Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 217: Nữ Ma Đầu Mất Đi Khí Tức

Chương 217: Nữ Ma Đầu Mất Đi Khí Tức
Dưới trời chiều, bóng dáng Hồng Vũ Diệp thướt tha đứng đó dường như hòa vào ánh nắng chiều, giống như ảo ảnh.
"Ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi." Giang Hạo bình tĩnh lại, cúi đầu trả lời.
Bởi vì Thiên Tuyệt Cổ độc không có hiệu quả với người trước mắt này, hắn cần phải dựa vào ý chí của bản thân để chống lại vẻ đẹp của đối phương.
Không chỉ vậy, bởi vì áp chế trong thời gian dài, hắn luôn cảm thấy tình cảm cũng phản công rất mãnh liệt.
Chỉ hơi lo là rất dễ xuất hiện trò hề.
"Chuẩn bị sẵn nước nóng, ta muốn tắm." Hồng Vũ Diệp đi vào bên trong.
Nước nóng không khó, sử dụng thuật pháp là được.
Sau một lát, Giang Hạo đứng ở trước thùng gỗ, nước sông trong vắt chậm rãi bốc lên hơi nóng.
Hắn dùng tay sờ thử, cảm giác nhiệt độ hơi cao.
Nhưng như vậy là tốt nhất, ngồi vào sẽ không quá nóng, lúc đi ra, nước cũng không quá lạnh.
Sau khi xác định nhiệt độ của nước, hắn lại thả hai phần cánh hoa vào trong nước.
Hơi ít, nhưng miễn cưỡng không gặp trở ngại.
"Tiền bối, xong rồi." Giang Hạo đi ra ngoài, nói với nữ tử ở đại sảnh.
Hồng Vũ Diệp nghe vậy thì đứng dậy, chậm rãi đi vào trong phòng.
"Ở bên ngoài canh gác."
Nghe được là ở bên ngoài, Giang Hạo thở phào nhẹ nhõm.
Hắn không ở bên trong, sẽ không đến mức nghe được tiếng nước, tưởng tượng tới động tác của Hồng Vũ Diệp, điều đó cũng là một sự giày vò đối với hắn.
Hắn sẽ theo bản năng muốn quay đầu lại kiểm tra tình hình.
Lại không có tình cảnh lúng túng như vậy.
Sau đó, hắn đứng chờ ở cửa, thuận tiện lấy ra sáu linh phù tinh phẩm quan sát.
Hắn muốn học Thập Vạn Thần Kiếm Phù, nếu đã mấy lần bị sỉ nhục không có tấm linh phù này, vậy hắn thuận tiện lấy ra một cái.
Cũng có lý do thỏa đáng.
Tuy nhiên ba loại linh phù sau trong sáu linh phù tinh phẩm có chi phí nguyên liệu cũng không ít.
Một chồng một trăm linh thạch, giá khoảng sáu mươi viên.
Ba loại linh phù tinh phẩm trước là Trị Liệu Phù, Thập Vạn Kiếm Phù, Địa Động Phù.
Địa Động Phù có thể khiến cho đất đai xung quanh chấn động, tác dụng không lớn, hắn gần như chưa từng chế tạo qua.
Ba loại linh phù sau là Thập Vạn Thần Kiếm Phù, Phá Địa Phù, Ngự Lực Phù.
Thập Vạn Thần Kiếm Phù là linh phù Thập Vạn Kiếm Phù thăng cấp lên. Phá Địa Phù tất nhiên là linh phù Địa Động Phù thăng cấp lên. Lần này, nó không chỉ gây chấn động, còn có thể làm cho mặt đất vị nghiền nát, sụp xuống.
Ngự Lực Phù là linh phù phòng ngự, nhất là có thể giảm bớt va chạm vật lý.
Theo Giang Hạo thấy, Thập Vạn Kiếm Phù dễ bán nhất, hai cái sau kém hơn.
Cho nên, hắn học Thập Vạn Thần Kiếm Phù trước, chờ sau này sẽ lại học hai cái sau, xem có bán được không.
Có quyết định, Giang Hạo thuận thế ngồi xếp bằng, mở ra Không Minh Tịnh Tâm để tìm hiểu.
Một lần tìm hiểu này làm cho hắn quên cả thời gian, mãi đến nửa đêm mới tỉnh lại.
Bởi vì đã tìm hiểu xong.
Hắn đi ra ngoài quan sát, phát hiện có khả năng đã qua giờ tý.
"Ngày hôm nay, con thỏ còn chưa trở lại à?" Giang Hạo vô cùng kinh ngạc.
Chẳng qua, khi hắn đứng dậy, bất ngờ phát hiện mình ở trước phòng tắm.
Lúc này, hắn mới chợt nhớ ra, Hồng Vũ Diệp tới đây tắm.
Nhưng… Đã muộn thế này, nàng còn chưa tắm xong à?
Hắn nghi ngờ, gõ cửa một cái.
"Tiền bối?"
Không có người nào trả lời.
Hắn lại gõ cửa thêm hai cái, lần này nặng hơn trước rất nhiều.
"Tiền bối có ở bên trong không?"
Vẫn không có người nào trả lời.
Hắn do dự một lúc, mới mở miệng lần nữa.
"Tiền bối, ta tiến vào đấy."
Kẽo kẹt!
Giang Hạo chậm rãi mở cánh cửa ra, sau đó liếc nhìn vào bên trong, hắn rất nhanh đã bị dọa cho giật mình.
Lúc này, trong thùng gỗ quả thật có một nữ tử.
Nhưng lại không phát hiện có người mở cửa.
"Tiền bối?"
Giang Hạo lại thử gọi một tiếng nữa, thấy đối phương vẫn không có phản ứng, hắn mới đi vào.
Hồng Vũ Diệp có thực lực mạnh mẽ, làm cho hắn không có cách nào nhìn rõ khí tức.
Nhưng, lần này khác trước. Lần này, nhìn nàng không hề có khí tức.
Giống như hoàn toàn yên tĩnh vậy.
Giang Hạo hít sâu một hơi, đi tới.
Lúc này, Hồng Vũ Diệp chỉ lộ bờ vai ở ra khỏi mặt nước, những nơi khác đá bị cánh hoa che phủ.
Ngân Nguyệt Hoa Biện khác với trước, giống như nở bung ra, che kín mặt nước vậy.
Nhưng Giang Hạo chỉ dám liếc mắt nhìn qua, không dám quan sát kỹ.
"Tiền bối?"
Hắn tới gần, phát hiện Hồng Vũ Diệp nhắm mắt,
Hắn cẩn thận cảm nhận, vẫn không cảm giác được bất kỳ khí tức gì.
Trong lúc kinh ngạc, hắn đi tới bên thùng gỗ, giơ tay về phía trước cổ của nữ tử trước mắt.
Hắn muốn sờ vào động mạch chủ xem mạch còn nhảy không.
Chẳng qua, khi tay hắn sắp chạm tới đối phương, Hồng Vũ Diệp chợt quay đầu lại, đối diện với hắn.
Hai mắt nhắm chặt cũng chậm rãi mở ra.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
"Tiền bối, ta có thể giải thích." Giang Hạo khổ sở nói.
Ầm!
Giang Hạo vừa dứt lời lập tức, đã giống như một trận gió, vèo một cái đụng phải trên vách tường.
Cảm giác đau rất từ sau lưng lan ra khắp toàn thân.
Trong giây lát, Giang Hạo nằm trên mặt đất, cảm giác tim cũng đau.
Lần này là đau thật, đau còn hơn cả bốn năm trước kia cộng lại.
"Đóng cửa lại, quay lưng về phía ta, sử dụng thuật pháp của ngươi đun nóng thùng gỗ." Giọng nói bình thản của Hồng Vũ Diệp truyền tới.
Giang Hạo không dám từ chối, chỉ có thể khó nhọc đứng dậy.
Sau khi đóng cửa lại, hắn mới ngồi xếp bằng, lực thuật pháp lan theo phía dưới đất kéo dài đến phía sau thùng gỗ.
Lúc này, Hồng Vũ Diệp mới nói tiếp:
"Ngươi quả nhiên rất to gan."
"Tiền bối, chuyện này thật sự là hiểu nhầm." Giang Hạo nhịn đau nói.
"Hiểu nhầm thế nào?" Hồng Vũ Diệp bình thản hỏi.
Lúc này, có tiếng nước vọng tới trong tai Giang Hạo.
Hắn lại nghĩ đến cảnh tượng Hồng Vũ Diệp hất nước lên người.
Hắn cố bình tĩnh lại, xong mới giải thích:
"Tiền bối ở trong nửa ngày vẫn chưa đi ra, vãn bối… vãn bối lo lắng mới tiến vào kiểm tra.
Vẫn bối đã gọi vài lần nhưng tiền bối không hề trả lời, cho nên..."
"Cho nên ngươi tưởng ta chết?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Vãn bối tuyệt đối không có ý này." Giang Hạo quẫn bách nói.
Khi đó, hắn quả thật có suy nghĩ này, theo khí tức quả thật rất giống.
Tuy nhiên, hắn vốn không nhìn thấu được khí tức Hồng Vũ Diệp, sở dĩ nghĩ vậy là do bản thân tiến
"Mấy ngày hôm trước, có người phong tỏa Thiên Hương Đạo Hoa, sau đó biến mất. Lần đó là tiền bối ra tay à?" Giang Hạo bắt đầu nói sang chuyện khác.
"Chuyện này thì ngươi phải đi hỏi tông môn của các ngươi." Hồng Vũ Diệp thuận miệng đáp lại.
Giang Hạo không có cách nào hỏi thăm. Tuy nhiên, hắn cũng không biết người chấp chưởng của mười hai mạch mạnh tới mức nào.
Ào ào!
Tiếng nước lại truyền đến.
"Lần sau, bỏ một phần Ngân Nguyệt Hoa Biện là được rồi, hai phần quá nhiều." Hồng Vũ Diệp phân phó nói.
Giang Hạo: "Vâng."
Hắn không biết Ngân Nguyệt Hoa Biện sẽ nở hoa.
Ngay từ đầu, hắn còn tưởng không đủ, ai biết lãng phí một phần.
Ào ào!
Tiếng nước truyền ra rất lớn, đây là dấu hiệu ra khỏi thùng gỗ.
Quả nhiên, Giang Hạo nghe được tiếng bước chân đi trên mặt đất.
Chắc chân ngọc còn ướt vừa đặt xuống đất.
Có lẽ còn có giọt nước trên người.
"Ngươi đang nghe cái gì?" Giọng nói thanh thúy chất vấn làm Giang Hạo thoáng kinh sợ.
"Không có." Giang Hạo ổn định tâm thần nói.
Lúc này, Hồng Vũ Diệp đi lướt qua bên cạnh hắn, chẳng biết nàng đã mặc một bộ váy tiên màu đỏ từ bao giờ.
Chân trần rời đi.
Lúc nàng đi lướt qua, Giang Hạo có thể ngửi thấy được mùi thơm nhẹ đặc biệt của đối phương.
Hắn thở hắt ra một hơi, bình tĩnh trở lại.
Sau đó, hắn đi theo ra.
"Còn nhớ rõ vừa rồi nhìn thấy gì không?" Lúc hắn ra ngoài, Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Vãn bối không thấy gì cả." Giang Hạo đáp lại.
Ngân Nguyệt Hoa Biện quá nhiều, quả thật không thấy gì cả.
"Lần sau, nếu ngươi lại nhìn nữa, ngươi đoán xem ta có thể móc mắt ngươi xuống không?" Hồng Vũ Diệp quay đầu, cười hỏi.
Không chờ Giang Hạo trả lời, Hồng Vũ Diệp lại cười lạnh nói:
"Yên tâm, ta sẽ không làm vậy, dù có móc ra cũng chẳng có tác dụng gì. Nhưng ngươi nhất định sẽ hy vọng không bằng móc mắt ra."
Giang Hạo cúi đầu, không dám nói lời nào.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận