Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1311: Dồn Ép Quá, Giang Mỗ Có Thể Vượt Cấp Giết Địch 1

Chương 1311: Dồn Ép Quá, Giang Mỗ Có Thể Vượt Cấp Giết Địch 1
Cuối tháng một.
Giang Hạo quan sát sông Tử Tịch đã sắp một tháng. Hắn rất phối hợp với ba người trước đó.
Chính là mình bất động, để cho ba người bọn hắn đi làm việc. Như vậy sẽ có rất nhiều phản hồi.
Điều này vừa không ước thúc ba người, cũng sẽ không khiến bọn hắn cảm thấy bất mãn, như thế liền có thể toàn lực hoàn thành nhiệm vụ vì hắn.
Nhiệm vụ tông môn lần này có thể nói là bớt lo nhất.
Một tháng này, ban đầu là đi theo mấy người kia một lượt, sau đó chính là để bọn hắn trở về báo cáo một lần.
Ba người kia không có chút gì là không tình nguyện cả.
Hơn nữa, nếu có phát hiện thì đều sẽ nói là tự mình phát hiện, còn nói là quyết định của mình quả nhiên là đúng. Không chỉ như thế, bọn hắn còn nói dưới sự hướng dẫn của hắn, lần này nhất định có thể có được không ít công tích.
Tán dương bọn hắn một câu, bọn hắn sẽ nói cường tướng không có yếu binh, không làm chút gì đó sẽ cảm thấy có chút ngại.
Tóm lại, bọn hắn có cái gì tốt cũng đều sẽ nói.
Hắn cũng chỉ đành biểu hiện bản thân được bọn hắn dỗ đến sửng sốt một chút, cái gì đều thuận theo bọn hắn.
Như thế, hai bên đều cảm thấy dễ chịu.
Mà trong lúc Giang Hạo đang quan sát sông Tử Tịch càng thêm cảm giác con sông này cao minh.
Dòng sông có đạo khí hiển lộ rõ ràng, mà mặt vỡ lại có hoa văn đại đạo.
Nếu như Đông Cực Thiên xuất hiện, không biết sẽ xuất hiện dạng tình huống gì.
Lấy tu vi và cảm ngộ của mình bây giờ, tới gần hẳn là không có vấn đề, nhưng muốn làm nhiều hơn liền khó khăn.
Hơn nữa, căn cứ theo quan sát của ba người Nhiếp Tẫn, dòng sông lưu động càng xa càng dễ dàng xuất hiện biến hóa. Nhưng mà tới gần đứt gãy thì sẽ dần dần có xu hướng bình ổn. Nói cách khác, bộ phận ở giữa có khả năng xuất hiện ngoài ý muốn nhất. Nhưng còn không xác định được, cho nên vẫn cần tiếp tục quan sát.
Lại chờ đợi mấy ngày.
Giang Hạo cũng không quan sát ra được thêm thứ gì, nhưng mà hắn lại càng lý giải hơn về tử vong, bản thân có thể phù hợp hơn với đạo khí. Nếu cứ tiếp tục, hắn càng nắm chắc nhập vào dòng sông sẽ không có ảnh hưởng quá lớn.
Hôm nay mấy người Nam Tình tiên tử quay trở về.
Nhìn thấy ba người, Giang Hạo đứng dậy, nói: "Có thu hoạch gì không?"
Nam Tình tiên tử gật đầu: "Có phát hiện, mặc dù vị trí của ta thỉnh thoảng sẽ xuất hiện biến hóa, nhưng không có bất kỳ quy luật gì, không giống như là biến hóa bình thường."
Nhiếp Tẫn gật đầu theo: "Bên phía ta cũng là như thế, cho nên ta hoài nghi cũng không phải là vấn đề của bản thân dòng sông, hẳn là còn có những nhân tố khác."
"Ta có quan sát xung quanh, phát hiện một số thực vật xung quanh thật ra cũng sẽ xuất hiện biến hóa." Chân Hỏa đạo nhân nói.
Nghe vậy, Giang Hạo liền nói: "Nói cách khác dòng sông ảnh hưởng tới trên bờ, trên bờ cũng bởi vậy mà ảnh hưởng tới dòng sông?"
Nghe vậy, Nhiếp Tẫn hoảng sợ nói: "Sư huynh đúng là thông minh, ta một đường đều không thể nghĩ rõ ràng, không nghĩ tới sư huynh trong nháy mắt đã biết được tình huống."
Chân Hỏa đạo nhân cũng là sợ hãi thán phục: "Khó trách sư huynh lại tiến bộ thần tốc, chúng ta chỉ có thể chậm chạp tăng cao tu vi."
Nam Tình tiên tử cũng là một mặt bội phục.
Giang Hạo nhìn những người này, cảm giác bọn hắn đúng là tận dụng mọi thứ, có thể khen liền liều mạng khen. Nếu như không có gì để khen liền chế tạo cơ hội để liều mạng khen.
Ba cường giả Đăng Tiên lại vắt hết óc để tán dương mình, thật đúng là có chút vinh hạnh.
Trước đây đều là một người khen, hiện tại là một đội ngũ mới biến thành cả ba người cùng khen.
Có lẽ toàn bộ Thiên m Tông cũng chỉ có mình là có vinh hạnh đặc biệt này.
Nhưng mà kết quả quan sát của bọn hắn đúng là làm cho người ta để ý.
"Đi xem một chút." Giang Hạo nói.
Hắn muốn biết rõ ràng tình huống nơi này, sau đó cho ra một kết luận. Dù sao người sai khiến nhiệm vụ lần này có khả năng là Chưởng giáo. Người này nhất định biết được rất nhiều chuyện, nếu đã như vậy mình liền cần cho ra thành tích. Mà không phải tới một chuyến đạt được cũng được mà không có cũng không sao, không phù hợp với năng lực của mình.
Đương nhiên, về công về tư, mình cũng phải biết rõ ràng con sông này.
Nếu không tất có mầm tai vạ.
Sau đó, Giang Hạo thuận theo dòng sông hướng tới phía sau.
Nơi này chính là giữa dòng sông, nơi có biến hóa nhiều nhất.
Lúc Giang Hạo tới đây, nhìn kỹ đất đai xung quanh, xác thực có một ít biến hóa kỳ quái, nhưng rất yếu ớt, không cẩn thận thì rất khó phát hiện. Không chỉ như thế, nước sông ở chỗ này chập trùng, giống như là triều tịch. Như thế cũng có chút kì quái.
"Trước đó không có chập trùng như vậy." Giang Hạo nói.
"Đúng vậy, đây cũng là một loại biến hóa."
Nam Tình tiên tử nhắc nhở: "Dạng chập trùng này sẽ duy trì một đoạn thời gian, sau đó khôi phục nhẹ nhàng."
"Không có quy luật thời gian?" Giang Hạo hỏi.
"Không có." Nam Tình tiên tử lắc đầu.
"Vậy phần lớn xảy ra ở ban đêm hay là ban ngày?" Giang Hạo lại hỏi.
"Ban đêm."
"Trước nửa đêm hay là nửa đêm về sáng?"
"Không chênh nhau là bao."
Nghe vậy, Giang Hạo gật đầu, sau đó nhìn về phía Chân Hỏa đạo nhân: "Chân Hỏa sư đệ quan sát mặt đất?"
"Đúng vậy, những cỏ cây này đều bị ảnh hưởng, nhưng cũng không có bất kỳ dấu hiệu khô héo gì." Chân Hỏa đạo nhân gật đầu.
"Có cấy ghép để xem xét không?" Giang Hạo hỏi.
"Không có." Chân Hỏa đạo nhân lắc đầu, sau đó lập tức nói: "Ta sẽ cấy ghép để xem xét một chút."
"Mặt khác, các ngươi có quan sát dưới mặt đất hay không? Có thấyc biến hóa gì không?" Giang Hạo hỏi.
Nghe vậy ba người đều giật mình, bày tỏ không nghĩ tới chuyện dưới mặt đất, vẫn là sư huynh tâm tư kín đáo.
Giang Hạo: "…”
Nói cách khác đều đã quan sát qua?
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, sau đó ngồi xổm xuống, đặt một tay ở trên mặt đất. Ngay sau đó, lực lượng của hắn xuyên qua mặt đất, hướng xuống dưới. Còn chưa kéo dài bao lâu đã có cảm giác phía dưới cũng thanh tịnh, dường như trong đất vô cùng sạch sẽ.
Không chỉ như thế, hắn còn cảm thấy có thứ gì đó kỳ quái hội tụ ở phía dưới, có cộng hưởng nhất định với cỏ cây ở phía trên.
Nhưng có thể xác định, nước sông Tử Tịch cũng không thẩm thấu tới.
Giang Hạo vốn định cẩn thận quan sát, chỉ là đột nhiên có một loại cảm giác bị để mắt tới. Cũng không phải là đến từ dưới đất, mà là đến từ đối diện sông Tử Tịch.
Thấy thế, hắn bình tĩnh đứng lên, nói: "Có chút kỳ quái, phía sau các ngươi quan sát dưới mặt đất nhiều hơn một chút.”
Giang Hạo mở miệng, những người khác đương nhiên là lấy lòng bội phục, sau đó chính là phối hợp.
Sau đó, Giang Hạo ngồi tại chỗ, để bọn hắn đi chỗ khác tiếp tục dò xét.
Mặc dù nơi này không thấy đứt gãy, nhưng đúng là chỗ tử khí và đạo khí phát ra nghiêm trọng nhất.
Ngồi ở chỗ này có lẽ sẽ có thu hoạch lớn nhất.
Mặt khác, ánh mắt kia vẫn luôn tồn tại, dường như muốn đi qua.
Ánh mắt này rất quen thuộc.
Đọa Tiên tộc.
Nhất là khi có tiên khí bá đạo mịt mờ.
Vào thời đại trước, tộc bọn hắn quật khởi nhưng lại bị Nhân tộc đánh gãy. Bọn hắn chắc chắn sẽ muốn báo đại thù này.
Nhưng mà, lần này bọn hắn đến rõ ràng không phải tìm Tiếu Tam Sinh, mà là tìm chính mình. Nếu không thì sẽ không để một Tiên Tộc mới tấn thăng Nhân Tiên tới như thế. Nhưng mà khí tức đối phương phát tán vô cùng thông thuận, có thể thấy được thành tiên là chuyện dễ dàng cỡ nào.
Chờ bọn người Nhiếp Tẫn rời đi, Giang Hạo liền khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu cảm giác dưới mặt đất. Hắn làm như vậy để cho Tiên Tộc kia nhìn. Nhưng mà đối phương hình như không chỉ có một người, cũng không biết mục đích của bọn hắn là gì.
Nếu như có thể không xảy ra xung đột là tốt nhất, mọi người bình an vô sự. Nếu không mình rất dễ dàng bị để mắt tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận