Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1470: Giang Hạo: Xác Suất Ta Vượ... Ỉ

Chương 1470: Giang Hạo: Xác Suất Ta Vượ... ỈChương 1470: Giang Hạo: Xác Suất Ta Vượ... Ỉ
 
 Những năm này hắn gần như đều là dựa vào Thiên Hương Đạo Hoa để đạt được bọt khí, thỉnh thoảng ra ngoài sẽ không thể nào đạt được. Đào quáng cũng không được, trồng linh dược đã hoàn toàn không có tác dụng.
 
 May mà ngộ đạo coi như thuận lợi, không có ảnh hưởng đền tân thăng. Cũng không biết lúc tấn thăng Tuyệt Tiên liệu có thât bại hay không.
 
 Điều kiện Tuyệt Tiên là lĩnh ngộ đạo đầy đủ, được đại đạo tán thành. "Cũng không biết ta có được hay không."
 
 Giang Hạo không có suy nghĩ nhiều nữa, quyết định chờ Hàn Minh rời đi mây năm sẽ bắt đầu khiêu chiên thủ tịch thứ mười. Thứ mười vẫn là Man Long. Những năm này, Man Long cũng rất cô. găng, có lẽ qua mây năm nữa liền có thể tấn thăng Phản Hư hậu kỳ.. Mình cần khiêu chiến trước khi đối phương tấn thăng. Như thế phần thẳng sẽ cao hơn một chút, cũng không tính là quá bât hợp lí. Mặc dù có khả năng sẽ bị chú ý, nhưng hắn là không vấn đề gì.
 
 Thực lực mình không kém, có thể vượt giai giêt địch.
 
 Thiên Tiên viên mãn vượt cấp giết Phản Hư, xác suất thắng có hơn chín phần.
 
 Ngày thứ ba sau khi Hàn Minh rời đi, Giang Hạo vốn định ra ngoài tìm sư phụ.
 
 Hắn cần nói lại chuyện mình dự định khiêu chiến thủ tịch, sau đó qua mấy năm sau liền bắt đầu khiêu chiến.
 
 Chỉ là, không đợi hắn rời đi, Hồng Vũ Diệp đã tới.
 
 "Tiền bối." Giang Hạo thoáng có chút ngoài ý muồn.
 
 "Ngươi muốn ra ngoài?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 "Bi tìm sư phụ một chút." Giang Hạo ngừng một lúc, lại nói:
 
 "Văn bối cảm thấy thực lực của mình cũng không kém gì nhiều, nên chuẩn bị khiêu chiến thủ tịch." "Khiêu chiến thủ tịch?" Hồng Vũ Diệp thoáng có chút ngoài ý muốn: "Ngươi không sợ mình quá lộ liêu nữa sao?"
 
 "Sẽ có chút lộ liễu, nhưng mà hẳn nên là như vậy, dù sao trở thành thủ tịch sẽ có thể có được không ít linh thạch." Giang Hạo đáp.
 
 Hồng Vũ Diệp nhìn qua người trước mắt, trong lúc nhãt thời trầm mặc không nói.
 
 Ngừng một lúc, nói: "Trước kia cũng không thầy ngươi để ý tới tài nguyên của tông môn."
 
 "Ừm, trước kia vãn bối còn trẻ." Giang Hạo gật đầu, nói.
 
 Sau đó, hai người hướng ra bên ngoài.
 
 "Trở thành thủ tịch ngươi liền có thể xác định Chưởng giáo của ngươi đã bỏ mình hay chưa?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 "Tiền bối nói đùa, khả năng không gặp được Chưởng giáo. " Giang Hạo suy tư rổi nói: "Nếu như Chưởng giáo đã bỏ mình thì lại càng không gặp được. Nếu như còn chưa bỏ mình thì cũng khó xác định được trạng thái hiện tại. Văn bôi mới chỉ là Phản Hư, không dám nhìn trộm tiên nhân."
 
 "Ngươi cảm thấy xác suất chết rồi rất lớn sao?"
 
 "Rất lớn, sau khi đại thế đến liền không có tin tức gì nữa. "
 
 Hồng Vũ Diệp khẽ gật đầu, không tiếp tục hỏi thăm nữa.
 
 "Nghe nói Tiên Tộc đã bắt đầu khai cương khoách thổ, mục đích cuối cùng của bọn hắn là thành lập Tiên Đình." Trên đường đi, Giang Hạo tò mò nói:
 
 "Không biết bọn hắn có thể thành công hay không."
 
 "Xác suất rất cao." Hồng Vũ Diệp đáp. "Bọn hắn đã tập hợp đủ đồ vật cần thiết?" Giang Hạo hỏi.
 
 Hồng Vũ Diệp lắc đầu, cũng không nhiều lời.
 
 Trên đường đi, bọn hắn hàn huyên không Ít. Lúc Giang Hạo đi tới trước chồ ở của Khổ Ngọ Thường, Hồng Vũ Diệp liền biên mật.
 
 Giang Hạo đứng ở trước cửa, cung kính mở miệng: "Đệ tử Giang Hạo cầu kiên sư phụ."
 
 "Vào đi." Rất nhanh liền có giọng nói truyền ra.
 
 Sau khi đi vào, Giang Hạo nhìn thấy Khổ Ngọ Thường ngổi một mình ở trong sân, hình như đang thở dài. "Sự phụ." Giang Hạo thi lễ gặp mặt. "Không phải là muốn đi ra ngoài lịch luyện sao?" Khổ Ngọ Thường nhìn về phía Giang Hạo.
 
 Nghe vậy, Giang Hạo sửng sốt một chút, lắc đầu nói: "Sư phụ quá lo lăng, đệ tử không thích lịch luyện." "Cũng đúng, ngươi chỉ muốn trốn ở Linh Dược Viên." Khổ Ngọ Thường lắc đầu cười khổ:
 
 "Là dự định làm gì sao? Chuyện của Tiểu Y cũng không cần nhắc tới nữa, muốn ở lại thì cứ ở lại đi. "
 
 Tiểu Y quá trì độn, trì độn đến mức sư phụ đều phát hiện. Dù sao thì nàng mỗi ngày đều đi theo sau Tiểu Li, không bị sư phụ chú ý mới có vần để. Nhưng mà một khi chú ý đến liền chấn kinh. Đây chỉ sợ không phải là kẻ ngu. Vốn cho rằng chỉ là bạn chơi của Tiểu Lï, sau đó lại phát hiện nàng là đệ tử ngoại môn, còn là Giang Hạo mang về.
 
 Sau đó Giang Hạo liền đến cầu tình. Qua nhiều năm như vậy, hắn còn tưởng răng đồi phương lại tới cầu tình.
 
 "Không phải chuyện của Tiểu Y. " Giang Hạo lắc đầu.
 
 "Chuyện của Băng Tỉnh cũng không ngại, bây giờ nàng là đệ tử nội môn, nhưng chân truyền là chuyện không thể nào." Khổ Ngọ Thường nói.
 
 Băng Tỉnh thành tiên là chuyện của năm ngoái. Ảnh hưởng rất lớn, cũng là Giang Hạo phụ trách. Cho nên, hăn liền mời sư phụ thu làm đồ đệ. Nhân Tiên thu Nhân Tiên, Khổ Ngọ Thường không nguyện ý. Hơn nữa, thiên phú của đổi phương lại cao đến mức không thể tưởng tượng, sợ là không bao lâu nữa mình cũng không băng đôi phương. Nhưng mà, cuôi cùng hăn vần là đồng ý. Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy có đệ tử tìm đền liền không có chuyện gì tốt.
 
 Đại thế đến, xác thực cũng nên thay đổi, có một loại cảm giác như mình đã già.
 
 Giang Hạo thở dài một tiếng, đi thăng vào vấn đề: "Đệ tử là đến hỏi về chuyện đệ tử thủ tịch."
 
 Khổ Ngọ Thường nhìn về phía. Giang Hạo, giọng nói trầm thấp: "Chuyện thủ tịch?"
 
 'Đệ tử qua mấy năm nữa sẽ tấn thăng Phản Hư trung kỳ, hẳn là có thể khiêu chiến thủ tịch thứ mười. " Giang Hạo nói với vẻ mặt thành thật:
 
 "Trước khi khiêu chiến muốn thương lượng với sư phụ một chút."
 
 Khổ Ngọ Thường đứng lên, nói: "Có lòng tin?"
 
 "Chắc chắn bốn mươi phần trăm." Giang Hạo đáp.
 
 "Rất cao. " Khổ Ngọ Thường gật đầu, nói: "Vi sư có thể giúp ngươi xử lý chuyện khiêu chiến. Cần phải chú ý cái gì, làm thể nào để chọn chô, Bạch Dịch qua mây ngày nữa sẽ tới nói cho ngươi. Hiện tại có lo lăng gì về tu vi không?"
 
 Giang Hạo lắc đầu: "Tạmthời không có, nhưng mà sư phụ có thể truyền xuống một chút đao pháp là tốt nhất. "
 
 "Đao pháp sao?" Khổ Ngọ Thường trầm mặc chồc lát rổi nói: "Ngược lại là có, nhưng vi sư chưa từng học qua."
 
 Nói xong, hắn lấy ra một quyển - sách cổ. Giang Hạo tiêp nhận, mắt nhìn tên sách, có chút kinh ngạc. Phía trên có năm chữ - Rút Đao Trảm Thiên Thuật.
 
 "Nội dung là hoàn chỉnh, nhưng ngươi có thể lĩnh ngộ được trong thời gian ngắn hay không thì không biết. Uy lực cũng không quá kém." Khổ Ngọ Thường nói.
 
 Giang Hạo có chút cảm kích nói: "Đa tạ sư phụ."
 
 Đao thuật này quả thật không tệ, nhưng mà cũng không phải là thật sự có thể trảm trời. Thiên Đao Thất Thức đều không thể trảm trời, cái này tám phần là không được.
 
 Nhìn qua thì uy lực cũng không nhỏ.
 
 Rời khỏi chỗ ở của sư phụ, Giang Hạo liền trở lại chỗ ở của mình, ngổi ở trong sân, bắt đầu lĩnh hội Rút Đao Trảm Thiên Thuật.
 
 Sau khi xem xong, Giang Hạo nhắm đôi mắt lại, cảm nhận được đao ý. như có như không trong thân thể. Rút Đao Trảm Thiên Thuật chính là ngưng tụ lực lượng thân thể thành đao, tổ hợp đao ý thành một thanh đao có uy lực đầy đủ. Như này sẽ có thể bộc phát uy lực cường đại. Nhưng mà, Giang Hạo thử một chút, không điều động được chuôi đao ngưng tụ từ Đại La Thiên, nhưng có thể mượn nhờ một chút đao ý.
 
 Hạch tâm của thuật này chính là làm thể nào để tổ hợp đao ý.
 
 Bài xích càng ít, đao ý càng mạnh, uy lực càng lớn.
 
 Sắp xếp xong đao ý, Giang Hạo liền mở mắt ra. Bên trong mặt mày có đao ý quét ngang. Trong nháy mắt, hết thảy phía trước bị một đao chặt đứt.
 
 "Xong rồi." Giang Hạo có chút cảm khái.
 
 Uy lực lớn hơn dự đoán.
 
 Đã ba ngày trôi qua.
 
 Ba ngày mới lĩnh ngộ được, đúng là chậm. Dù sao thì tu vỉ của mình cũng không kém.
 
 Đầu tháng mười.
 
 Giang Hạo khôi phục cuộc sống bình thường, nghênh đón Bạch Dịch sư huynh tới.
 
 Bây giờ Bạch Dịch sư huynh đã là Vũ Hóa, không thể bảo là không cường đại.
 
 "Sư đệ muốn khiêu chiến thủ tịch rồi?" Bạch Dịch cười hỏi.
 
 Giang Hạo gật đầu: "Cảm giác không sai biệt lãm."
 
 "Vậy là tốt rồi, ta đến nói rõ chuyện khiêu chiến với sư đệ." Bạch Dịch nói. Một bên khác.
 
 Bạch Chỉ đi vào Bách Hoa Hổ. Chuyện Giang Hạo muốn khiêu chiền thủ tịch phải báo lại một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận