Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 723: Phía Sau Tiểu Li Có Lẽ Cũng Có Người

Chương 723: Phía Sau Tiểu Li Có Lẽ Cũng Có Người
Chương 723: Phía Sau Tiểu Li Có Lẽ Cũng Có Người
Bạch Chỉ cúi đầu, trong lúc nhất thời lại không biết trả lời như thế nào.
Nàng cũng không tự mình xác nhận thiên phú của Giang Hạo, nhưng mà từ các biểu hiện, nhất định không bình thường.
Ít nhất không bình thường như trong ghi chép của tông môn.
Cho dù thiên phú tu luyện thật sự bình thường, nhưng nhất định có chỗ đặc thù.
Nếu không thì người sau lưng hắn sẽ không coi trọng hắn như vậy.
Chỉ là Chưởng giáo hỏi, mình đương nhiên cũng cần đáp lại:
"Nếu như nói về thiên phú được tông môn ghi chép lại, Giang Hạo chỉ là trung đẳng. Thế nhưng dùng tốc độ tấn thăng của hắn thì những người trước đó đều có vẻ không bằng. Hơn nữa, cá nhân hắn nhất định cũng có cơ duyên, bản thân làm việc cũng không giống bình thường.
Sư phụ hắn đã nhìn ra năng lực của hắn, chỉ là cứ luôn có liên quan với nằm vùng, mới không thể thu hắn làm chân truyền. Người ở sau lưng hắn càng trải đường cho hắn, có lẽ đây không phải là cực hạn của hắn, chỉ là biểu hiện ra như thế cho thích hợp mà thôi. Chỉ là chúng ta vẫn không thể tìm thấy chứng cứ liên quan."
Hồng Vũ Diệp nghe, không có chút biểu cảm dư thừa nào, thuận thế nâng chén trà lên nhấp một miếng.
Chờ Bạch Chỉ nói xong, nàng mới lên tiếng:
"Thiên Hương Đạo Hoa thì sao?"
"Trước mắt thì người nhìn chằm chằm vào Thiên Hương Đạo Hoa đều không có biểu hiện ra ngoài. Dần dần, bọn hắn giống như đã không thèm để ý nữa. Trang Vu Chân chắc là còn băn khoăn, hắn nói muốn để hắn dạy bảo người khác cũng được, chỉ muốn nhìn thấy Thiên Hương Đạo Hoa." Bạch Chỉ nói.
Để người của Vô Pháp Vô Thiên Tháp đưa hắn đi xem cũng được, nếu như chỉ là đơn thuần nhìn một chút thì cũng không có gì.
Nhưng mà Thiên Hương Đạo Hoa là đồ của Chưởng giáo, nhất định phải được Chưởng giáo gật đầu.
Hồng Vũ Diệp yên lặng chốc lát rồi nói:
"Đi hỏi người trồng hoa một chút."
"Vâng." Bạch Chỉ gật đầu.
Trong dự liệu, bởi vì chuyện của Trang Vu Chân và Thiên Hương Đạo Hoa thật ra đều Giang Hạo nhận.
Có thể đồng ý, bình thường sẽ không có vấn đề gì.
Nếu như Giang Hạo có hai lòng, cũng có thể nhờ vào đó mà quan sát. Dù sao ban đầu gieo trồng Thiên Hương Đạo Hoa chính là vì điều tra.
"Vừa rồi nghe người của Sơn Hải Kiếm Tông nói, Thi Giới sắp mở." Bạch Chỉ do dự một chút rồi nói:
"Người của Thi Thần Tông chắc chắn sẽ lại đến, chúng ta có tiếp tục hợp tác không?"
Hồng Vũ Diệp lườm đối phương một cái, nói:
"Tự ngươi xem mà xử lý."
Bạch Chỉ gật đầu, Chưởng giáo quả nhiên mặc kệ những thứ này.
Sau đó, nàng lại nói về chuyện của Doãn Tự Trần, Chưởng giáo vẫn để nàng xem mà xử lý.
"Hải ngoại có tin tức truyền đến, Vạn Vật Chung Yên hình như đang làm gì đó tại Nam Bộ. Chúng ta đã bắt đầu ra tay bắt lấy. Nếu như bắt được người có ích, có thể khiến cho cơ sở ngầm mau chóng tăng lên, từ đó tiếp xúc với tầng thứ cao hơn, cũng có thể tìm ra người nào đứng ở sau Thiên Thanh Sơn và mục đích của bọn hắn. Gần đây chúng ta cũng đang quan sát Đại Thiên Thần Tông, khó mà tìm được bản thể của Phong Hoa đạo nhân, có lẽ có khả năng ra tay từ tông môn của hắn." Bạch Chỉ nói.
Sau đó, nàng báo cáo lại không ít thứ, sau khi nói xong, một khối lập phương trong suốt rơi xuống trước người nàng.
Là cái đai lưng.
Thấy thế, Bạch Chỉ hiểu rõ nên đưa cho ai.
"Tiếp tục điều tra đi." Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói.
Bạch Chỉ lĩnh mệnh, lưỡng lự rất lâu mới nói:
"Giang Hạo có một sư muội, tên là Tiểu Li. Thuộc hạ từng nhắc qua, hiện nay phát hiện thực lực của nàng mạnh lạ thường. Nhất là khi nàng gọi Giang Hạo là huynh trưởng, có lẽ phía sau cũng có thân ảnh của người kia, có muốn điều tra một chút hay không?"
"Có tình nghi nằm vùng không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Không có." Bạch Chỉ lắc đầu.
"Vậy thì không cần để ý." Hồng Vũ Diệp nói.
Bạch Chỉ gật đầu nói phải.
Xem ra Chưởng giáo chỉ để ý Giang Hạo, người xung quanh không cần thiết phải điều tra.
---
Hải ngoại.
Đảo Không Vân.
Thượng Quan Thanh Tố đi trong phủ đệ, hướng vào bên trong.
Phía trước có một cung điện xưa cũ.
Nàng đi vào, bên trong có ba vị lão giả đang nhìn nàng với vẻ mặt mệt mỏi.
"Ngươi nói có biện pháp áp chế nguyền rủa?" Lão giả dẫn đầu hỏi.
Hiện nay tóc hắn đã trắng xoá, tu vi dần dần khô kiệt.
Đều là do nguyền rủa.
Càng lên cao, nguyền rủa càng đáng sợ.
Căn bản là không có cách tấn thăng, dù sao bế quan luôn cần mấy chục năm, ai có thể bế quan trong vòng ba tháng được?
Tấn thăng một lần đều tốn rất nhiều thời gian.
Bị đánh gãy như thế, thời cơ sẽ tan biến.
Trên con đường tu luyện, không cần nói cũng biết thời cơ quan trọng như nào.
Cho nên nghe nói có biện pháp áp chế nguyền rủa. Mặc dù bản năng của bọn hắn không tin, cũng không thể không hỏi đôi chút về tình huống.
Thượng Quan Thanh Tố vốn có thể trở về từ sớm, thế nhưng bị chuyện của tông môn kéo lại.
Hiện tại nàng cần có người giúp nàng, bởi vì chỉ dựa vào một mình nàng không thể đả động được người kia.
Thế nhưng, năng lực mà một gia tộc mang tới thì lại lại khác.
"Đúng, ta đích thân thể nghiệm qua." Thượng Quan Thanh Tố nói nghiêm túc.
"Là biện pháp gì? Thượng Quan Kỳ Thành liền vội vàng hỏi.
"Biện pháp nằm trên người một người."
"Người nào?"
Thượng Quan Thanh Tố yên lặng, chỉ nhìn chằm chằm ba người phía trên.
Bọn hắn cũng biết có ý gì: "Ngươi muốn cái gì?"
Thượng Quan Thanh Tố cũng không khách khí:
"Ta chỉ có một điều kiện, đó chính là nếu có yêu cầu danh sách, ta nhất định phải chiếm một cái tên."
"Không thành vấn đề." Thượng Quan Kỳ Thành gật đầu không chút do dự.
Hai người còn lại cũng không có bất kỳ ý kiến gì.
"Vậy có thể nói một chút xem người này là ai không?"
"Tiếu Tam Sinh."
"Tiếu Tam Sinh? Ta nghe qua tên của hắn, hắn có loại năng lực này?"
"Hắn nói với ta hắn là Tiếu Tam Sinh, hơn nữa đúng là có loại năng lực này."
"Vậy thì hắn ở đâu?"
"Chắc là tại Nam Bộ."
Tiếng nói vừa dứt, ba người phía trên trầm mặc. Tại Nam Bộ, không chỉ xa, hơn nữa còn không có mục đích.
Như này quá khó tìm.
Giống như là mò kim đáy biển.
"Có nhiều tin tức hơn không?" Một vị khác lão giả hỏi.
Thượng Quan Thanh Tố lắc đầu.
"Như này đi Nam Bộ làm sao mà tìm? Mò kim đáy biển cũng dễ hơn chuyện này.” Vị lão giả cuối cùng lên tiếng.
"Vậy các ngươi có đi không?" Thượng Quan Thanh Tố hỏi.
"Ngươi muốn chiếm một danh ngạch thì cũng nên làm chút gì đó, đi tìm đi.” Thượng Quan Kỳ Thành nói.
"Được." Thượng Quan Thanh Tố gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Chỉ là trước khi đi, nàng bỗng quay đầu lại nói:
"Nếu như ta tìm được, lại có thể đả động hắn, các ngươi đoán xem ta sẽ trở về nói cho các ngươi biết không?"
Thượng Quan Kỳ Thành cũng không đáp lại, Thượng Quan Thanh Tố cũng cất bước rời đi.
Sau khi nàng rời đi, Thượng Quan Kỳ Thành mới nói:
"Phái người đi Nam Bộ, tìm kiếm Tiếu Tam Sinh."
Thượng Quan Thanh Tố muốn lợi dụng bọn hắn, bọn hắn đương nhiên cũng có thể lợi dụng lại.
Phía trước lợi ích, không có ân oán.
Nếu Thượng Quan Thanh Tố không làm được đương nhiên sẽ trở về. Bọn hắn chậm một bước cũng chỉ cần bỏ ra một cái giá tương đương sẽ có thể chen vào trên con đường của đối phương.
Đành phải xem xem ai sẽ chiếm ưu thế hơn.
Thế nhưng Tiếu Tam Sinh thật sự có khả năng áp chế nguyền rủa của bọn hắn sao?
Đây là ẩn số, nhưng bọn hắn vẫn muốn cược một lần.
---
Trước Thiên m Tông.
Thượng An đạo nhân và hai người Mộc Long Ngọc thành công đến nơi.
"Đến rồi, muốn đi vào chung không?"
Mộc Long Ngọc hỏi Thượng An đạo nhân.
"Được." Thượng An đạo nhân không có từ chối.
Với hắn mà nói, chuyện này không có ảnh hưởng gì.
"Đúng rồi, đạo hữu tới tìm ai?" Mịch Linh Nguyệt tò mò hỏi.
"Một người bạn tên là Giang Hạo, có một vài vấn đề, muốn nhận được giải đáp từ chỗ của hắn." Thượng An đạo nhân nói rõ.
Nghe vậy, Mộc Long Ngọc và Mịch Linh Nguyệt đều là sững sờ.
Giang Hạo?
Vương của Hải La Thiên Vương?
Mộc Long Ngọc biết không quá nhiều, thế nhưng Mịch Linh Nguyệt lại hiểu rõ sự đáng sợ của Giang Hạo.
Đó là tồn tại thống trị tầng năm Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Không nghĩ tới đối phương còn quen biết thiên tài kinh thế của Hạo Thiên Tông.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận