Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1436: Cố Kim Thiên Ta Lỡ Như Lại ... Ỉ

Chương 1436: Cố Kim Thiên Ta Lỡ Như Lại ... ỈChương 1436: Cố Kim Thiên Ta Lỡ Như Lại ... Ỉ
 
 Giang Hạo gật đầu.
 
 Nếu như trước đó Chưởng giáo không có việc gì, nhưng sau khi đại thể đền xác thực đã có việc. Bởi kẻ địch lúc đó quá mạnh. Ban đầu tông môn còn có thể có tổn tại cường đại xuất kích, sau đó liền không còn nữa, cần mượn nhờ thê lực bên ngoài để duy trì. Muốn nói Chưởng giáo không có việc gì, khả năng là rầt thấp.
 
 Nhưng lại không thể nói trước được là đã chêt hay chưa.
 
 Sau đó, hắn không nghĩ nhiều, chuyện này tạm thời không cần thiết phải chú ý.
 
 Hiện nay vẫn nên làm tốt chuyện trước mắt cái đã.
 
 Muốn trở thành thủ tịch, hẳn là còn phải đợi một khoảng thời gian nữa. Mặc dù cũng nhanh, nhưng nhât định không có khó giải quyết bằng chuyện Tổ Long. Mình nhất định phải qua đó trước khi đồi phương khôi phục.
 
 "Tiền bối, chúng ta tới hồ Thiên Kiểm trước đi, xem xét tình huông bên kia một chút đã. " Giang Hạo nói.
 
 Ba ngày sau.
 
 Giang Hạo đi tới hổ Thiên Kiếm.
 
 Vị trí không phải là rất xa.
 
 Lúc đến, hắn nhìn thấy mặt hổ to lớn, đôi diện có núi cao đứng vững, mây trăng vờn quanh, tựa như tiên cảnh.
 
 "Chính là chỗ này, nhưng cũng không có chô gì đặc thù cả. " Giang Hạo bình tĩnh nói.
 
 Cảm giác một chút, cũng không có bất kỳ phát hiện gì.
 
 "Tại đáy hổ." Hồng Vũ Diệp nói. "Thế nhưng cảm giác bên trong không có vấn để gì." Giang Hạo nói. Hồng Vũ Diệp lườm Giang Hạo một chút. Cái nhìn này khiển hắn cảm thây xâu hồ. Giồng như đang nói. không phải là người nào cũng giổng như hăn.
 
 Cũng đúng, lực lượng trấn áp nơi này không biết là người nào bày ra, nhưng nhất định là huyền diệu. Tu sĩ tầm thường khó mà phát hiện. Dù tu vi có chút mạnh thì cũng là như thể, tám chín phần là có liên quan tới Nhân Hoàng. Dù sao cũng là tìm đổ của Nhân Hoàng.
 
 Giang Hạo đứng trên mặt hồ một lúc, đang định không biêt có nên đi vào xem hay không. Nhưng mà vừa mới tới gần liền đã nhận ra trận pháp.
 
 Không đơn giản chút nào.
 
 Muốn lặng yên không tiếng động hướng vào trong hãn là không quá dê dàng.
 
 Làm ra chút động tĩnh cũng không có gì, chỉ sợ bị một đám cường giả vây công.
 
 Vẫn nên đi vào xem xem người bên trong là ai.
 
 Chỉ là, vừa mới hướng vào trong, hăn liền nhìn thầy bóng người quen thuộc.
 
 Đối phương cũng lập tức nhìn lại, lộ ra vẻ kinh ngạc: "Cổ đạo hữu." "Thường tiền bối." Giang Hạo cười nói. "Khách sáo rồi."
 
 Thường Duy cười nói: "Gọi ta Thường Duy là được, nều như nguyện ý cũng có thể gọi ta một tiếng sư huynh, mọi người cùng là tu sĩ, gọi sư huynh đệ cũng không có gì cả. Không thì gọi ta một tiếng đạo hữu cũng tốt. "
 
 "Vậy văn bối cả gan gọi tiền bối một tiêng đạo hữu. " Giang Hạo vừa cười vừa nói.
 
 "Hắn là." Thường Duy tò mò nói: "Cổ đạo hữu sao đột nhiên lại tới nơi này? Ngươi không phải nói ngươi ở Nam Bộ sao?"
 
 "Đi ngang qua nơi này, tới xem đạo hữu một chút." Giang Hạo vừa cười vừa nói.
 
 Lúc này, đồng môn tuần tra cùng Thường Duy có chút tò mò: "Đây là?"
 
 "Đạo hữu gặp được ở trong bí cảnh, may mà có hẳn cho nên ta và Cảnh sư muội mới có thể có được đầy đủ cơ duyên." Thường Duy cười giới thiệu.
 
 Nghe vậy, những người khác đều gật đầu, cũng không tiếp tục hỏi nhiều.
 
 'Cổ đạo hữu muốn đi vào dạo chơi?" Thường Duy hỏi.
 
 "Có được hay không?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Đương nhiên là thuận tiện. " Thường Duy cười gật đầu.
 
 Sau đó, Thường Duy một mình mang theo hai người Giang Hạo đi vào bên trong. Trên đường đi, Giang Hạo nhìn về phía dưới mặt hổ, nói: "Nghe nói dưới hổ có cái gì đó. "
 
 "Cái này..." Thường Duy khó xử nói: "Là cơ mật của tông môn, không tiện lộ ra ngoài. "
 
 "Có thể hiểu được, ta chính là ở bên ngoài nghe nói về Huyết Câm Thạch trần áp yêu tộc, nghĩ thầm chắc là ở ngay dưới hổ Thiên Kiểm, cho nên tới xem một chút." Giang Hạo cười nói.
 
 Nghe vậy, Thường Duy có chút chấn kinh, biết còn rõ ràng hơn cả hẳn. Xác định là cơ mật tông môn?
 
 Thấy thế, Giang Hạo liền biết đổ vật xác thực ở phía dưới.
 
 Lúc này, Thường Duy thở dài nói: "Dưới hổ xác thực không bình thường, hơn nữa khả năng sẽ mang đến nguy cơ lớn lao cho tông môn chúng ta. Hiện tại Thái Thượng Trưởng lão không chỉ để chúng ta tuần tra, còn thông báo cho người những tông môn khác tới, dự định cùng nhau dò xét chỗ sâu đáy hổ." "Là chuyện lúc nào?" Giang Hạo cũng tò mò hỏi.
 
 "Trong mấy ngày này, định thời gian là ba ngày sau." Thường Duy nói.
 
 Nghe thế, Giang Hạo thở phào một cái: "Ta có thể tham gia náo nhiệt không?"
 
 "Có thể thì có thể, nhưng mà có chút nguy hiểm, danh sách lần này cũng không nghiêm cẩn, ta thêm cho Cổ đạo hữu là được. Đến lúc đó ta sẽ nói với sư phụ một tiềng. " Thường Duy hảo có ý tốt nói. Nghe vậy, Giang Hạo gật đầu: "Đa tạ đạo hữu."
 
 Chốc lát sau.
 
 Hai người Giang Hạo được đưa tới trong sân.
 
 Thường Duy sắp xếp xong mọi thứ, sau đó quay lại trong đội tuần tra. Giang Hạo lúc này mới nhìn về phía người bên cạnh, nói: "Cân chờ thêm ba ngày nữa. "
 
 Hồng Vũ Diệp ngồi xuống ở bên cạnh, nói: "Pha trà đi."
 
 Nàng cũng không thèm để ý. Giang Hạo vừa pha trà, vừa nói với Tiểu Uông bên cạnh: "Đi đáy hồ nhìn xem."
 
 Tiểu Uông không phải chó bình thường, nhất là lực lượng tỉnh thần. Người bình thường muôn tìm được nó cũng không dê dàng, hoàn toàn có thể xuống dưới thăm dò một hai. Có lẽ sẽ có thu hoạch.
 
 Ba ngày sau đó, Giang Hạo mang theo Hồng Vũ Diệp đi dạo ở xung quanh.
 
 Sau đó, hắn nhìn thấy Kiếm Đạo Tiên. Chỉ là nhìn từ xa một cái, sau đó rời đi.
 
 Kiếm Đạo Tiên cũng nhìn qua, cũng chỉ là nhìn một chút.
 
 Kiếm Đạo Tiên nhận biết Giang. Hạo, nhưng không nhận biêt Cổ Kim Thiên.
 
 Đối phương rất mạnh, chỉ là không biết vì sao lại tới.
 
 Ba ngày sau. Bạch Vân Cung có không ít người tới.
 
 Bọn hắn tụ tập ở trên mặt hồ, Giang Hạo được Thường Duy và Cảnh Nhan dân tới, đứng bên ngoài quan sát. Tiểu Uông đi theo bên cạnh bọn họ.
 
 "Bọn hắn hôm nay dự định xuống dưới sao?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Đúng vậy, bọn hắn khả năng sẽ còn mở ra một khe hở, xem xem tình huồng phía dưới rốt cuộc là như thê nào." Thường Duy nói. "Nghe nói có khả năng sẽ xảy ra chuyện, cho nên Chưởng môn thả ra lời nói, ở đây chỉ cần có người có thể hỗ trợ trấn áp Yêu tộc thì sẽ hai tay dâng thần vật phía dưới lên." Cảnh Nhan tiên tử nói. "Thật sao?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
 
 Tiểu Uông đã xuống dưới nhìn qua. Tỉnh thần lực phía dưới đang dần tràn ra, thân hổn không tâm thường. Một khi mở ra, chính là lĩnh vực mà nó am hiểu. Nó bày tỏ có thể làm được.
 
 Ở đây Nhân Tiên, Chân Tiên đều có, nhưng không có Thiên Tiên.
 
 Theo lý thuyết Giang Hạo có phần thăng.
 
 Nhưng mà, hết lần này tới lần khác lại gặp phải Kiểm Đạo Tiên. Đôi phương không tầm thường, lỡ như một kiểm chém sạch yêu thú, vậy thì không ai có thể sánh được rồi. Chỉ là, làm vậy sẽ dễ tạo thành một chút tổn thương, nơi này quả thật có chút trọng yếu.
 
 Do đó, biện pháp kia không phải là thượng sách.
 
 "Vậy chúng ta liền nhìn xem, rốt cuộc là ai có năng lực này." Giang Hạo nói.
 
 "Cổ đạo hữu khí chất phi phầm, tu vi cao có lẽ có thể thử một chút, lỡ như có thể gây ra động tĩnh không hể thua kém đệ nhãt cổ kim thì sao?" Thường Duy cười nói.
 
 Giang Hạo cũng gật đầu theo: "Đúng vậy, lỡ như có thể đi ngang một thê cũng nên."
 
 "Đúng vậy, đúng vậy." Thường Duy cười gật đấu.
 
 Cảnh Nhan cũng là trêu ghẹo: "Đến lúc đó cũng đừng quên chỉ đạo cho chúng ta một chút." "Ừm, vậy lưu lại tiên duyên cho các ngươi, thể nào?" Giang Hạo hỏi. "Vậy cảm ơn Cổ đệ nhất trước." Hai người Thường Duy ra vẻ hành lễ. Giang Hạo cười ha ha một tiếng. Bọn hắn cũng nở nụ cười. Bọn hắn thích đùa kiểu này, cũng biết không ai là nghiêm túc cả.
 
 Hồng Vũ Diệp đứng ở bên cạnh quan sát, sắc mặt có chút cổ quái. Lúc này, những người kia bắt đầu hướng xuống dưới hổ, dự định mở ra một khe hở, xem xem rốt cuộc sẽ như thể nào.
 
 Một bên khác, Kiếm Đạo Tiên đứng bên cạnh hổ quan sát.
 
 "Tiền bối, nếu như Yêu tộc xuất hiện, có thể xin ngài xuất thủ sao?" Lão giả hỏi.
 
 "Ta xuất thủ?" Kiếm Đạo Tiên cười nói: "Vậy Bạch Vân Cung các ngươi nên dọn đi thì hơn, thành trân xung quanh cũng không cách nào dựa vào đây để sinh sông nữa. "
 
 Hắn sẽ trực tiếp chém giết Yêu tộc, nhưng lại không cách nào cân bằng mọi thứ xung quanh.
 
 Kiếm vốn là vì phá vỡ cân bằng. Nhưng mà...
 
 "Có lẽ không cần ta xuất thủ. " Kiểm Đạo Tiên nói.
 
 Lão giả hơi nghi hoặc một chút. Nhưng hỏi lại, Kiếm Đạo Tiên lại không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận