau chóng tìm người giao lưu cùng hắ. Nếu không kế hoạch rất có thể sẽ bị ảnh hưởng lớn. Gọi tất cả nhân viên còn lại tới, bắt đầu nhằm vào Tiếu Tam Sinh và tiến hành phòng bị, giảm bớt một chút kế hoạch. Tóm lại phải phòng bị thêm Tiếu Tam Sinh. Ai cũng không biết hắn sẽ làm cái gì, cũng không biết mục đích của hắn là gì. Nhưng mà có thể xác định một chuyện, Tiếu Tam Sinh là người không bị trói buộc, có thể làm ra bất cứ chuyện gì. Loại người này vô cùng điên cuồng. Nhất là khi hắn còn là người của Vạn Vật Chung Yên. Phấn cuối kế hoạch có lẽ chính là phá hư tất cả. Không thể không phòng.”

Phòng luyện đan.
Sau khi nam tử trẻ tuổi đạt được một viên đan dược thì có chút mừng rỡ, liền định rời đi. Còn chưa đi được hai bước, hắn liền phát hiện ra có chỗ không thích hợp.
Ngay sau đó, có sức mạnh ầm thầm gào thét mà ra.
Hắn vội vàng phòng bị, nhưng mà phía sau còn có sức mạnh phun trào.
Trong lúc nhất thời, hắn bị lực lượng bao trùm.
Ầm ầm!
Nam tử bị đánh bay ra ngoài, hắn thử nắm lấy đan dược. Không có máu tươi, nhưng lực ngưng tụ hình ảnh đã dần trở nên yếu kém. Lực lượng tiêu tán đi rất nhiều. Hắn không dám chần chờ, lập tức muốn thoát đi.
"Muốn chạy trốn?"Dư lão cười lạnh nói:
"Người tiến vào đều không thể rời khỏi nơi này."
Oanh!
Nam tử trẻ tuổi bị một màn ánh sáng ngăn cản. Ngay sau đó có sức mạnh bắn ngược, cả người bay ngược trở về.
Lúc này, hắn miễn cưỡng đứng thẳng, nhìn chằm chằm người trước mắt.
"Đại Thiên Thần Tông?" Hắn lạnh giọng mở miệng.
"Năng lực trận pháp của ngươi không tệ, tại sao lại không tiếp tục thu hoạch đan dược?" Dư lão hỏi.
"Ta không thể chỉ lấy một viên sao?" Nam tử lạnh lùng nói.
"Trước đó thì có thể, hiện tại không được, nơi này là lĩnh vực của chúng ta. Chúng ta nói cái gì thì chính là cái đó, hoặc là nghe chúng ta thì ngươi còn có một chút hi vọng sống. Hoặc là sau khi tiếp nhận tra tấn của chúng rồi nghe theo chúng ta." Nữ tử Đại Thiên Thần Tông cười nói.
Nam tử nhìn về phía ba người, nhếch mép cười:
"Đại Thiên Thần Tông đúng là uy phong."
"Nếu như ngươi là chúng ta, ngươi cũng có thể." Dư lão bình thản nói.
"Các ngươi đi săn ở chỗ này, không sợ có một ngày sẽ trở thành con mồi sao?" Nam tử dữ tợn nói.
Hắn cẩn thận nhiều năm như vậy, không nghĩ tới lại chết tại đây. Hắn không cam tâm.
Hắn đã lấy được đồ, đạt được mục đích trong nhiều năm. Hắn thật sợ không cam tâm khi cứ chết đi như vậy.
"Trở thành con mồi?" Dư lão nở nụ cười, ngạo nghễ nói: "Chúng ta đã ở chỗ này có tự tin tuyệt đối. Tất cả mọi người sẽ thành con mồi của chúng ta."
"Các ngươi đúng là tự phụ, ta sẽ chờ các ngươi ở phía dưới, chờ xem trò cười của các ngươi." Nam tử giận dữ mắng mỏ, sau đó bộc phát ra tất cả lực lượng, muốn tử chiến đến cùng.
Ba người Dư lão cười lạnh, muốn đánh đối phương trọng thương. Chỉ là bỗng có một giọng nói truyền đến từ hư vô.
"Thật là náo nhiệt."
Trong lúc nhất thời, bốn người đều lập tức lui lại.
Chỉ thấy ở trung tâm xuất hiện một vòng xoáy, có hai thân ảnh chậm rãi đi ra. Một người trong đó toàn thân áo trắng cầm quạt xếp, dạo bước đi ra.
Ở bên cạnh hắn là một con chó đang nhìn hằm hằm tứ phương. Mà bên cạnh hắn còn có một nữ tử.
Trúc Cơ viên mãn?
Sau khi vòng xoáy biến mất, Dư lão nhìn nam tử trước mắt, nhất là quạt xếp trong tay hắn: "Tiếu Tam Sinh?"
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn mà nhìn sang.
Là một lão giả râu dài, không có bất kỳ ấn tượng gì, cho nên hắn hỏi một câu:
"Ngươi là ai?
Một câu hỏi đơn giản này lại khiến cho Dư lão cảm thấy bị vũ nhục.
"Lúc trước ngươi gia nhập Vạn Vật Chung Yên gặp ai đã quên rồi?" Dư lão lạnh giọng hỏi.
"Ta quên rồi, trí nhớ của ta không tốt, nhất là người không quan trọng." Giang Hạo bình thản nói.
"Mấy ngày không thấy, năng lực đúng là có tăng trưởng." Trong mắt Dư lão mang theo vẻ băng lãnh, hướng về phía trước:
"Nếu đã như vậy, lão phu sẽ giúp ngươi nhớ lại ký ức lúc đó một chút."
Giờ khắc này, lực lượng cường đại bắn thẳng về phía Giang Hạo.
Lực lượng của đối phương cực kì cuồng bạo, Giang Hạo cảm thấy lọn tóc như muốn bắn ngược.
Là lực lượng phong bạo.
Chỉ trong nháy mắt, lão giả đã tới trước mặt của hắn.
Lực lượng Vũ Hóa viên mãn chấn động tứ phương.
Giang Hạo nhếch miệng lên, tới đúng lúc lắm.
Hắn đã lâu rồi không có động thủ với cường giả có thực lực ngang hàng, đôi mắt khẽ nhúc nhích, tử khí hiện lên. Ngay sau đó, Thiên Đao xuất hiện ở trong tay của hắn.
Đao được vung lên.
Thập Vạn Đại Sơn mang theo đại thế sơn hải trấn áp tới.
Thức thứ hai Thiên Đao, Trấn Sơn.
Trấn Sơn có khắc Sơn Hải Ấn.
Dư lão vốn đang mang theo ngạo nghễ và cảm thấy có thể dễ dàng nghiền ép người trước mắt. Nhưng khi đối phương nâng đao lên, hắn cảm giác sơn hải như trời sập, mang theo đại thế bàng bạc trấn áp xuống.
Loại kinh khủng kia khiến hắn hoảng sợ và e ngại.
Hắn suy nghĩ rất nhanh, nhưng đao trước mắt càng nhanh hơn.
Vào khoảnh khắc hắn đang suy nghĩ e ngại, đao đã chém qua thân thể của hắn.
Giờ khắc này, hắn cảm thấy thân thể không có chút biến hóa nào, nhưng mà… Suy nghĩ đã dừng lại.
Lúc này, Giang Hạo đứng tại chỗ, mà Dư lão cũng đang đứng thẳng phía trước.
Thấy thế, Thiên Đao trong tay Giang Hạo lại biến thành quạt xếp.
Quạt xếp mở ra, nhẹ nhàng phẩy về phía trước một cái.
Soạt~
Thân thể Dư lão rạn nứt, làn da biến mất, thân thể hóa thành vô số bột phấn. Thậm chí còn nhiễm hai người Đại Thiên Thần Tông còn lại. Nhưng mà bọn họ đều không dám động đậy một chút nào.
Lúc này, Giang Hạo mới cười hỏi bọn hắn: "Cho nên, hắn là ai vậy?"
Giọng nói mang theo ý cười ôn hòa đã kéo hai người về hiện thực.
Dư lão chết rồi.
Chết trước mặt bọn hắn với một tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi. Bị Tiếu Tam Sinh mà bọn hắn không coi trọng giết chết với một đao.
Không có bất kỳ khó khăn gì.
"Không, không biết." Nam tử Đại Thiên Thần Tông hoảng sợ nói.
"Đúng, đúng, chúng ta không biết hắn, hắn vừa rồi đã bức bách chúng ta, muốn chúng ta làm việc giúp hắn." Nữ tử Đại Thiên Thần Tông nói theo.
"Thật sao?" Giang Hạo cười nói:
"Vậy phòng luyện đan này là của các ngươi sao?"
"Không, không phải." Bọn hắn liền vội vàng lắc đầu.
"Ý là ta có thể lấy đồ đi?" Giang Hạo lại hỏi.
"Đương, đương nhiên." Nữ tử gật đầu.
"Các ngươi biết Xích Vũ Thần Đan đặt ở chỗ nào không?" Giang Hạo khách khí hỏi.
Hai người trong lúc nhất thời có chút bối rối, bọn hắn không biết.
"Không biết?" Giang Hạo hỏi.
Câu hỏi đơn giản này lại khiến cho hai người hoảng sợ bất an.
"Ta, ta biết." Lúc này, nam tử trọng thương phía sau lên tiếng.
Giang Hạo quay đầu, phát hiện Nguyên Thần của đối phương không được lạc quan cho lắm, nhưng mà chưa đến nỗi chết.
"Ở đâu?" Hắn hỏi.
Nam tử lập tức đi đến trước một giá đỡ trong chỗ sâu của phòng luyện đan, chỉ vào ngăn chứa ở giữa rồi nói: "Nơi này, nhưng mà không dễ lấy ra.”
Giang Hạo đi tới, phát hiện nơi này có một cái bình trong suốt, bên trong có một viên đan dược màu đỏ có hoa văn.
Đúng là Xích Vũ Thần Đan.
Hắn nhẹ nhàng đụng vào, không cách nào cầm tới.
Suy tư một lúc, hắn lấy vảy rồng ra.
Lần này, vảy rồng dung nhập vào trong kết giới, Giang Hạo thuận thế lấy đan dược ra, dễ dàng hơn dự đoán nhiều.
Sau khi lấy được đan dược, hắn nhìn về phía người xung quanh, nói: "Ta có thể đi được chứ?"
"Đạo hữu nói gì vậy chứ, đây là tự do của đạo hữu." Hai người Đại Thiên Thần Tông lập tức sợ hãi.
"Tiền bối, ta có thể đi ra ngoài cùng ngài không?" Nam tử trọng thương cầu xin.
Giang Hạo nhìn qua đối phương, mỉm cười: "Đi thôi."
Sau đó, hắn cất bước đi ra, kết giới nơi này đã bị hai người kia đóng lại. Nếu như lúc này còn không chịu mở thì bọn hắn chính là không biết sống chết.
Chờ Giang Hạo rời đi, hai người mới nhận được tin tức từ Đại Thiên Thần Tông.
Nói rằng Tiếu Tam Sinh có khả năng xuất hiện tại bất kỳ chỗ nào, nhất định phải chú ý cẩn thận. Đối phương có mục đích không rõ, cần gia tăng nhân thủ cảnh giác.
Hai người cảm thấy đắng chát, nhưng lại có chút may mắn.
Trong chớp nhoáng này, cái tên Tiếu Tam Sinh đã được bọn hắn nhớ kỹ, không thể quên…
---
Thiên Âm Tông.
Trước mi tâm của Mính Y tiên tử có một ánh sáng xuất hiện.
Nàng biết đó là dấu hiệu đối phương giáng lâm.
Dù trên người nàng có rất nhiều vật trấn áp, nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản vị kia đến.
"Rốt cuộc phải làm sao bây giờ? Hắn nhất định sẽ đến trong ba ngày này."
Nàng đã dùng tất cả biện pháp nhưng vẫn không thể tìm được phương pháp phá giải.
Ba ngày căn bản là không đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận