Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 750: Tìm Kiếm Trợ Giúp

Chương 750: Tìm Kiếm Trợ Giúp
Chương 750: Tìm Kiếm Trợ Giúp
Nghe được giọng nói của Tỉnh, tất cả mọi người đều sững sờ.
Trong vòng ba tháng, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu sẽ đẩy ngã phong ấn?
Có chút khó tin.
Quá nhanh?
Ba tháng nhìn như không ngắn, nhưng đối với Tu Chân Giới lại chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Ba tháng có thể làm được gì?
Ngay cả thời gian chạy trốn khỏi Nam Bộ cũng không đủ.
"Ba tháng sẽ bùng nổ?" Trương tiên tử vẫn không thể nào kịp phản ứng.
Giang Hạo khẽ gật đầu.
"Tỉnh tiểu hữu đang ở bên trong?" Đan Nguyên hỏi.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu.
Hắn cũng không vội mở miệng, cần chuẩn bị tốt.
Nhưng mà, điều khiến hắn ngoài ý muốn chính là, Đan Nguyên tiền bối lại mở miệng lần nữa:
"Thư phong ấn là bốn trụ cột?
"Tiền bối đúng là hiểu biết rộng." Giang Hạo nói với vẻ bội phục.
"Xem ra bốn trụ kia thật sự đã sắp đổ sụp." Đan Nguyên tiền bối nói:
"Tỉnh tiểu hữu có biện pháp cân bằng bốn trụ?"
Giang Hạo rũ mắt, trầm mặc hồi lâu mới nói: "Có thể thử một chút."
Lúc này, Giang Hạo cũng không biết chuyện cân bằng khó như nào, nhưng mà từ giọng điệu của Đan Nguyên tiền bối thì chỉ cần có thể cân bằng, tứ đại Tiên tông sẽ xuất thủ.
Nhưng làm thế nào để bốn Tiên tông xuất thủ là một vấn đề khó, hắn bất lực, nhưng Đan Nguyên tiền bối thì chưa chắc.
Hơn nữa, Đan Nguyên tiền bối đã mở miệng, như vậy độ tin cậy đương nhiên sẽ cao hơn.
Trong lòng những người khác không đến mức có nghi vấn.
"Được, thử một chút, chuyện tiếp theo chính là bổ sung lực lượng cho bốn cột." Đan Nguyên tiền bối lên tiếng.
"Cần bổ sung lực lượng như thế nào?" Quỷ tiên tử mở miệng hỏi.
Những người khác nhìn về phía trên cùng.
Chuyện này không dễ dàng chút nào, nhưng mà có khả năng là tốt rồi.
"Cần tứ đại Tiên tông xuất thủ, bọn hắn chắc là đều biết vị trí tương đối." Đan Nguyên nhìn về phía tất cả mọi người rồi nói:
"Hiện tại cần nhờ tứ đại Tiên tông ra tay, để sáng tạo cơ hội cho Tỉnh tiểu hữu.”
"Vậy phải làm sao để Tiên tông tin tưởng và ra tay đây?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Tin tưởng, bọn hắn sẽ xuất thủ, trọng điểm ở chỗ bọn hắn có tin hay không. Bởi vì một khi tin tức là giả, hành động của bọn họ có thể sẽ trực tiếp khiến cho Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu bùng nổ." Đan Nguyên nhìn đám người, nghiêm mặt nói.
Mấy người giật mình, như này phải làm sao để thuyết phục Tiên tông đây?
Nhưng mà nếu không thuyết phục được thì thời gian chỉ còn ba tháng.
Đến lúc đó, bọn họ có thể sẽ bỏ qua cơ hội duy nhất.
Giang Hạo cũng lên tiếng, lúc này không thích hợp để mở miệng.
Chỉ cần an tĩnh chờ đợi tình thế phát triển là được.
Đây là một phần rất quan trọng, mình không có cách nào làm cho mọi người tin tưởng, cũng không thể thôi động quyết tâm của những người khác.
Trước đó hắn thậm chí từng cân nhắc chuyện làm như thế nào để khiến người ta tin tưởng. Nhưng đây cũng không phải là chuyện hắn cần suy tính, bởi vì có thể chuyển vấn đề lên trên người Đan Nguyên.
Chuyện hiện tại đang dùng chính là chữ tín và danh dự của Đan Nguyên tiền bối, chắc chắn có thể làm cho người ta tin phục.
May mà Đan Nguyên tiền bối biết đủ nhiều, nếu không thì phiền phức không nhỏ.

"Ta thật ra có thể thử một chút.” Tinh mở miệng trước:
"Ta có thể thử câu thông với người của Minh Nguyệt Tông, có xác suất khiến cho bọn hắn tin tưởng. Dù sao bọn hắn đã phát hiện ra vấn đề, chỉ là không kỹ càng như vậy. Chỉ cần Minh Nguyệt Tông tin tưởng, như vậy Hạo Thiên Tông chắc là cũng không có vấn đề gì. Ta chưa đi Tây Bộ và Bắc Bộ, vấn đề câu thông cũng không nhỏ. Cho dù cuối cùng có thể câu thông được thì cũng cần phí không ít thời gian."
"Tây Bộ …" Đan Nguyên nhìn về phía Trương tiên tử.
"Ta không nắm chắc." Trương tiên tử lắc đầu, chuyện này quá khó khăn.
"Ta có thể đi tìm đại tiên sinh của Thiên Hạ Lâu, có lẽ hắn có thể nói chuyện tại Thư Viện. Chỉ là … vẫn là vấn đề khoảng cách, quá xa. Dù có thể đưa tin qua, đối phương cũng cần cân nhắc." Liễu lên tiếng.
"Thư Viện sao?" Giang Hạo vốn đang yên lặng đột nhiên lên tiếng.
Mấy người khác nhìn qua, hắn mới tiếp tục nói:
"Thư Viện có phải là có một người tên là Cảnh Đại Giang tiền bối hay không?” Hắn nhìn về phía Trương tiên tử.
"Cảnh Đại Giang?" Trương tiên tử sửng sốt một chút, sau đó gật đầu:
"Viện trưởng trước."
"Nếu như tiên tử có thể nhìn thấy hắn, nói cho hắn biết tên một quyển sách, chắc là sẽ không có vấn đề gì." Giang Hạo nói.
Sau đó, hắn nói lại tên sách « Kính Hoa Thế Giới ».
Trương tiên tử nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn là gật đầu. Bởi vì đã không còn biện pháp nào khác.
Cuối cùng chính là Bắc Bộ, nhưng ở đây không có ai ở Bắc Bộ cả.
"Người của ta đúng lúc ở Bắc Bộ, như vậy Bắc Bộ sẽ giao cho hắn." Đan Nguyên lại cười nói.
"Ta nên làm gì đây?" Quỷ tiên tử lên tiếng.
Nàng thân ở Nam Bộ, nơi này không có Tiên tông, cũng không thể biết được vị trí của Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu.
Cho nên trong lúc nhất thời nàng không biết phải làm gì.
"Tìm Đại Địa Hoàng Giả, nhìn xem có thể khiến cho hắn huy động Hiên Viên Kiếm hay không, có lẽ có thể trợ giúp được." Đan Nguyên cười nói.
Quỷ tiên tử gật đầu. Nàng hiểu rõ, chuyện này có lẽ chỉ là có chút ít còn hơn không.
Lỡ như có tác dụng.
Thấy thế, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra.
Hiện tại chỉ cần làm xong chuyện này thì chẳng khác nào đã hoàn thành một nửa. Chuyện còn lại phải xem chính mình.
Sau khi không xác định được thêm tình huống gì, Đan Nguyên mở miệng nói: "Như vậy thì đến đây thôi.”
Đám người lập tức rời khỏi tụ hội.
Giang Hạo cũng lui ra ngoài.
Hồng Vũ Diệp vẫn đang còn uống trà, dường như cũng không thèm để ý đây là chỗ nào.
"Có đáp án?" Giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi truyền vào trong tai Giang Hạo.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu:
"Đã có người đi thuyết phục tứ đại Tiên tông, về chuyện có thể thành công hay không thì không biết được."
Đây chính là cực hạn mà Giang Hạo có thể làm.
Hắn không làm được nhiều hơn nữa.
Hắn không có biện pháp gì nhúng tay vào Tứ đại Tiên tông, chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi.
Lúc này, hắn nhìn về sao trời càng thêm khổng lồ ở phía trước, mong muốn trở nên mạnh mẽ trong lòng đang sinh sôi.
Tốc độ trở nên mạnh mẽ của hắn đã rất nhanh, nhưng dù nhanh như vậy thì cũng không thể vượt qua nguy hiểm.
Có chút làm cho người ta bất đắc dĩ.
Cũng chính là như vậy, hắn mới trốn ở trong tối, không muốn bị người khác chú ý.
Bởi vì mình đang đi trên con đường trở lên mạnh hơn, hơn nữa, rất nhiều người luôn ở trước mặt hắn.
Không ai sẽ đi so tuổi tác với hắn cả.
Ba mươi Kim Đan và một trăm tuổi Kim Đan thì đều là Kim Đan. Cũng không phải cứ người nào thiên phú cao hơn thì đều có thể thắng, cũng không phải ai tuổi nhỏ hơn liền chiếm ưu thế.
Người khác có thể đứng yên đợi ngươi đến tuổi sao?
"Nếu như bổ sung được lực lượng cho bốn cột, vãn bối phải làm thế nào đây?" Giang Hạo khiêm tốn hỏi.
Hồng Vũ Diệp liếc mắt nhìn hắn, cũng không mở miệng.
Trong lòng Giang Hạo thở dài, xem ra là muốn đi một bước nhìn một bước, chờ chuyện xảy ra rồi lại nói.
Nhìn Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu dần dần biến lớn, hắn biết càng chờ thì chuyện phía sau sẽ càng khó.
Đây là chuyện làm hắn không có lòng tin nhất qua nhiều năm như vậy.
Đừng nhìn gần như vậy, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu căn bản không nằm trong phạm vi giám định.
Bốn cột càng không có khả năng tới gần.
---
Thiên Văn Thư Viện.
Một nữ tử mặc trang phục của Thư Viện dần mở mắt ra.
Nàng nhìn ánh nắng phía ngoài, trầm mặc không nói.
"Thật sự là hiếm thấy, rất ít khi đi ra ngoài là ban ngày."
Nàng thở dài một cái, đi ra phía ngoài.
Kẽo kẹt!
Cửa lớn mở ra, nàng đi tới trong sân.
Đây là viện riêng, trong Thư Viện rất ít người có viện riêng.
"Nhan sư tỷ có muốn cùng đi dạo bờ hồ một chút hay không?" Một học sinh văn nhã đi ngang qua, mở miệng hỏi.
Nhan Nguyệt Chi lắc đầu:
"Không được, ta muốn đi hậu viện tìm tiên sinh."
"Hậu viện, đó cũng không phải là chỗ tốt gì." Học sinh văn nhã cười cười, thở dài rồi rời đi.
Nhan Nguyệt Chi thở dài một tiếng, sau đó đi tới hậu viện.
Nàng đương nhiên biết đây không phải là chỗ gì tốt, nhưng lại không thể không đi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận