Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 194: Không Phải Ngươi Đã Chết Sao?

Chương 194: Không Phải Ngươi Đã Chết Sao?
Trịnh Thập Cửu vẫn không tin lắm.
Hơn nữa, sư tỷ Dạ Cơ còn chưa trở về, tất cả còn chưa có kết luận.
Sau đó, lại thêm hai ngày trôi qua.
Vẫn không thấy có người trở về.
Đừng nói là Giang Hạo, cho dù là sư tỷ Dạ Cơ và sư huynh Lam Phong đều chưa trở về.
Điều này thật kỳ quái.
Bọn họ về chậm hay đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Bởi vì bọn họ quá lâu vẫn chưa trở về, hai người sống sót trở về lúc đầu lại tự nhiên có cảm giác ưu việt.
Có đôi khi còn có thể nghĩ người khác không còn, bọn họ chẳng có gì phải e ngại nữa, thuận tiện bôi nhọ Giang Hạo, nói Giang Hạo không phát hiện ra tung tích của ma nhân đúng lúc, dẫn đến bọn họ gặp phải nguy hiểm, cuối cùng bởi vì nguy cơ lần này mới làm cho hắn mất mạng.
Nghe chuyện đối phương ngoài sáng trong tối muốn biểu đạt, Trịnh Thập Cửu luôn cảm thấy không có khả năng lắm.
Tuy nhiên, hai người kia cũng lo lắng người khác trở về, không dám nói thẳng, chỉ cố ý tiết lộ một vài chuyện, để cho người khác suy đoán.
Mọi người lại đợi thêm ba ngày.
Vẫn không có bất kỳ người nào trở về, điều này càng làm cho người ta thấy kỳ quái hơn.
Nguy cơ đã giải trừ, theo lý thuyết, mấy người lập được công lớn cũng nên trở về mới phải.
Bọn họ có chậm tễ cũng không đến mức chậm trễ nhiều ngày như vậy.
Ngày hôm đó.
Kim Long triệu tập tất cả mọi người nói:
"Mọi người đã tạm thời khôi phục vết thương, tất cả theo ta đi vào xử lý nốt ma nhân.
Đám người sư muội Dạ Cơ lâu chưa trở về, cũng có khả năng bị giam ở trong đó. Chúng ta cứ một đường xông vào, đi tiếp ứng cho bọn họ."
Không ai từ chối, cũng không thể từ chối.
Tuy nhiên, những người bị thương quá nặng không cần đi vào.
Vết thương của Tân Ngọc Nguyệt và Nhạc Du đã khôi phục không ít, cho nên định đi vào.
Dọn dẹp ma nhân cũng có công trạng.
Có thể kiếm ít linh thạch cũng tốt, đến lúc đó trốn ở phía sau là được rồi.
Bản thân Trịnh Thập Cửu muốn đi vào, cũng không cần suy nghĩ nhiều.
Sau hai ngày.
Bọn họ gặp phải rất nhiều ma nhân, bắt đầu chém giết.
May mà đều là ma nhân hành động theo bản năng. Những ma nhân này chiếm lấy nơi đây, cảm thấy đây chính là địa bàn của bọn họ, cho nên mới muốn chủ động công kích.
Trịnh Thập Cửu vung quạt giấy trong tay lên, công kích lạnh thấu xương hiện ra.
Lần này, bởi vì không vội, cho nên hắn không nhanh không chậm, vừa lui vừa đánh.
Nhạc Du và Tân Ngọc Nguyệt cũng vậy, dây dưa với một ma nhân, để phần lớn ma nhân cho người khác giết.
Ba người rất nhanh đã lùi đến nơi ít người, liếc nhìn đối phương.
"... ."
Tất cả mọi người hơi xấu hổ.
"Ha ha, hai vị sư muội cực khổ rồi, ma nhân đúng là khó đối phó." Trịnh Thập Cửu vừa cười vừa nói.
"Sư huynh nói có lý." Tân Ngọc Nguyệt cũng xấu hổ cười nói.
Vẻ mặt Nhạc Du bình tĩnh, chỉ gật đầu.
Sau đó, ba người lại xông vào, chỉ là không bao lâu đã lùi ra.
Trịnh Thập Cửu cảm thấy cạn lời. Sao mấy người này không thể đổi một chỗ lùi khác chứ?
Tân Ngọc Nguyệt và Nhạc Du đã vậy, Giang Hạo cũng vậy.
Hả?
Trịnh Thập Cửu nhìn Giang Hạo tránh né ma nhân công kích gần đó, cảm giác ngạc nhiên.
Tân Ngọc Nguyệt và Nhạc Du cũng nhìn thấy.
Tại sao Giang Hạo lại ở chỗ này?
Không phải nói hắn đã chết sao?
Lúc này, Giang Hạo cũng cạn lời. Hắn cố ý về chờ mấy ngày cuối cùng mới chạy về, phát hiện bọn họ đã bắt đầu du dọn ma nhân, nên thuận tiện gia nhập trong đó.
Hắn chẳng có tâm tư nào giết ma nhân, chỉ có thể ở sát ngoài dây dưa với một con ma nhân cho hết thời gian.
Lúc tránh sang bên, hắn phát hiện có không ít người cũng có suy nghĩ như hắn.
Ma môn không hổ danh là Ma môn, hơi thiếu ý thức tập thể.
Vì để tránh bị chú ý, hắn đổi một chỗ khác để giết thời gian, sau đó gặp phải đám người Trịnh sư huynh.
Hắn hiểu rõ ra, khắp nơi đều có người như vậy tồn tại.
Giang Hạo giết ma nhân, lại đánh tiếng chào hỏi bọn họ.
Rất nhiều ngày không gặp, hắn thuận tiện hỏi thăm tình hình bây giờ thế nào.
Lúc này, Nhạc Du và Tân Ngọc Nguyệt kinh ngạc, người này thật sự là Giang Hạo.
Nhưng vì sao hắn lại ở chỗ này?
Không có việc gì thì thôi, tại sao còn muốn giao đấu với ma nhân giống như bọn họ.
Lẽ nào hắn đã sớm ở trong đám người?
"Giang sư đệ trở về bao giờ vậy?" Thấy Giang Hạo đi qua, Trịnh Thập Cửu mở miệng hỏi đầu tiên.
"Ta vừa quay về không bao lâu, thấy tất cả mọi người đang giết chết ma nhân nên tham dự vào trong đó." Giang Hạo đáp lại.
Ba người: "... ."
Tuy là hợp tình hợp lý, nhưng bọn họ luôn có cảm giác hơi kỳ lạ.
Trước đó, hai vị Trúc Cơ viên mãn trở về được đám người hoan hô, cục diện không nhỏ.
Mà Giang Hạo trở về, không ai biết thì thôi, còn tự nhiên dung nhập với bọn họ.
Trịnh Thập Cửu do dự một lát, nói ra tình hình trong mấy ngày qua.
Còn có chuyện của hai vị Trúc Cơ viên mãn kia.
Ta chết à? Giang Hạo nghi ngờ, nhưng lại cảm thấy hợp lý.
Khi đó mình ở phía sau chặn đường, quả thật khó có thể sống sót.
"Khi đó trốn được, may mắn còn sống.
Ta dưỡng thương đến nay, do dự rất lâu cảm thấy thực lực có hạn mới không đuổi theo đám người sư tỷ Dạ Cơ, mà trở về." Giang Hạo giải thích sơ qua.
Trịnh Thập Cửu gật đầu.
Cũng không cẩn thận nghiên cứu sâu vào chuyện trong đó.
Hắn cũng không tiện xác định, đám người sư tỷ Dạ Cơ không thể ở chung hòa hợp với Giang Hạo.
Nhưng hắn hiểu rõ hai vị kia, cho dù là người hợp tác với bọn họ, kết quả cũng không quá tốt.
Nếu bọn họ nhằm vào Giang Hạo, hắn có nên nghi ngờ những người kia đều không về được?
"Bây giờ chỉ còn lại công tác dọn dẹp thôi sao? Xem ra là công lao của đám người sư tỷ Dạ Cơ rồi." Giang Hạo bình thản nói.
Trịnh Thập Cửu và Tân Ngọc Nguyệt nghe được câu này, cảm giác hơi kỳ lạ.
Giống như lần đầu tiên tới Ma Quật, giây phút cuối cùng nói tới đám người của Thiên Hoan các.
Nhạc Du không nói gì, nàng đương nhiên cũng nghĩ tới lời đám người Trịnh Thập Cửu nói.
Chỉ là, nhìn thế nào cũng không giống lắm.
Sư đệ trước mắt đúng là tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
Nhưng Trúc Cơ hậu kỳ dù sao cũng chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, làm sao ngăn cản được cơn sóng dữ?
Sau đó, mấy người không nói gì nữa, tiếp tục dọn dẹp ma nhân.
Suy nghĩ của bọn họ rất nhất trí, cho nên hợp tác giết địch.
Lần này bọn họ dọn dẹp, chỉ có tiến không lùi. Đám người lấy Kim Long dẫn đầu, một đường xông vào.
Đồng thời cũng có một nhóm người đi theo con đường của đám người Dạ Cơ.
Nửa tháng sau, bọn họ tìm được hai thi thể Trúc Cơ viên mãn.
Đám người cảm thấy hơi đáng tiếc.
Tuy nhiên bọn họ vẫn không dừng lại.
Lại nửa tháng nữa, bọn họ giải quyết rất nhiều ma nhân, đồng thời tìm được một thi thể nữa.
Nhóm mười ba người, ba người sống sót trở về, ba bộ thi thể.
Bây giờ còn có bảy người chưa rõ sống chết thế nào.
Bọn họ lại càn quét về phía trước thêm nửa tháng, tìm được thêm một thi thể.
Còn có sáu người.
Đương nhiên, phần lớn mọi người vẫn chưa biết Giang Hạo sống sót trở về.
Trong nhận thức của bọn họ, Giang Hạo được xem là người chết, cho nên vẫn chỉ có sáu người sống chết chưa rõ.
Lại thêm nửa tháng, bọn họ phát hiện ra di tích, đồng thời tìm được thi thể của Lam Phong bị nghiền nát tới không chịu nổi.
Kim Đan chết.
Điều này làm cho những người khác cảm giác hơi nặng nề. Lúc trước chỉ là Trúc Cơ, bọn họ đều không sợ.
Nhưng hôm nay, Kim Đan cũng không thể sống, ai biết là vì sao.
Có lẽ trong bóng tối có kẻ địch mạnh mẽ nào đó?
Mà đối mặt di tích, rất nhiều người nóng lòng muốn vào thử.
Kim Long cũng rất động lòng.
Nhiều người cảm thấy nơi này chính là chỗ đám người sư tỷ Dạ Cơ đã nói tới.
Có lẽ bên trong đã không còn nguy hiểm.
"Giang sư đệ muốn vào xem không?" Trịnh Thập Cửu hỏi Giang Hạo.
Hai tháng, bọn họ đều đang đục nước béo cò, cho nên vết thương gần như khôi phục.
Thậm chí Nhạc Du lại đeo kiếm lớn lên.
"Không." Giang Hạo lắc đầu nói:
"Nơi này thường tương đối nguy hiểm."
Hắn quả thật không muốn đi vào. Bên trong có đại thế trấn áp làm hắn cảm giác không mấy thoải mái.
Bảo vật đã ở trong pháp bảo trữ vật của hắn, hắn càng không cần phải đi vào.
Cho đến bây giờ, Ách Vận Châu đều có thể bị phong ấn bình thường.
Mỗi ngày, hắn đều phong ấn một lần.
Bây giờ, Ách Vận Châu cách hơn hai năm mới có thể phá giải phong ấn.
Tuy nhiên, trong hai tháng, chỗ trung tâm không có âm thanh, nói rõ tất cả đã kết thúc.
Chuyện xử lý ma nhân đã sắp kết thúc.
Trận đánh tới đây cũng đại biểu cho cuộc dọn dẹp sắp kết thúc.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận