Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 760: Vô Pháp Vô Thiên Tháp Thêm Một Người

Chương 760: Vô Pháp Vô Thiên Tháp Thêm Một Người
Chương 760: Vô Pháp Vô Thiên Tháp Thêm Một Người
Đi Thi Giới?
Tin tức này khiến Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Theo lý thuyết, Thi Giới mở ra lần này không có quan hệ gì với hắn.
Lần trước đã tiến vào, lần này không cần thiết nữa.
Cơ hội kiểu gì cũng sẽ lưu lại cho những người khác, có lẽ sẽ xuất hiện một người cực kỳ lợi hại.
Cho nên nhân số bình thường đều nằm trong tình huống hạn chế nghiêm trọng.
Sẽ rất ít khi để một người tiến vào bí cảnh lần thứ hai.
Dù sao hiệu quả lần thứ hai quá kém, không bằng đổi một người khác.
"Tại sao ta sẽ đi?" Giang Hạo mở miệng hỏi thăm.
Hắn vốn cho là mình sẽ không đi, mặc dù cũng muốn thử đi vào.
Nhưng đó chỉ là lén thử.
Bởi vì tu vi, hắn không biết liệu trước khi mình đi vào có thể gặp phải tình huống kia hay không.
Tu vi Phản Hư viên mãn, gần như là hạn mức cao nhất của Thi Giới.
Chỉ che giấu thôi không biết có đủ hay không.
Thượng An đạo nhân và Quỷ tiên tử đã thử qua, chứng minh áp chế tu vi chắc chắn không có vấn đề gì.
Mà hắn không tính là áp chế, chỉ có thể coi là che giấu.
Tình huống cụ thể khó mà xác định được.
Hỏi cũng không thể hỏi thăm được, chỉ có thể thử vừa che giấu vừa áp chế.
Theo lý thuyết, che giấu chắc là không cách nào tránh thoát khỏi Thi Giới, nếu không thì Thiên Bi Sơn không đến mức triệu hoán hắn.
Nếu như bây giờ đi vào, có lẽ sẽ bị vùng biển kia thôn phệ.
"Nguyên nhân rất đơn giản, gần đây công tích của sư đệ quá cao. Chỗ như vậy đương nhiên ưu tiên cân nhắc đệ tử có công tích cao, mặc kệ là ai thì chỉ cần công tích cao đều có quyền ưu tiên. Sư đệ đúng lúc lập công, liền thuận lý thành chương thu hoạch được danh ngạch." Liễu Tinh Thần giải thích.
Giang Hạo trầm mặc một lát, lần này đúng là ngoài ý muốn.
Nhưng mà chuẩn bị thỏa đáng sẽ không có vấn đề gì.
"Danh sách lần này được phân chia thế nào?"
"Tổng cộng có bốn mươi tám danh ngạch, tông môn chúng ta chiếm mười sáu vị trí, Sơn Hải Kiếm Tông mười, Thi Thần Tông mười cái, Thiên Môn Tông mười hai vị trí."
"Thiên Môn Tông nhiều như vậy?"
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, theo lý thuyết Thiên Môn Tông không nên nhiều như vậy.
Ít nhất là không thể nhiều hơn so với Sơn Hải Kiếm Tông.
"Vốn là tám, giờ cho thêm bốn." Liễu Tinh Thần cười nói.
Giang Hạo hiểu rõ, lần này đối phương tổn thất khá lớn, cần trấn an.
Như thế cũng hợp tình hợp lý.
Lại nói chuyện một chút, Liễu Tinh Thần liền rời đi.
Giang Hạo cũng không quá để ý mà bắt đầu tính toán chuyện Thi Giới, đương nhiên, còn có một việc cần để ý.
Đó chính là linh dược của Hoành Lưu Bộc, nếu như đối phương muốn lời giải thích.
Hắn đã giám định qua linh dược này, đúng là có vấn đề, có người ở phía sau cố ý gây phiền phức cho hắn.
Người sau lưng tên là Khâu Lạc, Giang Hạo từng nhìn thấy cái tên này.
Lúc ở dưới thành đất của Chấp Pháp Đường trước đây từng có người bị đối phương thu mua,sau đó nhằm wVLSYSDJẄ hắn.
Chỉ là, Giang Hạo đến nay vẫn không có đầu mối về việc người này là ai.
Đối phương ra tay xa xỉ, không đơn giản một chút nào.
Chỉ là mình cũng không kết thù với ai bên trong Hoành Lưu Bộc cả.
Tại sao lại bị nhằm vào rồi?
Đây là chuyện khiến hắn cảm thấy không hiểu nhất, không có bất kỳ nguyên do gì.
Hai lần rồi.
Từ điều này có thể thấy được tin tức cảu đối phương vô cùng linh hoặt, không biết là vì lý do gì.
Chờ đợi trong chốc lát, Giang Hạo phát hiện người đi tới vẫn là Khúc Văn Võ, đối phương lần này đến để thương lượng chuyện bồi thường.
Giang Hạo rũ mắt.
Linh dược này có giá trị không nhỏ, nhưng mình không có chứng cứ nào cho thấy không phải là vấn đề gieo trồng.
Bàn luận như này thì mình không có ưu thế chút nào.
Lúc này, Bạch Dịch đi tới từ đằng xa, thuận tiện hỏi thăm tình huống.
"Là linh dược của ai?" Hắn hỏi.
"Là của Giả Thần sư huynh." Khúc Văn Võ cung kính nói.
"Để hắn tự mình đến tìm ta nói chuyện." Bạch Dịch nói.
Cùng ngày, không có một người nào Trúc Cơ trở lên của Hoành Lưu Bộc tới đây cả, chủ động từ bỏ bồi thường, thu hồi linh dược khô héo.
Giang Hạo có chút khó có thể tin, đối phương thế mà không tiếp tục nói nhiều một câu.
Hắn thật sự cảm ơn Bạch Dịch sư huynh từ tận đáy lòng.
Đối phương chỉ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Thấy thế, Giang Hạo liền nhẹ nhàng thở ra, chí ít thì mình không cần làm thêm gì cả.
Hơn nữa, Khúc sư huynh cũng chỉ vì bất đắc dĩ.
Trên đường tu chân, không có người nào là dễ dàng cả.
Tất cả mọi người đều như giẫm trên băng mỏng, gian nan tiến lên.
Chạng vạng tối, Giang Hạo rời khỏi phiên chợ.
Trong khoảng thời gian này, hắn đều đang bán phù lục, vẫn chưa gặp qua Lãnh Điềm sư tỷ và Đoạn Quan sư huynh.
Bây giờ hắn có tổng cộng khoảng một vạn linh thạch.
Gần đây tông môn ít người, có thể có nhiều như vậy cũng không quá dễ dàng.
Hiện tại cần tiếp tục tích lũy linh thạch.
Hồng Vũ Diệp mãi vẫn chưa xuất hiện, mình phải chuẩn bị thật tốt trước khi tiến vào Thi Giới.
Nếu không bên trong Thi Giới sẽ khó mà mua sắm.
Lần này đi Thi Giới, hắn đã nghĩ kỹ phải làm gì rồi.
Bất kể như thế nào, cũng muốn mượn nhờ Thi Giới để đạt tới Vũ Hóa.
Như thế, mình cũng có thể coi như là cường giả một phương.
Mặc dù còn chưa đủ mạnh, nhưng đã vượt qua rất nhiều người.
Vũ Hóa và Phản Hư chắc là chênh lệch không nhỏ.
Nếu như thời gian dư dả, lại đi tìm người sáng lập kia cũng không muộn.
Nếu đã phải vào Thi Giới, như vậy cũng nên đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyến.
Đã thật lâu rồi không có đi, không biết tình huống bên kia như thế nào rồi.
Cũng có thể xem xét tình huống hiện tại của Hải La Thiên Vương.
---
Một bên khác.
Bích Trúc mang theo Xảo Di đi tên đường lớn, các nàng một đường hướng tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Người dẫn đường ở phía trước chính là Ngân Sa tiên tử.
Nghe nói có khách hàng lớn tới, đương nhiên là không thể lãnh đạm.
"Tiền bối, người bên trong Vô Pháp Vô Thiên Tháp đều có thể chuộc sao?" Bích Trúc ngây thơ mà hỏi.
"Trên lý thuyết là như thế này." Ngân Sa tiên tử cũng không giải thích cẩn thận.
"Nếu như đối phương không chịu đi, các ngươi sẽ thả người sao?" Bích Trúc hỏi.
Ngân Sa tiên tử cười nói: "Bọn hắn đương nhiên đều muốn đi."
Không có ngoại lệ, bọn hắn nói muốn đó chính là muốn.
Xảo Di theo ở phía sau, cảm giác có chút kỳ quái.
Rốt cuộc là chỗ nào lại có thể xem người giam giữ làm hàng hóa giao dịch.
Ma Môn quả thật có chút khiến cho người ta ngoài ý muốn.
Chỉ là trong trí nhớ của nàng, người kia vô cùng mạnh, vì sao lại rơi vào kết cục như vậy?
Một lát sau.
Mấy người đi tới trước Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Bích Trúc có chút hưng phấn, lần thứ nhất tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp khiến cho nàng kích động.
Phải biết, người mà tụ hội muốn tìm cơ bản đều từng ở chỗ này.
Nơi này có rất nhiều tin đồn, nhưng mà rất nhiều người đều chưa từng cảm nhận.
Người đi vào rồi có rất ít người có thể đi ra một cách nguyên vẹn.
Bây giờ có cơ hội kiến thức, đương nhiên phải cảm nhận một chút.
Không bao lâu sau, Ngân Sa cho các nàng ngọc bội, phòng ngừa ảnh hưởng mà Vô Pháp Vô Thiên Tháp mang tới, như thế mấy người mới đi đi vào.
Chỉ là vừa mới đi vào không bao lâu, liền thấy có một người chậm rãi đi tới cầu thang.
"Giang sư đệ." Ngân Sa tiên tử có chút ngoài ý muốn: "Sư đệ đã lâu rồi không có tới đây."
Giang Hạo quay đầu, khi nhìn thấy Bích Trúc, trong lòng có chút ngoài ý muốn.
Nhưng hắn vẫn thi lễ gặp mặt, giải thích nói: "Đang tu luyện."
Bích Trúc nhìn qua người trước mắt, trong lòng bồn chồn.
Trên người người này mang theo Thiên Cực Ách Vận Châu.
"Giang đạo hữu, đã lâu không gặp, còn nhớ ta không?" Nàng cười chào hỏi.
Giang Hạo gật đầu, cũng không nhiều lời.
Nếu như biết đối phương sẽ đến, hắn chắc chắn sẽ không đi ra khỏi Đoạn Tình Nhai.
Bây giờ chỉ có thể an tĩnh đi theo.
Mặc dù Ngân Sa tiên tử cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng cũng không có hỏi thăm gì cả.
Bốn người cùng nhau đi tới tầng thứ năm.
Lúc Giang Hạo đến, phát hiện nhân số đã nhiều hơn.
Số một Trang Vu Chân, số hai Hải La Thiên Vương, số ba Nam Cung Nguyệt, số bốn Ngột Dương, số năm Doãn Tự Trần, số sáu Mịch Linh Nguyệt.
Nàng thế mà đã tới đây, Giang Hạo đều không có phát hiện ra.
Thì ra trong lúc bất tri bất giác đã xảy ra rất nhiều chuyện.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận