Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 94: Giang Hạo Thành Vật Hi Sinh

Chương 94: Giang Hạo Thành Vật Hi Sinh
Lúc rời đi, Giang Hạo hơi xúc động.
Sư phụ cho hắn ba ngàn linh thạch.
Hình như là bởi vì Mục Khởi sư huynh có nhắc với sư phụ là hắn rất thích linh thạch.
Cho nên trong lúc hắn lưỡng lự, liền trực tiếp lấy ba ngàn linh thạch ra.
Giang Hạo cảm thấy rất hài lòng đối với chuyện này.
Ba ngàn.
Lúc trước trở về từ quặng mỏ cũng không có đạt được nhiều linh thạch như vậy.
Chỉ cần tích lũy thêm hai ngàn, liền có thể bắt đầu cho con thỏ ăn.
Để huyết mạch của nó tiến thêm một bước thức tỉnh.
Nhưng mà, càng thức tỉnh thì tốc độ tấn thăng của nó sẽ càng nhanh, đến lúc đó vòng cổ cũng cần không ít linh thạch.
Không biết có thể gây tai hoạ gì hay không.
Dưới Chấp Pháp Phong, Giang Hạo gặp được Trịnh Thập Cửu và Tân Ngọc Nguyệt.
Hai người khác còn chưa tới.
Thấy Giang Hạo, hai người lộ ra nụ cười, chào hỏi.
Trong lòng lại không ngừng kêu khổ, bọn hắn có thù oán gì với Chấp Pháp Phong chứ?
Lại cùng chấp hành nhiệm vụ với Giang Hạo.
Nhưng mà, lần này không có người của Thiên Hoan Các ở đây, cộng với việc là chiêu mộ đệ tử, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Thực ra có xảy ra chuyện cũng không sao cả, đừng liên lụy hai người bọn họ là được.
——
——
Bách Hoa Hồ.
Dưới đình, Hồng Vũ Diệp mặc đồ đỏ, đặt phiến đá lên bàn.
Yên lặng không nói.
Dường như đang nghĩ xem nên xử lý vật này như thế nào.
Ngồi ngay ngắn rất lâu, một đạo bạch ảnh hạ xuống trước đình, cung kính hành lễ:
"Chưởng giáo."
"Nửa năm này Thiên Hương Đạo Hoa có tiến triển gì không?" Hồng Vũ Diệp nhìn về phía chân trời, thuận miệng hỏi.
"Cao lớn hơn rất nhiều, tốc độ sinh trưởng cũng không chậm." Bạch Chỉ trả lời, lại tiếp tục nói:
"Nửa năm này Giang Hạo rất an tĩnh, dường như đang ẩn núp, không quá giống bình thường. Người tầm hai mươi đã đến Trúc Cơ trung kỳ như hắn không phải là không có, thế nhưng bình ổn giống như hắn thì quả thực hiếm thấy, nhất là thiên tư trung thượng như hắn."
Thấy Chưởng giáo không phát biểu ý kiến, nàng tiếp tục nói:
"Chuyện phản đồ cũng đã điều tra được, không có bất kỳ dấu hiệu gì cho thấy hắn có vấn đề. Nhưng rất nhiều chuyện cộng lại cũng không cách nào cho thấy hắn không ZwhJALpấ vấn đề.
Trước đó Minh Tả Quyền của Bách Cốt Lâm chết, hắn là người có tình nghi lớn nhất. Nếu như không phải bản thân hắn thì cũng có xác suất nhất định là người đứng phía sau hắn.
Theo thuộc hạ thấy, Giang Hạo không nhất định là phản đồ, thế nhưng bản thân không sạch sẽ, vẫn cần lưu ý nhiều.
Đương nhiên, trồng được Thiên Hương Đạo Hoa, quanh người hắn nhất định sẽ xuất hiện một ít phản đồ. Dù cho hắn không phải, cũng có khả năng bị các phản đồ khác kéo vào trong đó."
