Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1290: Thiên Hương Đạo Hoa Ở Trong Tay Ai, Mọi Người Đều Đã Biết 2

Chương 1290: Thiên Hương Đạo Hoa Ở Trong Tay Ai, Mọi Người Đều Đã Biết 2
Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Mộc Long Ngọc tới đây để trả nợ, đây là lựa chọn chung của Thập Nhị Thiên Vương. Nhưng mà ở chỗ này, hắn không cách nào nói kỹ càng, cuối cùng chỉ nói một câu.
"Lần này tới là vì thực hiện lời hứa."
Thực hiện lời hứa, Giang Hạo có thể hiểu rõ ý nghĩa của những lời này.
Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, là bởi vì có Tiếu Tam Sinh trợ giúp. Hiện nay, muốn đến thanh toán thù lao.
Theo lý thuyết đây là hai bên lợi dụng lẫn nhau, đối phương không cần thanh toán cái gì. Nhưng người khác không biết, hắn cũng không có ý định thông báo. Hắn cuối cùng chỉ là gật đầu, bày tỏ mình sẽ hỗ trợ chuyển lời. Những chuyện khác không cần nói nhiều. Đối phương chắc là cũng biết, mình chỉ có thể hỗ trợ truyền lời.
"Đạo hữu thì sao?" Mộc Long Ngọc hỏi.
Giang Hạo khẽ lắc đầu:
"Thiên Vương khách sáo rồi, tại hạ thực lực quá thấp."
"Đạo hữu nói đùa." Mộc Long Ngọc lập tức nói: "Rất nhiều chuyện đều dựa vào đạo hữu."
Trong câu này mang theo rất nhiều hàm nghĩa. Ví dụ như đạo lữ của hắn Mịch Linh Nguyệt, cùng con của hắn Mộc Ẩn, đều cần Giang Hạo trợ giúp.
Cân nhắc đến những chuyện này, Giang Hạo chỉ nói là muốn học phù văn. Chuyện này liền cần Mịch Linh Nguyệt.
Mộc Long Ngọc đương nhiên là sẽ không từ chối chuyện này. Nhưng hắn vẫn cảm thấy bản thân mình nỗ lực quá ít, nhưng cũng không tiện nói nhiều. Người trước mắt chắc là không thiếu gì cả, chỉ là thuận miệng muốn một chút mà thôi. Nếu cứ nhắc mãi thì sẽ không được thích hợp cho lắm.
Sau đó, Giang Hạo mới lần nữa quan sát kỹ tầng thứ năm.
Vị trí thứ nhất vẫn là Trang Vu Chân. Vị trí thứ hai vẫn là trống không. Vị thứ ba là Mịch Linh Nguyệt. Vị trí thứ tư là Đề Đăng đạo nhân. Vị thứ năm Nhan Thường. Vị thứ sáu Trang Đông Vân. Vị thứ bảy Thi Hải lão nhân.
Còn có sáu người, đúng là không có chút biến hóa nào.
Sau khi đưa bàn đào cho những người này, Giang Hạo quan sát Trang Đông Vân. Hắn chưa từng hỏi nhiều, trực tiếp lựa chọn giám định.
【 Trang Đông Vân: một thành viên thuộc Thượng Tam Thiên của Đại Thiên Thần Tông, tu vi bị Vô Pháp Vô Thiên Tháp làm tan rã, còn lại Nguyên Thần trung kỳ. Bình chướng tinh thần bị phá, nội tâm vô cùng tuyệt vọng, một lòng muốn chết. Mặc dù biết làm thế nào để làm dịu thần hồn tổn thương nhưng mà lại không muốn nói ra , chỉ muốn nhanh chóng chết đi, nhất là khi phát hiện ký ức phong ấn đang dần dần khôi phục, chẳng mấy chốc sẽ nhớ lại người quan trọng tại hải ngoại, nhất là hai cái tên Tả Nguyên và Gia Cát Thiên Thạch. 】
Nhìn thần thông phản hồi, Giang Hạo có chút cảm khái.
Mình đã lâu rồi không có dùng tin tức để uy hiếp người của nơi này. Không nghĩ tới vẫn cần làm như vậy.
Đáng tiếc là không có trực tiếp đạt được kết luận, nếu không thì đã có thể lấy biện pháp của mình thông báo cho Ngân Sa sư tỷ. Nhưng đối phương có biện pháp, mình cũng đành phải nói thêm mấy câu nữa.
Sau đó hắn vẫy vẫy tay, nói khẽ: "Tiền bối có thể tới gần một chút hay không."
Đột nhiên ngoắc tay khiến cho mấy người đang ăn bàn đào đều cảm thấy sững sờ.
Trang Vu Chân và Mịch Linh Nguyệt đều choáng váng, làm sao vừa đến đã ngoắc tay rồi?
Đã lâu rồi không thấy cái ngoắc tay của Vương.
Lúc này Nhan Thường và Thi Hải lão nhân cũng là lòng còn sợ hãi. Bọn hắn đều từng bị ngoắc tay.
Trang Đông Vân nhìn thấy đối phương đột nhiên ngoắc tay thì lập tức nhìn xung quanh. Nàng có thể cảm nhận một cách rõ ràng dáng vẻ của tất cả mọi người đều thay đổi, trong chờ mong mang theo một chút lo lắng. Nàng không cách nào biết được bọn hắn chờ mong cái gì, lại lo lắng cái gì.
Do dự một chút, nàng vẫn tới gần phía trước.
Bởi vì tới gần phía trước thì đối phương sẽ nhỏ giọng, nếu như là nguy hiểm, nàng không hi vọng bị những người khác nghe được.
Giang Hạo thấy nàng phối hợp như thế, đương nhiên là nhẹ nhàng nói ra hai cái tên kia.
Hắn không biết được đối phương sẽ để ý chừng nào. Có thể uy hiếp hay không cũng là một chuyện khác.
Giọng nói vừa rơi xuống, Trang Đông Vân vốn còn ôm hi vọng chợt vô lực ngồi dưới đất.
Giang Hạo nhìn qua nàng, không lên tiếng nữa, quay người rời đi. Hắn cũng không muốn khó xử người ta, nhưng mà luôn có chuyện khiến hắn phải làm như vậy. Những chuyện này cũng là vì chính mình. Nếu nói là ích kỷ, như vậy có thể xác định, mình là người rất ích kỷ.
Giang Hạo rời đi.
Trong đôi mắt của Trang Đông Vân có chút tuyệt vọng, lòng muốn chết càng thêm mãnh liệt. Hơn nữa, ký ức trong đầu nàng càng nhiều khiến cho nàng có chút thống khổ.
Cuối cùng nàng nhìn về phía Mộc Long Ngọc, nói: "Mộc Thiên Vương, có thể mời người đem ngươi vào tháp tới không? Nói là ta có biện pháp, nhưng ta cũng có một yêu cầu, yêu cầu nhất định."
Nàng không muốn tiếp tục sống nữa. Còn sống sẽ bị biết được bí mật, khôi phục càng nhiều càng có khả năng bị phát hiện.
Ngân Sa tiên tử tới.
Sau khi nàng biết được hết thảy liền mang Trang Đông Vân đi. Sau đó không còn trở lại nữa.
---
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Đầu tháng chín.
Gần hai tháng đã qua.
Giang Hạo nghe nói mấy người sư phụ có chuyển biến tốt đẹp. Trang Đông Vân đã phối hợp. Nhưng người Vô Pháp Vô Thiên Tháp cũng không nói rõ kết cục cuối cùng của nàng.
Giang Hạo cũng chưa từng hỏi nhiều.
Điều đáng ăn mừng chính là, Phong Dương khôi phục, nhà ăn xuất hiện lần nữa dưới sự hướng dẫn của hắn.
Tiểu Li cũng không cần bắt cá, tất cả mọi người đều có cơm ăn.
Trong lúc đó, Tiểu Li còn dùng món canh cá để tranh công, nói mình giúp Phong sư huynh nhiều như vậy, khẳng định có thể đổi thêm vài bữa cơm. Sự thực là, thật sự có thể.
Giang Hạo cũng chưa từng để ý đến chuyện của những người này.
Đều không phải là trẻ con nữa, chờ tông môn ổn định, có thể thử phóng sinh.
Giữa trưa.
Giang Hạo phát hiện Mật Ngữ Thạch Bản xuất hiện động tĩnh. Xem thì cũng không phải là tụ hội.
Mà là Đan Nguyên tiền bối đưa tin tức liên quan tới Sơ Dương Lộ.
Sau khi đọc xong, lông mày Giang Hạo không khỏi nhíu chặt.
Giá ban đầu của Sơ Dương Lộ chính là mười vạn một tiền, nhưng mà sau đó phát hiện trà thành thục đang dần yếu đi, tuổi thọ cũng có hạn, cuối cùng biến thành hai mươi vạn một tiền.
Nhưng mà hai mươi vạn thì dù có tiền cũng không mua được.
Chút trà như vậy căn bản là không thể bán nhiều, không ngừng có người tăng giá để mua sắm.
Sau đó bắt đầu đấu giá.
Tăng thêm từ ba mươi vạn, một đường tăng tới sáu mươi vạn.
Những năm gần đây đại thế mở ra, sản lượng Sơ Dương Lộ dường như cũng tăng lên đôi chút. Mà lượng nhu cầu lại tăng lên gấp bội, nhất là khi rất nhiều tiên nhân xuất hiện, hành tẩu Tu Chân Giới. Bọn họ đều cảm thấy hứng thú đối với lá trà có tác dụng đối với tu vi và ngộ đạo tâm cảnh như Sơ Dương Lộ. Giá cả từ sáu mươi vạn lên tới một trăm hai mươi vạn.
Là giá đấu giá. Nhưng đấu giá một chút liền không còn nữa.
Người đạt được từ đấu giá căn bản là sẽ không bán lại lần hai, cho nên dưới tình huống bình thường… không mua được.
Giang Hạo có chút mộng, sao còn tăng gấp bội rồi, còn bán nhanh như vậy.
Trước đại thế là sáu mươi vạn, sau đại thế liền một trăm hai.
Lá trà gì mà có thể bán đắt như thế?
Hắn uống qua hai lần, lá trà tuy tốt, nhưng cũng không có tốt đến mức giá trị một trăm hai mươi vạn.
Sáu mươi vạn đều là miễn cưỡng.
Mặc dù Thiên Thanh Hồng và Cửu Nguyệt Xuân kém một chút, nhưng cũng không có chênh lệch nhiều như vậy.
Nghĩ như vậy, hắn nhìn thấy một câu trong tư liệu.
Giá của Cửu Nguyệt Xuân và Thiên Thanh Hồng cũng lần lượt tăng gấp bội.
Giá bán Cửu Nguyệt Xuân bình thường đã đạt tới ba vạn tám.
Giang Hạo: "…"
Sau khi đại thế đến liền tăng giá khoa trương như vậy sao? Bùa chú của mình có vậy không?
Hắn quan sát bốn phía, sau đó đạt được sự thật kinh người.
Không có tăng, còn giảm xuống.
Giang Hạo: "…"
---
Đọa Tiên tộc.
"Lão già kia cuối cùng đã đi." Một vị lão giả chau mày, sau đó nói với thanh niên bên cạnh:
"Hiện nay Tiếu Tam Sinh đã trở thành đệ nhất cổ kim, có người đang giúp hắn, muốn tìm ra được càng thêm khó khăn. Nhưng mà trước mắt không vội mà tìm, chúng ta còn chưa ra ngoài. Nghe nói Thiên Hương Đạo Hoa đã xuất hiện, nhất định có người đi tìm. Đi qua hợp tác với người khác, sau đó xem xem bên kia có vị trí của Cửu U hay không. Chỗ có thần hoa dễ dàng hấp dẫn Cửu U. Cũng đi hải ngoại một chuyếm, xem xem Long tộc phải chăng đã xuất hiện. Nếu như có thì nghĩ biện pháp dẫn tới vị trí của Thiên Hương Đạo Hoa. Nhân Hoàng sớm đã chết đi, Long tộc và bọn ta đều có thân phận cao quý, không có lý do còn đi giúp nhân tộc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận