Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 996: Tiếu Tam Sinh Ta Sẽ Vượt Qua Nhân Hoàng

Chương 996: Tiếu Tam Sinh Ta Sẽ Vượt Qua Nhân Hoàng
Bên trong Thiên Linh tộc, người Đọa Tiên tộc cảm nhận được thần vật có động tĩnh. Nhưng mà lại không giống với dự đoán của bọn họ.
Dường như thứ muốn xông phá gông xiềng cũng không phải là thần vật, mà là một người khác hoàn toàn.
Mà bầu trời lúc này đang ngưng tụ mây đen, lôi đình phun trào. Nó bao trùm ánh sáng lam kia, long ảnh hoàn toàn bị bao phủ.
Lực lượng Đọa Tiên tộc đặt ở trong tế đàn, muốn phong tỏa tất cả.
Lúc này, long huyết ở trong tế đàn bị ép buộc, không thể động đậy.
Nhưng mà, vào lúc bọn hắn cảm thấy ổn thỏa, trên bầu trời bỗng xuất hiện đao ý, một vòng tử khí tràn vào tế đàn. Long huyết lập tức bị tử khí vờn quanh, lực lượng tăng vọt, bắt đầu chiếm đoạt tiên ý xông tới.
"Đừng hòng ra khỏi!" Lão giả ở vị trí trung tâm bấm niệm pháp quyết chỉnh hợp lực lượng xung quanh, trấn áp xuống.
Ầm ầm!
Trong tế đàn, tiên ý bạo tăng, lần nữa áp chế long huyết.
Lúc này người xung quanh ào ào gia nhập.
Người Thiên Linh tộc cũng tiến vào phạm vi tế đàn, bắt đầu tạo áp lực, trấn áp thần vật.
Chỉ là…
Ầm ầm!
Vô số công kích rơi xuống từ trên trời cao.
Lực lượng cường đại liên miên không dứt, oanh tạc mà tới.
Là người Thánh Đạo xuất hiện từ bốn phương tám hướng, công kích Thiên Linh tộc. Những người này vốn đã ẩn nấp trong bóng tối, giờ nhận được mệnh lệnh, bắt đầu tiến công Thiên Linh tộc.
Tộc trưởng Thiên Linh tộc đứng trên lầu các nổi giận gầm lên một tiếng: "Thánh Đạo, uổng cho các ngươi cũng là Thiên Linh tộc, vô sỉ!"
Trận pháp của Thiên Linh tộc nở rộ, vô số cường giả xuất động.
Bọn hắn sẽ không để cho người ta ngăn cản Đọa Tiên tộc trấn áp thần vật. Mà ngoại trừ Thánh Đạo, dưới biển sâu còn xuất hiện lượng lớn sinh vật biển. Bọn hắn mở mắt ra, phóng ra lực lượng đáng sợ công kích Thiên Linh tộc.
"Thâm Hải tộc? Các ngươi thế mà cũng dám cuốn vào trong đó, muốn chết!" Tam Trưởng lão đạp không mà lên, lực lượng cường đại phun trào trấn áp xuống.
Đại chiến đột nhiên bộc phát, như là như phong bạo quét sạch xung quanh.
Sóng biển phun trào, chấn động tám phương, làm cho tất cả mọi người nhượng bộ lui binh.
Hồng Vũ Diệp ngồi trên boong tàu, bất kỳ phong bạo gì đều không thể khiến nàng xuất hiện gợn sóng.
Tiên tử canh giữ ở bên cạnh kinh thán không thôi.
Nếu như vị này mà động thủ thì chắc là có thể bình định tất cả.
Chỉ là đại thế chưa lên, dạng người này chắc là đều sẽ rất ít khi xuất thủ.
Hồng Vũ Diệp ngẩng đầu nhìn trời, nhìn mây đen bao trùm bóng người ở bên trong. Chỉ là, đôi mắt của nàng giống như là xuyên thấu tầng mây.
Lúc này, nàng nhẹ nhàng sờ lên ngực một chút, nơi đó vẫn có chút cảm giác nhói nhói. Là Đồng Tâm Chưởng đang thiêu đốt.
Mà trong con ngươi của nàng cũng xuất hiện một số hình ảnh, là lôi đình phun trào.
Một cây đao đang xông phá lôi đình, mang theo một con rồng hướng lên trên.
Trong mây đen, Giang Hạo cười to ba tiếng, cho dù có vô số lôi đình nhưng mà hắn vẫn cố trấn áp. Một đao của hắn đủ để bổ ra một con đường thông thiên.
Chỉ là lôi đình không đủ để ngăn cản bước tiến của hắn.
Oanh!!
Thiên Đao chém qua tất cả, lôi đình tầng tầng vỡ vụn.
Chỉ là, lôi đình không ngừng tuôn trào, cũng không dễ dàng phá vỡ như vậy.
Nhưng mà đao của hắn tựa như một vệt ánh sáng, đâm vào hắc ám.
Không bao lâu sau, hắc ám sẽ bị hắn chiếu sáng hoàn toàn.
Chỉ là lúc đao quang quét ngang lôi đình, một số hư ảnh dần ngưng tụ ở trên không trung.
Là từng bóng người, tựa như thần binh giáng xuống từ trên trời.
Cầm đầu là một vị lão giả, hắn cúi đầu nhìn qua Giang Hạo, trầm giọng nói:
"Đạo hữu, trở về đi, Tiên Tộc ta nhận ân tình của ngươi, tương lai tất sẽ cảm tạ."
"Các ngươi biết ta là ai không?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
"Tiếu Tam Sinh thiên hạ vô song, ai mà không biết?" Lão giả bình thản nói.
"Nếu biết rồi, Tiếu Tam Sinh ra sẽ nghe ngươi sao? Đọa Tiên tộc ngươi nói những lời này với ta có tác dụng gì?" Giang Hạo châm chọc nói:
"Ngươi chẳng lẽ có thể hủy diệt thế giới này sao? Ngươi nỡ sao?"
Tiếu Tam Sinh là người của Vạn Vật Chung Yên.
Mà mục đích cuối cùng của Vạn Vật Chung Yên chính là vạn vật yên lặng.
Tiên Tộc càng cường đại thì càng không có khả năng để thế giới trở nên yên ắng.
Cho nên ngăn cản Tiên Tộc không phải là đang ngăn cản đại địch quật khởi hay sao?
Lão giả rũ mắt, lúc này người phía sau hắn đã càng thêm nhiều: "Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng mình có thể ngăn cản chúng ta sao? Đừng nói là ngươi, cho dù là Tiên tông đều không thể ngăn cản chuyện này xảy ra."
Giang Hạo nhếch mép cười:
"Nếu như ngươi đã tự tin như vậy thì tại sao lại còn muốn trò chuyện với ta?"
"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.” Lão giả lạnh lùng nói, kim quang trấn áp xuống:
"Ngươi cho rằng ngươi là ai? Tiên Tộc vinh quang chắc chắn sẽ được tái hiện."
Lực lượng cường đại trấn áp, trong mắt Giang Hạo chưa từng xuất hiện một tia e ngại. Hắn vung đa lên, trảm xuống thiên binh. Trong nháy mắt, đao như quang xuất hiện tại trước mặt lão giả, Thiên Đao xẹt qua, một đao chém đứt ánh sáng của đối phương, bức lui mấy người.
Vẻ ngạo nghễ lộ rõ trên mặt, hắn sẽ trèo lên đỉnh cao nhất, nhìn xuống mọi người. Một giọng nói bình tĩnh truyền đến: "Hốt hoảng truy đuổi mặt trời lặn, không bằng chậm rãi đợi chờ trời đầy sao.
"Đọa Tiên tộc, chỉ thấy quá khứ, nhưng không thấy tương lai."
"Quá khứ?" Lão giả cười lạnh nói:
"Quá khứ của chúng ta là độ cao mà các ngươi cả đời này không cách nào với tới, ngươi cho rằng ngươi có thể ngăn cản sao? Ngươi cho rằng Nhân Hoàng còn tại thế sao? Không có Nhân Hoàng, không ai có khả năng ngăn cản Tiên Tộc chúng ta. Trừ phi Nhân Hoàng phục sinh và đích thân tới đây, nếu không chúng ta đã được định trước là sẽ tái tạo vinh quang!" Giọng nói của Đọa Tiên tộc càng lúc càng lớn, tiên ý thuộc về bọn hắn dần dần hiển hiện.
Giang Hạo nhìn qua những người này, cảm thấy áp lực lớn lao. Nhưng mà, hắn vẫn lạnh nhạt cười một tiếng, nói: "Nhân Hoàng đích thân tới?"
"Đúng, trừ khi Nhân Hoàng đích thân tới." Lão giả bắt đầu trấn áp tới.
Lúc này, Giang Hạo cầm Thiên Đao trong tay, cúi đầu cười khẽ, giọng nói của hắn vừa trầm thấp lại chấn động thiên địa:
"Không cần Nhân Hoàng đích thân tới, Tiếu Tam Sinh ta sẽ vượt qua Nhân Hoàng!"
Giọng nói rơi xuống, Thiên Đao chấn động, vui sướng vô biên hóa thành đao ý, tràn ngập giữa thiên địa.
Đao quang sáng chói vang dội cổ kim, giống như muốn bổ mảnh thiên địa này ra, bổ ra một thời đại mới.

Phía dưới, người vây xem nhìn lên trời cao, tiếng sấm nổ cũng không ảnh hưởng mấy.
Chỉ có một số người nghe thấy giọng nói vừa rồi.
Hồng Vũ Diệp nhìn lên không trung, bên tai truyền đến giọng nói cuồng ngạo mà không bị trói buộc của Tiếu Tam Sinh.
"Thật sự là cuồng." Nàng nỉ non tự nói.
Ngay sau đó, đao quang quét ngang lôi đình, một thanh trường đao đâm rách hắc ám, vạch ra thiên địa mới.
Một đao huy động ánh sáng.
Ánh sáng của Đọa Tiên tộc bị đánh nát, hóa thành những vụn sáng bay khắp trời.
Một màn chói mắt như thế khiến người phía dưới nhìn xem mà có chút xuất thần.
Mà lúc này, một long ảnh xuyên thấu tầng mây đi vào không trung vô tận, chỉ là thân ảnh vẫn còn hư ảo.
"Bọn hắn rốt cuộc là đọ sức ở chỗ nào?" Một tiên tử trên thuyền không hiểu.
Thật ra đã có người đi lên, có người vì ngăn cản Chân Long, có người vì trợ giúp Tiếu Tam Sinh. Nhưng mặc kệ bọn hắn tới gần như thế nào đều vĩnh viễn không cách nào tới gần vùng thế giới kia.
"Là thế giới tâm thần, bên trong không lấy tu vi phân chia lực lượng, mà là lấy tâm, đạo, hồn. Nội tâm càng không sợ, càng tự tin thì càng có thể thu được lực lượng. Ở bên trong đó, nội tâm chắc chắn là chân thật nhất." Hồng Vũ Diệp bình tĩnh mở miệng.
Tiên tử bên cạnh có chút ngoài ý muốn, nàng cảm nhận được cảm xúc của vị này lúc nói những lời này có chút không giống.
Nhưng mà Tiếu Tam Sinh xông phá được trở ngại kia, đã đủ để chứng minh hắn.
Lúc này, trong đám người vây xem, Đường Nhã giống như nghe được một thanh âm. Nàng đột nhiên nhìn về phía trời cao, nói:
"Đào tiên sinh, ta hình như nghe được giọng nói của Tiếu Tam Sinh, là thiên phú của ta mang tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận