Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1009: Nam Nhân Trúng Mị Thuật, Quá Rác Rưởi

Chương 1009: Nam Nhân Trúng Mị Thuật, Quá Rác Rưởi
Gió nhẹ thổi qua.
Góc áo Bạch Chỉ đong đưa theo gió.
Hồng Vũ Diệp vừa cất lời, nàng đã biết nên trả lời như thế nào.
"Giang Hạo đoạn thời gian trước có ra ngoài, tạm thời không xác định được hắn đã đi nơi nào, tám chín phần là người phía sau lưng hắn dẫn hắn rời đi. Cho nên chúng ta cũng không dám tùy tiện hành động. Lần này trở về, tu vi của hắn chắc là đã tinh tiến rất nhiều. Trong mắt những người khác thì hắn đang chuẩn bị cho lần dự tuyển này.
Nhưng quan sát kỹ từng phương diện thì hắn cũng không cần chuẩn bị quá nhiều, thực lực bản thân rất mạnh. Mặc dù hành vi khả nghi, nhưng cho đến trước mắt vẫn không có bất cứ chứng cớ gì có thể chứng minh đối phương phản bội tông môn. Mặt khác, hắn tiếp xúc với không ít thứ, nhưng đều chưa mang đến biến hóa không tốt. Trước mắt, hắn đang tham gia dự tuyển thủ tịch, ngày mai đại khái sẽ là người đứng đầu." Bạch Chỉ cân nhắc rồi trả lời.
"Còn gì nữa không?" Hồng Vũ Diệp nâng chung trà lên, hỏi.
"Chúng ta đã điều tra qua về con thỏ bên cạnh hắn, mặc dù lai lịch có chút khả nghi, nhưng các phương diện khác đều khá tốt, cũng không có dấu hiệu phản bội tông môn. Mặt khác bên cạnh Tiểu Li nhiều thêm một con chó, con chó này có chút không bình thường cho lắm. Nhưng mà, chó cực kì e ngại Tiểu Li, mặc dù bất phàm nhưng lai lịch cũng không khả nghi."
Bạch Chỉ suy tư một lúc rồi nói: "Không loại trừ khả năng phía sau bọn họ đều có dấu vết của người đứng sau Giang Hạo. Theo như tình hình trước mắt thì người này không có ác ý đối với Thiên m Tông. Sau này thế nào thì không cách nào biết được, nhưng mà muốn biết càng nhiều thì cần tiếp tục điều tra." Bạch Chỉ dừng lại một chút rồi nói:
"Tính cách của Giang Hạo cũng không cực đoan, loại người này không thích hợp với uy hiếp và chèn ép quá độ, nhất là khi thực lực của hắn đã dần dần tăng lên. Thủ đoạn cực đoan ngược lại sẽ khiến cho đối phương phản cảm, dù hắn không có ý phản bội nhưng cũng có thể đã từng xuất hiện ý định phản loạn. Mà thủ đoạn ôn hòa thì lại cần nhiều thời gian."
Hồng Vũ Diệp cũng không nói thêm về việc này, mà chỉ nói: "Thiên Hương Đạo Hoa như thế nào rồi?"
"Gần đây Giang Hạo có bày trận pháp ở xung quanh sân, có chút cao minh, chắc là có liên quan tới người đứng phía sau hắn. Người của chúng ta không quan sát được, nhưng mà mượn nhờ pháp bảo, vào thời gian thích hợp thì ít nhiều cũng có thể quan sát được một chút. Trước mắt thì không có bất cứ vấn đề gì. Mặt khác, thuộc hạ luôn cảm thấy người phía sau Giang Hạo cũng là vì Thiên Hương Đạo Hoa. Chỉ cần là trước khi hoa thành thục, người ở sau lưng hắn nhất định sẽ không đối địch với chúng ta. Chúng ta vẫn còn đủ thời gian để tìm ra người kia." Bạch Chỉ cung kính nói.
Hồng Vũ Diệp khẽ gật đầu: "Vậy thì điều tra tiếp đi."
Sau đó, Bạch Chỉ lại báo cáo tin tức hải ngoại, nói người của Vạn Vật Chung Yên dường như đã thu liễm rất nhiều, đặt nhiều tinh lực vào chỗ sâu hải ngoại hơn, hình như đang tìm kiếm cái gì đó. Nhưng bọn họ vẫn chưa xác định được cụ thể, còn đang điều tra.
Mặt khác, người ở hải ngoại cần một số công pháp cực đoan một chút, nhờ vào đó để tăng lên.
"Đại Thiên Thần Tông không phải sắp tới rồi sao?" Hồng Vũ Diệp bình thản nói:
"Tìm bọn hắn hỏi một chút là được."
Bạch Chỉ nghe vậy thì lập tức hiểu ra.
Thiên m Tông không phải là không có công pháp, nhưng mà liên quan lớn sẽ dễ dàng mang đến ảnh hưởng. Nếu như là thu hoạch được từ chỗ khác thì sẽ không thành vấn đề. Đương nhiên, cuối cùng vẫn là phải tìm ra là ai đang câu thông với Thiên Thanh Sơn nhằm vào Thiên m Tông.
Mấy lần xuất thủ đều có thân ảnh của hải ngoại, trước mắt có thể xác định được hai phe, một là Vạn Vật Chung Yên, hai là Đào Mộc Tú Thiên Vương.
Sau khi lại báo cáo một số tình huống của tông môn, Bạch Chỉ liền lui xuống.
Nàng thật ra có ý khác đối với Giang Hạo.
Đó chính là tìm người tới gần.
Nội ứng ở bên cạnh đối phương, từ đó tìm ra sơ hở.
Ví dụ như có thể lợi dụng Diệu Thính Liên của Đoạn Tình Nhai.
Đưa người qua với thân phận là đạo lữ để tìm kiếm sơ hở, đây là điều thứ nhất.
Thứ hai là cột chặt đối phương vào Thiên m Tông, ít nhất là khiến cho đối phương nghiêng về phía Thiên m Tông.
Cuối cùng, nói không chừng có thể có hiệu quả đặc biệt, nhất là cách làm người của Giang Hạo, nhìn không giống như là người sẽ bỏ rơi vợ con.
Nói một cách đơn giản, hắn còn giống người Tiên Môn hơn cả người của Tiên Môn.
Nhưng nàng tạm thời không dám làm mấy chuyện này.
Chuyện của Giang Hạo có liên quan quá lớn, một khi bản thân có hành vi quá khích rất có thể sẽ kích thích đến người phía sau.
Mặt khác, Chưởng giáo rất coi trọng đối phương, chuyện như vậy cần thăm dò ý kiến một chút.
Tóm lại, trước khi ổn định được thế cục, vẫn nên đối với Giang Hạo như trước đây.
Nàng thở dài một tiếng, dự định bảo người đến nghiên cứu thảo luận một chút về việc ứng đối với Đại Thiên Thần Tông, đúng lúc Thiên Thánh Giáo và đối phương không hợp nhau. Có thể lợi dụng một chút.
---
Ngày tuyển chọn cuối cùng của các mạch.
Giang Hạo mang theo con thỏ tiến về Linh Dược Viên. Hôm nay nơi này không có nhiều đệ tử. Bọn họ đều đi vây xem tỷ thí.
"Tiểu Li đâu?" Giang Hạo hỏi.
"Nàng đang ăn cái gì đó ở bên trong, bảo hôm nay có ngạnh chiến." Trình Sầu đáp.
Ngạnh chiến?
Giang Hạo có chút kinh ngạc.
Tuyển chọn của Trúc Cơ trung kỳ cũng có ngạnh chiến sao?
Sau đó, hắn nhìn con thỏ một chút, nghĩ thầm mặt mũi con thỏ không đủ lớn sao? Không đủ để những người kia trực tiếp nhận thua sao?
"Bởi vì thời gian đúng lúc là giờ ăn." Trình Sầu giải thích thêm một câu.
Giang Hạo gật đầu, vậy đúng là ngạnh chiến thật.
Thắng còn phải chạy thật nhanh tới nhà ăn.
Chậm thì sẽ mất một khoảng thời gian bỏ bụng.
Dự tuyển Trúc Cơ rất dễ dàng xuất hiện thay đổi.
Dù sao tấn thăng nhanh.
Một khi tấn thăng thì sẽ phải đối đầu với người dự tuyển phía sau.
Người mới cũng phải bổ sung.
Cạnh tranh cực kì kịch liệt.
Tiểu Li mà cứ tấn thăng dựa theo Trình Sầu như này, tám phần là không đến mấy năm sẽ bị thủ tiêu thân phận thủ tịch dự tuyển, chắc là nàng cũng sẽ không quá để ý.
Sau đó, Giang Hạo một thân một mình đi vào lôi đài.
Trận chiến đầu tiên hôm nay là cùng với một vị sư tỷ. Ngũ quan tinh xảo, sắc mặt có hơi tái nhợt. Nàng để tóc dài, trong lúc phất tay đều có bóng dáng của mị thuật.
Giang Hạo có thể nhìn ra vài thứ từ trong đó, cho nên hắn giả vờ bày ra vẻ mặt hốt hoảng.
"Sư huynh nhớ thủ hạ lưu tình, thể chất của sư muội không tốt lắm." Một giọng nói mềm mại vang lên.
Thấy Giang Hạo thật sự có chút mơ hồ, khóe mắt nàng lộ ra một chút khinh thường.
Đàn ông quả nhiên đều như vậy, người này lại càng kém cỏi, đây là đã bao nhiêu năm rồi chưa đụng vào nữ nhân sao?
Thật là không có tiền đồ.
Một người đàn ông dễ dàng bị bản thân mình mê hoặc đều là rác rưởi.
Sau đó nàng bước ra, linh kiếm trong tay ra khỏi vỏ.
Kiếm ý lạnh thấu xương xông qua.
Một kích này đủ cho đối phương mất đi sức chiến đấu.
Nam nhân như vậy, không xứng chết dưới váy của nàng.
Một kiếm chém qua.
Keng!
Loảng xoảng!
Một nửa kiếm rớt xuống đất.
Một thanh đao đen nhánh rơi xuống trước mặt sư tỷ kia, đặt ngay cổ của nàng. Chỉ cần hướng về phía trước một chút, liền có thể xuyên qua.
Nhìn xem một màn này, sư tỷ dùng mị thuật cảm nhận được sự băng lãnh, giống như mình có thể chết đi bất cứ lúc nào.
Đối phương lúc này mới thu đao về.
"Sư tỷ, đã nhường rồi." Giang Hạo khách rồi nói.
Tim của vị sư tỷ này vẫn còn đang đập nhanh, nàng cúi đầu không dám nói thêm cái gì. Sau đó liền quay người rời đi. Nàng có một loại cảm giác bản thân như mới trở về từ Quỷ Môn Quan. Sự khinh thường trước đó đã biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại sự kiêng kị dày đặc.
Giang Hạo cũng nhẹ nhàng thở ra, vị sư tỷ này cũng dễ nói chuyện.
Mặc dù nàng thích dùng mị thuật, nhưng đây vốn là thủ đoạn của rất nhiều tiên tử. Lợi dụng ưu thế của mình hóa thành công kích cũng không có gì sai cả.
Giữa trưa, trận thứ hai, Giang Hạo vừa mới lên lôi đài, đã nghe thấy nơi xa oanh một tiếng, một người bay ra ngoài.
Sau đó, một thân ảnh nhỏ nhắn mang theo một con thỏ chạy vội ra ngoài.
Giang Hạo nhìn mà có chút cảm khái.
Tiểu Li cố gắng như vậy là vì cái gì?
Nàng hình như cũng không thiếu gì cả.
"Giang sư đệ, đã lâu không gặp." Một giọng nói đột nhiên truyền tới.
Giang Hạo quay đầu nhìn lại, là một nam tử mang theo bầu rượu, có chút say khướt.
Tửu Vũ sư huynh.
Lúc trước đến chỗ của sư phụ, hắn đã gặp qua mấy lần.
Đệ tử chân truyền.
Không tiện thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận