Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1444: Chư Quân, Lại Nghe Long N... Ỉ

Chương 1444: Chư Quân, Lại Nghe Long N... ỈChương 1444: Chư Quân, Lại Nghe Long N... Ỉ
 
 Tổ Long nhìn qua Giang Hạo, cười nhạo nói: "Ngươi đừng nói với ta ngươi là Thánh Đạo. "
 
 "Ha ha ha. " Giang Hạo cười ha hả: "Ta thừa nhận Thánh Đạo cao minh, nhưng mà Thánh Đạo dám xưng vô địch sao? Mà Cổ Kim Thiên ta lại vô địch khắp thiên hạ, đứng thăng trên đỉnh phong của thời đại. Đấu với trời, đấu với đất. Tổ Long tiền bối, ngươi hắn nên cảm thấy may mãn vì không cùng một thời đại với ta. Nếu không, ngươi sẽ không chỉ e ngại Nhân Hoàng, mà còn phải e ngại cả Cổ Kim Thiên ta nữa.”
 
 "Nực cười, ngươi cho rằng ngươi là ai? Tại thời đại Nhân Hoàng, luận về chiên lực có mây người dám nói chuyện với ta như này?" Tổ Long trầm giọng nói.
 
 Nghe vậy, Giang Hạo nở nụ cười: - "Tiền bồi, hôm nay liền để văn bồi lấy tự do của ngươi viết thành một bản giao hưởng mới cho đại thể này đi, sau đó thiên địa sẽ khắc ghi tên của ta, thiên hạ sẽ e ngại thuật pháp của ta."
 
 Giang Hạo nhìn về phía Tổ Long, vươn tay ra, giọng điệu bình thản tựa như là kinh lôi truyển khắp hải Vực:
 
 "Chư quân, lại nghe long ngâml" Giọng nói rơi xuống, lực lượng trong tay Giang Hạo bắt đầu nở rộ. Cùng lúc đó, thiên địa nổ vang một tiêng sét.
 
 Ẩm ầm!
 
 Sau đó, phong vân biến hóa.
 
 Bầu trời vốn tỉnh không vạn lý, nhưng mà trong nháy mặt lại mây đen dày đặc, mây đen ép thành đàn, thiên địa nhiễm lên túc sát chỉ ý.
 
 Biến hóa đột nhiên này khiến cho tât cả người vây xem đều vạn phần hoảng sợ.
 
 Bích Trúc càng bị dọa cho lui về sau. Đây là đã xảy ra chuyện gì?
 
 Nàng thậm chí còn cảm nhận được thiên địa phân nộ, xuât hiện bài xích.
 
 Đại đạo đang nỗ lực nghiền nát cái gì.
 
 "Ta không phải chỉ là tới xem một chút thôi sao, vì sao lại xảy ra chuyện như vậy?"
 
 Nhưng mà, lúc nàng muốn chạy _ trồn, trong mây đen đột nhiên xuât hiện một chút tử khí. Những tử khí này đang du tấu, sau đó rât nhanh hội tụ về phía Tổ Long Chỉ Tâm, dường như vì để thành công phóng thích một thuật pháp nào đó.
 
 Mà ở bên trong hòn đảo, Nam Cung Nguyệt mở to hai mắt, sững sờ nhìn chăm chăm bẩấu trời.
 
 Cảm giác quen thuộc, khí tức quen thuộc... Loại cảm giác bị thiên địa bài xích kia đang nói cho nàng biêt nguyên do.
 
 Trong nháy mắt, đôi mắt Nam Cung Nguyệt ướt át, nước mắt không ngừng rơi xuông.
 
 "Là hắn, nhất định là hắn, hắn còn sông."
 
 Hồng Vũ Diệp nhìn thiên địa xuất hiện dị biển, vẻ mặt bình thản, im ăng tự nói: "Vô địch khắp thiên hạ sao?"
 
 Vào lúc tất cả biến hóa đạt đến cực hạn, bầu trời như là sụp đổ xuống, bên trong Tổ Long Chi Tâm mới truyền ra giọng nói trầm thãp. Giọng nói này kinh động vạn vật, phá vỡ mây đen: "Tiển bồi cũng biết thuật pháp này sao? Đây chính là bản giao hưởng giành riêng cho tiến bổi đó..."
 
 "Tỏa Thiên!"
 
 Ẩm ầm!
 
 Lôi đình điên cuồng phun trào!
 
 Tựa như vô tận thiên kiếp điên cuồng rơi xuồng.
 
 Thiên địa không dung.
 
 Bên trong một hòn đảo. Trong đó có rất nhiều người của Thánh Đạo, bọn hăn đã quyêt định lâm vào yên lặng. Hôm nay chính là thời gian yên lặng. Nhưng mà, trong nháy mắt bọn hắn lâm vào yên lặng lại đột nhiên có một cô khí tức quen thuộc vờn quanh trong tim.
 
 Nháy mắt sau đó, tất cả mọi người mở mắt ra, có chút khó có thể tin nổi mà nhìn về phía chân trời. Chỉ trong giây lát, cả hòn đảo nhỏ bắn ra lực lượng trước nay chưa từng có. Từng chùm sáng phóng lên tận trời. "Ở đâu?"
 
 "Là ai?"
 
 "Bên này, phải nhanh."
 
 Tỏa Thiên hiện thế, Tỏa Thiên hiện thê.
 
 Đây là chuyện mà bọn hắn đều không nghĩ tới. Bọn hắn đã như rắn mất đầu nhiều năm, hôm nay cuồi cùng cũng đã. nhìn thây được người dân đường rối sao?
 
 "Nhanh lên, nhanh lên nữa. "
 
 Đám người nhanh chóng hướng về phía đấu nguồn khí tức.
 
 Chuyện này kinh động vô số người xung quanh, những người kia không rõ chuyện rồt cuộc lớn cỡ nào mà lại có thể khiển cho những cường giả này điên cuống như vậy. Nhưng mà quá xa, người của Thánh Đạo cũng không biết cần bao lâu thời gian.
 
 Mặt khác, Tỏa Thiên đột nhiên xuất hiện như vậy sẽ có khả năng cao bị chặn giết.
 
 Nếu như chậm một bước. Vậy... Hậu quả khó mà lường được. Thiên m Tông.
 
 Hải Vụ Động.
 
 Lúc này biển sương tràn ngập tựa như muôn tuôn ra ngoài.
 
 Trong chớp nhoáng này, bên trong có một thân ảnh như ẩn như hiện. Ngay sau đó là tiếng cười điên cuồng:
 
 "Ha ha hai"
 
 "Khó có thể tin, khó có thể tin nổi, hắn thể mà sống lại, thậm chí lừa gạt được thiên địa. "
 
 "Ha ha ha hal" "Đây mới là Tỏa Thiên, thiên địa đều đã không cách nào khóa chặt hắn, ha ha hal"
 
 Tiếng cười không chút kiêng kị truyền ra, nhưng mà không có người nào có thể nghe được.
 
 Bên trong Tổ Long Chi Tâm.
 
 Tử khí vờn quanh, khí tức thiên địa phun trào. Nhưng phần lớn chính là lực lượng mà ngay cả Tổ Long đều không thể nào hiểu được đang điên cuổng phong tỏa hẳn.
 
 Thiên phú, giác quan, thần hồn. Loại cảm giác bị triệt để trói buộc kia làm hăn hoảng sợ.
 
 Dù là năm đó Thánh Đạo muốn khóa hắn lại thì cũng không cách nào hoàn thành. Nhưng mà, người trước mặt thể mà thành công. "Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng."
 
 Tổ Long nhìn về phía Giang Hạo, l tim cuồi cùng cũng đập nhanh, gầm thét kêu to: "Năm đó Nhân Hoàng đã nói qua, đương thời tuyệt đôi không có người thứ hai học được Tỏa Thiên. Ngươi tại sao lại học được Tỏa Thiên? Vì sao thiên địa lại không hoàn toàn bài xích ngươi? Vì sao ngươi còn có thể có được lực lượng như vậy? Vì sao ngươi còn có thể tùy ý hành tẩu thiên địa? Đây rốt cuộc là vì sao?"
 
 Giang Hạo nhìn xem đối phương, cười nói: "Không có vì cái gì cả, chỉ là bởi vì ta là Cổ Kim Thiên."
 
 Giọng nói tự tin, bộ pháp tùy ý. Tổ Long nhìn Giang Hạo như là gặp quy.
 
 Mà sau khi hắn tới gần, lực lượng Tỏa Thiên càng thêm cường hãn, tử khí tràn ngập toàn bộ cung điện, hóa thành hậu thuần kiên cường cho Tỏa Thiên.
 
 Hôm nay, Tổ Long khó thoát tai kiếp.
 
 "Không, không được qua đây... " Mà bên ngoài lôi đình tứ ngược. Vô số người bị bức lui.
 
 Bên trong Tổ Long Chỉ Tâm truyền đến tiêng long ngầm thông khổ. Lại nghe thấy long ngâm, có lẽ chính là tiếng Tổ Long gào thét. Tất cả mọi người lắng nghe, mỗi người đều là tê cả da đầu.
 
 Ngao Hải và Ngao Tuyết nhìn xem mọi thứ, khó có thể tin nổi.
 
 Tổ Long bại.
 
 Long tộc còn chưa trở về, đã tiếp nhận đả kích lớn lao.
 
 Trong lúc nhất thời, bọn hắn cũng có ý định muôn lui.
 
 Lúc này, Hồng Vũ Diệp an tĩnh đứng ở trên hòn đảo, những người khác. sớm đã thổi lui. Nàng không sợ hết thảy, cho nên mới lưu lại nơi này. Nghe Tổ Long hỏi nhiều câu vì sao như vậy, nàng im ẵng tự nói: "Bởi vì thiên địa cũng không biết nên phán định như thể nào. Tay cẩm ba viên hung vật Thiên Cực, phong ân ba viên hung vật Thiên Cực, chính là đại công đức vô thượng. Nhưng mà, học được Tỏa Thiên, ngô nghịch đại đạo, bị thiên địa phỉ nhổ. Cho nên, lúc hắn thành tiên thiên địa rõ ràng đã gia trì cho hãn, nhưng lại chợt chặt đứt tiên lộ. Khi hăn chêt, một nửa tỉnh không vạn lý của thiên địa giông như là đang hưng phân, một nửa lại như là đang gào thét. " Đáng tiếc, Hồng Vũ Diệp sẽ không nói những điều này cho Tổ Long. Ẩm ầm!
 
 Lôi đình rơi xuống, hải vực sôi trào. Người xung quanh điên cuồng chạy trồn.
 
 Tiếng long ngâm cũng chưa từng dừng lại.
 
 Nhưng mà, quá trình này cũng không kéo dài.
 
 Tiếng long ngâm càng ngày càng nhỏ, lực lượng lôi đình cũng dần dần tán đi. Mây đen cũng đang chậm rãi rời xa.
 
 Nhưng bất kể như thế nào, đều . không người nào dám tùy ý tới gần, thậm chí rât nhiều người đếu lộ ra vẻ hoảng sợ.
 
 Tỏa Thiên...
 
 Thuật pháp cực kỳ đáng sợ trong truyền thuyết.
 
 Bây giờ lại bị một người danh xưng vô địch dùng tới.
 
 Điều này nói rõ cái gì?
 
 Tất cả mọi người đều sẽ phải bị thuật pháp này uy hiếp.
 
 Người này chính là địch với cả thế gian.
 
 "Ngươi điên rồi. " Tổ Long đã hoàn toàn bị khóa lại. Hãn đã không còn nhìn thây Giang Hạo, nhưng tiêng gầm thét của hắn vân vang vọng khäp cung điện: "Ngươi thế mà dám dùng Tỏa Thiên cả, ngươi cho răng ngươi đang ở thời đại của Nhân Hoàng sao? Không có Nhân Hoàng trần áp hết thảy, ngươi sẽ phải đồi địch với cả thể gian. Tất cả mọi người không chứa nổi ngươi."
 
 "Có quan trọng sao?"
 
 Giang Hạo cười nói: "Thế gian đều là địch thì lại như thể nào? Chỉ là nhiều thêm một chút chuyện thú vị mà thôi, các ngươi vậy mà lại kích động như thể. Mặt khác, nhắc nhở tiền bối một chút, lần sau trước khi làm việc nhớ phải suy nghĩ nhiều hơn. Không phải ai tiền bối cũng có thể đụng vào." "Ngươi..." Tổ Long nghiến răng nghiên lợi.
 
 "Long tộc lại mạnh cũng không có khả năng mạnh hơn ta, đương nhiên ngươi bây giờ có lẽ đã không còn cảm nhận được." Giang Hạo cười xoay người lại, nói:
 
 "Nhớ kỹ tên của ta. Cái tên này sẽ trở thành ác mộng cả đời ngươi. Mà ác mộng này chỉ vừa mới bắt đầu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận