Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 611: Trên Đảo Này Không Có Người Khiến Tiếu Tam Sinh Ta E Ngại

Chương 611: Trên Đảo Này Không Có Người Khiến Tiếu Tam Sinh Ta E Ngại
Chương 611: Trên Đảo Này Không Có Người Khiến Tiếu Tam Sinh Ta E Ngại
Giang Hạo đi trên đường núi. Hồng Vũ Diệp ở bên cạnh hắn, cũng không khiến cho bất kỳ người nào chú ý.
Ngay cả Kinh Phong Vân bên cạnh cũng rất ít quan tâm đến.
Cảm giác tồn tại hơi thấp.
Giang Hạo cũng không ngoài ý muốn đối với chuyện này, người làm việc vốn là hắn. Hồng Vũ Diệp chỉ là đi cùng, mặc dù nàng mới là người phía sau màn nhưng chưa bao giờ đi đến màn trước cả.
Trên đường đi, Giang Hạo đang suy tư về chuyện thôn Thất Nhật.
Con của Thiên Thần đạo nhân ở bên trong, vậy đó là một địa phương an toàn sao?
Không biết chuyện này có thể nói rõ, nơi đó thật ra chính là căn cứ của người nhà thuộc Vạn Vật Chung Yên?
Nhìn từ các mặt thì đúng là rất giống.
Nhưng mà…
Mục đích của Vạn Vật Chung Yên là hủy diệt vạn vật, dạng thế lực này thật sự sẽ mở một thôn tị nạn sao? Giang Hạo cũng không biết.
Chỉ có thể nghĩ biện pháp tiến vào thôn.
"Làm thế nào mới có thể chứng minh mình là một thành viên của Vạn Vật Chung Yên đây?" Giang Hạo hỏi.
Nhìn theo từng phương diện, Vạn Vật Chung Yên cũng không có gì để chứng minh thân phận.
Người người đều biết Tiếu Tam Sinh là một thành viên của Vạn Vật Chung Yên.
Nhưng hắn cũng không có chứng từ.
Mật Ngữ? Thứ này thường xuyên biến hóa.
"Làm thế nào để chứng minh?" Kinh Phong Vân suy tư một lát rồi nói:
"Hình như không có phương thức gì để chứng minh cả, bất quá tại đảo Loạn Thạch thì có, nếu như là người của Vạn Vật Chung Yên thì chỉ cần đi tới trung tâm tìm thuộc hạ của Đảo chủ là có thể đạt được."
"Bọn hắn có căn cứ sao?" Giang Hạo hỏi.
"Bình thường sẽ có Mật Ngữ." Kinh Phong Vân cũng coi như là quen thuộc đối với mấy chuyện này:
"Mật Ngữ là nhu yếu phẩm mà Vạn Vật Chung Yên chắp nối, là phương thức truyền lại nhiệm vụ, cho nên thứ này ít nhiều có thể chứng minh."
Giang Hạo suy tư chốc lát rồi nói: "Tu vi của Đảo chủ là gì?"
"Đảo chủ?" Kinh Phong Vân lâm vào trầm tư, hồi lâu sau mới nói:
"Nghe nói Đảo chủ cũng không phải là cao tầng tại Vạn Vật Chung Yên, tu vi của hắn chắc là không kém. Nhưng không có chỗ xếp hạng tại Vạn Vật Chung Yên. Đây cũng là nguyên nhân mà tu vi của người tiến vào đảo đều bị hạn chế Vũ Hóa trở xuống. Có lẽ Đảo chủ chính là tu sĩ cảnh giới này, như thế mới có thể chưởng khống toàn cục."
Vũ Hóa?
Giang Hạo cảm thấy có chút phiền toái, tu vi của mình vẫn còn quá thấp.
Xem ra phải tránh xảy ra xung đột với Đảo chủ. Chỉ là…
Tiếu Tam Sinh sẽ sợ sao?
Chắc là cũng sẽ tránh đi, thế nhưng không đến mức e ngại.
Bởi vì trên người hắn có rất nhiều át chủ bài, có thể cẩn thận đọ sức.
Có Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn, chỉ cần ngăn chặn một hơi sẽ có thể mượn nhờ Thiên Lý Na Di Phù thoát đi.
Một khi thoát đi sẽ có thể có thời gian để câu thông Tử Hoàn, sau đó rời khỏi hòn đảo.
Chờ đến lúc đối phương cho là mình không ở đây, lại mượn Tử Hoàn trở về, lặp lại mấy lần đối phương sẽ khuất phục.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Giang Hạo vô thức thức giương lên, đệ lộ hàm răng trắng tinh. Lúc Kinh Phong Vân nhìn thấy thì cảm thấy có chút kinh ngạc.
Luôn cảm thấy nụ cười của tiền bối có chút… Khiến người ta run sợ.
"Tiền bối không đến vị trí trung tâm để giao dịch sao? Nghe nói lần này có Chân Long Chi Huyết."
"Chân Long Chi Huyết?"
"Đúng vậy, nghe nói Chân Long Chi Huyết là Vạn Vật Chung Yên đạt được ngoài ý muốn, ăn vào có khả năng tôi luyện thể phách, ngưng tụ một sợi khí tức Chân Long, có rất nhiều chỗ tốt trong tu luyện. Không chỉ như thế, còn có thể cộng hưởng với bảo vật hiếm thấy liên quan đến Long tộc. Cho dù không cần, ra ngoài cũng bán được với giá cực cao."
"Giá cực cao?" Giang Hạo có chút kinh ngạc.
"Đúng, bên ngoài có không ít người xin muốn Chân Long Chi Huyết." Kinh Phong Vân gật đầu nói.
Giang Hạo vô thức nhớ tới Tiểu Li, giá cả cực cao…
Nói đến Tiểu Li, nàng hình như sẽ không xuất hiện chuyện va chạm, thậm chí là rất ít khi ăn thua thiệt.
Trạng thái kém nhất cũng chỉ là có chút chật vật.
Đáng tiếc.
Giang Hạo thở dài trong lòng một tiếng, không nghĩ nhiều nữa. Người hải ngoại chạy theo Chân Long Chi Huyết, là bởi vì chúng có khả năng dẫn tới Tổ Long Chi Tâm. Nếu không cũng không đến mức tranh đoạt như vậy.
Mà hắn lại không có bất kỳ hứng thú gì với cái này.
Không nhắc tới Tiểu Li, trên người Liễu Tinh Thần còn có tàn hồn Chân Long, hơn nữa Hải La Thiên Vương đã nói với hắn, dưới đảo Loạn Thạch khả năng có Chân Long.
Cho nên, muốn Long Huyết, không bằng tìm Chân Long.
"Nhiều người tranh như vậy, chúng ta liền không tranh giành." Giang Hạo mỉm cười nói:
"Chúng ta đến chỗ cấp dưới Đảo chủ, lấy một lệnh bài thân phận của Vạn Vật Chung Yên, sau đó đi thôn Thất Nhật dạo chơi."
Nói xong Giang Hạo liền nhanh chân đi về phía trước.
"Hả?" Kinh Phong Vân có chút kinh ngạc: "Nhưng mà phải là người của Vạn Vật Chung Yên mới có thể lấy được."
"Hiện tại ta là Tiếu Tam Sinh, chẳng lẽ không phải người Vạn Vật Chung Yên?" Giang Hạo quay đầu nhìn nam tử phía sau, cười nói.
"Nhưng mà thân phận của tiền bối là giả, nếu bị biết đó không phải là đang trêu chọc Đảo chủ hay sao? Như này sẽ rất khó dưng chân ở trên đảo." Kinh Phong Vân vội vàng đuổi theo, nói rõ lợi hại trong đó.
"Sợ cái gì, ngươi không phải rất quen thuộc với Tiếu Tam Sinh sao, dùng sức phối hợp với ta là được." Giang Hạo thoải mái nói.
Kinh Phong Vân có chút bất đắc dĩ, trong lúc nhất thời có chút lưỡng lự.
Giang Hạo dừng chân, nhìn đối phương, hắn đã vận dụng Vô Danh Bí Tịch đến cực hạn. Mặc dù không thể giám định, thế nhưng sức quan sát của hắn cũng không kém.
Cho dù không hiểu được công pháp tu luyện của đối phương, nhưng cũng có thể biết được linh khí vận chuyển có thuận lợi hay không.
Lúc này, trên người nam tử trước mắt ít nhất có ba khu linh khí xoay quanh, cũng chính là ba khu này đã gây trở ngại đến việc hội tụ lực lượng.
Hắn hơi động cây quạt, một cỗ lực lượng nhu hòa đánh vào bả vai nam tử.
Trong nháy mắt, khí tức xoay quanh bị đánh tan. Khí tức thông thuận chỉ trong chốc lát, nhưng vẫn sẽ dần dần trở nên hỗn loạn.
Đây là do công pháp.
Mà Kinh Phong Vân đang lưỡng lự đầu tiên là giật mình, cho là đã chọc giận đối phương.
Không bao lâu sau, hắn lập tức cảm nhận được sự thông thuận.
Hắn đã hỏi thăm rất nhiều người nhưng đều không thể đạt được hiệu quả như này. Trong lúc hắn giật mình, tiền bối trước mắt đã mở miệng cười: "Dẫn đường được chưa?"
Lần này, Kinh Phong Vân không còn chút do dự nào nữa: "Đi thôi."
Hắn đi ở đằng trước, cân nhắc một lúc rồi nói:
"Tiền bối, tình huống của ta có nghiêm trọng không?"
"Dẫn đường trước đã." Vẻ mặt của Giang Hạo lạnh nhạt, mang đến cho người ta một loại cảm giác cao thâm khó đoán.
Thật ra hắn cũng không hiểu, phía sau chỉ có thể xem xét hoặc là hỏi thăm Hồng Vũ Diệp. Có thể nhìn ra vấn đề, cùng với giải quyết vấn đề, là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
---
Đảo Loạn Thạch.
Tại một chỗ không xa, có một tòa đại trạch.
Núi non bên trong có thứ tự, phong cảnh tú lệ, kiến trúc rộng lớn, vừa nhìn liền biết không phú thì quý.
Mà bên ngoài đại trạch có cái lầu nhỏ, trong lâu bày một cái bàn dài.
Bên cạnh bàn là một người đàn ông trung niên, có hơi không kiên nhẫn. Đối diện là một nam tử trẻ tuổi, trên mặt có chút tức giận.
"Rõ ràng bảo hôm nay sẽ cho ta, tại sao lại bảo hôm nay không có lệnh bài thân phận?" Nam tử trẻ tuổi chất vấn.
"Chúng ta cho Đảo chủ nhìn qua Mật Ngữ, dường như còn cần thẩm tra đối chiếu, ngươi tiếp tục chờ là được." Nam tử trung niên thuận miệng nói.
Nghe vậy, nam tử trẻ tuổi tức giận nói:
"Lần thứ mấy rồi? Mỗi lần đều nói thẩm tra đối chiếu, nhưng mà mỗi lần đều nói không đúng vào lúc thay đổi Mật Ngữ . Hôm qua rõ ràng nói không có vấn đề hôm nay có thể nhận, hiện tại ngươi lại nói không thể đưa?"
"Không được là không được, ngươi nói với ta có làm được cái gì?" Người đàn ông trung niên nói.
"Vậy ta phải nói với ai mới được?"
"Chuyện này không nằm trong phạm vi năng lực của ta."
"Người phụ trách kia là ai?"
"Là Thiên Thần tiền bối, tạm thời không ở đây. Cho nên ngươi bây giờ chỉ có thể tiếp tục chờ."
Nam tử trẻ tuổi giận dữ mắng mỏ một tiếng, quay người rời đi.
Sau khi hắn vừa đi, một gã sai vặt đi đến. Thấy thế, người trung niên nắm đưa một thân phận lệnh bài qua:
"Đưa cho vị quý khách kia, nhớ bảo đối phương thanh toán số linh thạch còn lại."
"Vâng." Gã sai vặt tiếp nhận lệnh bài, do dự một chút rồi nói:
"Tiền bối, nếu như bị biết, sẽ không…"
"Biết cái gì? Dám gây rối ở chỗ này, chính là đang khiêu khích đảo chủ. Bây giờ Đảo chủ cực ít khi ra ngoài, đương nhiên có hộ vệ thanh lý phiền toái, những người này còn có gan gây chuyện sao?" Người trung niên lạnh giọng cười nói.
Cuối cùng, hắn lại hỏi:
"Còn có mấy quý khách muốn thân phận lệnh bài?"
"Còn có ba vị?" Gã sai vặt đáp.
"Để bọn hắn đấu giá, người nào ra giá cao thì ưu tiên cho." Người đàn ông trung niên nói.
"Vâng." Gã sai vặt gật đầu đáp.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận