Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 674: Hôm Nay Ngươi Chính Là Cổ Kim Thiên

Chương 674: Hôm Nay Ngươi Chính Là Cổ Kim Thiên
Chương 674: Hôm Nay Ngươi Chính Là Cổ Kim Thiên
Thiên Trần sư huynh đến là chuyện nằm trong dự liệu của Giang Hạo.
Thế nhưng Liễu Tinh Thần cũng ở nơi đây, ít nhiều khiến hắn có chút ngoài ý muốn.
Quan sát tỉ mỉ, hẳn không phải là Liễu Tinh Thần, hơi thở đối phương đang dựa vào dòng máu trong Huyết Trì để gia tăng khí tức. Đây tám phần mười là năng lực của Huyết Ma. Cho nên là Huyết Ma tới đây để khôi phục tu vi?
Cho dù là nhìn lại từ xa, hắn đều có thể thấy tu vi của Liễu Tinh Thần đang tăng lên.
Đối với ba tàn hồn kia, Liễu Tinh Thần quá yếu.
Không đến tu vi Luyện Thần, khiến bọn hắn không kịp chờ đợi mà muốn tăng thực lực của thân thể lớn.
“Cách Luyện Thần chỉ thiếu chút nữa." Giang Hạo không khỏi cảm khái.
Lúc này mới qua bao lâu, Liễu Tinh Thần liền từ Kim Đan viên mãn tấn thăng đến Luyện Thần.
"Chắc là thủ đoạn của Huyết Ma nhất tộc, người này bị Huyết Ma đoạt xá." Cổ Kim Thiên cười nói:
"Hai người kia đều có chút không giống bình thường, nhất là Huyết Ma này, hắn tới rất lâu rồi, hình như đang gấp gáp muốn tăng cao tu vi."
"Tiền bối cảm thấy Huyết Ma đoạt xá thành công rồi sao?" Giang Hạo hỏi.
"Tình huống của người này vô cùng phức tạp." Cổ Kim Thiên suy tư chốc lát rồi nói:
"Trên người hắn không chỉ chỉ có Huyết Ma, chắc là còn có Long tộc, cộng với Vu tộc. Chỉ là điều khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là, ba vị này không chỉ gần như ở chung trong một thân thể, hơn nữa lại không có ý tranh đoạt lẫn nhau. có chút không giống bình thường."
Trong lòng Giang Hạo cảm thấy giật mình, vị này thật sự có chút không tầm thường.
Thế mà có thể nhìn ra nhiều như vậy.
"Tiền bối cảm thấy bị ba vị này đoạt xá còn có thể sống được không?"
"Thỉnh giáo ta? Muốn chơi một trò chơi với ta hay không?"
Lần này Giang Hạo chưa kịp từ chối, Cổ Kim Thiên đã mở miệng lần nữa:
"Ta đứng ở chỗ này liền mang ý nghĩa ngăn cản đường đi của ngươi, muốn đi vào thì phải thắng được ta. Ta dùng tu vi giống như ngươi, chúng ta cùng cảnh giới đánh một trận. Thắng, ngươi có thể tiếp tục hướng về phía trước, cũng có thể nhận được lễ vật của ta. Thua, ngươi nói cho ta biết ngươi đi vào bằng cách nào, như thế nào?"
Giang Hạo nhìn người trước mắt, cũng không đồng ý.
Hắn có thể tự giám địn tình huống của Liễu Tinh Thần, chỉ cần đi ra ngoài gặp mặt là đủ.
Hơn nữa, cũng không cần quá lo lắng.
Trước mắt hắn cần phải nhanh chóng tìm được Thiên Trần sư huynh, không cần thiết phải chậm trễ thời gian ở chỗ này. Trừ khi đối phương có thể nói cho hắn biết làm thế nào để đi đến chỗ của Thiên Trần sư huynh.
"Người ngươi muốn tìm, thật ra chính là hắn?" Cổ Kim Thiên nhìn xem Thiên Trần rồi hỏi.
"Tiền bối có biện pháp gì có thể giúp ta đi qua không?" Giang Hạo hỏi.
"Không có cách nào." Cổ Kim Thiên lắc đầu:
"Không có cách nào dịch chuyển ở chỗ này, trừ khi ngươi đi sâu vào trong, sau khi tiến vào có lẽ có thể dùng bí pháp đi đến từng chỗ mình muốn. Ngươi muốn học được bí pháp này không?"
"Muốn học, cần đánh một trận với tiền bối sao?" Giang Hạo hỏi.
"Đương nhiên." Cổ Kim Thiên gật đầu.
"Tiền bối tại sao phải đánh với ta?" Giang Hạo tò mò hỏi.
Lúc này đạo huyết quang sáng lên, là Liễu Tinh Thần tấn thăng.
Không chỉ như thế, dòng máu trong Huyết Trì còn đang lao tới thân thể của hắn.
Nhìn có vẻ như còn thông thuận hơn so với lúc trước.
Nếu tiếp tục nữa, không biết sẽ tấn thăng đến cấp độ gì.
Mà một bên khác, Thiên Trần cuối cùng cũng đi tới cạnh Huyết Trì, bắt đầu thành lập liên hệ.
"Nguyện Huyết Đạo? Thật đúng là hiếm lạ, lần thứ nhất nhìn thấy có Nguyện Huyết Đạo tiến đến, một khi dung hợp chắc là vô cùng ghê gớm." Cổ Kim Thiên hơi kinh ngạc.
Chỉ là sau khi nhìn thoáng qua, hắn liền đưa ánh mắt nhìn về phía Giang Hạo:
"Tại sao ư? Bởi vì ta đã nhiều năm rồi không nhìn thấy người nào khác, cũng không thấy có người nào có thể vào rồi lại ra ngoài. Thế nhưng tình trạng của ngươi vô cùng kỳ quái, ta cảm thấy ngươi chắc là có thể ra ngoài. Cho nên muốn đưa cho ngươi ít đồ, nhưng mà ta không muốn đưa cho kẻ yếu. Cho nên muốn đánh với ngươi một trận, xem xem thực lực của ngươi có trở ngại gì hay không."
"Tiền bối không thể tự ra ngoài sao?" Giang Hạo biết rõ nhưng vẫn còn cố hỏi.
"Không thể." Cổ Kim Thiên thở dài nói:
"Nơi này chính là nhà tù, ta đang canh giữ một tù nhân."
"Tù phạm?" Giang Hạo không hiểu.
"Đúng, thân thể của ta chính là một nhà tù, người trông giữ chính là cái thiện của ta, mà phạm nhân chính là tội ái trong nội tâm của ta." Cổ Kim Thiên nói.
Giang Hạo nhìn lên người trước mắt, tầm mắt đã khác với lúc trước.
"Tiền bối phải như thế nào mới có thể ra ngoài?"
"Chân lý, ta cần phải hiểu được chân lý thiên địa, ngươi cảm thấy chân lý là cái gì?"
Cổ Kim Thiên nhìn chằm chằm vào Giang Hạo.
Người kia cau mày.
Lúc này, huyết quang xuất hiện lần nữa, bên phía Thiên Trần giống như là thành công.
Thấy thế, Giang Hạo không có ý định trì hoãn, quạt xếp trong tay biến thành trường đao:
"Tiền bối, đắc tội rồi."
"Cuối cùng cũng chịu động thủ? Nhưng mà ta cũng nói trước, mặc dù ta áp chế tu vi, thế nhưng ta cũng không phải là người cũng cảnh giới bình thường. Ngươi cũng đừng nói ta lấy lớn hiếp nhỏ." Cổ Kim Thiên cười nói.
Giang Hạo yên lặng, thi triển Hòa Quang Đồng Trần, trường đao vung lên.
Oanh!
Trảm Nguyệt hạ xuống.
Trảm!
m thanh thanh âm vang lên.
Một ngón trỏ ngăn cản trường đao.
"Một đao này rất không tệ, ta suýt nữa đã không thể tiếp được." Cổ Kim Thiên cười nói.
Ầm ầm!
Lực lượng bùng nổ vào trong nháy mắt này.
Giang Hạo bị kích lui ra ngoài, nhưng không có chút ảnh hưởng gì.
Chỉ cảm thấy một ngón của đối phương thôi mà đã khiến cho người ta chấn kinh. Một ngón tay kia ẩn chứa lực lượng đáng sợ, hơn nữa hắn cũng khó có thể lý giải được năng lực khống chế kia.
Bởi vậy có thể thấy rõ, cảnh giới của người này cao không hợp thói thường.
Muốn dùng phương pháp để thắng đối phương là chuyện không thể nào.
Cho nên hắn thu hồi trường đao, Thái Sơ Thiên Đao rơi xuống trong tay.
Trong nháy mắt, một loại cảm giác hưng phấn không hiểu xuất hiện.
Bây giờ hắn vẫn là Tiếu Tam Sinh, gặp được cường địch có thế lực ngang nhau thì đương nhiên là sẽ hưng phấn.
"Tiền bối, tiếp đao."
Thức thư ba Thiên Đao Đệ, Lưu Tinh.
Giang Hạo hóa thành một đạo ánh đao, bay thẳng về phía Cổ Kim Thiên.
Lần này, mày Cổ Kim Thiên nhăn lại.
Nếu như vừa rồi Giang Hạo là mãnh thú, như vậy lần này chính là hung thú viễn cổ.
Rất mạnh, hiếu thắng hơn so với dự đoán của hắn.
Oanh!
Một kích đánh qua, Cổ Kim Thiên bị kích lui ra ngoài.
Thế nhưng hắn lập tức bắt đầu phản kích, Giang Hạo cũng giống như thế.
Ầm ầm!
Trong lúc nhất thời, hai người nhấc lên từng trận gió lốc ở trên Huyết Trì.
Hai người đột nhiên biến mất rồi lại bỗng nhiên xuất hiện.
Ý đao quanh người Giang Hạo sáng chói, quanh thân Cổ Kim Thiên có chữ viết màu vàng lưu chuyển.
Ánh đao và kim quang va chạm.
Oanh!
Hai người bay ngược ra ngoài, mà khí tức trên người Giang Hạo nhanh chóng bị tử khí bao trùm.
Sau đó công kích lần nữa.
Thiên Đao chém xuống, bức lui Cổ Kim Thiên.
Thần thông, Tàng Linh Trọng Hiện.
Khí thế mênh mông vận chuyện trên người Giang Hạo, như sóng lớn đánh úp về phía Cổ Kim Thiên.
Thức thứ hai Thiên Đao, Trấn Sơn.
Bên trong sóng lớn phảng phất như chất chứa thập vạn đại sơn, trấn áp xuống.
Không chỉ như thế, Sơn Hải Ấn Ký xuất hiện, đánh vào bên trong thập vạn đại sơn.
Giờ khắc này, lực lượng cuồn cuộn trấn áp, cuốn theo sương máu, chấn động tám phương.
Hướng thẳng đến Cổ Kim Thiên.
Cổ Kim Thiên vốn đang cảm thấy mình có phần thắng lập tức ngây ngẩn cả người, khó có thể tin nổi.
Đây thật sự là Phản Hư sơ kỳ?
Oanh!
Đao dừng ở trên đầu Cổ Kim Thiên, mà sóng lớn phía sau hắn đang không ngừng dâng trào.
"Tiền bối, ngươi thua rồi." Giang Hạo nhắc nhở.
"Ta biết, không cần ngươi nhắc nhở." Cổ Kim Thiên có chút khó chịu.
Hắn vốn cho rằng mình thắng được đối phương, cảm nhận đối phương đủ mạnh đủ cố gắng là được.
Có ai nghĩ tới, mình vừa đối mặt với mấy chiêu liền bại.
"Bí pháp thì sao?" Giang Hạo đưa tay ra.
Cổ Kim Thiên nhẹ nhàng nâng tay, sau đó trong lòng bàn tay xuất hiện ba chữ Cổ Kim Thiên, chữ đánh vào trong tay Giang Hạo.
"Cái này đưa ngươi, chỉ cần ta không đi ra, liền không ai dám nghi ngờ ngươi chính là ta. Bên trong Thiên Văn Thư Viện, chỉ có vài người không cần hành lễ đối với ngươi. Vô cùng thú vị đúng không?"
Vẻ mặt của Giang Hạo vô cùng kinh ngạc, có ý gì?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận