Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 160: Phải Xử Lý Những Luyện Đan Sư Này

Chương 160: Phải Xử Lý Những Luyện Đan Sư Này
Nghe Trình Sầu miêu tả, Giang Hạo có thể cảm nhận được nhất mạch Đan Đình phiền phức bao nhiêu.
Địa vị của Luyện Đan Sư đúng là rất cao.
Nhất là bọn hắn còn biết đoàn kết để tăng lớn ưu thế.
Một khi bị nhằm vào thì sẽ rất khó chịu.
Mười hai chủ mạch, bọn hắn đắc tội một hai mạch thì hoàn toàn không có gì.
Thế nhưng nếu như đắc tội với Đan Đình thì vấn đề sẽ không nhỏ.
Dù không có vấn đề lớn, thế nhưng luôn có những lúc không tiện.
Đây còn không phải là vấn đề chủ yếu, mấu chốt nhất là ai lại đi chọc vào Đan Đình.
Nếu như hôm nay người Linh Dược Viên của Đoạn Tình Nhai chọc vào người của Đan Đình, khiến cho một số Luyện Đan Sư nhằm vào Đoạn Tình Nhai.
Như vậy những người trông giữ Linh Dược Viên sẽ dễ dàng gặp nạn.
Giang Hạo vẫn duy trì vẻ bình tĩnh:
"Nếu như cứ không giao linh dược thì sao?"
"Vậy chúng ta vừa bị chiếm chỗ, vừa phải giúp bọn hắn trông giữ linh dược.
Bọn hắn cũng sẽ không cưỡng ép, nhưng chúng ta mà kéo dài thì sẽ tự hao tổn.
Bởi vì trì hoãn thời gian, bọn hắn chắc chắn sẽ không giao linh thạch." Trình Sầu giải thích.
"Trước kia giải quyết như thế nào?" Giang Hạo hỏi.
"Dùng đan dược tương đối thấp kém để gán nợ." Trình Sầu nói:
"Tình huống ta gặp phải gần như đều là như thế này, thế nhưng nhóm đan dược thấp kém đó rất khó bán, tông môn không ai thu, chỉ có thể ra ngoài bán.
Nói chung là sẽ không thua thiệt, thế nhưng lại rất dễ bị ép giá."
Giang Hạo khẽ gật đầu, nói như vậy còn nghe được.
Nếu như người của Đan Đình hoàn toàn khiến cho Linh Dược Viên tiếp nhận hao tổn, như vậy thì không có khả năng sẽ không có ai phản kháng.
Bản thân mình cũng không chịu được, nào còn để ý có đắc tội hay không.
Có đan dược thấp kém gán nợ, đúng là có phiền toái một chút.
Nhưng mà ít nhiều cũng có thể duy trì.
"Nếu như có khả năng gán nợ, trước đó vẫn như thế, vậy hiện nay tại sao lại không được?" Giang Hạo hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
"Số lượng có chút lớn." Trình Sầu nói.
"Bao nhiêu?" Giang Hạo hỏi.
"Ba ngàn bảy trăm linh thạch."
Ba ngàn bảy trăm linh thạch? Giang Hạo kinh ngạc, khó trách hai phe lâm vào giằng co.
Gần bốn ngàn linh thạch là khái niệm gì?
Giang Hạo nhớ đến chính mình lúc trước phải bồi thường cho Thiên Hoan Các một ngàn linh thạch.
Trước trước sau sau phải bỏ ra gần ba tháng, còn dựa vào chính mình chế phù mới có thể kiếm được.
Trong lúc đó còn phải mở thần thông Không Minh Tịnh Tâm.
Đổi lại là những người khác, cho dù thường xuyên làm nhiệm vụ của tông môn thì cũng rất khó có được bốn ngàn linh thạch.
Trừ khi là Trúc Cơ hậu kỳ hoặc là viên mãn, khi đó bọn hắn sẽ bắt đầu tích trữ linh thạch vì một viên Thiên Hoàn Đan.
Thế nhưng không ai sẽ mạo hiểm như vậy cả, đều dùng tiền tích lũy để đối lấy đan dược thấp kém.
"Làm sao lại đắt như thế?" Giang Hạo hỏi.
Một Luyện Đan Sư Trúc Cơ, nhìn thế nào cũng trả không nổi.
Trừ khi hắn không luyện đan.
"Thật ra không phải là một người, mà là sáu người." Trình Sầu nhắc nhở.
"Sáu người?" Giang Hạo tính toán một chút.
Phát hiện nếu chia đều cho sáu người thì mỗi người cũng hơn sáu trăm.
Số lượng cũng không ít.
Nếu như chỉ có một người sáu trăm còn được, nhưng đây là sáu người sáu trăm, những người kia sẽ không nguyện ý dùng đan dược thấp kém để gán nợ.
"Linh dược của bọn hắn đáng giá nhiều nhất bao nhiêu linh thạch?" Giang Hạo lại hỏi.
"Một vạn bốn ngàn linh thạch." Trình Sầu suy nghĩ một chút rồi bổ sung:
"Những linh dược này sinh trưởng cần linh dịch, mà linh dịch là chúng ta cung cấp.
Cho nên phí tổn mới cao tới con số ba nghìn bảy."
"Thì ra là thế." Giang Hạo gật đầu.
Hắn nghĩ, Luyện Đan Sư chắc là có tiền, chẳng qua tiêu hao lớn mà thôi.
"Hiện tại, sáu người bọn hắn dường như đều không có gì, không có linh thạch, hôm nay còn gọi người tới đòi linh dược. Nếu như tiếp tục kéo dài thì chúng ta sẽ không có chỗ tốt." Trình Sầu ngượng ngùng nói:
"Cho nên mới hi vọng sư huynh giúp đỡ."
Giang Hạo đứng tại chỗ, bắt đầu suy tư.
Loại chuyện này cũng không phải là chức vụ của hắn, nhưng mà linh dược ở đây lại có ảnh hưởng với hắn.
Trình Sầu tìm hắn đại khái là hi vọng hắn có thể mua một ít linh đan thấp kém.
Dù sao mọi người đều biết hắn bán phù có thể kiếm được không ít.
"Chỉ có chỗ của chúng ta gặp phải loại chuyện này sao?" Giang Hạo hỏi.
Trình Sầu đã điều tra qua chuyện này, lập tức trả lời: "Các mạch khác cũng có, trong mười một mạch thì có sáu mạch gặp phải loại chuyện này.
Thật ra tất cả mọi người đều muốn từ chối, chẳng qua là đều không muốn làm chim đầu đàn.
Tất cả mọi người đều hiểu đạo lý súng bắn chim đầu đàn, cho nên bọn họ đều đang chần chừ đợi mạch nào đó trở mặt cùng Luyện Đan Sư.
Như này thì Luyện Đan Sư sẽ chỉ nhớ kỹ người dẫn đầu.”
Giang Hạo gật đầu, nói:
"Đi thu thập tình huống cụ thể một chút."
"Đã có." Trình Sầu lấy một danh sách ra rồi nói:
"Tình huống của sáu mạch đều ở nơi này, bởi vì Luyện Đan Sư tương đối đoàn kết, người phụ trách đơn đặt hàng cũng bắt đầu đoàn kết, hy vọng có thể tìm ra biện pháp."
Chuyện này khiến cho Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, xem ra người ở các chỗ khác đều không dễ ức hiếp.
Đối phương đoàn kết, bên phía bọn hắn cũng không kém.
Chẳng qua không ai nguyện ý làm chim đầu đàn mà thôi.
Tất cả mọi người đều không dám gánh trách nhiệm.
"Mấy mạch còn lại không có loại chuyện này hay sao?" Giang Hạo hỏi.
Sau khi suy tư một lát, Trình Sầu mới giải thích đâu vào đấy:
"Bạch Nguyệt Hồ thì căn bản không có ai dám trêu chọc, Chấp Pháp Phong cũng là như thế, Luyện Đan Sư nào dám trêu chọc bọn hắn. Một khi bởi vì việc này mà bị điều tra thì Luyện Đan Sư cũng chịu không nổi.
Nhất mạch Bách Cốt Lâm thì không dựa vào Chúc Hỏa Đan Đình. Hai mạch khác đều có nguyên nhân của riêng mình."
Sau khi tiếp nhận danh sách, Giang Hạo nhìn một hồi, phát hiện có tổng cộng bốn mươi người liên quan đến, số tiền hai vạn năm.
Tổng hợp lại, đối với Luyện Đan Sư thì nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.
"Mấy ngày nữa, ta sẽ đi bái phỏng bọn hắn, tạm thời cứ trông coi linh dược đã." Giang Hạo cảm thấy có thể tranh luận.
Chuyện này đương nhiên phải xử lý, thế nhưng hắn cũng không muốn làm lớn chuyện.
Nếu quả thật khiến cho Luyện Đan Sư nhằm vào tu sĩ Trúc Cơ của Đoạn Tình Nhai thì chính mình sẽ phải đi luyện đan.
Không cần thiết…
Quá tốn thời gian, bản thân mình trước mắt cũng không thể cung cấp nổi.
Chủ yếu là đan dược gần như vô dụng đối với hắn.
Hắn không dựa vào chúng để tấn thăng, thứ quan trọng nhất đối với hắn chính là… Tuyết Thần Đan. Thế nhưng đừng nói là luyện chế ra đan dược này, toàn bộ Thiên Âm Tông đều không có một viên nào.
Đại khái chỉ có những tông môn như Hạo Thiên Tông, Minh Nguyệt Tông mới có.
Có cơ hội có thể hỏi thăm Liễu Tinh Thần một chút.
Còn tại sao lại phải chờ đến mấy ngày sau mới xử lý chuyện thiếu nợ, là bởi gì mấy ngày nay hắn muốn lĩnh hội《 Hòa Quang Đồng Trần 》.
Hắn muốn mình bảo trì trạng thái tốt nhất, lúc này mới có cảm giác an toàn.
Mọi chuyện nên được giải quyết trong mấy ngày nay.
Sau đó, Giang Hạo hỏi thăm tình huống của Tiểu Li.
"Tiểu Li sư muội tương đối tham ăn, bên phía quán cơm hy vọng có thể nói chuyện với sư huynh một chút." Trình Sầu nói:
"Ngoại trừ chuyện này ra thì không có chuyện gì nữa, Tiểu Li sư muội ngoại trừ không quản được, thì chính là chơi đùa với Thỏ gia tại Linh Dược Viên. Các sư huynh sư tỷ dạy bảo tu luyện đều đã hoàn toàn từ bỏ sư muội."
"Lát nữa ta sẽ đến quán cơm một chút." Giang Hạo nói.
Chỉ là quán cơm mà thôi, vấn đề không lớn.
Hắn vừa dứt lời, bên ngoài bỗng truyền đến một giọng nói hưng phấn:
"Con thỏ, con thỏ, hôm nay ngươi có hái đào của sư huynh cho ta không?"
“Ngươi nói cái gì đó?" Con thỏ nói với vẻ hiên ngang lẫm liệt:
"Là quả đào trên đường cho Thỏ gia mặt mũi nên mới tự mình đi ra ngoài."
"Hả?" Tiểu Li vừa mới chạy vào cảm thấy vô cùng nghi hoặc, nàng bắt con thỏ lại, vốn đang định nói chuyện, lại thấy con thỏ nháy mắt ra hiệu với nàng.
Chuyên này khiến cho nàng càng thêm nghi hoặc, nhưng lập tức nàng nhìn thấy Giang Hạo đang đi tới từ phía trước.
Nàng theo bản năng giấu con thỏ ra phía sau lưng, nhu thuận cúi đầu đứng tại chỗ, dáng vẻ như đã làm sai chuyện rồi bị bắt gặp.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận