Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1115: Rốt Cuộc Có Phải Là Vương Của Hải La Ra Tay Hay Không

Chương 1115: Rốt Cuộc Có Phải Là Vương Của Hải La Ra Tay Hay Không
Vô Pháp Vô Thiên Tháp xuất hiện bạo động khiến cho rất nhiều người không ngờ tới.
Cho dù là người tuần tra cũng đều không nghĩ tới.
Bọn họ vốn định đi qua nhìn một chút cho có lệ, nào nghĩ đến lại có người kêu thảm, mà còn không phải một người.
Là một đám.
Trang Đông Vân và đám người Đại Thiên Thần Tông.
Tiếng kêu tê tâm liệt phế kia làm cho tất cả mọi người kinh hãi không thôi.
Người Vô Pháp Vô Thiên Tháp lập tức mời Ngân Sa tiên tử tới.
Mà người ở bên trong thì hai mặt nhìn nhau.
Cho nên, đã xảy ra chuyện gì rồi?
"Ta vừa rồi không có chú ý, các ngươi chú ý không?" Mịch Linh Nguyệt hỏi.
Trang Vu Chân lắc đầu: "Ta cũng không có chú ý, chỉ là nghe thấy bên kia cãi lộn, vốn cho rằng không có gì. Không nghĩ tới lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy."
"Số sáu, ngươi có nhìn thấy không?" Mịch Linh Nguyệt hỏi Thi Hải lão nhân.
"Có thấy." Thi Hải lão nhân cũng không có tự cao tự đại nữa.
Sau khi bị Vương của Hải La ngoắc tay, bọn hắn đều là một loại người. không cần thiết phải so cao thấp.
Lúc nhìn thấy vương của Hải La, không có người nào dám nói chuyện lớn tiếng. Cho dù là Nhan Thường cũng là như thế. Trước đó, nàng từng nói muốn lợi dụng Kim Đan này, đáng tiếc là hiện tại không còn dám nhắc đến chuyện này.
Bọn hắn không kêu gào giống Hải La, nhưng cũng giống với Hải La, lúc nên nhỏ giọng nói chuyện thì sẽ nhỏ giọng nói chuyện.
"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?" Đề Đăng đạo nhân hỏi.
"Phù lục." Thi Hải lão nhân nói:
"Trong miệng Băng Tinh có một tấm phù lục, chắc là Trị Liệu Phù, trực tiếp dùng ở trên người Trang Đông Vân, sau đó đối phương liền hét thảm."
"Trị Liệu Phù?" Trong lúc nhất thời đám người hơi nghi hoặc một chút. Trị liệu Phù tại sao có thể có loại hiệu quả này?
"Các ngươi nói xem chuyện này liệu có liên quan tới Vương của Hải La không?" Mịch Linh Nguyệt đột nhiên hỏi.
Những người khác không cách nào trả lời vấn đề này.
Lần này không phải là thủ đoạn của vương của Hải La mà là Băng Tinh ra tay.
Hơn nữa, phù lục còn giấu kỹ như thế.
Nếu như là vương của Hải La, sao lại đến mức phiền toái như vậy?
Chỉ là nếu suy nghĩ sâu xa thì đúng là có loại khả năng này. Phá vỡ bình chướng, đây cũng không phải là tình huống bình thường.
Đối với Đại Thiên Thần Tông mà nói, quả thực là chuyện có tính hủy diệt.
Mịch Linh Nguyệt rũ mắt, không biết suy nghĩ gì. Có lẽ là nghĩ đến trung tâm tinh thần ở trên người mình.
Lúc này, Ngân Sa tiên tử tới.
Nhìn thấy đám người hoảng sợ kia, nàng không khỏi nhăn mày, sau đó hỏi thăm đã xảy ra chuyện gì.
Không ai muốn phản ứng đến nàng.
Thực lực của Ngân Sa tiên tử rất cao, nhưng lại hoàn toàn không đáng chú ý ở chỗ này. Không ai cho nàng mặt mũi cả.
"Cần ta mời Vương của Hải La đến không?" Ngân Sa tiên tử hỏi.
Tại tầng thứ năm, danh vọng của Vương của Hải La là cao nhất.
Quả nhiên, Đề Đăng lập tức mở miệng:
"Ta nói, tất cả mọi người đều là đồng môn."
Ai là đồng môn với ngươi? Đám người xem thường, nhưng mà cũng không nói gì thêm.
Ngân Sa tiên tử càng không nhiều lời, những người này cũng không phải là người bình thường, rất khó ở chung. Nếu như không phải có Giang Hạo ở đây, căn bản là không thể hỏi được quá nhiều thứ.
Sau đó, Đề Đăng đạo nhân nói lại chuyện vừa xảy ra.
"Nói cách khác Băng Tinh dùng một tấm bùa chú phá vỡ bình chướng tinh thần?" Ngân Sa tiên tử hỏi.
Đám người gật đầu.
Mặc dù có chút khó có thể tin nổi, nhưng mà đúng là như vậy. Còn là loại phù lục phổ thông như Trị Liệu Phù nữa.
Sao lại có thể như thế được? Đây chính là suy nghĩ của Ngân Sa tiên tử.
Sau đó nàng nhìn về phía Băng Tinh.
Trong mắt đối phương có sát ý, giống như muốn giết người bên cạnh.
"Ngươi tại sao lại động thủ?" Ngân Sa tiên tử hỏi.
"Nàng mắng bạn của ta." Băng Tinh nghiêm túc nói.
Mọi người đều biết bạn của Băng Tinh là con thỏ, yêu sủng của Giang sư đệ.
"Bùa chú của ngươi…" Ngân Sa tiên tử vốn định hỏi thăm tình huống, chỉ là lời đến khóe miệng lại nuốt xuống.
Không thể hỏi.
Nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà chuyện này không bình thường.
Lúc này, nàng nhìn về phía Trang Đông Vân: "Chịu nói chưa?"
Đối phương hoảng sợ: "Không thể nào, tại sao một tấm Trị Liệu Phù lại có thể phá vỡ bình chướng tinh thần? Tuyệt đối không có khả năng, Băng Tinh, ngươi rốt cuộc đã làm cái gì?"
Người kia chỉ đáp lại một câu muốn giết ngươi.
Ngân Sa tiên tử chỉ hỏi thăm hai câu, có thể xác định được bình chướng tinh thần đã bị phá.
---
Bạch Nguyệt Hồ.
Ngân Sa tiên tử đứng trong sân, cúi đầu cung kính nói:
"Chưởng môn, chuyện đã xảy ra chính là như vậy. Hiện nay bình chướng tinh thần đã bị phá, phía sau nên làm như thế nào?"
Bình chướng tinh thần cũng không phải là thứ bình thường, phá vỡ tuyệt không đơn giản như thế.
Bọn hắn đúng là muốn phá vỡ, nhưng mà không phải là phá vỡ một cách dễ dàng như vậy.
Bạch Chỉ đứng dậy, một đường đi đến bên ngoài bên hồ, trầm giọng nói: "Bao nhiêu người biết?"
"Tất cả mọi người ở tầng thứ năm, mặt khác chính là ta." Ngân Sa tiên tử nói.
"Không, chắc là còn có một người." Bạch Chỉ thở dài nói: "Có nhục cùng nhục, Hồ Nguyệt Tiên chắc là cũng biết.
"Phiền toái."
Thực lực của Hồ Nguyệt Tiên quá mạnh, bọn hắn căn bản là không có biện pháp.
"Vậy nên làm sao bây giờ?" Ngân Sa tiên tử hỏi.
Thì ra phá vỡ bình chướng tinh thần lại phiền phức nhiều hơn so với dự đoán.
"Băng Tinh gần đây tiếp xúc với ai?" Bạch Chỉ hỏi.
"Đệ tử không dám hỏi." Ngân Sa tiên tử trả lời.
Chuyện này không biết liệu có liên quan tới Giang sư đệ hay không, lỡ như có liên quan thì chuyện này không thích hợp hỏi.
"Ừm, không cần hỏi, cứ coi như không biết, sau đó bắt đầu chú ý đến động tĩnh của Đại Thiên Thần Tông rồi chờ tin tức của ta." Bạch Chỉ nói.
"Vâng." Ngân Sa tiên tử gật đầu.
Bạch Chỉ không dám lưu lại, nhanh chóng biến mất.
Lúc xuất hiện lần nữa đã ở trong Bách Hoa Hồ.
Lúc này, một nữ tử váy đó đang an tĩnh đứng thẳng bên hồ, khí tức của nàng dung nhập vào trong bách hoa, cả người giống như đang cộng hưởng với xung quanh.
Một loại áp lực vô hình xuất hiện.
Trong lòng Bạch Chỉ cảm thấy khiếp đảm, lại tới đây, khiến nàng có một loại cảm giác đáng sợ. Giống như trời đất có thể đổ sụp bất cứ lúc nào.
Nàng cũng không dám thở quá mạnh.
"Chưởng giáo." Bạch Chỉ cúi đầu cung kính mở miệng.
"Chuyện gì?" Hồng Vũ Diệp vẫn đứng ở bên hồ, chưa từng quay đầu.
"Bình chướng tinh thần bị phá, Đại Thiên Thần Tông chắc là sẽ để mắt tới chúng ta." Bạch Chỉ mở miệng nói.
"Ngươi có suy nghĩ gì?" Giọng nói của Hồng Vũ Diệp truyền đến.
"Đại Thiên Thần Tông đều có một ít thanh danh ở khắp các nơi, nhưng mà đều không xuất chúng, nhưng mà thực lực của bọn hắn là không thể nghi ngờ. Nếu như thật sự nhằm vào chúng ta thì ảnh hưởng sẽ không nhỏ. Nhất là khi thực lực tông môn chúng ta đang khiếm khuyết. Nếu như có thể, thuộc hạ muốn hợp tác cùng bọn hắn, nhưng mà đắn đo không rõ là ai đã phá vỡ bình chướng tinh thần." Bạch Chỉ thận trọng nói
Hợp tác với Đại Thiên Thần Tông là biện pháp tốt nhất.
Mà điều kiện hợp tác là, nàng muốn bản thể của Phong Hoa đạo nhân.
Không có thua thiệt gì cả, có bị đối phương giẫm một cước cũng không ngại. Đạt được lợi ích lại để lợi ích cân bằng là đủ.
Bởi vì lần này là Băng Tinh động thủ, cho nên là có điều kiện hợp tác. Nhưng chỉ sợ người phía sau Băng Tinh có liên quan tới Giang Hạo.
Tầng thứ năm cho tới bây giờ là thiên hạ của Giang Hạo.
Mặc dù hiện tại hắn không có xuất thủ, nhưng mà không có nghĩa là người sau lưng hắn không có xuất thủ. Không cẩn thận không được.
"Ngươi cảm thấy người động thủ sẽ là ai?" Hồng Vũ Diệp quay đầu nhìn về phía Bạch Chỉ.
Người kia trầm mặc.
"Ngươi tự quyết định chuyện này đi." Hồng Vũ Diệp nói.
"Vâng." Bạch Chỉ gật đầu, cuối cùng nàng lại nói:
"Đã có người bắt đầu tiếp xúc với Thiên Uyên, có lẽ không bao lâu nữa sẽ có tin tức."
"Người đi là ai?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Thủ tịch thứ bảy, Đoạn Tình Nhai Bạch Dịch, Luyện Thần viên mãn." Bạch Chỉ giải thích:
"Thiên Uyên có chút kỳ quái, không phải người đặc thù sẽ không thể tiến vào. Những người khác không thể đi lên, chỉ có Bạch Dịch là có thể."
Bạn cần đăng nhập để bình luận