"Người lui tới với hắn gần nhất là người nào?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Liễu Tinh Thần của Chấp Pháp Phong." Bạch Chỉ nói.
"Hắn có vấn đề gì không?" Hồng Vũ Diệp tùy ý hỏi.
"Nhìn từ hành vi cùng với cách chấp pháp thì đều không có vấn đề. Thế nhưng lai lịch của hắn lại không rõ, lúc trước gia nhập vào Thiên Âm Tông chỉ nói mình là tán tu, muốn gia nhập tông môn." Bạch Chỉ nói.
"Thiên Thanh Sơn có phản ứng gì không?" Hồng Vũ Diệp đứng dậy đi đến cạnh bụi hoa, hỏi.
"Không có, qua lần trọng thương trước đó, bọn hắn đang nghỉ ngơi lấy lại sức. Nếu như muốn tiêu diệt Thiên Thanh Sơn một cách hoàn toàn thì tốt nhất là sang năm, chúng ta tu chỉnh hoàn tất, diệt gọn một mẻ luôn." Bạch Chỉ nói.
"Không cần, cứ để bọn hắn tiếp tục lớn mạnh." Hồng Vũ Diệp đi đến bên hồ, vung mồi câu, nói:
"Huyền Thiên Tông có hành động gì không?"
"Qua đoạn thời gian nữa có thể sẽ tới đón người trở về, nhưng bọn hắn nói mong có được công đạo. Ít nhất cũng muốn cho một số người đánh đổi một số thứ." Bạch Chỉ nói với ý sâu xa.
Hồng Vũ Diệp vẫn vung mồi câu, vừa bình tĩnh vừa uy nghiêm:
"Vậy thì chờ bọn hắn tới rồi nói sau."
"Đúng rồi." Hồng Vũ Diệp vung mồi câu xong, vươn tay ngưng tụ ra một cái hộp trong suốt.
Một chiếc bao tay nằm yên tĩnh ở bên trong.
Nàng tiện tay ném một cái, cái hộp trong suốt rơi vào trên tay Bạch Chỉ:
"Có công lao đương nhiên vẫn nên thưởng."
"Vâng." Bạch Chỉ tiếp nhận hộp rồi cung kính nói.
Sau khi bẩm báo một chút chuyện, nàng liền lui ra ngoài.
Nhìn bao cổ tay, nàng biết là cho ai.
Giang Hạo rất đáng nghi, thế nhưng cũng đáng được bồi dưỡng, đây là chuyện mà nàng cảm nhận được từ chỗ của Chưởng giáo.
Còn bên phía Liễu Tinh Thần, thật ra nàng cũng không quá để ý.
Điều nàng hi vọng chính là người có quyền cao chức trọng quan tâm đến Giang Hạo, đến gần Giang Hạo.
Bắt được loại phản đồ này, mới có thể thể hiện rõ chiến công của mình.
Đối với mấy loại Kim Đan Trúc Cơ này, chỉ cần không để bọn hắn lật lên sóng gió gì là được.
Trong những tông môn khác cũng có người của bọn họ.
Thế nhưng muốn thẩm thấu đến cao tầng thì rất khó, một khi thẩm thấu vào rồi cũng rất khó để tìm ra.
Mà Chưởng giáo lấy Thiên Hương Đạo Hoa ra, tất nhiên sẽ đánh động đến người trong bóng tối.
Cũng không biết bọn hắn sẽ chờ tới bao lâu.
"Nhưng bên ngoài mới là phiền toái, chắc đã có không ít cường giả biết được sự xuất hiện của Thiên Hương Đạo Hoa. Huyền Thiên Tông hôm nay tới đây, chắc cũng sẽ muốn nhằm vào nó."
Nàng còn không biết nên ứng đối ra sao.
Chủ yếu là không đoán ra thái độ của Chưởng giáo đối với Giang Hạo.
Rốt cuộc chỉ có Giang Hạo mới có thể trồng được Thiên Hương Đạo Hoa hay là ai cũng có thể trồng?
Chỉ cần tìm hiểu được chuyện này, nàng sẽ có thể dễ dàng đưa ra quyết định.
——
——
Huyền Thiên Tông.
Tu luyện tràng, Tư Đồ Kiếm và một vị sư huynh luận bàn xong thì thở dài nói:
"Thực lực của sư huynh đúng là càng ngày càng tinh tiến, dù cho tu vi áp chế đến Kim đan sơ kỳ thì ta cũng không phải là đối thủ."
"Không có gì cả." Hoắc Thiên Dật lắc đầu tự giễu, sau đó cùng Tư Đồ Kiếm rời khỏi tu luyện tràng:
"Nghe nói gần đây tông môn muốn đến Thiên Âm Tông, sư đệ cảm thấy chuyện này thế nào?"
"Ta cảm thấy vẫn nên thành thật đón Trưởng lão và Hiên Viên sư huynh trở về thì hơn, không nên gây thêm chuyện."
"Ha ha ha, đúng là tính cách của sư đệ." Hoắc Thiên Dật cười nói:
"Nếu như mấy vị Trưởng lão biết, nhất định sẽ nói ngươi giúp đỡ Ma đạo."
"Thiên Âm Tông thật sự không đơn giản, từ đầu đến cuối ma nữ Thiên Âm kia đều chưa từng xuất hiện. Hơn một trăm năm trước, ma nữ này thượng vị, thủ đoạn tàn nhẫn quả quyết, có chút khó đối phó, vẫn nên cảnh giác một chút." Tư Đồ Kiếm nói.
"Lần này nghe nói liên hợp những tông môn khác cùng đi đòi người, ma nữ Thiên Âm quả thật làm cho người kiêng kị, nhưng đã sáu mươi năm không có tin tức của nàng rồi, lực uy hϊế͙p͙ kém xa lúc trước. Nhất là những người kia, đều cảm thấy đối phương sẽ tìm người thế tội để cho chúng ta mặt mũi."
Tư Đồ Kiếm cười cười không nói gì, người đi đều là một số Trưởng lão Chấp Sự bình thường, cũng không đến mức làm lớn chuyện.
Sau khi tách ra với Hoắc sư huynh, Tư Đồ Kiếm thấy Nhậm Sương đan nói chuyện với một nam tử trung niên ở phía trước.
"Nói với vi phụ một chút, thời gian đi Thiên Âm Tông có người nào bắt nạt ngươi hay không? Nếu như có thì lần này vi phụ đi Thiên Âm Tông sẽ đòi lại công đạo cho ngươi." Nhậm Thiên Hà nói rất nghiêm túc.
Nghe vậy, Nhậm Sương vô ý thức sờ lên cổ của mình, nàng nhớ lại dáng vẻ của Giang Hạo, trong lòng có chút oán hận.
Thế nhưng rất nhanh lại nghĩ tới cảnh cáo của Tư Đồ Kiếm.
Trong lòng có chút e ngại, cuối cùng đành miễn cưỡng cười cười, lắc đầu nói:
"Không, không có chuyện gì."
Nhậm Thiên Hà nhìn con gái, cuối cùng cảm khái một câu:
"Ngươi đã cao lớn hơn không ít."
Chờ Nhậm Thiên Hà rời đi, Tư Đồ Kiếm mới đi tới, nói:
"Xem ra sư muội không ngu xuẩn như ta nghĩ."
Nhậm Sương kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Tư Đồ Kiếm, có chút không phục nói:
"Tư Đồ sư huynh thật sự cảm thấy người kia rất nguy hiểm sao? Nghe nói lần này hắn bị Thiên Âm Tông đẩy ra làm vật hi sinh để hoàn thành lần giao dịch này. Hắn không chết cũng sẽ bị lột da."
"Ai mà biết được?" Tư Đồ Kiếm nhìn về phương xa, nói:
"Thời gian có thể cho chúng ta đáp án, qua một thời gian ngắn hãy nhìn lại một chút, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy mừng vì lựa chọn của ngày hôm nay."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận