Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1557: Công Chúa Mười Tám Tuối B... Ỉ

Chương 1557: Công Chúa Mười Tám Tuối B... ỈChương 1557: Công Chúa Mười Tám Tuối B... Ỉ
 
 Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
 
 Trang Vu Chân đi bộ vào phía trước tháp. Nhưng mà lầy tu vi của hắn, không đi được mầy bước đã đến. Ngân Sa tiên tử còn chưa hổi báo xong, đã bị người trông coi gọi trở về.
 
 Bạch Chỉ cũng đi theo.
 
 Nghe được Ngân Sa tiên tử báo cáo, nàng cũng có chút ngoài ý muốn. Trang Vu Chân thế mà chạy trốn. Nhưng mà, bọn họ vồn đang dự định thả người, chỉ là đổi phương không chịu rời đi. Hiện tại đột nhiên lại chạy khiển nàng có chút không nghĩ ra.
 
 Cũng không phải là quá quan trọng, chỉ là cảm thấy kỳ quái.
 
 Hơn nữa, Vô Pháp Vô Thiên Tháp không có ngăn lại, càng kì quái hơn. Chuyện này nên hỏi thăm Chưởng giáo một chút, nhưng không phải là hiện tại, trước tiên cần phải xử lý xong chuyện này đã.
 
 Chỉ là rất nhanh, đã có người báo cáo nói Trang Vu Chân trở về. Hơn nữa còn không phải là tu vi bình thường, đổi phương nói hắn đã Chân Tiên. Điều này để Bạch Chỉ không thể không tự mình đi qua. Khi đi tới, phát hiện đôi phương thật sự đã Chân Tiên.
 
 "Bạch Chưởng môn." Trang Vu Chân thi lê gặp mặt.
 
 "Trang đạo hữu." Bạch Chỉ nhìn người trước mắt, lúc này đổi phương vân đang mặc quần áo của Vô Pháp Vô Thiên Tháp: "Trang đạo hữu muốn làm gì?"
 
 Bây giờ đối phương là Chân Tiên, tu vi bực này tuyệt đối không phải là người mà nàng có thể tùy ý năm bắt.
 
 Tông môn ngoại trừ Chưởng giáo và người Minh Nguyệt Tông trần thủ ra thì không có ai có thể ngăn được hãn.
 
 Cho nên chỉ có thể đàm phán, không thể động thủ.
 
 "Là như vậy, ta tới chỉ là muốn hỏi làm như nào để giữ vững tu vi và tiền vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp. " Trang Vu Chân nghiêm túc nói:
 
 "Ta là một người tự do, cũng không có mồi thù truyền kiếp gì với tông môn cả, cho nên muốn ở lại Vô Pháp Vô Thiên Tháp, nhưng hi vọng có thể giữ lại tu vi. Nếu như có cần, ta cũng có thể giúp quý tông môn chống lại kẻ địch. "
 
 "Vì sao lại phải ở lại bên trong?" Bạch Chỉ hơi nghi hoặc.
 
 Đám người bên trong đều không bình thường. Những người khác đều không muốn hướng vào trong, những người này thì đếu ước gì được ở lại bên trong.
 
 Trang Vu Chân, Hải La Thiên Vương, Mịch Linh Nguyệt, Để Đăng đạo nhân, tất cả đều không muốn rời đi. Còn về Phong Hoa đạo nhân, nàng là không dám rời đi, vừa rời đi thì sẽ phải chết.
 
 "Bên trong rất tốt." Trang Vu Chân nói.
 
 Bạch Chỉ suy tư một lát, gật đầu _ nói: "Được, nhưng mà đi vào thì dê nhưng ra lại khó, hi vọng ngươi có thể rõ ràng. Dù cho tu vi của ngươi được giữ lại thì cũng không phát huy ra được. "
 
 "Có thể." Trang Vu Chân thở phào một cái.
 
 Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, Trang Vu Chân hỏi: "Ta có thể đi lên chưa?"
 
 Ngân Sa tiên tử nói: "Ta đưa ngươi lên."
 
 Nhớ lại hai trắm năm trước, Ngân Sa tiên tử còn cẩm roi quất đồi phương. Bây giờ lại như vậy, đúng là khiển cho người ta không hiểu nổi.
 
 Bạch Chỉ nghi hoặc, cũng không có hỏi nhiều.
 
 Nàng có hỏi tại sao đối phương lại xông ra ngoài. Đồi phương chỉ nói là bởi vì lúc trước có chuẩn bị, một chút xúc động cho nên liền đi ra ngoài.
 
 Điều này khiến Bạch Chỉ hơi ngoài ý muôn, chuẩn bị gì mà có thể rời khỏi được Vô Pháp Vô Thiên Tháp? Nàng lập tức kiểm tra một chút, phát hiện Vô Pháp Vô Thiên Tháp đã được nới lỏng một chút.
 
 Có thể vô thanh vô tức làm đến loại tình trạng này, chỉ có Chưởng giáo. Chưởng giáo nhúng tay?
 
 Nàng không xác định, nhưng cũng nên hổi báo một chút.
 
 Sau khi xác định xong các loại tình huông bên này thì sẽ đi báo cáo. Cùng lúc đó.
 
 Trang Vu Chân được đưa tới tầng năm Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
 
 "Lão tạp mao không còn nữa, nếu không phải do hắn chạy nhanh, bản Thiên Vương chỉ dùng một tay thôi đã có thể bóp chết hắn." Hải La Thiên Vương tiếc hận nói:
 
 "Đáng tiếc, hắn chưa từng được nhìn thây bản Thiên Vương xuât thủ. Ta đã nói rồi, ta hai tay đút túi, cũng có thể khiền cho hắn nhận biết cực hạn, một ánh mắt cũng đủ khiển cho hãn không đứng dậy nổi."
 
 Tiếng bước chân đột nhiên truyền đến.
 
 Ngân Sa tiên tử mang theo Trang Vu Chân tiền đền.
 
 Nhìn thấy người, Hải La Thiên Vương cười nhạo nói: "Ô, lão tạp. mao chạy trổn thât bại rồi? Có cần bản Thiên Vương biểu diễn làm sao để đi ra ngoài cho người xem không?"
 
 Lúc này mấy người Mịch Linh Nguyệt cũng là ngoài ý muốn: "Lão Trang, sao ngươi lại trở về rồi?" "Bi vào đi." Ngân Sa tiên tử mở cửa, nói.
 
 Trang Vu Chân cũng không vội, hắn nhìn về phía Hải La Thiên Vương, nói: "Tiểu tạp toái, ngươi không phải nói chỉ cần một tay là có thể bóp chết ta sao? Ngươi không phải nói hai tay đút túi chính là cực hạn nhận biết của sao? Ngươi không phải nói muốn cùng ta tới một trận sao? Đi ra, ta sẽ thỏa mãn ngươi. " Nghe vậy, mọi người giật mình. Hải La Thiên Vương cười lạnh nói: "Lão tạp mao, ngươi thì tính là cái gì? Bản Thiên Vương đường đường là Nhân Tiên, vô địch thê gian, ngươi có thể đánh cùng ta sao?" Ngân Sa tiên tử cũng không vội, bình tĩnh nhìn Hải La Thiên Vương, nói: "Thiên Vương không biết sao? Trang tiền bối đã là Chân Tiên, quay về đây với tu vi là Chân Tiên. " Trong lúc nhất thời, đám người Mịch Linh Nguyệt kinh ngạc.
 
 Chân Tiên rồi?
 
 Đột nhiên Chân Tiên rồi? Xảy ra chuyện gì rồi?
 
 Trang Vu Chân đứng ở nơi đó, nhìn qua Hải La Thiên Vương nói:
 
 'Đấn đây, tiểu tạp toái, ra để ta xem xem uy nghiêm của Thiên Vương."
 
 "Ha ha ha ha!" Hải La Thiên Vương nghe vậy thì cười ha hả, hắn nhìn Trang Vu Chân, ngạo nghê nói: "Lão tạp mao, ngươi biết như thề nào là tuyệt thể thiên tài không? Chân Tiên thì như thể nào? Cảnh giới cao. thì như thể nào? Ngươi biết như thể nào là nghịch phạt Chân Tiên không? Hôm nay, bản Thiên Vương sẽ để ngươi kiến thức một chút như thể nào là uy nghiêm Thiên Vương không thể nhục. Chỉ là Chân Tiên, bản Thiên Vương căn bản không có để vào mắt."
 
 Nói xong, Hải La Thiên Vương khoanh chân ngồi xuống, khinh thường nói:
 
 "Đến đây, bản Thiên Vương ngồi ngay ở chô này, ngươi có thực lực thì phá vỡ bản cửa lớn Thiên Vương, tiên đến nhận lây cái chêt đi. Đừng nói bản Thiên Vương không cho ngươi cơ hội. Người người đều cảm thây ngoäc tay là sát chiêu, ngươi ngoäc tay cái cho bản Thiên Vương xem. Xem xem bản Thiên Vương có sợ hay không."
 
 Nghe vậy, Trang Vu Chân lạnh lùng nói: "Thì ra vẫn là tiểu tạp toái." "Lão tạp mao, ngươi tiến đến đi. " Hải La Thiên Vương khinh thường nói.
 
 "Đúng là ốc biển Thiên Vương." Mịch Linh Nguyệt có chút cảm khái nói.
 
 Trang Vu Chân cũng không có để ý, mà là đi vào nhà tù của mình.
 
 Ngân Sa tiên tử cảm thấy những người này đúng là thú vị. Nàng đóng cửa, sau đó xoay người rời đi. Nàng đã không còn thẩm vấn nơi này nữa, vương của tầng thứ năm đã xác định, không người dị nghị. Mịch Linh Nguyệt có chút cảm khái nói: "Làm thê nào mới có thể thành tiên? Ta cũng muốn thành tiên." Để Đăng đạo nhân nói: "Ta cũng muốn, tu vỉ của ta quá yếu."
 
 "Cái này phải hỏi vương của Hải La Thiên Vương."' Trang Vu Chân nói. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều chờ đợi Vương của Hải La đến.
 
 Trong sân.
 
 Giang Hạo rất là tò mò: "Tiền bối, Vô Pháp Vô Thiên Tháp rôt cuộc có gì tốt?"
 
 "An toàn, người bên trong không ra được, nhưng bên ngoài cũng không uy hiếp được." Hổng Vũ Diệp nói. "Nhưng bọn hắn không ai là phổ thông, đại thê đền vì sao không tranh một chuyển?" Giang Hạo có chút bãt đặc dĩ nói:
 
 "Dù cho không tranh thì cũng tốt hơn với việc ở lại bên trong." "Ngươi có tranh không?" Hồng Vũ Diệp uống trà, hỏi.
 
 "Chí của vãn bối không ở chỗ này, nhưng cũng không phải là ở trong Vô Pháp Vô Thiên Tháp. " Giang Hạo nói.
 
 "Người khác hiểu ngươi không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 "Tiền bối có thể hiểu được là được." Giang Hạo nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận